Ở đây có thể xuất ra công kích Lôi thuộc tính, trừ Cổ Lôi ra sẽ không có người khác nữa.
Quả nhiên, chỉ thấy Âu Dương Siêu đã bị lão đánh rớt xuống với thương tích đầy người.
Với thực lực Trung Giai Thánh Giả đỉnh cao của lão ít nhất có có thể so với thực lực Cao Giai Thánh Giả thông thường, là một người có chiến lực đáng sợ nhất ở đây. Tất nhiên Lôi thuộc tính trên đời cũng vốn được xưng là lực lượng công kích cường đại nhất.
– Tử Cương không có việc gì chứ?
Cổ Lôi quanh người toàn là Lôi Lực, nhìn Lý Tử Cương mà hỏi.
Lý Tử Cương gật gật đầu mà đáp.
– Không có việc gì, vẫn còn chưa chết…
Lời này của lão còn chưa nói xong, một âm thanh tiếng trống động trời đột nhiên vang lên dữ dội.
– Tùng!
Giống như tiếng tù và tiếng trống đến từ chiến trường viễn cổ hồng hoang, lại giống như âm thanh chuông thần Cổ Mộ Thần Chung kia mà lan xa mênh mông cuồn cuộn.
Lý Tử Cương còn chưa nói cho hết câu, chỉ cảm thấy huyết dịch trong cơ thể bốc lên, lục phủ ngũ tạng vỡ toang. Một cỗ năng lượng không sao diễn tả nổi bắt đầu bùng nổ từ trong cơ thể.
Cả người lão chỉ trong nháy mắt liền biến thành một đám huyết vụ, làm cho người ta cảm thấy buồn nôn vô cùng dữ dội.
Không cần phải nói, Lăng Tiếu khẳng định là nhanh chóng lấy ra Trấn Thiên Cổ gõ rồi.
Cổ Lôi bị hăm dọa sợ mất mật. Nhưng lão không hề lập tức trốn chạy, mà là trước tiên dẫn hướng cho Thiên Lôi nện thẳng về hướng tới Lăng Tiếu.
– Tiểu tạp chủng, Thần Khí ở trong tay ngươi chỉ là phung phí của trời. Để cho ta cầm vậy!
Cổ Lôi quát lớn một tiếng, vô số Lôi Điện Chi Lực nện về hướng tới Lăng Tiếu.
Chốn thiên địa này giống như nổ thành một biển sấm sét, làm cho bất cứ không khí gì đều bị nổ thành chân không. Vô số đám mây càng thấy chỉ một lần là bị quét sạch sành sanh.
Lăng Tiếu chỉ cảm thấy bị sấm sét lôi minh điện nện ầm ầm đầy thử thách, màng nhĩ đều bị chọc đến không ngừng kêu “Ong ong”. Cả người bị nện rơi xuống mấy vạn thước dưới mặt đất, Trấn Thiên Cổ trong tay thiếu chút nữa bắn rời khỏi tay. Nếu không phải hắn liều chết ôm lấy, chỉ sợ sẽ bị cướp mất.
– Thần trống là của ta!
Cổ Lôi định nhân cơ hội lao xuống đoạt lấy Trấn Thiên Cổ của Lăng Tiếu.
– Chết tiệt, vẫn còn không ra tay thì làm gì!
Lăng Tiếu ở trong biển sấm sét không nhịn được gào lên một tiếng.
Cùng với một đạo âm thanh của Lăng Tiếu vang xa, vài đạo âm thanh thú gầm chợt vang lên.
Ngay sau đó một người mở miệng nói.
– Ta cứ tưởng là ngươi vĩnh viễn không cần cầu cứu!
Người mới tới rõ ràng là Viên Chiến Thiên, mà đi theo phía sau hắn còn có lão hầu Hóa Hình kia cùng với tứ đại Viên Vương.
Cổ Lôi bị đoàn người đột nhiên xuất hiện xông tới hăm dọa sợ mất mật. Lão vẫn còn thật không nghĩ tới Lăng Tiếu quả là có lưu lại hậu chiêu.
– Nếu không ngươi thử đối đầu cùng hắn mấy chiêu xem ra sao, liệu có phải cầu cứu hay không!
Lăng Tiếu chật vật trốn thoát ra khỏi biển sấm chớp Lôi Trì mà bật thốt lên.
Hắn chỉ đưa một ngàn người đến đây diệt Âu Dương gia, tự nhiên làm tốt chuyện chuẩn bị đầy đủ.
Bằng không, tội gì ngay từ đầu hắn để cho người khuếch tán tin tức đó ra ngoài, khiến cho những kẻ thù này cùng tiến đến trước cửa.
Trước đây, sau khi Âu Dương gia đến diệt cung Tiếu Ngạo đại bại mà về, đám người Viên Chiến Thiên liền được Lăng Tiếu mời mọc đến ở trong cung Tiếu Ngạo.
Chính là sau khi Lăng Tiếu hồi cung lần lượt có không ít chuyện phải xử lý, nên cũng không có chiêu đãi Viên Chiến Thiên thật tốt.
Viên Chiến Thiên trái lại không thèm để ý, hắn một mực suy nghĩ có thể một ngày kia muốn tự tay đánh bại Lăng Tiếu, rửa sạch sẽ thất bại của hắn.
Lăng Tiếu thiếu người hỗ trợ, không thể làm gì khác hơn là mời mọc Viên Chiến Thiên trợ giúp hắn cùng nhau đến Âu Dương gia.
Viên Chiến Thiên thật sự cũng không hề cự tuyệt. Kỳ thật sau lần tại Thiên Tuyệt Hồ, tâm trạng cả hắn đối với Lăng Tiếu liền trở nên khác đi, có lẽ đã chấp nhận đối thủ Lăng Tiếu này kiêm thêm bằng hữu.
Đối phó cao thủ siêu cấp như Cổ Lôi vậy, lão hầu tự mình ra tay. Động tác của lão khôi hài thấy tức cười, giống như Túy Hầu Sái Quyền. Nhìn như yếu đuối, kỳ thực cũng là mang theo uy năng khủng bố vô biên vô tận.
Cổ Lôi cau mày một cái, lão bận tâm nhất chính là Trấn Thiên Cổ của Lăng Tiếu, nên vội vàng tương tự triệu hoán Lôi Giao của mình ra, khiến cho lão hầu trước hết đuổi bắt nó.
Kỳ thực lão không phải sợ lão hầu, mà là sợ Lăng Tiếu đột nhiên đánh lén, khiến cho mình chết mà không hiểu vì sao.
Lăng Tiếu nhìn Viên Chiến Thiên nói.
– Đa tạ, đợi đến sau khi bình định lần này, ta sẽ thành toàn ngươi, cùng ngươi tái chiến một hồi!
Viên Chiến Thiên chỉ lạnh lùng nói.
– Bây giờ còn không phải lúc, đợi đến khi ta nhập thánh, lúc ấy mới là ngày để chúng ta đánh một trận!
– Ta thì không sao cả, đến ngày đó ngươi cũng vẫn không phải đối thủ của ta!
Lăng Tiếu lên tiếng, rồi lướt về hướng tới Sư Hổ Thú.
– Hừ, ta nhất định sẽ đánh bại ngươi!
Viên Chiến Thiên bực mình khó chịu đáp.
Nhìn Lăng Tiếu hiện nay có dấu hiệu Hóa Long, lòng tin của hắn xác thật lung lay. Nhưng mà bọn hắn là Đấu Chiến Thánh Viên Chiến Thiên, hắn còn chưa hề sợ cái gì, hắn thề muốn đánh bại Lăng Tiếu.
Sư Hổ Thú đối chiến chính là với Cổ Mặc của Cổ gia cùng với Linh Thú của hắn.
Cổ Mặc thấy Lăng Tiếu nhìn tới phía mình thì tâm thần hoảng hốt, hắn cũng đã tận mắt chứng kiến thiên uy của thần trống này.
Quả đúng là hắn có thể ổn định trận tuyến, lập tức lệnh cho Linh Thú của hắn trước cứ đi ngăn cản Lăng Tiếu. Trước hết để cho hắn có đủ thời gian rút lui khỏi rồi hãy nói sau.
Chỉ là hai đại Viên Vương bên cạnh Viên Chiến Thiên đồng thời xuất kích, trợ giúp Lăng Tiếu chặn lại con Bát Giai Linh Thú kia.
Lăng Tiếu không hề bị bất cứ gì ngăn chặn, hắn liền tập trung vào khí tức của Cổ Mặc, tụ tập lực lượng toàn thân rồi vỗ mạnh về hướng tới Trấn Thiên Cổ.
– Tùng!
Cổ Mặc muốn chạy trốn cũng không còn kịp rồi. Chỉ trong nháy mắt đã hóa thành một bãi máu đang bắn tung tóe trên trời cao.
Bên kia hai người Quỷ U Tông đối chiến với Hoa Bách Hợp cùng Bích bà bà, tình hình chiến đấu cũng khá là kịch liệt.
Không gian bốn phía xung quanh bọn họ càng không ngừng đổ vỡ, cường chiêu càng không ngừng tàn phá bừa bãi khắp chốn thiên địa này.
Chỉ là sau khi nghe tiếng trống của Lăng Tiếu vang lên, hai người Quỷ U Tông đều hiện ra vẻ bối rối.
– Phù Chân, các ngươi còn muốn tiếp tục đấu sao? Lăng Thánh Sư huy động Thần Khí chính là không người có thể kháng cự!
Hoa Bách Hợp hiển nhiên không muốn liều chết đối chọi cùng Phù Chân, lúc này mới nói cảnh cáo.
– Chết tiệt, chẳng lẽ Tử Cương đã thất bại!
Phù Chân rất không cam lòng liền thầm hô ở trong lòng, tiếp theo lão cắn răng. Không Gian Giới Chỉ chớp động, vài đạo nhân ảnh bỗng xuất hiện.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 16 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/07/2019 11:29 (GMT+7) |