Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 5 » Phần 29

Lâm Vãn Vinh - Quyển 5

Phần 29

– Thật là kỳ quái! Ngọc Nhược chưa từng như vậy bao giờ.
Phu nhân tự nói với bản thân, trên mặt đầy vẻ nghi hoặc.

– Mặt Đại tiểu thư đỏ ư? Sao ta lại không thấy như vậy nhỉ.
Lâm Vãn Vinh nhìn Phu nhân một cách kì quái, cười nói:
– Có lẽ hôm nay lạnh quá. Nhưng mà theo ta thấy, sắc mặt Phu nhân vẫn rất hồng hào, tựa như là…

– Tựa như cái gì?
Phu nhân hỏi.

– Tựa như tiểu cô nương mười tám tuổi! Ài, khuyết điểm duy nhất của ta chính là thành thật, và cũng thích lời nói thật. Phu nhân chớ có trách ta nghe.
Lâm Vãn Vinh than vãn.

Tiêu phu nhân che miệng cười khúc khích, thân hình thành thục đầy đặn kia rung lên từng cơn, cười đến nỗi gập cả người xuống.

– Phu nhân sao lại cười?
Lâm Vãn Vinh nghiêm mặt hỏi.

Tiêu phu nhân vất vả lắm mới nhịn cười được, vuốt lại y phụ, mặt đỏ hồng lên:
– Lâm Tam, nhà ngươi là cái kẻ chẳng bao giờ đứng đắn được. Theo ta thấy, nữ nhân đối phó được với ngươi, còn chưa có sinh ra. Ta phải dặn dò kĩ lương Ngọc Sương một phen, đề phòng nó bị ngươi ăn mất mà còn quay lại cảm tạ ơn đức của ngươi.

” Phu nhân xem ra đã nhìn thấu ta rồi!” Lâm Vãn Vinh cười ha hả, xem như đã đáp lời.

Tiêu phu nhân thấy hắn không không làm loạn nữa, liền nói:
– Lâm Tam, ngươi bây giờ vẫn chưa muốn chở về sao? Mấy ngày nữa là hết năm, tất cả mọi người đều nhớ ngươi.

Lâm Vãn Vinh lắc đầu nói:
– Phu nhân, người đã quên điều ta cùng ngươi kí kết trước kia sao? Mấy ngày này cứ coi như ta nghỉ phép đi. Bận rộn quanh năm rồi, cũng nên nghỉ ngơi chút ít chứ. Sau này lên kinh thành, Ta sẽ đi cùng Đại tiểu thư.

Phu nhân thấy thái độ kiên quyết của hắn, đành phải gập đầu:
– Nếu ngươi đã kiên trì như thế, ta cũng không miễn cưỡng. Con bé Ngọc Nhược này muốn đi sớm, mùng ba tháng giêng sẽ xuất phát, đến lúc đó ngươi nhất định không được quên nghe.

Đại tiểu thư đã sớm định ngày đi, Lâm Vãn Vinh biết tính cách của nàng, vì sự nghiệp có thể bất chấp tính mạng, là tháng tết thì đã sao? Hắn cười khổ nói:
– Mùng ba thì mùng ba, Đại tiểu thư là nữ nhân mà vẫn rời đi được, ta còn phải suy nghĩ gì nữa?

Phu nhân mỉm cười gật đầu:
– Vậy khổ cực cho ngươi rồi. Đến lúc đó ngươi phải giúp nó thật tốt, Tiêu gia chúng ta đều đặt cả vào ngươi.

“Lời này nói ra, thật có học vấn a!” Lâm Vãn Vinh cười hắc hắc:
– Nói đi đâu vậy phu nhân, chúng ta bây giờ là người một nhà, làm sao mà không giúp đỡ nhau cho được, người nói có đúng không?

Tiêu phu nhân biết hắn đáp trả mình việc ràng buộc hắn ngay trước mặt Ngọc Sương, nhịn không được bật cười duyên dáng:
– Ngươi á, nhờ ngươi chiếu cố Ngọc Sương. Ngươi rõ ràng đã chiếm được tiện nghi lớn, vậy mà còn ra vẻ ấm ức. Chẳng lẽ trời sinh Tiêu gia ta thiếu nợ ngươi không bằng.

Phu nhân khẽ cười, mi mắt đỏ hồng, thân thể rung lên nhè nhẹ, thuỳ mị quyến rũ. Phong vận một phen động lòng người, nhịp tim Lâm Vãn Vinh như chậm lại: “Cục cưng, tỷ đang hấp dẫn ta a! Rõ ràng là đang kiểm tra định lực của ta mà.”

– Hắn biết rõ bản chất mình là “Ngồi lâu tất loạn”. Không dám ngây ngốc ở đây nữa, cáo lỗi chạy cho nhanh. Từ biệt Phu nhân, quay đầu bước đi.

Hôm nay cùng Đại tiểu thư ngoắc tay một phen, lại cùng Nhị tiểu thư chàng chàng thiếp thiếp, thu hoạch đã ngoài ý muốn rồi. Trong lòng hắn lâng lâng, trên mặt đầy vẻ xuân phong, ngâm nga một khúc hát trở về thuyền. Trên hoa thuyền rất yên ắng. Hai tiểu tử Lạc Viễn và Thanh Sơn đang từ thuyền bước xuống, thấy hắn trở về, cười hì hì bước lên chào đón:
– Đại ca. Huynh về rồi đó hả?

Lâm Vãn Vinh tìm một vòng, không thấy Tiên Nhi với Xảo Xảo đâu, trong lòng kỳ quái, hỏi hai tên kia:
– Các ngươi sao lại ở chỗ này? Tiên Nhi cùng Xảo Xảo đâu? Thời gian không còn sớm, phải về nhà đi ngủ rồi chứ.

Lạc Viễn, Thanh Sơn trời không sợ đất không sợ nhưng cũng chào thua câu nói của hắn, giơ ngón cái ra, trong lòng ca ngợi một tiếng.

Lạc Viễn nhướng mày mở to mắt nói:
– Đại ca, hôm nay e rằng huynh phải chăn đơn gối chiếc rồi, tỷ tỷ ta đã mời hai vị phu nhân của huynh đến bàn luận. Các nàng nói chuyện rất hợp nên tỷ tỷ nghỉ lại ở trên lầu, tỷ tỷ phái ta cùng Thanh Sơn ở chỗ này chờ, chuyển cáo cho đại ca một tiếng, đại ca chớ lấy làm kì quái nha!

Lạc Ngưng mời Tiên nhi cùng Xảo Xảo bàn luận? Ba nữ hài tử thì nói chuyện gì? Chẳng lẽ thảo luận đưa ra ý kiến làm thế nào để hầu hạ tướng công? Về khoản này, nói ra thì dài, lên mới phải thành lập hạng mục chuyên môn rồi tiến hành luận chứng. Điều quái lạ là với tính tình của Tiên Nhi, như thế nào mà nàng lại yên ổn cùng ở một chỗ với Lạc Ngưng, đây mới là chuyện lạ!

– À, Tiểu Lạc, tỷ tỷ ngươi có nói mời Xảo Xảo các nàng đến có chuyện gì không? Thuyền ta lại lớn như vậy, không có các nàng, ta ở một mình cũng hơi sợ.
Lâm Vãn Vinh cười ha hả, mặt dày nói.

– Ta cũng không biết tỷ tỷ cùng nhị vị phu nhân nói gì. Nhưng thấy bộ dạng của Xảo Xảo tỷ, hình như có nhiều ý kiến hay với đại ca.
Lạc Viễn thần bí nói.

“Xảo Xảo tiểu bảo bối của ta cũng có ý kiến ư?” Lâm Vãn Vinh suy nghĩ một chút, nhất định nha đầu Lạc Ngưng đã giảng giải gì đó, các nàng mới “Chung một kẻ thù” như thế. Xem ra, Lạc Ngưng nha đầu không thể đợi nữa, quyết tóm lấy hai lão bà cùng nàng cùng quay lại uy hiếp ta. Như vậy khó khăn rồi!

Đổng Thanh Sơn thấy hắn mặt nhăn mày nhó, liền nói:
– Đại ca, có khó khăn gì? Hồng Hưng chúng ta mấy ngàn huynh đệ, có cái gì mà không giải quyết được chứ?

Lật đổ Trình Đức, đập tan Hắc Long hội, đệ nhất bang phái Kim Lăng thành chính là Hồng Hưng, Thanh Sơn vô cùng tự tin khi nói ra lời này.

Lâm Vãn Vinh lắc đầu, quay sang Lạc Viễn nói:
– Tiểu Lạc, sự việc lần này phụ thân đệ phản ứng ra sao? Thánh chỉ lúc nào xuống tới?
Sự kiện về Lạc Mẫn, triều đình được một phen nhiệt náo, sớm đã có người nói phải phạt nặng Lạc Mẫn làm nghiêm. Nếu không có Từ Vị làm trung gian, e la chuyện lớn không hay đã xảy ra rồi.

Lạc Viễn buồn bả nói:
– Thánh chỉ vẫn chưa tới. Xem tình hình này, nhẹ nhất sợ là bãi quan.

Lâm Vãn Vinh vỗ vai hắn, quan tâm nói:
– Tiểu Lạc, đại ca không phải người xấu nhưng cũng chẳng thể gọi là người tốt. Đối với cha ngươi, ta có mấy phần nể phục, tại thời đại này, người vừa có lý tưởng vừa có thiện tâm, một mực giữ mình làm một vị quan tốt, thật không có nhiều!

Lạc Viễn cố kìm nước mắt, cười nói:
– Đại ca, đệ hiểu. Mặc kệ như thế nào, đệ cùng tỷ tỷ vĩnh viễn sẽ ở cùng với cha một nơi.

Hiện tại ta tạm thời không giúp gì được lão Lạc, lên đến kinh thành chắc sẽ có biện pháp. Lâm Vãn Vinh nghĩ thoáng, cười ha hả:
– Không nói việc này nữa. Nói chuyện nào hay ho đi. Tiểu Lạc, chuyện ta và tỷ tỷ, đệ đã biết chưa?

Lạc Ngưng nha đầu đã sớm muốn ta dắt về, nên mới vướng cái tâm bệnh này. Ài, lại bắt ta xuất tuyệt chiêu. Lâm Vãn Vinh bất đắc dĩ lắc đầu cười mỉm.

Lạc Viễn nghe hắn nói đến tỷ tỷ, giơ ngón tay cái lên nói:
– Đại ca, nói thật đệ phục huynh sát đất. Nhãn quang của Tỷ tỷ trước kia là sao? Thấy ai cũng lãnh đạm không để ý, con mắt nhìn người trên trời, nói cái gì tuyển lang quân văn võ song toàn, doạ tài tử bốn phương chạy sạch. Bỗng nhiên gặp đại ca huynh, chẳng hiểu thế nào đùng một cái đã bị huynh chế phục? Đại ca, ngươi nhanh nhanh dạy đệ cùng Thanh Sơn đi, chúng ta rất là hâm mộ đó.

Thanh Sơn hai mắt bừng sáng. Chảy nước miếng ròng ròng, gật đầu lia lịa. Nhìn ánh mắt lang sói của hai tên tiểu tử, Lâm Vãn Vinh ha hả cười lớn: “Mùa xuân đến chưa nhỉ? Sao lão tử lại nghe được đã nghe được tiếng xuân vang vọng rồi!”

Hắn cười hắc hắc:
– Các ngươi là huynh đệ, đại ca dậy các ngươi vài tuyệt chiêu. Thanh Sơn ta không phải nói. Tiểu Lạc, ta sẽ làm tỷ phu của đệ, có nguyện ý gì không?

Lạc Viên lắc đầu nói:
– Đại ca, việc này huynh hỏi tỷ tỷ ta mới phải, chủ ý này là của tỷ mà, hỏi ta không có tác dụng. Hắc hắc…

– Đệ cùng đi bẻ hoa với ta.
Lâm Vãn Vinh cười vỗ vai hắn:
– Đệ đã nói như vậy, coi như đệ không có ý kiến gì.

– Đệ còn có thể có ý kiến sao. Các người tình chàng ý thiếp, thông đồng với nhau không biết bao nhiêu ngày nay, lại còn kéo cha đệ làm cầu nối, còn coi đệ là cái gì chứ?
Lạc Viễn ra vẻ ấm ức nói.

Ra là tiểu tử này cũng biết nhiều thứ, Lâm Vãn Vinh cười dài ba tiếng, quát to:
– Đem giấy đến đây.

Hai lão bà đều không có ở đây, Thanh Sơn tam thời làm công việc của thư đồng, chạy khắp thuyền kiếm giấy. Lâm Vãn Vinh suy nghĩ kĩ càng, từ trong áo lấy ra bút chì, hồi tưởng lại sự việc xảy ra giữa mình với Lạc Ngưng. Từng hồi kí ức hiện lên trong đầu, bút chì đưa trên giấy, nét vẽ như có thần giúp sức, chẳng bao lâu, bức hoạ mầu nhiệm đầy sống động trông như thật hiện ra.

Dung nhan của một cô gái xinh đẹp, trên lầu đang ngước nhìn bốn liễn đối ở trên cao, mặt nở khẽ mỉm cười, chăm chú suy tư. Bên cạnh là một gã thanh niên phóng đãng chẳng kỵ gì, cùng hai thiếu niên khác đang vung quyền múa may. Cô gái này mắt mày thanh tú, gường mặt rạng ngời, xinh đẹp dị thường.

Thanh Sơn tỉ mỉ xem xét bức vẽ, lập tức kinh ngạc:
– Đại ca, đây là tửu lâu của chúng ta, Ah, ta hiểu rồi, đây là tình cảnh lần đầu ngươi cùng Lạc tiểu thư gặp mặt, ngươi viết ra bốn vế thiên cổ tuyệt đối.

Lạc Viễn cũng thầm gật đầu, ngày đó đại ca đưa ra bốn câu đối này, đã cùng mình hai huynh đệ uống rượu bày trò, hồn nhiên bàn về chuyện của tỷ tỷ. Vậy mà tới hôm nay, đại ca lại chân chính trở thành tỷ phu mình, duyên phận này quả thật sự là kỳ diệu không tưởng được.

Lâm Vãn Vinh mỉm cười không đáp, tiếp tục vung bút vẽ bức họa thứ hai.

Một thanh niên đứng trên bục giảng, mày kiếm mắt hổ, vẻ mặt lạnh lùng, khuôn mặt các tài tử tài nữ dưới đài kinh hãi. Lạc Ngưng ở chính giữa, ngẩng đầu ngơ ngác, nhẹ nghiến răng ngà, đầu mày khẽ nhíu, bộ dạng buồn rầu.

Lạc Viễn vỗ tay nói:
– Đại ca, cái này là việc huynh cùng tỷ tỷ tại Kim Lăng thư viện giảng học. Ta đã sớm nghe người ta kháo nhau chuyện thần kỳ này. Nghĩ lại đây đích thị là lần đầu tỷ tỷ bị huynh hấp dẫn. Hay lắm, hay lắm, huynh nhất định dạy ta nhiều hơn nha.

Bức họa thứ ba chính là vẽ cảnh trên đê, nữ tử nhìn dân phu lao động khổ cực, ẩn vẻ ưu tư, đề bút bị hỏng, bên cạnh là một gia đinh áo xanh nhìn tiểu thư lắc đầu, gương mặt đầy vẻ hối hận.

Cảnh này không cần phải nói, chính là điển cố làm nhiệt náo Kim Lăng, gia đinh tức giận đánh tài tử. Lâm Vãn Vinh nhớ đến cảnh ở trên đê, nhịn không được cười rộ lên, Lạc tài nữ bị ta đả kích mấy lần nên mới khắc sâu hình ảnh của ta như vậy

Bức họa thứ tư là cảnh trên hoa thuyền, một thanh niên tay cầm bầu rượu mặt đỏ bừng bừng, mỉm cười mà đọc thơ đối câu, đặc biệt nổi bật. Một vị tiểu thư đứng sau rèm che, tay cầm khăn tay bằng gấm, sắc mặc đỏ hồng, nôn nóng bất an.

Thanh Sơn hét lớn:
– Cái này thì đệ hiểu, là lúc Lạc tiểu thư trao khăn phù dung. Đại ca, Lạc tiểu thư trong tranh vẽ thật giống.

Lâm Vãn Vinh vẫn trầm ngâm, tiếp tục múa bút vẽ bức hoạ thứ năm, phía trước là nam thanh niên trẻ tuổi, tay cầm một dải lụa hồng, vòng qua phía sau cô gái có thân hình yểu điệu duyên dáng, tuy chỉ là nét phác thảo nhưng nhìn xa trông rất giống Lạc tiểu thư, nhìn gần lại là khuôn mặt bị che đi một nửa chỉ lộ ra chiếc má hồng, nhìn không rõ là ai.

Một vẽ mạch ra năm bức tranh, Lâm Vãn Vinh thở ra một hơi dài, lại tỉ mỉ quan sát một phen, rất là hài lòng.

Lạc Viễn ảo não vỗ đầu mình một cái nói:
– Đại ca, huynh đào đâu ra những cái này vậy? Đệ bình thường sao chẳng nghĩ tới nhỉ? Với những ý tưởng kì diệu như thế thì cô gái nào mà chẳng động tâm. Đại ca, đệ thật phục huynh!

Lâm Vãn Vinh tủm tỉm cười, gật đầu nói:
– Thanh Sơn, Tiểu Lạc. Còn có một việc trông cậy vào các ngươi.

– Đại ca, muốn chúng ta làm cái gì?
Thanh Sơn lớn tiếng nói:
– Mấy ngàn huynh đệ sẵn sàng đợi huynh phân phó.

Lâm Vãn Vinh ha ha cười:
– Không cần dùng nhiều người như vậy đâu, bảy tám trăm người là đủ.
Hắn dặn dò hai người bọn Thanh Sơn vài câu, Thanh Sơn mắt sáng ngời, lớn tiếng nói:
– Đỉnh, quá đỉnh, nếu như vậy, Lạc tiểu thư không muốn cũng phải biểu lộ thôi. Chà, Tiểu Lạc, ta sẽ chờ uống rượu mừng của tỷ tỷ đệ.

Lạc Viễn cười khổ:
– Đại ca, hành động này có lẽ hơi quá rồi, bớt rùm beng đi được không? Đệ sợ tỷ tỷ sẽ chết vì thẹn đó.

Làm lớn quá ư? Tỷ tỷ ngươi can tâm làm mấy việc nhỏ sao? Còn khiến cả Kim Lăng tưởng nàng theo đuổi ta. Hiện tại ta mà làm như vậy rồi, sợ rặng trong mơ nàng cũng mỉm cười nữa.

– Không phải lo! Hết thảy đều nằm trong bàn tay ta.
Lâm Vãn Vinh cười thần bí, đầy tin tưởng nói.

Lạc Viễn chỉ còn biết gật đầu, cười nói:” Đại ca, chúng ta sẽ làm nguyên cả đêm, cam đoan ngươi và tỷ tỷ sẽ vừa lòng. Nhưng mà chúng ta không ở đây thì huynh sẽ làm gì?”
Lâm Vãn Vinh nhún vai nói:” Uống uống rượu, yên yên giấc. Việc này cũng trọng yếu mà, có người làm việc cho mình. Ài, công việc không phân lớn nhỏ tốt xấu, mà chỉ là người làm khác nhau.

Thanh Sơn cười ha hả, cầm năm bức hoạ, cùng Lạc Viễn rời đi.

Tâm tình Lâm Vãn Vinh khó mà yên ổn, nghĩ về Tiên Nhi Xảo Xảo hai người đều đang ở chỗ Lạc Ngưng. Hai nàng đều đã qua cửa trước rồi, không thể phân biệt đối xử. Hắn liền rút bút chì ra, mỗi người vẽ một bức.

Vẽ Xảo Xảo vào lúc động phòng hoa chúc. Vẻ mặt tiểu nha đầu này rạng ngời, đầu hơi cúi xuống ngượng ngùng thổi tắt cặp nến. Còn bức họa về Tiên Nhi là cảnh vào những ngày bị pháo bắn trúng dưỡng thương trên hồ Vi Sơn, lúc hai người tình chàng ý thiếp. Những kỷ niệm này thật vô cùng ý nghĩa, tuyệt đối tin rằng sẽ không dẫn tới chiến tranh giữa ba cô gái.

Thẳng tay đắc ý vẽ, thấy các nàng mỗi người mỗi vẻ, trong lòng hắn tịch mịch chịu không thấu, hận không bay được đến lầu của Lạc Ngưng ngay lập lức.

Bạn đang đọc truyện Lâm Vãn Vinh – Quyển 5 tại nguồn: http://truyensex.moe/lam-van-vinh-quyen-5-full/

– Tiên nhi tỷ tỷ, đêm qua ngủ ngon chứ?
Lạc Ngưng mới tắm xong, từ trong phòng chạy ra nắm lấy tay Tần Tiên Nhi, gò má ửng hồng hỏi.

Tần Tiên Nhi nghe được một tiếng tỷ tỷ liền thấy vui vẻ, sảng khoái gật đầu, nói:
– Ngủ rất ngon, Lạc tiểu thư, xin hỏi muội kím được phiên bản độc nhất của tàn khúc “Bình Sa Lạc Nhạn” này ở đâu? Ta coi nguyên cả đêm không rời mắt.
Nàng nhẹ nhàng vuốt ve quyển sách hơi cũ nát, ánh mắt lộ ra vẻ yêu thích vô cùng.

Lạc ngưng thấy nàng thích thú không muốn rời tay, trong lòng vui mừng, ngượng ngùng nói:
– Tiên nhi tỷ tỷ, tối qua chúng ta mới vui vẻ như thế, sao lại nói lời khách khí vậy, tỷ cứ gọi thẳng muội là Ngưng Nhi là được.

Lạc Ngưng là có danh tài nữ, cầm kỳ thi họa cái gì cũng thông, xuất thân của Tần Tiên Nhi lại càng phi phàm, tuy vận mệnh trải qua nhiều trắc trở nhưng kiến thức lẫn học vấn lại không thua kém Lạc Ngưng. Đêm qua Lạc Ngưng mời nàng cùng Xảo Xảo đàm luận, cũng thật là khoan khoái.

Tần Tiên Nhi thấy Lạc Ngưng muốn lấy lòng mình mà vẫn chưa thấu rõ tâm tư của nàng, liền mỉm cười nói:
– Muội là thiên kim của Tổng đốc đại nhân, bình dân tầm thường nào dám tùy tiện xưng hô tên nàng…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 23/04/2017 13:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Cô gái đến từ hôm qua
Tụi con gái trên trái đất này hình như đều được đúc ra từ một khuôn. Có một cái thói, không hiểu là thói tốt hay thói xấu, gần như đứa con gái nào cũng “mắc phải”. Đó là sau khi chuyển từ giai đoạn “thăm dò bí mật” qua giai đoạn “thừa nhận hợp pháp” bao giờ...
Phân loại: Truyện nonSEX Nguyễn Nhật Ánh Truyện teen
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Tôi mơ mơ hồ hồ không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, định hỏi chú Ba mới phát hiện chú đang gà gật ngủ trên băng ghế bên cạnh, ngủ say như chết. Tôi chạy ra khỏi trạm xá, thấy người trong thôn phần đẩy xe phần dắt la, vội vàng hướng vào trong núi. Một thằng nhóc người miền núi vừa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Giang Nam – Quyển 24
Cuối cùng tịch diệt kiếp biến mất, Giang Nam từ từ đáp xuống, nhìn bốn phía. Dãy núi to trập trùng, liên miên bát ngát, cây lạ um tùm xanh biếc hình thành khu rừng. Có vân hà bốc lên từ sơn cốc, cực kỳ huyễn lệ. Từng đó vân hà lơ lửng trên trời, hoàn toàn bao sư huynh bầu trời. Trong vân hà...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba