Không ai trả lời câu hỏi của Lê Nguy Sơn, nhưng mà một khi hắn ngừng công kích lực lượng ra bốn phương, đối phương lại là tiếp tục ra tay, đem hắn oanh đến không biết làm sao, liên tục thụ thương.
Nếu không phải là phòng ngự của hắn kinh người, chỉ dựa vào thủ đoạn tập sát này của nhân gia liền nhất định là hẳn phải chết không nghi ngờ rồi!
Một Chí tôn biết ẩn thân công kích, hơn nữa không lộ bất kỳ khí tức nào ra ngoài, thủ đoạn này đơn giản là chưa bao giờ nghe nói cũng chưa bao giờ thấy qua!
Hắn cảm thấy cái này cùng bí thuật của U Ảnh tộc trên Thiên Long địa vực có chút tương tự, nhưng lại có khác biệt không nhỏ.
Loại bí thuật này đơn giản là vô địch rồi!
Lê Nguy Sơn sợ rồi!
Thủy Thần dù là Chí tôn cường giả đứng ở trên thiên vạn ức người, nhưng mà hắn còn không có cuồng vọng đến trình độ thiên hạ vô địch!
Đối mặt với Chí tôn cường đại hơn so với hắn, hắn như cũ sẽ có lúc vẫn lạc.
Nếu không từ Viễn cổ đến nay, mỗi thời đại đều sẽ có không ít Chí tôn xuất hiện, lại đồng dạng có đại lượng chí tôn càng không ngừng vẫn lạc cũng chính là nguyên nhân này.
Chí tôn ở lúc đối mặt với một cái Chí tôn khác càng mạnh hơn so với hắn cũng vẫn là một cái tử lộ!
Lê Nguy Sơn càng không ngừng hướng bốn phía cuồng oanh, hắn muốn chạy trốn nhưng mà tốc độ của đối phương nhanh hơn so với hắn, lại càng có thể phong tỏa đường đi của hắn, đối với hắn tiến hành ngăn chặn, để hắn muốn chạy trốn cũng trốn không thoát!
Lê Nguy Sơn bị công kích liên tục mấy lần, thần thể là hủy rồi lại hủy, thần lực càng không ngừng giảm xuống.
Lê Nguy Sơn biết cứ tiếp tục như vậy nữa hắn nhất định là hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
Nhưng mà bây giờ muốn chạy trốn lại trốn không thoát, đây nhưng là phải làm như thế nào?
Ánh mắt của Lê Nguy Sơn cuối cùng rơi vào trên người Lăng Tiếu ở không xa, phát hiện thương thế trên người Lăng Tiếu đã khỏi hẳn, hơn nữa khí tức đã khôi phục không ít, đây để cho hắn tâm kinh không dứt.
Nếu là Lăng Tiếu lại xuất thủ với hắn, hắn há lại sẽ còn đường sống sao!
Trong lòng hắn âm thầm lo lắng, muốn báo cho tộc nhân bọn họ lại không thể rồi, bởi vì đây là ở bên ngoài cửu thiên, truyền âm thạch đều phải bị cách tuyệt ra, trừ phi là người cùng tồn tại ở vực ngoại mới có thể nghe được tín hiệu cầu cứu của hắn.
– Thương thiên a, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì! Qua khi phụ người rồi!
Lê Nguy Sơn hết sức biệt khuất mà kêu lên.
Đầu tiên là bị một cái Bán Thủy Thần đả thương, lại là bị một cái đối thủ không biết tên đánh đến không biết làm sao, nếu như người khác thấy bộ dạng như vậy của hắn đều tuyệt đối hoài nghi hắn có phải là Chí tôn Thủy Thần hay không. Hắn thật muốn cầm khối đậu hũ đập chết chính mình rồi!
Dưới vạn bất đắc dĩ Lê Nguy Sơn rốt cuộc là buông xuống cái đầu cao ngạo của Chí tôn kia, đối với Lăng Tiếu cầu khẩn nói:
– Kim… Kim tộc bằng hữu, ngươi kêu người của ngươi dừng tay lại đi, Nguy Sơn ta nhận thua rồi!
Nếu lại không đầu hàng, tiếp tục tiêu hao như thế hắn thật muốn bị nhân gia tàn sát rồi.
Thương thế của Lăng Tiếu đã khôi phục được bảy tám phần, dù chật vật nhưng vẫn thong dong đi đến trước người Lê Nguy Sơn không xa nói:
– Vừa mới rồi ngươi không phải là muốn giết ta sao? Làm sao bây giờ muốn đầu hàng rồi!
Lời của Lăng Tiếu vừa dứt, thần hồn phân thân của hắn lại là công kích mãnh liệt một trận, dánh cho Lê Nguy Sơn hộc máu không ngừng.
Lê Nguy Sơn một bên cuồng oanh phản kích một bên nói:
– Là Nguy Sơn ta có mắt mà không thấy thái sơn, các ngươi thả ta một lần, ngươi sẽ là bằng hữu của Man tộc chúng ta, bằng không… Cho dù các ngươi giết chết ta, Thủy lão của Man tộc chúng ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi! Còn có dũng sĩ của Tiên Vu bộ lạc kia cũng sẽ vì ngươi mà bị dính líu.
Bộ dáng của Lê Nguy Sơn dù là khôi ngô cao lớn, nhìn lại giống như là loại người tứ chi phát đạt, ý nghĩ đơn giản, nhưng thực tế lại cũng không giống như là bề ngoài, tâm tư của hắn vẫn cẩn mật, thoáng cái nói ra chỗ yếu của Lăng Tiếu!
Không sai, cho dù Lăng Tiếu đem Lê Nguy Sơn giết chết, Tiên Vu Dã chỉ sợ sẽ phải dính líu!
Đương nhiên Lăng Tiếu lúc đầu cũng liền không có nghĩ qua muốn giết chết Lê Nguy Sơn, bằng không Lê Nguy Sơn làm sao có thể còn sống đến bây giờ, sớm đã bị giết chết rồi!
– Muốn ta thả ngươi một lần cũng được, bất quá ta có điều kiện!
Lăng Tiếu thong dong nói.
– Điều kiện gì ngươi nói đi, nếu là chuyện vi phạm tộc ta, thứ cho ta bất lực!
Lê Nguy Sơn cũng là có một chút khí tiết nói.
– Yên tâm đi, điều kiện của ta rất đơn giản!
Lăng Tiếu đáp một tiếng, liền đem yêu cầu của hắn nói ra:
– Đầu tiên ngươi phải thay ta bãi bình chuyện đại hội dũng sĩ, tuyên bố huynh đệ Tiên Vu Dã của ta là dũng sĩ mạnh nhất, tiếp theo sau này không cho phép lại làm khó người của Tiên Vu bộ lạc, bởi vì các ngươi là đồng tộc, nếu như ngày sau ta phát hiện huynh đệ của ta gặp phải cái đãi ngọ không công bằng gì, đến lúc đó sẽ không để cho Man tộc các ngươi sống tốt, tin tưởng một điểm này ngươi nên rõ ràng!
Thuận theo thanh âm của Lăng Tiếu vừa dứt, thần hồn phân thân ở phụ cận Lê Nguy Sơn lại đánh ra công kích đáng sợ, công kích này từ bên cạnh Lăng Tiếu đi sát qua, rõ ràng là cảnh cáo hắn.
Lê Nguy Sơn lần nữa bị sợ hãi kêu to một tiếng, vội vã đáp:
– Việc này ta đều có thể đáp ứng ngươi, còn có yêu cầu khác không?
Những việc này đối với hắn mà nói đều là chuyện nhỏ, bởi vì quyền lực của một vị Chí tôn như hắn ở bên trong tộc còn là rất lớn, quyết định một cái dũng sĩ mạnh nhất cùng với không áp bức Tiên Vu bộ lạc cũng không phải là chuyện lớn gì, dù sao không phải là chuyện phản bội bên trong tộc hắn là được rồi.
Lăng Tiếu còn thật không nghĩ đến quá nhiều điều kiện, bất quá thấy Lê Nguy Sơn còn thức thời, dứt khoát nhắc tới một cái điều kiện thêm vào:
– Man tộc các ngươi có Thủy Nguyên thạch Thổ thuộc tính hay không, ta muốn một khối!
– Cái… Cái gì, ngươi muốn Thủy Nguyên thạch của tộc ta, đây là không thể nào!
Lê Nguy Sơn vội vã đáp.
Lăng Tiếu nhìn phản ứng của Lê Nguy Sơn cũng biết Man tộc thật có Thủy Nguyên thạch Thổ thuộc tính rồi, lập tức mừng rỡ nói:
– Chẳng lẽ mạng của ngươi còn không đáng giá bằng một khỏa Thủy Nguyên thạch sao?
Lê Nguy Sơn chém đinh chặt sắt nói:
– Không sai, Thủy Nguyên thạch là căn cơ của tộc ta, so với mạng của ta còn trân quý hơn!
Lăng Tiếu trong nháy mắt nhíu mày lại, một cỗ sát ý trong nháy mắt lan tràn ra!
Lê Nguy Sơn bị sợ hãi kêu to một tiếng, hắn còn thật sợ Lăng Tiếu sẽ để cho người hạ sát thủ với hắn.
Hắn lại vội vàng nói:
– Ta dù không thể cho ngươi Thủy Nguyên thạch, nhưng mà ta biết chỗ nào có Thủy Nguyên thạch, không biết ngươi có dám đi lấy hay không?
– Chỗ nào có?
Lăng Tiếu gấp gáp nói.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 22 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 26/08/2019 11:29 (GMT+7) |