– Không có vấn đề, ngươi cầm lấy để cho các Thần Dược Sư khác xem một chút đi, dù sao tài liệu là của các ngươi, ba khỏa thần đan này coi như là ta miễn phí luyện chế thay ngươi a!
Tiếp theo hắn nhìn về phía Yên Điệp Kiều:
– Lấy tặng thưởng vừa rồi của chngs ta ra đi, tin tưởng thắng bại lần này đã phân ra rồi.
Yên Điệp Kiều ngơ ngác nhìn Lăng Tiếu, giao hai quả Không Gian Giới kia cho Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu cầm lấy, lại thu dược đỉnh vào, không hề nhìn hai người, nhảy xuống đài cao.
Miêu Thanh Dược mới hồi phục tinh thần lại, hừ lạnh nói:
– Dược Minh Công Hội chúng ta cũng không hiếm lạ ba khỏa thần đan này của ngươi!
Lăng Tiếu nói như vậy không thể nghi ngờ đã đánh vào mặt hắn, rõ ràng giao thần đan cho hắn, chẳng lẽ tự hắn không biết luyện chế sao!
Yên Điệp Kiều ở bên cạnh nói:
– Sư huynh chú ý lời nói của ngươi, hắn là khách nhân của chúng ta!
Tiếp theo nàng lướt về phía Lăng Tiếu, giao ba khỏa thần đan kia cho Lăng Tiếu nói:
– Ta tin tưởng đây là do vừa rồi ngươi luyện chế ra, cuộc tỷ thí này ngươi thắng!
Yên Điệp Kiều vẫn luôn là luyện đan kỳ tài Chúng ta, nàng vừa mới trưởng thành đã là Tam phẩm Luyện Dược Sư rồi, đợi đến qua tuổi 50 đã là một gã thất phẩm Luyện Dược Sư, mà tới trăm tuổi nàng càng trở thành Thánh Dược Sư, ngày nay sau khi nàng đột phá Thần Vương cũng thuận lợi trở thành Thần Dược Sư.
Cái này cũng không thoát khỏi quan hệ đến việc nàng được Dược Thần truyền thừa, nhưng thiên phú tu luyện của nàng cũng khiến rất nhiều người phải ghé mắt.
Thế nhưng nàng hiện giờ thành tựu Thần Dược Sư nhiều nhất cũng có thể luyện chế ra một lò hai khỏa thần đan tỉ lệ hạ phẩm thôi, như Lăng Tiếu một lò ba đan thượng phẩm đấy, căn bản không làm được.
Nàng hiện giờ rốt cục hiểu rõ vì sao Lăng Tiếu cuồng ngạo tự đại như thế, thì ra người ta có tiền vốn, huống chi hắn còn là một gã Thiên Thần Vương nữa!
Đổi lại là nàng, chỉ sợ cũng không khỏi cảm thấy ưu việt hơn người khác rồi!
Lăng Tiếu không khách khí thu ba khỏa Thần Vương Đan vào. Hắn cười cười nói:
– Đa tạ rồi, đây chính là thứ phí không ít công sức mới luyện ra được, còn có thể đấu giá không ít thần tinh nữa đấy!
Lăng Tiếu một bộ từ chối thì bất kính, phảng phất như hắn là một người nghèo kiết sắc, thiếu khuyết các loại thần tài tài nguyên, cái gì cũng không muốn lãng phí vậy!
Khá lắm, vừa rồi ngươi còn lợi được hai tỷ thần tinh và 500 thần thảo đấy!
Bất quá Lăng Tiếu bộ dạng như vậy, ngược lại khiến Yên Điệp Kiều cảm thấy hắn rất khôi hài, rất chân chất!
Ấn tượng hảo cảm đối với hắn lại tăng nhiều.
– Ngươi không phải nói muốn đi bái kiến ba vị Dược lão sao, ta hiện giờ sẽ mang ngươi đi được không?
Yên Điệp Kiều nháy đôi mắt dễ thương rất biết nói chuyện nói.
Lăng Tiếu đương nhiên sẽ không cự tuyệt, chỉ là hắn trước khi đi với Yên Điệp Kiều còn nói với nàng:
– Ta cảm thấy ngươi trước tiên vẫn nên đưa bọn chúng ra ngoài thành ddi, bằng không bọn hắn không biết đường đâu!
Lăng Tiếu chỉ chỉ người Ma Hổ Tông, ý nghĩa cũng quá rõ ràng rồi!
Người Ma Hổ Tông đã thua, Khương Đồ nào còn mặt mũi lưu lại, đây không phải là tự rước lấy nhục sao?
Vì vậy dưới sự dẫn dắt của người Dược Minh Công Hội chật vật rời khỏi điện thành.
Đằng sau chỉ truyền đến từng tiếng cười nhạo của bọn người Lăng Phi.
Từ trước đến nay Thiên Long Môn và Ma Hổ Tông, Kim tộc và Ma Hổ tộc đều là kình địch, tranh đoạt tài nguyên, kết xuống rất nhiều mối thù.
Bây giờ có thể khiến đối thủ tức giận rời đi, bọn người Lăng Phi tự nhiên cảm thấy thập phần sảng khoái vui vẻ rồi.
– Sư muội, mạo muội mang một người đi gặp sư phó bọn hắn, cái này không hợp quy củ a!
Một thanh âm vang lên.
Chỉ thấy Miêu Thanh Dược mang theo vài phần bất mãn nhìn Yên Điệp Kiều và Lăng Tiếu nói.
Hắn không nghĩ tới Yên Điệp Kiều rõ ràng nhiệt tình vói Lăng Tiếu như vậy, còn tự mình mang người đi gặp ba vị sư phó, sư bá, hắn tuyệt đối không cho phép!
Một khi ba vị sư phó, sư bá kia nhìn trúng Lăng Tiếu, vậy hắn chẳng phải sẽ vĩnh viễn không còn cơ hội với Yên Điệp Kiều nữa sao.
Thế nhưng Yên Điệp Kiều lại không chút cho hắn mặt mũi dịu dàng nói:
– Có gặp hay không là chuyện của ba vị sư phó, không mượn ngươi xen vào!
Tuy nói tại lúc còn rất nhỏ Miêu Thanh Dược là thần tượng mà Yên Điệp Kiều sùng bái, mà nàng cũng từng coi Miêu Thanh Dược là nam nhân của mình.
Bởi vì nàng cảm thấy sư huynh này có bản lĩnh hơn người khác, hơn nữa luôn biểu hiện ra thành thục ổn trọng cực kỳ hấp dẫn nàng.
Thế nhưng mà, một lần tình cờ nàng đã phát hiện ra sự thật về hắn, thật sự khiến nàng quá mức thất vọng và đau lòng.
Hắn rõ ràng Bá Vương ngạnh thượng cung với một thị nữ, hơn nữa sau khi chơi qua rõ ràng tâm ngoan thủ lạt mà hủy thi diệt tích đối phương.
Thiếu nữ lần đầu tiên mơ tưởng về ý trung nhân, đã bị tràng diện vô tình này xé nát thành mảnh vụn!
Nàng chưa từng nghĩ tới sư huynh của nàng lại là người cầm thú như thế, khiến nàng cực độ thất vọng.
Mặc cho sư huynh của nàng bình thường đối xử với mọi người nho nhã lễ độ, nhả đàm thỏa đáng, nhưng trong mắt nàng lại trở thành cầm thú đội lốt người, không còn có bất luận hảo cảm nào cả.
Cho nên, nàng vẫn luôn xa lánh nam nhân, cho dù nàng thoạt nhìn bình dị gần gũi, nhưng âm hồn thiếu nữ lại như có một tầng gông xiềng, tuyệt đối sẽ không đơn giản động tâm với bất kỳ một nam nhân nào nữa.
So sánh ra, sự cuồng vọng, hung hăng càn quấy, khí khái bễ nghễ thiên hạ của Lăng Tiếu mang đến cho người một loại phách khí dám làm dám chịu, dũng cảm đối mặt với tất cả. Cũng không như những nam nhân khác tràng đầy tham lam với nàng. Khiến Yên Điệp Kiều cảm thấy hắn trong số các nam nhân là một tồn tại rất đặc biệt, khiến nàng cảm thấy hắn là một nam nhân thật tình, quả thật khiến nàng cảm thấy có hảo cảm hơn, nhưng chỉ là hảo cảm, còn xa mới đến mức ưu thích.
Có lẽ nếu hắn có thể cửa của ba vị sư phó, nàng sẽ nhiều hơn vài phần kính trọng đối với hắn a!
Bao nhiêu năm rồi người có thể được ba vị sư phó khen ngợi một câu nửa câu căn bản không nhiều lắm, cho dù là sư huynh cũng chỉ được vị thân truyền sư phó kia khen ngợi qua hai câu thôi, hai vị sư phó khác cũng chẳng tỏ vẻ gì cả.
Đương nhiên, nàng là một ngoại lệ rồi, ba vị Chí Tôn Dược Thần đều là sư phụ của nàng, nàng đặc biệt đạt được bọn hắn thưởng thức, cũng chưa bao giờ khiến bọn hắn thất vọng cả, tự nhiên được khích lệ không ít.
Lăng Tiếu đi theo Yên Điệp Kiều đi vào tổng điện của điện thành.
Diện tích kiến trúc đại điện thập phần rộng lớn, từng gian lâu vô cùng hùng vĩ, rất nhiều vách tường đều dùng thạch tài cấp bậc thần tài xây thành, bên trên có từng đạo trận văn phức tạp, đi ở chỗ này có một cổ cảm giác áp bách vô hình tự nhiên sinh ra.
Lăng Tiếu cảm thấy trận pháp trong đại điện một khi mở ra, chỉ sợ dù là Chí Tôn đến công cũng bị tiêu diệt hết.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 22 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 26/08/2019 11:29 (GMT+7) |