Vì giúp Lăng Hậu ngồi yên trên vị trí tộc trưởng, Lăng Tiếu lưu lại Nhập Vương đan cho hắn, đồng thời để lại không ít đồ vật làm nội tình cho Lăng gia, do Lăng Hậu cùng các vị thượng đại trưởng lão trông giữ, xem như dùng ban thưởng cho tộc nhân đời sau tu luyện.
Lăng Tiếu lưu lại trong gia tộc chừng một tháng, rốt cục rời khỏi Vẫn Thạch thành.
Vì tiết kiệm thời gian, Lăng Tiếu đương nhiên không để mọi người đi đường xa, trực tiếp thu họ vào trong không gian dược đỉnh, sau đó chạy tới Tử Thiên tông.
Khi chạy về tới Tử Thiên tông, Ngọc Liệt Diễm cùng Vũ Mị Nương đã đi tới tiểu viện hẹn trước.
Đi cùng các nàng còn có trưởng lão hộ tông của Mỵ tông, là sư phụ Tiên Vu Lộ, có thực lực thiên tôn trung giai đỉnh phong, bà là một trong ba người đứng đầu tây bắc, ngoại trừ vị lão điện chủ của Quang Tinh điện, bà xem như là mạnh mẽ nhất.
Tiên Vu Lộ nhìn qua như tuổi trung niên, thoạt nhìn phong vận tràn đầy, mị thái lan tràn, hiển nhiên là rất biết điều dưỡng nhan sắc của mình.
Ngoài ra gia gia của Cát Bội Hân là Cát Đồ cũng đã trở lại.
Lăng Tiếu mang theo người trong Tử Thiên tông tiếp đón đi ra, bên trong còn có cả Ôn Khả Điệp.
Bởi La Mỹ Anh mở miệng xin cho nàng đi theo, vì vậy Lăng Tiếu không thể cự tuyệt, đành dẫn nàng đi theo.
Lúc rời khỏi Tử Thiên tông, toàn bộ trưởng lão đều có mặt đưa tiễn, trường hợp thật đồ sộ làm người không ngừng thổn thức.
Chặng đường tiếp theo Lăng Tiếu cũng không trực tiếp đưa người đến Huyết Ma Vực, mà đi tới Vạn Thú thành, đi vào Vạn Thú Quật.
Trên đường đi qua Vạn Thú thành, Lăng Tiếu nhẫn nhịn tâm tư không đến thăm tỷ muội Lữ gia.
Lăng Tiếu mang theo mọi người đi vào Vạn Thú Quật, đến tận sâu trong.
Nơi này từng là nơi tổ chức đại hội Thệ Tông của ba mươi sáu tông môn, chính là bí cảnh Trấn Thiên tông.
Lăng Tiếu muốn đánh mở năng lượng cấm chế che giấu bí cảnh này thật sự dễ dàng, hơn nữa đây không phải năng lượng không gian của thánh giả giai mà là do một vị cao thủ thi triển thủ đoạn ảo thật làm người ta nhìn không thấu vị trí của Trấn Thiên tông mà thôi.
Năm đó cần phải tập hợp mười mấy địa hoàng mới có thể đánh mở cấm chế, hiện tại chỉ cần một thủ hạ của Lăng Tiếu là có thể hoàn toàn phá mở, hơn nữa cấm chế còn trực tiếp biến mất vô tung.
Bí cảnh Trấn Thiên tông hoàn toàn lộ ra trước mặt mọi người.
Lăng Tiếu dặn dò thủ hạ canh gác chung quanh không cho phép người nào hay linh thú đến gần, sau đó mới thả tộc nhân ra ngoài.
Người của Lăng gia phát hiện mình đột nhiên đi tới một địa phương, còn tưởng rằng đã tới Trung Vực, đều nghi hoặc không thôi.
– Tiếu nhi, nơi này là đâu vậy?
Lăng Hà hỏi thăm.
Lăng Tiếu giải thích:
– Nơi này là một bí cảnh trong Vạn Thú Quật vùng tây bắc, vạn năm trước đã bị diệt môn, là lục phẩm tông môn Trấn Thiên tông!
Tuy nói bên ngoài luôn có truyền thuyết Trấn Thiên tông là lục phẩm tông môn, nhưng Lăng Tiếu biết nơi này có thể so sánh được với ngũ phẩm tông môn.
– Cháu dẫn mọi người tới đây làm gì?
Lăng Thương hỏi, những người khác đều vẻ mặt khó hiểu nhìn Lăng Tiếu.
– Gia gia, người của Lăng gia quá yếu, cháu muốn chọn ra một nhóm tộc nhân tiềm lực khá để họ nhận truyền thừa nơi này, giúp mọi người tăng nhanh thực lực.
Lăng Tiếu đáp.
Lăng Tiếu nói đúng sự thật, hiện giờ trong Lăng gia ngoại trừ Lăng Hà, Lăng Thương, Lăng Viễn, Lăng Chiến cùng Mộng Tích Vân đạt tới vương cấp, những người còn lại đều là linh sư trở xuống, thậm chí còn có huyền giả lẫn huyền sĩ.
Ở tây bắc vương cấp là cao thủ một phương, nhưng đi tới Trung Vực thực lực thấp nhất, mà linh sư, huyền sĩ, huyền giả chỉ là võ giả bình thường, không hề có chút địa vị.
Mặc dù Lăng Tiếu muốn làm cho gia tộc của mình lớn mạnh, nhưng bằng vào lực lượng bản thân cũng phải tiêu phí không ít thời gian.
Hắn không có nhiều thời gian làm chuyện này, cho nên từ Trung Vực trở về hắn đã nghĩ tới bí cảnh Trấn Thiên tông.
Tuy Lăng Tiếu chỉ đi qua Trấn Thiên tông một lần, nhưng hắn ở lại suốt ba tháng, lúc ấy còn tưởng rằng cả đời sẽ bị vây ở nơi này.
Không nghĩ tới cuối cùng còn có thể may mắn chạy thoát, ít nhiều là nhờ có Tàn Báo.
Lăng Tiếu mang theo mọi người đi tới một nơi vô cùng hoang vắng, từng đợt âm phong thổi qua làm mọi người cảm thấy rét lạnh vô cùng, thỉnh thoảng còn có thanh âm cổ quái truyền đến khiến người ta cảm thấy dựng đứng tóc gáy.
Ở nơi hoang vắng này, có một khối đá lớn sừng sững, trong vẻ bàng bạc mang theo vẻ túc sát tiêu điều.
Mộ lăng, hai chữ lớn như thiết hoạch ngân câu, như rồng bay phượng múa xuất hiện ngay trước mắt mọi người.
Người của Lăng gia có bao giờ nhìn thấy được cảnh tượng này, nhất thời bị hấp dẫn.
Không nhìn còn đỡ, vừa nhìn những ai có thực lực kém liền bị chấn đến hộc máu.
Cũng may Lăng Tiếu vội vàng quát lớn:
– Tỉnh lại cho ta!
Ngay sau đó khí thế của hắn hướng tảng đá kia trấn áp tới.
Người của Lăng gia bị tiếng quát chấn tỉnh, toàn thân tuôn mồ hôi lạnh, vừa rồi họ giống như nhìn thấy được kiếm ý cường đại hướng họ oanh giết tới, làm cho bọn họ căn bản không có lực đánh trả, thiếu chút nữa đã bị giết chết.
– Nơi này đều có cấm chế, hơn nữa còn là do cao thủ thiên tôn đỉnh khắc chữ, có ý cảnh của thiên tôn, mọi người thực lực còn yếu căn bản không chịu nổi đâu.
Lăng Tiếu giải thích.
Nơi này là địa phương ngày trước hắn đột phá vương cấp, hơn nữa còn lưu thủ pháp cấm chế hiểu biết huyền cơ ở đây, nhớ ngày đó hắn thiếu chút nữa cũng bị khí thế kia làm tổn hại.
– Mọi người lui ra xa một chút.
Lăng Tiếu dứt lời liền vung một quyền thẳng vào mộ lăng.
Mọi người nghe Lăng Tiếu nhắc nhở, đều lui ra sau.
Sau đó bọn họ đều trợn mắt há hốc mồm.
Phanh!
Thanh âm nổ tung thật lớn, khối đá kia nhất thời biến thành bốn năm mảnh.
Khí thế cường đại đem chung quanh đều lắc lư chao đảo.
Lăng Tiếu thản nhiên nói:
– Bên trong lăng mộ này là nơi mai táng toàn bộ cường giả đã chết của Trấn Thiên tông, bên trong có truyền thừa của họ, có đạt được truyền thừa hay không phải xem cơ duyên của mọi người, mọi người tự thu xếp ổn thỏa đi!
Lăng Tiếu phải dặn dò trước, miễn cho mọi người đều nghĩ rằng chỉ cần đi vào ai cũng đạt được truyền thừa.
Lăng Tiếu nói xong, Lăng Thương bắt đầu cho mọi người đi vào.
Nhìn mọi người vào trong, Lăng Thao chợt nóng nảy.
– Tiếu nhi, cháu… vì sao cháu không cho ta đi vào đây, chẳng lẽ thiên phú của tam thúc không đủ?
Lăng Thao mang theo vẻ mặt lo lắng nhìn Lăng Tiếu lấy lòng hỏi.
Hắn không hiểu vì sao Lăng Tiếu cho phép đại bộ phận tộc nhân vào trong nhưng lại ngăn cản hắn cùng mười mấy thanh thiếu niên trong tộc khác, phải biết rằng đây chính là truyền thừa của địa hoàng thậm chí là thiên tôn giai!
Lăng Viễn cùng Lăng Thương vẻ mặt khó hiểu nhìn Lăng Tiếu.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 14 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/07/2019 11:29 (GMT+7) |