– Xem ra Thần Phủ Bang đã chuẩn bị tốt, như vậy mới thú vị!
Lăng Thái Mông cười lạnh lên tiếng.
Hắn cầm kim thương đánh thẳng vào trận pháp của Thần Phủ Bang.
Một con kim long gào thét bay qua, uy thế mênh mông cuồn cuộn, lực lượng tự nhiên vô cùng khủng bố.
Lăng Tiếu có thể cảm nhận được Lăng Thái Mông chỉ dùng một kích tùy tiện đã có thể sánh bằng một kích toàn lực của Ảnh Mã.
– Chẳng lẽ Thái Mông lão tổ đã sớm có được thực lực trên Chí Tôn bảng, chỉ là không đi tranh mà thôi?
Lăng Tiếu suy tư trong lòng.
Ầm ầm!
Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, không gian bốn phía rung chuyển không ngớt.
Thời điểm này kim quang biến mất, đại trận trên không Thần Phủ Bang xuất hiện một tầng hào quang màu vàng đất bao phủ.
Vừa rồi Lăng Thái Mông đánh một kích cũng không phá hư cọng cỏ nào của Thần Phủ Bang cả, chỉ kích hoạt trận pháp!
– Huyền Hoàng đại trận!
Lạc Đông Thăng nhíu mày.
Huyền Hoàng đại trận, đây là trận pháp phòng ngự đỉnh cấp, do mấy chục viên thú đan thập nhất giai thổ thuộc tính tạo thành, Chí Tôn bình thường đừng mong phá được trận này.
Một kích rơi xuống, trong Thần Phủ Bang rốt cuộc cảm nhận được uy thế khủng bố.
Mấy vạn người nhìn qua không trung, trên mặt không có mang theo bao nhiêu lo lắng, ngược lại cảm thấy cổ quáo!
– Kim tộc, Thiên Long Môn tới rồi, một kích thật đáng sợ, thiếu chút nữa ta cho rằng đại trận bị hủy.
– Không phải ước định Chí Tôn không thể ra tay trong Thiên Vực sao? Bọn họ công nhiên vi phạm quy định, có thể giết chết răn đe a.
– Yên tâm đi, Thủy lão trên Chí Tôn bảng đã trở về, có hắn thì không ai động tới chúng ta được, cho dù là Kim tộc cùng Thiên Long Môn cũng phải cho vài phần mặt mũi.
– Đúng đúng, Ba Mạc thủy lão nhất định có thể giải quyết trận phân tranh này, ai cũng không thể hủy được Thần Phủ Bang chúng ta!
Người của Thần Phủ Bang tự an ủi mình.
– Ha ha, Thần Phủ Bang còn không mau ra đây, còn không đi ra gặp lão phu, có phải cho rằng trận pháp này có thể ngăn cản chúng ta không, chẳng lẽ các ngươi muốn bọn chúng bị diệt mới cam lòng lộ diện.
Lăng Thái Mông cuồng tiếu nói ra.
Giọng của hắn vừa dứt thì bên dưới có người xông ra.
XIU… XIU…
Tổng cộng có gần hơn ba mươi tên Chí Tôn Thủy Thần xuất hiện, sát khí lên cao, thánh thú kêu gào không dứt.
– Thì ra là Lăng Thái Mông, còn có Lạc Đông Thăng cũng tới, thật sự là để mắt Thần Phủ Bang chúng ta ah!
Một giọng nói vang lên.
Người nói chuyện giọng già nua, nhưng gương mặt chỉ là trung niên, thân thể của hắn cao lớn uy mãnh, quanh người có hào quang màu vàng đất xuất hiện, phía sau lưng có hai cây búa, khí thế mênh mông.
Người này là Ba Mạc trên Chí Tôn bảng bài danh năm mươi bảy, bài danh cao hơn Lạc Đông Thăng mười vị trí, hắn trong Thần Phủ Bang đã sớm biến mất nhiều năm, không ngờ lúc khẩn yếu quan đầu lại xuất hiện.
– Khó trách Thần Phủ Bang các ngươi dám can đảm như vậy, thì ra lão gia hỏa ngươi đã quay về, nhưng mà chỉ bằng các ngươi cũng có thể ngăn chúng ta sao?
Lăng Thái Mông cười lạnh nói.
Thần Phủ Bang Chí Tôn Thủy Thần không nhiều như vậy, nghĩ tới là Ba Mạc kéo Chí Tôn ở ngoại vực cùng về.
– Ta và hắn đánh một trận, vừa vặn đoạt bài danh của hắn!
Lạc Đông Thăng cuồng nhiệt nói ra.
Muốn tăng bài danh trên Chí Tôn bảng cũng không dễ dàng, trừ phi gặp gỡ tồn tại trên bảng và phân cao thấp, phân ra sinh tử, cướp lấy bài danh của đối phương.
Những người này thường không ở trong Thiên Vực, muốn gặp gỡ cũng không dễ dàng.
– Muốn một trận chiến dễ dàng, nhưng không phải hôm nay!
Ba Mạc đáp, hắn nói:
– Nói đi, muốn điều kiện gì các ngươi mới bằng lòng triệt hồi, chỉ cần Thần Phủ Bang chúng ta có thể làm sẽ không trì hoãn, ta thực không muốn xem các ngươi là địch, đây là do đám hậu bối làm bừa.
Ba Mạc tuy là nhân vật trên Chí Tôn bảng, nhưng chỉ bằng Lạc Đông Thăng cũng có thể ngăn chặn hắn.
Hắn không nghĩ tới Kim tộc cùng Thiên Long Môn quyết tâm lớn như vậy, lại xuất động nhiều Chí Tôn Thủy Thần như thế, cho dù hắn kéo nhiều bằng hữu về cũng không thể ngăn cản.
– Ha ha, Thần Phủ Bang các ngươi cùng U Ảnh tộc chém giết thủy lão của tộc ta, trọn vẹn chết bảy người ah, còn kém là giết cả tân tấn Chí Tôn của chúng ta, sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy, hôm nay đại quân Thiên Long Môn chúng ta đã tới, ít ngày nữa sẽ diệt Thần Phủ Bang các ngươi, đồ diệt toàn bộ!
Lăng Thái Mông cười to nói ra.
– Chẳng lẽ không có chỗ thương lượng sao?
Ba Mạc trầm giọng nói.
– Trừ phi các ngươi giao thủ phạm ra đây, sau đó Thần Phủ Bang lại cúi đàu xưng thần với Thiên Long Môn, vĩnh viễn không được phản bội, có lẽ có thể cân nhắc!
Lăng Thái Mông đáp.
– Điều đó không có khả năng!
Tên Chí Tôn bên cạnh Ba Mạc đáp trước.
Người này là Chí Tôn cao giai hậu kỳ, chính là bang chủ Thần Phủ Bang Ba Ân Tư.
Thần Phủ Bang là cơ nghiệp tổ tông của bọn họ, đã truyền thừa gần ba mươi vạn năm mới đạt tới quy mô như thế, sao có thể cúi đầu xưng thần với người ta.
– Không có khả năng, vậy chiến đi!
Lạc Đông Thăng khí thế bắt đầu khởi động.
Hắn đúng là không chờ được muốn chiến với Ba Mạc một trận!
– Ngươi nên suy nghĩ kỹ càng, các ngươi nhân số tuy nhiều, nhưng mà… Không nhất định diệt được Thần Phủ Bang a!
Ba Mạc híp mắt nói một câu, sau đó nhìn qua một tên Chí Tôn cao giai.
Tên Chí Tôn cao giai ngầm hiểu, trong miệng lẩm bẩm, ngay sau có rất nhiều bóng dáng xuất hiện.
Ông ông!
Một tiếng trống chói tai vang lên.
Lúc này có rất nhiều độc phong xuất hiện, che phủ bầu trời, tối thiểu có mấy trăm con, đều ngoài thập giai, đúng là hiếm thấy, còn có vài con đạt tới thập nhất giai.
– Tuần thú sư?
Lăng Thái Mông cũng động dung.
– Hắc hắc, biết rõ là tốt rồi, thức thời thì rút lui đi, bằng không còn có thêm đại quân thánh thú chờ các ngươi đấy.
Tên Chí Tôn cao giai cười lạnh nói.
– Hừ, ngươi là tuần thú sư cái rắm!
Độc Cô Tấn đứng lên khinh thường nói.
Tên Chí Tôn cao giai mắt phát lạnh, nhìn qua Độc Cô Tấn nói:
– Ngươi dám hoài nghi ta?
– Chỉ khống chế một con Phong Hậu cũng dám nói xằng tuần thú sư, trợn to mắt chó của ngươi mà xem, lão phu mới thật sự là tuần thú sư!
Độc Cô Tấn mắng một tiếng, lập tức triệu hồi ra ba con thánh thú.
Thêm con hắn cưỡi là bốn đầu, hơn nữa là thánh thú không giống nhau, trừ tuần thú sư ra, còn có ai có thể đạt được bốn thánh thú tùy tùng.
Tên Chí Tôn cao giai thần sắc lập tức đen lại, không nói gì nữa.
– Ngươi là người Vạn Thú minh sao?
Ba Mạc nhìn qua Độc Cô Tấn quát.
– Tại hạ Độc Cô Tấn!
Độc Cô Tấn lạnh nhạt địa đáp.
– Đừng nói nhảm với chúng, nhanh chóng tới ngoại vực giết cho thống khoái, bằng không ở chỗ này chiến cũng được!
Lạc Đông Thăng không kiên nhẫn quát một tiếng, lại ra tay với Ba Mạc.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 25 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 10/09/2019 11:29 (GMT+7) |