Ở trước những khuôn mặt xinh đẹp đang chờ mong này, Lăng Tiếu chỉ cảm thấy chính mình nếu như cự tuyệt bọn họ liền lộ ra quá tiểu gia tử rồi.
Bởi vì nhân gia cũng làm đến như vậy rồi, làm sao cũng phải cho bọn họ một điểm mặt mũi đi!
Đang ở lúc Lăng Tiếu cắn răng đem mấy chén rượu nhỏ này uống vào thì Thác Bạt Lý Khánh lại từ bên cạnh cười nói:
– Lăng thần sư ngươi cần phải cân nhắc cho kỹ, đây là phương thức mà cô nương Man tộc chúng ta biểu đạt tình yêu, ngươi uống rượu của các nàng chẳng khác nào đón nhận các nàng, tối nay các nàng sẽ là của ngươi, nhưng mà làm ngươi không thể quá tham lam, chỉ có thể lựa chọn một chén mà thôi.
Tiên Vu Tây Túc cũng ở một bên cười nói:
– Không sai, Lăng thần sư nhưng nhất thiết đừng cự tuyệt tất cả, bằng không đây chẳng khác gì là không cho Man tộc nhân chúng ta mặt mũi, sau này việc này truyền đi, người khác nói cô nương Man tộc chúng ta không biết chiêu nhân đãi kiến a!
Lời này của Tiên Vu Tây Túc không nghi ngờ gì là phá mất đường lui của Lăng Tiếu, ép Lăng Tiếu cần phải tuyển chọn một chén rượu uống vào, đây cũng là để cho Lăng Tiếu từ trong chúng nữ lựa chọn ra một nữ nhân.
Mà lời của Tiên Vu Tây Túc dù có chút ý tứ cường bức Lăng Tiếu, nhưng mà lời này của hắn lại là lời thực, cô nương Man tộc bọn họ ở trên câu vũ đại hội hiến vũ hiến rượu chính là biểu đạt ái ý, Lăng Tiếu phải từ trong chúng nữ tuyển chọn một người, bằng không đó chính là không cho Man tộc bọn họ mặt mũi, xem thường nữ nhân của Man tộc bọn họ.
Đương nhiên, Lăng Tiếu nhất định không tuyển chọn mà nói, đám người Thác Bạt Lý Khánh cùng Tiên Vu Tây Túc cũng sẽ không dám làm gì hắn, nhưng mà trong lòng khẳng định không thích, không lại đem hắn trở thành bằng hữu, đổi là người khác bọn họ càng sẽ lập tức trục xuất ra Man tộc, bị liệt thành người vĩnh viễn không hoan nghênh.
Những quy củ cùng tập tục này Lăng Tiếu sớm đã nghe được Tiên Vu Dã nói qua rồi.
Hắn vốn nghĩ đến chính mình không đi xuống tham gia vũ hội thì sẽ không có chuyện gì rồi, ai có thể nghĩ đến những cô nương này cư nhiên vẫn không muốn bỏ qua cho hắn, để cho hắn buồn bực a!
Hắn kêu rên nói:
– Người lớn lên đẹp tria chính là dễ dàng chiêu phong dẫn điệp a!
Nếu như người khác biết được tâm tình này của Lăng Tiếu nhất định phải chém tên bị choáng đầu này!
Mỹ nhân tự động chui vào trong ngực, còn không cần hắn có trách nhiệm cư nhiên lại vẫn ủy khuất, điển hình chính là được tiện nghi còn khoe mẽ!
Lăng Tiếu ở dưới từng đôi mỹ mâu chờ đợi rốt cuộc là chịu không được nữa rồi!
– Con mẹ nó, bổn cung còn sợ một nữ nhân hay sao, cùng lắm thì thu!
Lăng Tiếu bị nữ nhân bức đến bước này còn là lần đầu tiên, cuối cùng là cắn răng cầm lên một chén rượu ngửa đầu uống xuống.
Hắn vừa uống rượu xong, đám người Thác Bạt Lý Khánh, Tiên Vu Tây Túc rốt cuộc là lộ ra nụ cười vui vẻ!
Lăng Tiếu làm như vậy tương đương là cho Man tộc bọn họ mặt mũi, không có chán ghét nữ nhân của Man tộc bọn họ.
Chỉ là bộ dạng như vậy của hắn lại là để cho vài nữ nhân thất vọng mà về, nữ nhân u oán kia thật là để cho người ta không nhịn được mà đau lòng a!
Lăng Tiếu suy nghĩ một chút kêu lên:
– Các ngươi đừng đi, ta kỳ thật có thể đều đem rượu uống hết!
Lăng Tiếu định phóng ra hết rồi, liền chính là nhập gia tùy tục, coi như là một tràng mộng cảnh mỹ diễm, chỉ cần hắn khống chế được tinh hoa của mình, không để huyết mạch lưu ra ngoài liền tốt rồi.
Lăng Tiếu ngẩng đầu nhìn nữ nhân lưu lại kia rõ ràng là Tiên Vu Hương Mạt, chỉ thấy một khuôn mặt mỹ diễm kia của nàng hiện lên vẻ đỏ bừng, để nàng tăng thêm vài phần hấp dẫn.
Lăng Tiếu còn thật không nghĩ đến cuối cùng lại vẫn lựa chọn Tiên Vu Hương Mạt, hắn không khỏi thầm nghĩ trong lòng:
– Chẳng lẽ đây là thiên ý sao?
Hắn thừa nhận ở lúc mới vừa rồi hắn chỉ là tùy ý cầm lên một cái chén rượu mà uống, cũng không quản là rượu của vị cô nương Man tộc nào.
Cuối cùng lại là lấy được rượu của Tiên Vu Hương Mạt, mà trươc đó lại có va chạm với nàng trong chốc lát, đây không phải là thiên ý hay sao?
Tiên Vu Hương Mạt giống như là con mèo nhỏ ôn thuần mà biết điều đứng ở bên cạnh Lăng Tiếu thay hắn rót rượu, thỉnh thoảng lại dùng bộ ngực tràn đầy tính co dãn của nàng không ngừng cọ xát Lăng Tiếu, để cho hắn hỏa nhiệt không ngừng mênh mông lên.
Lăng Tiếu cùng đám người Thác Bạt Lý Khánh không ngừng đối ẩm, dùng cái này để cho giấu ý vọng động của mình.
Bị một nữ nhân mỹ diễm như vậy hấp dẫn, Lăng Tiếu không có phản ứng thì đó là không bình thường.
Dù sao đã quyết định là bất cứ giá nào rồi, vậy dứt khoát liền phóng túng chính mình một lần đi!
Ban đêm dần dần tối, vũ hội dần dần tiêu giảm nhiệt triều, tưng cái Man tộc nhân đều là say đến hồ đồ!
Lăng Tiếu cũng là có vài phần men say, thần sắc cũng trở nên vài phần khẩn cấp rồi.
Hắn nhiều năm không gần nữ sắc rột cuộc là sắp không áp chế được vọng động kia rồi.
Hắn bị Tiên Vu Hương Mạt dẫn đến trong một cái doanh trướng.
Một cái doanh trướng này là chỗ của Tiên Vu Hương Mạt, là doanh trướng mà nàng dùng để tuyển nam nhân cộng độ lương tiêu!
Sau khi vừa tiến vào doanh trướng, Lăng Tiếu vốn định chủ động nói chuyện với Tiên Vu Hương Mạt, sau đó thì là cầm lấy bàn tay nhỏ bé, tiếp tục hôn lên cái miệng nhỏ nhắn, tuần tự dần dần tiến đến hiệu quả nước chảy thành sông.
Bởi vì hắn đã uống rượu của nhân gia, tối nay nhất định phải chiếm thân thể của nàng, bằng không ngày mai nàng vẫn còn là xử nữ mà nói, nàng sẽ không còn mặt mũi mà sống ở trong Man tộc nữa.
Bởi vì hiện tượng trọng nam khinh nữ của Man tộc rất nghiêm trọng, nàng không bị mất trinh tiết thì sẽ chỉ trách nàng không hậu hạ tốt nam nhân, mà sẽ không trách nam nhân vô dụng.
Nhưng mà hắn phát hiện ra ý nghĩ của mình cư nhiên còn là bảo thủ rồi!
Bởi vì hắn còn chưa lên tiếng nói chuyện, Tiên Vu Hương Mạt đã là ôm cổ của hắn, chủ động tìm đến bờ môi, đem cái miệng của hắn lấp kín lại.
Không chỉ như thế, hắn phát hiện long môn của mình còn chưa kịp phòng ngự cư nhiên liền bị nhân gia công phá trọng địa rồi, bị lưỡi ngọc của nàng nhẹ nhàng câu dẫn đến không thể ngăn chặn nổi.
Từng trận nữ nhi hương say mê người không ngừng từ trên người Tiên Vu Hương Mạt tràn lan mà ra, mùi thơm kia không ngừng hướng lỗ mũi của Lăng Tiếu mà phóng tới.
Đây đơn giản là thôi hóa tửu túy của Lăng Tiếu càng thêm nồng đậm rồi.
– Quá trực tiếp!
Ở trong lòng Lăng Tiếu thầm nói một tiếng, tiếp theo lại tàn nhẫn mà thầm nghĩ:
– Nương môn này thật sự cho là bổn cung dễ bắt nạt sao? Nhất định để cho ngươi biết sự lợi hại của bổn cung!
Sau khi Lăng Tiếu thất thủ trong chốc lát, hắn bắt đầu phản kíchs rồi.
Hắn một hơi đem Tiên Vu Hương Mạt bắt lại, liền nắn mông nàng nặng nề bóp một cái.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 22 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 26/08/2019 11:29 (GMT+7) |