Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 4 » Phần 63

Lâm Vãn Vinh - Quyển 4

Phần 63

– Lâm tướng quân, Lâm tướng quân…
Mấy ngàn con khoái mã phóng nhanh lại, ra khỏi phía tây thành Tế Ninh, hướng thẳng tới chỗ Lâm Vãn Vinh lưu lại lúc trước. Vọt lên trên cùng là đám người Cao Tù, Hồ Bất Quy. Đại quân tiến vào thành, mọi người đều tưởng rằng chiến sự đã kết thúc, ai ngờ rằng sau lưng đột phiên bắn pháo, chơi lén Lâm tướng quân. Thấy thân ảnh Lâm tướng quân biến mất trong khói súng trùng trùng, bọn Cao Tù và Hồ Bất Quy hai mắt đỏ rực, thúc ngựa lao tới như phát điên.

Sau khi pháo bắn, trong cát bụi khắp nơi sặc mùi khói súng, lửa đạn bừng bừng thiêu đốt, quân sĩ hai bên chết trận lúc trước, lại trải qua hỏa pháo bắn phá, di hài tán loạn khắp nơi. Chúng nhân quan sát cả bốn phía cũng đâu còn có thể tìm thấy bóng hình Lâm tướng quân đâu.

– Lâm huynh đệ, Lâm huynh đệ…
Cao Tù lớn tiếng hô hoán, âm thanh vừa bi sảng lại vừa thê lương, hắn trong lòng ảo não vô cùng: “Nếu chẳng phải mình nhất thời sơ ý, Lâm huynh đệ làm sao gặp kiếp nạn này.”

– Lâm tướng quân…
Mấy ngàn binh sinh cùng nhau hô to, nhảy xuống ngựa, cẩn thận tìm kiếm khắp nơi trên trận địa khói lửa, hy vọng có thể phát hiện tung tích của Lâm tướng quân.

– Nhìn này, đây là là mũ trụ của Lâm tướng quân…

– Đây là bội đao của Lâm tướng quân…

Một tiếng kinh hô truyền đến, Đỗ Tu Nguyên đưa tay cầm lấy mũ trụ và chiến đao, tỉ mỉ đánh giá một phen, mặt mang vẻ đau thương, đưa cho Cao Tù nói:
– Cao đại ca, người xem xem, những thứ này là vật phẩm của tướng quân phải không?

– Lâm huynh đệ a…!
Cao Tù nhận lấy hai thứ, ‘xụp’ một tiếng quỳ trên mặt đất, kêu lớn:
– Là lão Cao ta có lỗi với đệ a!

Đỗ Tu Nguyên vừa nhìn thấy thần thái của hắn, liền biết đó thật sự là đồ của Lâm tướng quân, hắn nghiến răng run rẩy nói:
– Đều tại ta, tại sao ta lại tự tiện tiến quân vào thành, chỉ để lại mình tướng quân bên ngoài. Đông Thành, cái trên Vương bát đản nhà ngươi…!

– Lên ngựa!!!
Hồ Bất Quy gầm lên một tiếng, dậm chân lên ngựa, vừa ngồi lên yên, mấy ngàn tinh kỵ xoay người lên theo. Khôi giáp đập vào yên ngựa, phát ra một tràng âm thanh leng keng.

Hồ Bất Quy vung đại đao, nhiệt lệ tràn đầy khóe mắt, giận dữ gầm lên:
– Giết Đông Thành, báo thù cho Lâm Tướng Quân!

– Giết Đông Thành, báo thù cho Lâm tướng quân…!
Mấy nghìn tinh binh giơ cao chiến đao, nhiệt huyết sôi trào, ngàn ngựa hí vang, vang vọng tiếng bi thương, sát thanh kinh thiên động địa.

Hồ Bất Quy ghì cương, con ngựa hí lên một tiếng, liền nhảy dựng lên, đạp liền mấy cái. Hồ Bất Quỷ mắt đỏ bừng căm giận :
– Đỗ Tu Nguyên, nếu ngươi vẫn còn là đấng nam nhi, ngươi hãy đi theo ta.

Đỗ Tu Nguyên hai má cũng đỏ bừng, hắc một tiếng, xoay ngươi lên ngựa:
– Đại Hồ tử, đi…!

Lý Thánh hét lên một tiếng:
– Hai vị đại ca, còn ta nữa…

– Giết chết Đông Thành, vì Lâm tướng quân báo thù!
Ba vị thiên hộ cùng Cao Tù lửa giận bốc lên tới đỉnh đầu. Mang theo hơn vạn nhân mã đại quân hữu lộ , vứt bỏ thành Tế Ninh trống không, hướng thẳng doanh trướng trung lộ quân của Đông Thành chuẩn bị chém giết.

Hữu lộ quân này bởi vì được Lâm tướng quân anh minh chỉ huy, trận đánh hôm nay bắt được thánh vương của Bạch Liên giáo cực kỳ dễ dàng, lại không phí sức chút sức lực nào chiếm được thành Tế Ninh, hơn nữa trước đó còn có thể chém chết Bạch Liên giáo đệ nhất dũng sĩ, thật sự có thể nói chiến công hiển hách, kinh động ba quân.

Lâm tướng quân liệu việc trong trướng, cười đùa mà diệt cường địch tan thành mây khói, hắn sớm đã là chiến thần và cũng là thần tượng trong lòng các tướng sĩ. Hôm nay khi phá thành, đại quân vốn đã toàn bộ vào thành, đang lúc đợi tướng quân kiểm duyệt. Vậy mà ngoài thành đột nhiên vạn pháo cùng nổ, vô số tướng sĩ chính mắt nhìn thấy thân hình Lâm tướng quân bao phủ trong biển lửa, chiến thần dũng mãnh vô địch lại chết trong âm mưu oán toán của người ta, điều này làm sao khiến họ không bi phẫn.

Mấy vị thiên bộ dẫn đầu, mấy vạn binh mã tràn đầy nộ hỏa, hướng thẳng doanh trướng Đông Thanh vọt tới. Thanh thế ấy, quy mô ấy, khiến người ta tim đập chân run.

Quan quân trung lộ thấy mấy vạn binh mã hữu lộ tiến tới, vội vàng xoay đầu pháo, hướng về mấy vạn binh mã hữu lộ quân, nghiêm trận chờ đợi. Đông Thành đứng trên đài cao quát lớn:
– Các ngươi làm cái gì? Muốn tạo phản sao?

– Đông Thành, ngươi là đồ chó cái được nuôi, dám bắn pháo sau lưng, mưu hại Lâm tướng quân, hôm nay lão tử phải lấy cái mạng chó của ngươi, báo thù cho Lâm tướng quân.

Hồ Bất Quy cả mặt đỏ phừng, mắt như tét ra, gầm lớn:
– Các huynh đệ, xông lên…

Địa vị của Lâm tướng quân trong hữu lộ quân chính là thần, chúng tướng sĩ nghĩ vậy đều hô hoán, hành động căm phẫn chính đáng, cùng nhau quát to một tiếng:
– Xông lên…

Mấy vạn tướng sĩ như thủy triều, kết trận hướng tới đại trướng của trung lộ quân lao tới.

– Tạo phản, muốn tạo phản sao?
Đông Thành tim đập chân run, không hề nghĩ tới một tên Lâm Tam lại có sức hiệu triệu như thế, hắn vội vàng hét:
– Thần cơ doanh, bắn pháo!

Chứng kiến hai lộ đại quân muốn giao tranh một trường đại chiến, thì một đạo binh mã vừa tiến tới, đột hiên một tiếng hét lớn truyền đến:
– Tất cả dừng tay cho ta!

Đám người Cao Tù quay đầu nhìn lại, xa xa mấy trăm nhân mã tiến tới, ngựa phi như bay. Vọt lên phía trên cùng, vẻ mặt đầy giận dữ, chính là Đại Nguyên Soái Từ Vị của lần chinh phạt Bạch Liên giáo lần này.

Từ Vị được tin thành Tế Ninh bị phá, trong lòng vạn phần vui mừng, vội vàng từ hậu phương tức tốc chạy tới, vậy mà thấy tình hình hữu lộ quân và trung lộ quân đụng độ nội chiến, nhất thời không biết xảy ra chuyện gì, dưới cơn thịnh nộ, râu tóc như dựng lên, vô cùng uy nghiêm, thế ngựa phi nhanh, đảo mắt đã đến trước trận hai quân.

– Từ đại nhân!
Cao Tù vội vàng xuống ngựa, phóng tới trước người Từ Vị, quỳ xuống khóc ròng:
– Thuộc hạ đáng chết, thuộc hạ đáng chết!

– Cao Tù, ngươi thế này là sao, đứng lên nói chuyện …
Từ vị vội nói. Cao Tù này là hộ vệ bên người Hoàng Đế, tính tính cao ngạo cương liệt chừng nào, chưa từng chảy nước mắt trước mặt người khác, hôm này lại ảo não chán nản như thế, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

– Thuộc hạ đáng chết. Thuộc hạ không thể bảo vệ tốt Lâm huynh đệ, để hắn bị gian nhân làm hại, xin Đại nhân bào thù cho Lâm huynh đệ.
Cao Tù khóc rống lên. Hắn những ngày qua cùng với Lâm Vãn Vinh đồng hành cùng ăn ở, trải qua sinh tử, tình cảm sâu sắc vô cùng, sớm đã coi hắn là thân huynh đệ của mình. Hôm nay lại do mình không cẩn thận, để cho Lâm huynh đệ mất mạng, bảo sao không hối hận muốn chết.

– Lâm huynh đệ làm sao rồi?
Từ Vị cả kinh thiếu chút nữa ngã xuống ngựa, thủ hạ thị vệ vội vàng đỡ lấy lão, chậm rãi đưa lão xuống ngựa.

Từ Vị sắc mặt tái nhợt, thần tình nghiêm trọng vô cùng, lớn tiếng nói:
– Lâm tiểu huynh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Cao Tù, ngươi mau mau nói đi.

Ngón tay của Cao Tù vội vã chỉ về hướng tới Đông Thành, cả giận nói:
– Là tên chó má Đông Thành, thừa dịp đại quân của ta vào thành, khi Lâm Tướng Quân ở lại phía sau, lấy việc công trả thù riêng. Trọng pháo oanh kích, Lâm huynh đệ hắn…

– Lâm huynh đệ làm sao rồi?
Tự Vị tức giận hỏi.

– Vạn pháo vang lên, chúng ta đều thấy Lâm Huynh đệ xương cốt không còn …
Cao Tù gào khóc. Cao Tù là người ngay thẳng hào sảng, hôm nay trước mặt mọi người khóc gào như thế. Có thể thấy được tình cảm thâm hậu với Lâm tướng quân.

– Xin đại nhân làm chủ cho chúng ta, chém chết Đông Thành, báo thù cho Lâm tướng quân!
Đỗ Tu Nguyên, Hồ Bất Quy, Lý Thánh ba người nước mắt lã chã, thân đeo giáp quỳ xuống nói.

– Xin đại nhân làm cho cho chúng ta, chém chết Đông Thành báo thù cho Lâm tướng quân.
Mấy vạn tướng sĩ hữu lộ quân cùng nhau quỳ phục trên đất, hướng tới đại soái kỳ cầu xin.

Từ Vị sắc mặt như thép lạnh, ‘keng’ một tiếng ném lệnh bài hành quân trên mặt đất, giận dữ nói:
– Đồng Thành, ngươi thật lớn gan!

Đông Thành vội vàng quỳ trên mặt đất:
– Đại soái quyết không thể nghe lời bừa bãi của một phía. Ta cùng Lâm tướng quân là thủ lĩnh hai lộ quân, có thể nào lại đi hại Lâm tướng quân chứ?

Từ Vị trong mặt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, lớn tiếng quát:
– Chẳng lẽ vạn pháo cùng oanh kích này không phải do ngươi làm?

Đông Thành đập đầu nói:
– Bẩm đại soái, vạn pháo này thật sự là do mạt tướng ra lệnh bắn ra, nhưng tuyệt dối không phải nhằm vào Lâm tướng quân.

– Ngươi nói cái gì?
Cao Tù, Hồ Bất Quy, Đỗ Tu Nguyên ‘xoạt’ một tiếng muốn lao tới, nhưng bị Từ Vị quát dừng lại. Từ Vị nói:
– Vậy ngươi nhằm vào ai?

– Mạt tướng thấy hữu lộ đại quân công nhập Tế Ninh. Trong lòng rất vui mừng, đang muốn giữ lấy trung môn, lại thấy cửa phía Tây một nữ tử lao ra. Được thám tử bẩm báo, nữ tử này không phải ai khác chính là Thánh Mẫu của Bạch Liên giáo, nhưng lúc này lúc này hữu lộ quân đã vào thành,quân của ta cách Bạch Liên thánh mẫu rất xa, không kịp đến chém giết, không không muốn để tên cầm đầu đạo tặc này lọt lưới, mạt tướng mới hạ lệnh vạn pháo cùng oanh kích. Khi mạt tướng phát pháo, không hề thấy Lâm tướng quân. Nếu nói có tội là quá phóng đại, chứ thực ra không hề có chút ác tâm gia hại.
Đông Thành biện hộ.

– Đồ chó má. Ngươi dám lừa gạt đại soái.
Cao Tù giọng giận dữ nói:
– Khi ở ngoài thành, trừ Lâm tướng quân, không hề có người khác. Bạch Liên thánh mẫu vừa lao ra, đã bị đạo pháo của Thần Cơ doanh ta bắn chết, lại còn cần ngươi đến bắn pháo. Ngươi chính là tên vương bát đản rắm tâm hại Lâm tướng quân, vì báo thù cho tiểu cửu tử của ngươi, tướng sĩ ba quân người nào chẳng biết.

Đông Thành nói:
– Chỉ là lời nói bừa một phía. Hai quân giao chiến, tình huống xoay chuyển vạn lối. Khi ta khai pháo, chỉ thấy đầu sỏ Bạch Liên, không hề thấy Lâm tướng quân.

Từ Vị lạnh giọng hừ nói:
– Đông Thành, ngươi xuất lĩnh chính là trung lộ đại quân, chẳng lẽ ngươi có thiên lý nhãn, từng giây từng phút chằm chằm vào hữu lộ đại quân? Ngươi nói bắn pháo vào Bạch Liên thánh mẫu, nhưng chúng tướng sĩ đều thấy, Bạch Liên thánh mẫu kia trước khi ngươi bắn pháo đã bị Lâm tướng quân hạ gục, há cần ngươi tới bắn pháo? Ngược lại pháo của ngươi bắn Lâm tướng quân, chính là mọi người dương mắt nhìn thấy, ngươi còn gì để nói nữa?

Đông Thành nói:
– Tất cả đều là lời nói của quân sĩ hữu lộ, lời nói một bên, sao có thể dễ dàng tin được?

Từ Vị giọng giận dữ:
– To gan, sự thật bày ra đó, ngươi còn dám giảo biện. Bay đâu, lột khôi giáp của hắn, đợi bẩm rõ với hoàng thượng, rồi hãy định đoạt!

Thấy quân sĩ áp giải Đông Thành đi, đám người Hồ Bất Quy ôm quyền nói:
– Tạ đại soái.

Từ Vị hỏi:
– Lâm huynh đệ bỏ mạng ở đâu? Mau dẫn ta đi xem xét.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 20/04/2017 12:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Miêu Nghị – Quyển 35
Lại là một đêm động phòng hoa chúc. Tỉnh lại. Miêu Nghị trở mình, nghiêng người nhìn Bảo Liên cuộn mình quay lưng lại với hắn, tóc mây tản ra. Hắn có thể tưởng tượng ra thân thề trơn mát mềm mại dưới lớp chăn kia, đêm qua khi động phòng hắn đã sớm nhìn no mắt, hắn còn nhớ như in sự...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Giang Nam – Quyển 28
Có lẽ không cần hai mươi hai sóng tịch diệt kiếp, chỉ cần sóng kiếp thời đại nguệt diệt tới là đạo hữu đã thành tro bụi. Đạo hữu là Quảng Đô Thiên Tôn thời đại nguyên diệt, không chết trong tịch diệt kiếp đó. Sóng kiếp thời đại nguyệt diệt ập đến chính là kiếp số của đạo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Quan Trường – Quyển 9
Trên thực tế theo Ngả Thành Văn nhận định, Hạ Tưởng lên chức lại một bước đi từ Phó giám đốc sở lên Giám đốc sở, xem như có được gặt hái lớn, cho dù cuối cùng không lật đổ được Cổ Hướng Quốc thì cũng coi là một thành công không nhỏ. Bởi nếu không ép Cổ Hướng Quốc đến...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba