Thác Bạt Nguyên là con cháu trực hệ của Thác Bạt gia tộc, Thác Bạt gia tộc vốn có thể so sánh với tứ phẩm tông môn, Thác Bạt Nguyên là thiên tài tuổi trẻ đời này của họ, ba mươi lăm tuổi đã là địa hoàng cao giai, tu luyện lôi hệ hiếm thấy, một thân công kích lôi lực làm người không thể đến gần, mười trận đều một chiêu chiến thắng, chiến lực khá kinh người.
Cố Minh Châu là đệ tử kiệt xuất của ngũ phẩm tông môn Lạc Hà tông, dung nhan trầm sa lạc nhạn, thực lực hoàng cấp cao giai, tu luyện mộc hệ, có linh thú hộ thân Thanh Tùng Ly ngũ giai cao cấp, một người một thú phối hợp thật khắng khít, đều lấy ưu thế tuyệt thế tiến giai. Thông qua quan sát Lăng Tiếu biết nàng còn có không ít lá bài tẩy, nhưng thực lực chân chính thế nào thì phải tỷ thí qua mới biết được.
Dung mạo Cốc Kiều Kiều kém hơn Cố Minh Châu một ít, nhưng dáng người gợi cảm hơn, trên mặt còn có má lúm đồng tiền, cho người ta loại cảm giác thanh thuần, trên mặt luôn lộ dáng tươi cười, nhưng công kích không chút nương tay, huyền kỹ khống hỏa làm Lăng Tiếu thật hoài nghi nàng còn có thân phận luyện dược sư, bởi vì hỏa diễm của nàng là thú hỏa, từ điểm này cũng không có suy đoán ra được.
Nàng là nữ nhi của đại thế gia Cốc gia gia chủ, mười năm trước Cốc gia có một người tiến vào trước trăm tên trong Hoàng Bảng chi tranh, mà người kia chính là đại ca của Cốc Kiều Kiều, nàng hy vọng mình có thể giống như đại ca lấy được danh hào Chiến Hoàng.
Quan Hùng là một trung niên tráng hán, đã hơn sáu mươi tuổi, thực lực hoàng cấp cao giai đỉnh, tu luyện song thuộc tính thổ mộc, là một dong binh, một thân khí thế sát phạt tràn đầy, bình thường đối phương đều bị bộ dáng đằng đằng sát khí làm sợ tới mức chân mềm, người này cực kỳ hiếu sát, trước khi giết người đều xử lý linh thú của họ trước, trừ phi đối phương nhận thua trước tiên bằng không hắn sẽ không buông tha, bảy người chết trong tay hắn không có một người nào được toàn thây.
Thường Tĩnh Đạt là người lớn tuổi nhất trong bảy người, đã chín mươi bảy tuổi, bộ dáng đã có vẻ già, nhưng hắn là hoàng cấp cao giai đỉnh, có lẽ bởi vì ban thưởng cơ hội vào Minh Ngộ Trì nên mới tới tham gia Hoàng Bảng chi tranh lần này. Hắn thiện sử dụng trảo công, tu luyện một bộ thân pháp quỷ dị, thuộc loại cao thủ cận chiến. Lăng Tiếu cho rằng Thường Tĩnh Đạt là người có khả năng tiến vào trước mười đầu tiên, bởi vì người này thật cẩn thận không hề khinh địch, kinh nghiệm chiến đấu lão đạo nhất, tuy nói mỗi cuộc chiến đều không ngắn nhưng đi theo phong cách vững vàng ổn định, sẽ không dễ dàng gây ra sai lầm.
Ngoại trừ bảy người này còn có vài người làm Lăng Tiếu chú ý, đây cũng là những người ẩn giấu thực lực.
Lăng Tiếu không hề e ngại bất cứ kẻ nào trong những người này, mục tiêu của hắn không chỉ riêng tiến vào trước mười ở tòa thành nơi đây, hắn muốn lấy chính là danh hiệu quang vinh Đệ Nhất Hoàng Tọa của cả Trung Vực.
Hắn quan sát kỹ lưỡng ngoại trừ hấp thu tìm hiểu chiến lực cùng bí thuật của những nhân tài kiệt xuất Trung Vực những năm nay, đồng dạng cũng nhắc nhở mọi người bên cạnh để họ tận lực tránh né những người kia, giảm bớt ác chiến không cần thiết khi so đấu.
Vòng luận võ thứ nhất chấm dứt, vòng thứ hai rất nhanh bắt đầu.
Hiện giờ có hơn ngàn người tiến vào vòng thứ hai, quy tắc cũng giống như vòng thứ nhất, thắng liên tiếp mười trận sẽ tiến vào vòng tỷ thí cuối cùng, nói cách khác trăm người sẽ được chọn lọc sau vòng thứ hai.
Người có thể đi vào vòng thứ hai thực lực đều rất mạnh, cho nên khi lựa chọn đối thủ đều cực kỳ cẩn thận.
Lăng Tiếu dự tính để mọi người cùng chờ đợi người khác tích lũy gần xong chiến tích mới đi lên khiêu chiến, như vậy có thể giảm đi không ít chiến lực.
Nhưng không ít người đều cùng chung ý tưởng với bọn họ, tốc độ vòng tỷ thí thứ hai ngược lại chậm hơn vòng thứ nhất rất nhiều.
Bởi vì mọi người đang tìm đối thủ yếu nhất đi lên khiêu chiến.
Cuối cùng Diệp Vân Phong không nhịn được nhảy lên lôi đài thứ ba, đem đối thủ mới thắng được một trận đánh bại, bắt đầu chờ đợi chín người khác khiêu chiến.
Lăng Tiếu thầm mắng tính tình của Diệp Vân Phong quá nôn nóng, nhưng làm như thế cũng có thể mài luyện lực chiến đấu của hắn một chút.
Liên tục chín cuộc chiến đấu trong vòng thứ hai thật sự kịch liệt, bởi vì mỗi đối thủ có chiến lực cực kỳ kinh người.
Hai cuộc chiến trước Diệp Vân Phong thắng được dễ dàng một ít, nhưng tới cuộc chiến thứ ba hắn đành phải triệu hoán ra linh thú.
Linh thú của Diệp Vân Phong lần đầu tiên xuất hiện, không còn là đầu linh thú tứ giai mang đi ra từ trong Diệp gia, mà là Cương Hoàng Hùng Sư ngũ giai đỉnh mới bắt được trước ngày Hoàng Bảng chi tranh.
Cương Hoàng Hùng Sư là loại linh thú chiến đấu, có được âm ba công hiếm thấy, làm cho đối thủ thật khó đề phòng.
Một người một thú phối hợp lại tăng thêm vài trận thắng lợi.
Nhưng khi năng lượng tiêu hao ngày càng nhiều, Diệp Vân Phong phải xin nghỉ ngơi một canh giờ trước cuộc chiến thứ bảy để khôi phục trạng thái.
Đối với người thắng liên tiếp, trên đường có thể xin tạm dừng nghỉ ngơi, cũng không thể nào đánh liên tục mười trận mà không bị tiêu hao hay tổn thương.
Có đan dược cao giai của Lăng Tiếu chuẩn bị, một canh giờ sau Diệp Vân Phong đã khôi phục bảy tám phần.
Đến cuối cùng Lăng Tiếu không thể không căn dặn hắn nhất định cần cẩn thận hơn một chút.
Theo sau hai trận Diệp Vân Phong thắng cực kỳ gian nan, trên người bị tổn thương không ít, sức chiến đấu giảm xuống.
Nếu không nhờ có Cương Hoàng Hùng Sư, chỉ sợ hắn đã vẫn lạc.
Trận chiến cuối cùng do một hoàng cấp cao giai đỉnh bảy tám mươi tuổi lấy được cơ hội đối chiến với Diệp Vân Phong.
Người này tên Hoa Phàm Chính, tu luyện phong hệ, linh thú hộ thân là một đầu Âm Phong Lang ngũ giai cao cấp.
– Tiểu tử, xem ngươi giúp ta thắng nhiều trận như vậy, ngươi nhận thua đi!
Hoa Phàm Chính âm trầm nói, nhìn thần sắc tự tin của hắn giống như đã nắm chắc thắng lợi trong tay.
– Muốn thắng ta trước tiên xuất ra bản lĩnh của ngươi!
Kim thương trong tay Diệp Vân Phong hung hăng run lên, kim thương ảnh bao trùm hướng Hoa Phàm Chính đâm qua.
Cùng lúc đó Cương Hoàng Hùng Sư phát ra âm ba đáng sợ oanh về hướng Âm Phong Lan cùng Hoa Phàm Chính.
Nhưng Hoa Phàm Chính đã sớm có chuẩn bị, dùng năng lượng che phủ màng nhĩ của mình ngăn cách thanh âm bên ngoài, lợi dụng phong hệ thoát khỏi công kích của Diệp Vân Phong.
Trong tay hắn hiện ra trường kiếm màu bạc, từng đạo phong nhận màu xám đánh thẳng qua Diệp Vân Phong.
Xoát xoát!
Thân thể Diệp Vân Phong bị trúng vài đạo phong nhận, cũng may hắn mặc vệ giáp phòng ngự linh khí, đem đại bộ phận phong nhận ngăn trở.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 10 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 26/06/2019 03:29 (GMT+7) |