Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lâm Vãn Vinh – Quyển 6 » Phần 10

Lâm Vãn Vinh - Quyển 6

Phần 10

Từ Chỉ Tình thông minh tuyệt đỉnh, sao có thể chẳng biết tâm tư của hắn, cười nói:
– Binh pháp, từ trong thực chiến chuyển thành sách vở, là do tổ tông tâm huyết viết ra, có giá trị tham khảo rất lớn.

Nàng bất chợt dừng lại rồi nói tiếp:
– Nhưng thời thế biến chuyển, hoàn cảnh thay đổi, binh pháp cũng phải tùy theo tình hình mà điều chỉnh biến hóa, không thể mù quáng tin vào sách vở, học vẹt rồi làm.

Lời này nói ra, bọn người Hồ Bất Quy nghe được nhất thời thanh thản. Lý Thái là lão soái trải sa trường đã lâu, đối với vận dụng binh pháp tự thị không cần nói, hắn nhìn Lâm Vãn Vinh một cái, đầy thâm ý hỏi:
– Lâm Tam, theo ngươi xem, binh pháp với thực chiến, có liên quan thế nào?

Lâm Vãn Vinh cười hắc hắc:
– Binh pháp là kết tinh trí tuệ của tổ tông lưu lại, quý giá vô cùng, cũng là minh họa tốt nhất cho bọn hậu sinh chúng ta học tập. Chúng ta cần học binh pháp không sai, nhưng mà phương pháp ứng dụng tóm lại là có khác biệt lớn, binh pháp không như đọc sách, thi trạng nguyện, tả kim cổ, nó là một lý luận thâm ảo. Binh giả, quỷ đạo, thời gian thay đổi, địa điểm biến chuyển, chiến pháp cũng phải thay đổi tương ứng. Trên đời cho tới bây giờ, không có binh pháp sai, chỉ là người dùng sai thời cơ. Nói đơn giản một chút, giống như chúng ta đọc sách viết chữ, ai ai cũng đều biết, nhưng có thể làm ra thiên cổ tuyệt cú thì không có mấy người làm được. Binh pháp này mọi người đều có thể học, muốn nói kiểm tra thì bọn họ cũng chắc chắn đạt điểm tuyệt đối, nhưng tự cổ chí kim, được mấy ai có thể thành nhất đại danh tướng. Binh pháp chỉ là cơ sở, có thể thâm nhập nghiên cứu, không thể chỉ đem ra bàn luận đúng hay sai. Đem binh pháp dùng vào thực chiến, vừa đánh vừa học, vừa học vừa đánh. Chỉ có dung hợp thông suốt mới là kẻ vô địch thực sự.

Lý Thái vuốt râu gật đầu, trong mắt hiện lên vẻ tán thưởng, nhưng cũng mau chóng biến mất, khôi phục thần sắc nghiêm trang:
– Kiểm tra binh pháp này, chính là do thiên tướng quân trong trướng của ta vì chọn lựa tướng lĩnh diễn binh mới đặc biệt đề ra. Lần diễn luyện này là do hắn làm chủ, bổn soái không nhúng tay vào, ngươi nhiều lời cũng vô ích, cũng chỉ là chút công phu miệng lưỡi. Thực chiến diễn binh này, có bản lĩnh thì ngươi đánh bại hắn trên chiến trường.

Đã lỡ mở đầu, lùi bước thì không được, Lâm Vãn Vinh cũng không biết viên thiên tướng quân phụ tá của Lý Thái là ai. Lại đến gần thực chiến, qua một hồi chuyện chuyện trò trò này là đánh nhau gần như thực sự. Tim hắn đập thình thịch, nhưng cũng càng cảm thấy kích thích.

Bọn người Hồ Bất Quy sớm đã phóng đi thay đổi khôi giáp. Lý Thái nhìn Lâm Vãn Vinh một cái, trong mắt lộ ra vẻ kỳ vọng :
– Lâm Tam, trận đánh này ngươi đánh tốt, sẽ có chỗ tốt cho ngươi.

Lý Thái tuy cũng hắn nói qua mấy câu, nhưng mỗi lần đều nghiêm túc, chưa từng cười bỡn, hòa ái như vậy thật là hiếm thấy.

Lâm Vãn Vinh lắc lắc đầu, vẻ mặt thản nhiên nói:
– Chỗ tốt ra sao ta cũng không muốn… Ngài không cần nghĩ ngợi nữa, Lâm Tam ta rất hiếm khi không tham lam, cần phải nói thật là tới thời điểm nào đó nhất định sẽ làm. Lão tướng quân, ta nói thật với ngài, Lâm mỗ ta không có tham vọng gì lớn, ở mọi nơi chỉ mong vui vẻ, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa đầu hàng khi gặp việc khó. Hôm nay sở dĩ tới nơi đây là do ta không muốn nhìn thấy bọn Hồ đại ca, Lý đại ca bị mai một. Bọn họ có dũng có mưu thật đúng là trang nam tử kiên cường, lại có hùng tâm tráng chí vì quốc gia, nếu bọn họ mai một đi. Lâm Tam ta lừa gạt được bao nhiêu tiền, có lấy bao nhiêu lão bà thì trong lòng cũng khó yên ổn.

Từ Chỉ Tình nghe thấy cũng có chút cảm động lại hơi buồn cười, người này cũng không biết thế nào mà có được bản lĩnh này, rõ ràng là hào ngôn tráng ngữ động lòng người, tuy nhiên ở câu cuối cùng lại làm cho người ta phì cười.

Lý Thái từng trải sương gió, sớm đã luyện thành mắt lửa ngươi vàng, mà thấy thần sắc của hắn thì rốt cuộc cũng khẽ bật cười: “Từ Vị nói không sai, Lâm Tam này chính là kẻ bên ngoài ác, bên trong lại ấm áp. Bỏ qua vẻ vô lại trên người hắn, và lớp vỏ hoa hòe hoa sói, hắn chính là một hảo hán thật sự.”

Lý Thái cười nói:
– Tên tiểu tử nhà người coi ta là lão hồ đồ sao? Ai là vàng, ai là cát, lão phu tự nhiên nhìn một hai lần là rõ, ngươi cứ yên tâm đi. Hôm nay kêu ngươi đánh cho tốt, thể hiện chút bản lĩnh, tự nhiên phải có chỗ tốt cho ngươi.

– Chỗ tốt cái gì? Một vạn lượng bạc sao.
Máu tham của hắn trỗi dậy, trên mặt Lâm Tam theo thói quen nổi lên một tia cười hèn mọn, Từ Chỉ Tình nhìn thấy liền lắc đầu: “Tên Lâm Tam kia mới vừa rồi nhất định là hồn mới lìa khỏi xác, trước mắt này mới là thật.”

Lý thái tuy chẳng từng đùa cợn, nhưng khi nghe hắn nói xong cũng vui thích: “tiểu tử này thật sự là có tính cách.”

– Tiền bạc cái gì?
Lý Thái nghiêm nghiêm mặt nói:
– Còn trọng yếu hơn tiền bạc, ngươi xem ở kia là ai…

Lão tướng quân chỉ ra xa xa, Lâm Vãn nhìn theo hướng ngón tay về nơi xa nhất diễn ra thao luyện tiến công lên tường thành, đầy cờ vàng bay tán loạn, trên cờ là con vật dài ngoằng đang vung nanh múa vuốt.

– Một con rắn thật to!
Lâm Vãn Vinh giật mình nói.

Mọi người nghe hắn nói, nhất thời trợ mắt há mồm không nói được gì. Bọn người Hồ Bất Quy liếc mắt nhìn nhau: “Đầu óc Lâm tướng quân không phải bị thối rửa rồi đấy chứ.” Từ Chỉ Tình nắm chặt bàn tay nhỏ, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, thân thể mềm mại khẽ rung lên, cố sức nhịn cười.

Ngay cả Lý Thái kia vô cùng trầm tĩnh, trên trán cũng nổi cả gân xanh, mồ hôi lạnh chảy xuống ròng ròng, giọng lắp bắp:
– Lâm Tam… ngươi nói cái gì đó?

– Một con kim xà thật lớn…
Lâm Vãn Vinh gật đầu, nói một cách hiển nhiên.

– Hết rồi, hôm nay trận này không thắng rồi.
Lý Vũ Lăng cúi đầu ủ rũ nói, vướng vào chủ soái thế này, nói có thể đánh thắng thì không còn thiên lý nữa rồi.

– Ngươi, không thể không biết đến nước này…
Lý Thái than thở:
– Lão phu sống đến sáu mươi năm nay, có thể đem biến Kim long thành Kim xà, Lâm Tam, ngươi có thể xưng là đệ nhật nhất từ cổ chí kim.

– Kim Long… ?
Lâm Vãn Vinh há hốc kinh ngạc, nhìn lại thật kĩ càng, thì ra lá cờ kia phất phơ trong gió, làm cho long trảo kia bị gập vào một góc, nếu không nhìn kỹ thì chỉ thấy đó là một con rắn lớn.

“Lão tử đúng là không biết thật!” Lâm Vãn Vinh lau mồ hôi lạnh trên trán:
– Kim long kỳ xuất hiện, vậy trên thành lâu chính là… hoàng đế?
Lâm Vãn Vinh cả kinh, nhảy dựng lên hét lớn.

Mọi người thở ra một hơi: “Cuối cùng hài từ này không quên mất đường về nhà a! Còn biết Kim Long này chính là tượng trưng cho đế vương, chỉ mong hắn lần sau lại không đem hắn nhận thành ‘một con rắn thật to’ nữa.

Trong lòng Lâm Vãn Vinh rộn ràng: “Nếu đúng là là hoàng dế, chẳng phải có tới tám mươi phần trăm có thể là lão trượng nhân của ta?”

Kim Long kỳ phấp phới, loan giá hiện lên trên đỉnh thành lâu, vô số thị vệ tùy tùng đứng xung quanh, vây kín lấy ngự giá. Binh lính đang thao luyện trên sa trường, vô luận là đang đứng, đang chạy, đang nằm, đang gãi, đều chuyển người đứng dậy, tiếp theo là mấy vạn người đồng thời quỳ xuống dập đầu:
– Khấu kiến hoàng thượng, hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.

“Mấy vạn người đồng thời quỳ xuống hô vạn tuế, chậc chậc, quang cảnh này chưa từng thấy qua a!” Lâm Vãn Vinh nhảy xuống bên ngựa, trong khi những người khác đều hướng tới hoàng đế bái lạy, hắn mở to hai mắt nhìn vào hoàng đế trên long ỷ, hai bên cách nhau khá xa, chỉ có thể mơ mơ hồ hồ nhìn thấy một người đầu đội dực thiên quan, thân ảnh mang trên người long bào màu vàng, tuy nhiên không thấy rõ khuôn mặt, cũng không biết lão hoàng đế trượng nhân dáng vẻ ra sao, có giống với Thanh Tuyền không.

Trong lòng đang mơ thấy mộng đẹp, đã thấy bọn người Lý Thái cùng Từ Chỉnh Tình đang quỳ đều đã đứng lên, chắc cho là hoàng đế đã hô bình thân, Lâm Vãn Vinh làm ra bộ dạng vỗ vỗ bụi đất trên đầu gối, Từ Chỉ Tình ngẩng đầu lên, ngọc nhan tuy bị trong một tấm lụa mỏng che mất, nhưng cũng lộ ra vẻ mặt cười mà như không, phảng phất đã nhìn thấy cái gì.

– Cái này ngươi rõ rồi chứ.
Lý Thái gật đầu nói với Lâm Vãn Vinh:
– Hôm nay chỉ cần ngươi biểu hiện tốt một phen, làm cho Hoàng Thượng nhớ đến người, sau này tiền trình không thể uớc luợng được.

Lâm Vãn Vinh nhớ lại trước đó vài ngày tìm Từ Vị nói qua, muốn vào cung tìm Thanh Tuyền hoàn toàn không có cách gì, chỉ có chờ hoàng đế mở kim khẩu mới có thể. Đang lo như thế nào mới gặp được hoàng đế, không tưởng hôm nay ngẫu nhiên lại có một cơ hội gặp mặt như vậy, thật sự là chọn ngày chẳng bằng gặp trúng ngày, vì Thanh Tuyền, trận đánh hôm nay không thể không đánh.

Lý Thái phải mau chóng kiến giá, chuyện còn lại do Từ Chỉ Tình tới an bài, Từ Chỉ Tình học vấn cao thâm, từng trải qua vô số trận chiến cùng người Hồ mưu đấu, chính là anh hùng cân quắc chân chính, không chỉ vì trên danh nghĩa là con dâu của Lý Thái, mà còn là quân sư của mười vạn tướng sĩ bắc chinh.

– Từ tiểu thư, trận này hôm nay phải đánh như thế nào? Có cái gì ước thúc không?
Lâm Vãn Vinh nghiêm chỉnh hỏi. Tâm tình hắn bây giờ đã từ ‘ta đành phải đánh’ chuyển thành ‘ta muốn đánh’, khi nói chuyện ít đi vài phần đùa cợt, thêm chút nghiêm chỉnh.

– Song phương đều có nghìn người, hạn chế ba trận, có đủ mọi thứ cần cho thực chiến, không luận thủ đoạn, không luận mưu kế, chỉ luận kết quả.
Từ Chỉ Tình trong mắt phóng ra vẻ nhìn trấn định, thản nhiên nói.

Bọn người Hồ Bất Quy sớm đã thay đổi khôi giáp, uy phong lẫm liệt suất lĩnh binh mã chạy tới, Lâm Vân Vinh gật gật đầu: “Tiếp cận thực chiến bất luận thủ đoạn, hai điểm này thật tốt quá, đánh nhau chính là dựa vào điều này.”

Đối diện với mấy ngàn người binh cường mã tráng dưới tay, Lâm Vãn Vinh vui mừng thực sự từ đáy lòng, mỗi người đều mạnh mẽ giống như lũ nghé con, lão Hồ và lão Đỗ luyện binh linh của lão tử không sai a! Nơi đây đại bộ phận đều quen mặt, đều là lão binh theo hắn chinh chiến Sơn Đông, trong đó còn có rất nhiều đệ nhất dũng sĩ thời tiêu trừ Bạch Liên giáo, may mắn sống sót sau một đêm huyết chiến, thực sự là tinh nhuệ, trung thành, sức chiến đấu đều không cần phải bàn luận.

Lâm Vãn Vinh bóp khớp bàn tay vài cái, trong lòng nổi lên chút kích thích, ổn định lại tâm tình, đối mặt với huynh đệ sinh tử, không cần những lời dư thừa, hắn mỉm cười nói:
– Ta gọi là Lâm Tam, có ai quên ta không?

Mấy ngàn binh sĩ nổi lên một trận cười thiện ý. Ngày đó là quân hỗn loạn kém cỏi, sáng nay đã thành tinh nhuệ trong tinh nhuệ, nhìn thấy Lâm tướng quân khôi hài hỏm hỉnh lại dũng mãnh ngoan cường một lần nữa đứng ở trước mắt, rất nhiều người nhất thời nhớ lại ngày đó cùng nhau sinh tử, cùng chung hoạn nạn, trong mắt đã thấy ươn ướt.

Lâm Vãn Vinh phất phất tay, tựa như tình cờ nói:
– Đã chuẩn bị tốt chưa?

– Sát… !
Mấy ngàn binh sĩ đồng thanh cất tiếng hô vang mạnh mẽ, kinh động đến cả đất trời.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Lâm Vãn Vinh – Quyển 1
Lâm Vãn Vinh – Quyển 2
Lâm Vãn Vinh – Quyển 3
Lâm Vãn Vinh – Quyển 4
Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Lâm Vãn Vinh – Quyển 6
Lâm Vãn Vinh – Quyển 7
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Lâm Vãn Vinh – Quyển 9
Lâm Vãn Vinh – Quyển 10
Lâm Vãn Vinh – Quyển 11
Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Thông tin truyện
Tên truyện Lâm Vãn Vinh - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 26/04/2017 13:56 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Giang Nam – Quyển 28
Trái tim Giang Nam nhảy lên không ngừng, đông đông đông vang lên bên tai không dứt, Hồng Mông tam thánh không ngừng già cả tử vong, lập tức lại sinh ra, nhưng sau đó tiếp tục suy sụp rồi chết cực nhanh. Thanh Liên tiên tôn bị chấn lui về phía sau, nhìn thấy Hồng Mông tam thánh của mình bị phá, khẽ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Vĩnh Hằng – Quyển 5
Trong Tinh Không Đạo Cực Tông, Bạch Tiểu Thuần đã đi được mười ngày, đám Trương Đại Bàn ai cũng lo lắng, nhiệm vụ của hắn mọi người không nắm được cụ thể, nhưng cũng điều tra ra được người Bạch Tiểu Thuần phải đi giết là một tu sĩ trúc cơ, lai lịch không nhỏ. Họ định báo tin...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Vĩnh Hằng – Quyển 3
Bạch Tiểu Thuần thở dài, quay đầu nhìn động phủ mình, thầm cảm thấy mình quá khổ cực, mới tới Huyết Khê Tông không bao lâu mà động phủ đã bị hủy đến hai lần rồi. “Người nơi này quá hung tàn, một lời không hợp là hủy động phủ người ta!” Bạch Tiểu Thuần lắc đầu, hung...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba