Lăng Tiếu cho dù không sợ những linh thú kia, nhưng vẫn làm theo ý Tần Tranh Kiều, rắc một ít hương phấn lên trên người, Tiên Vu Hương Mạt cũng làm theo.
Ba người một đường đi gấp, hướng vào sâu trong sơn mạch.
Vùng sơn mạch này phi thường bao la vô tận, nếu không quen, muốn tìm được chỗ Vạn Thú Minh tuyệt không phải chuyện dễ dàng gì.
Cùng lúc đó, Lăng Tiếu cũng cảm nhận được linh thú ở chỗ này quả thật nhiều hơn các sơn mạch khác không ít, trên mỗi toàn núi cao tựa hồ đều có linh thú chiếm cứ, càng có không ít linh thú tụ tập thành bầy ở cùng một chỗ.
Dong binh đoàn bình thường tiến vào đây, muốn săn giết linh thú, chỉ sợ sẽ bị linh thú giết chết tại chỗ ngay.
Mà theo Lăng Tiếu càng xâm nhập, khí tức cảm nhận được cũng càng thêm cường đại.
Vừa nghĩ tới Vạn Thú Minh hàng phục rất nhiều linh thú ở đây làm việc cho mình, bọn hắn quả thật đã có được tư cách khiêu chiến bất luận một thế lực đỉnh cấp nào rồi.
Mà Lăng Tiếu cũng từng suất lĩnh qua thánh thú đại quân san bằng Xà Nghĩa Quần, có thể hiểu rõ sự cường đại của Thuần Thú Sư.
Bỗng nhiên, hai đạo bóng dáng từ trong rừng cây bên dưới vọt lên.
Đây rõ ràng là hai đầu linh thú biến hóa, tướng mạo chúng có chút cổ quái, trên người còn một cặp cánh mỏng, có chút tương tự Dực nhân tộc, nhưng tuyệt đối không phải dực nhân, hẳn là thánh thú Bọ Ngựa biến thành, mà bọn hắn vẫn giữ lấy đôi cánh mà mình vẫn lấy làm ngạo mà thôi!
Chúng chắn ở bọn người Lăng Tiếu, trong đó một đầu Bọ Ngựa thét to:
– Người đến người phương nào?
Thấy thần sắc bọn nó hung lệ, tựa hồ như ngay cả ngoại môn trưởng lão Tần Tranh Kiều này cũng không biết vậy.
Vạn Thú Minh, sở dĩ xưng là “Vạn Thú” cũng là vì bọn hắn có thể thống lĩnh thiên thiên vạn vạn bầy linh thú.
Cho nên, hộ minh trưởng lão của bọn hắn đều do các linh thú biến hóa đảm đương cả.
Hai đầu Bọ Ngựa biến hóa xuất hiện ở chỗ này cản đường cũng là chuyện bình thường!
Tần Tranh Kiều lấy ra một tấm lệnh bài nói với hai đầu Bọ Ngựa biến hóa kia:
– Hai vị trưởng lão, ta là ngoại môn trưởng lão Tần Tranh Kiều, cố ý mang Dược Minh Công Hội Lăng Tiếu Thần Dược Sư tiến đến bái phỏng minh chủ, kính xin hai vị trưởng lão thông truyền một tiếng.
– Minh chủ không rảnh gặp đám các ngươi đâu, tranh thủ thời gian rời đi đi!
Trong đó một đầu Bọ Ngựa biến hóa lạnh lùng nói.
Lăng Tiếu ở bên cạnh mở miệng nói:
– Ta là có chuyện cần gặp minh chủ các ngươi, kính xin thông báo hộ a!
Lăng Tiếu cảm thấy có chút buồn bực, nói đạo lý với đám thánh thú này, chúng có thể hiểu không?
– Không quản ngươi có chuyện gì, hiện giờ minh chủ không ở đây, mau chúng rời đi mau, bằng không thì đừng trách chúng ta không khách khí!
Đầu Bọ Ngựa biến hóa kia nói.
Lăng Tiếu còn muốn nói gì đó nhưng Tần Tranh Kiều đã ngăn cản Lăng Tiếu nói:
– Lăng thần sư chúng ta đi thôi, hai vị trưởng lão không cho chúng ta vào là có đạo lý của mình.
Tần Tranh Kiều biết rõ, hai đầu biến hóa thánh thú này nhất định là đại biểu của một vị Thuần Thú Sư, chúng không cho đi vào, cũng chứng minh đó là ý vị Thuần Thú Sư kia, tuyệt đối không thể miễn cưỡng.
Bằng không, chỉ sẽ nháo lớn chuyện chúng cũng mặc kệ hắn phải có phải là ngoại môn trưởng lão hay không.
Lăng Tiếu có chút không cam lòng, hắn đã đi tới Vạn Thú Sơn Mạch rồi, há có thể dễ dàng rời đi, không tìm được Thiên Nữ, vậy Thủy Nguyên Thạch hỏa thuộc tính cũng sẽ không có được a!
– Ngươi đi về trước đi, ta ngược lại muốn xem mặt mũi người Vạn Thú Minh lớn cỡ nào!
Lăng Tiếu nói với Tần Tranh Kiều.
Tần Tranh Kiều nghe lời này của Lăng Tiếu lập tức thầm hô “Chuyện xấu!”, Tiếp theo hắn vội vàng khuyên Lăng Tiếu:
– Lăng thần sư ngươi đừng vội, chúng ta đi ra ngoài rồi nói sau!
Đáng tiếc đã muộn, đầu Bọ Ngựa biến hóa kia tức giận rồi!
– Rõ ràng dám bất kính với Thú Minh chúng ta, ngươi đây là muốn chết!
Trong đó một đầu Bọ Ngựa biến hóa kinh quát, tiếp theo cánh tay nó chém xuống Lăng Tiếu, một đạo lưỡi đao Bọ Ngựa hư ảnh chém xuống Lăng Tiếu.
Đầu Bọ Ngựa biến hóa này mới chỉ là thập giai đê giai, cú chém của nó căn bản không tạo thành bất cứ uy hiếp gì đối với Lăng Tiếu cả.
Lăng Tiếu nhẹ nhõm liền tránh được, hắn cũng không để ý tới hai đầu Bọ Ngựa này, trảo một cái về một phương hướng, một cái Kim Long trảo liền chụp tới một tòa núi cao ở ngoài vạn dặm.
– Cút tới cho ta!
Lăng Tiếu hừ lạnh một tiếng, tay trảo kéo trở về, một đạo nhân ảnh lập tức liền bị long trảo kia bắt lại.
– Mau… Mau buông ta ra, bằng không ngươi chết không yên lành!
Một đạo thanh âm kinh hô vang lên.
Chỉ thấy người bị Lăng Tiếu chộp tới thân n hình thấp bé, tướng mạo thường thường, bất quá chỉ có thực lực cao giai Thánh Hoàng mà thôi.
Hai đầu Bọ Ngựa kia đánh tới Lăng Tiếu, muốn cứu lấy người bị chộp lấy kia cũng bị Lăng Tiếu cứ thế chấn khai.
– Mau bảo chúng nó cút ngay, bằng không ngươi sẽ phải chết!
Lăng Tiếu bắt lấy người nọ lạnh lùng nói.
Lăng Tiếu đã sớm phát giác được có người chú ý đến hướng đi của bọn hắn rồi, cho dù ẩn nấp rất khá, nhưng ở Lăng Tiếu sao có thể lẩn trốn được.
Hắn có thể khẳng định, người này chính là Thuần Thú Sư, bằng không sao có thể khống chế những Bọ Ngựa này chứ.
Bất quá, dùng thực lực cao giai Thánh Hoàng của hắn lại có thể khống chế hai đầu linh thú thập giai, phần năng lực này phi thường không tệ, cho dù đối mặt với Thần Vương bình thường hắn cũng không cần sợ hãi.
Người nọ hiển nhiên cũng sợ chết, tranh thủ thời gian nói với hai đầu Bọ Ngựa:
– Các ngươi lui xuống trước đi!
Tiếp theo hắn nhìn về phía Tần Tranh Kiều nói:
– Tần Tranh Kiều, ngươi muốn tạo phản sao?
Tần Tranh Kiều lúc này mới nhìn rõ người nọ rốt cuộc là ai, thân thể hắn run rẩy thoáng một phát, tranh thủ thời gian nói với Lăng Tiếu:
– Lăng thần sư ngươi… Ngươi mau thả Thái Lang Thánh Sư ra!
Người bị Lăng Tiếu bắt tới tên là Hô Diên Thái Lang, là một gã Thuần Thú Sư có thể phục tùng thánh thú, cho nên giản xưng là Thánh Sư, ở trong Vạn Thú Minh thuộc về nội môn trưởng lão, mà hai đầu Bọ Ngựa kia chính là thánh thú hắn thu phục.
Tần Tranh Kiều cũng từng thấy qua Hô Diên Thái Lang mấy lần, cho nên mới nhận ra hắn.
Hô Diên Thái Lang thực lực mặc dù không cường đại, nhưng hắn là Thánh Thú Sư, thân phận này đại biểu cho địa vị của hắn trong Vạn Thú Minh cao hơn Tần Tranh Kiều rất nhiều.
Lấy thực lực hắn hiện giờ đã có thể hàng phục thập giai đê giai thánh thú, chờ sau khi hắn trở thành Thần Vương nói không chừng còn có thể hàng phục nhiều Thập giai thánh thú hơn nữa, đến lúc đó mang theo một chi thánh thú đại quân, Thần Vương bình thường sao có thể là đối thủ của hắn được.
Cho nên nói, bất luận Thuần Thú Sư nào địa vị trong Vạn Thú Minh đều cao hơn võ giả bình thường rất nhiều.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 22 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 26/08/2019 11:29 (GMT+7) |