Lăng Tiếu hạ đạt mệnh đạt nói.
Người Tử Thiên Tông không dám chần chờ, nhao nhao ra lấy hết sức lực bú sữa mẹ tấn công tới khôi lỗi.
Đáng tiếc, khôi lỗi Địa Hoàng giai thân thể cực rắn chắc, công kích của bọn hắn đối với nó chỉ vô dụng, huống hồ nó căn bản không có chút cảm giác, chỉ có sát khí vô tận.
Ah!
Liên tục lọt vào công kích, năng lượng của khôi lỗi kia rốt cục cũng thức tỉnh.
Nó phát ra một tiếng kêu kỳ quái, cả thân thể hóa thành một cái bóng giết tới người của Tử Thiên Tông.
Mấy khôi lỗi khác cũng trở nên hung hãn.
– Cẩn thận, các ngươi đều mau lui xuống đi.
Lăng Tiếu kinh hãi, hắn không thể bắt được động tác của khôi lỗi, chỉ có thể mở miệng lớn tiếng kêu lên.
Đồng thời, hắn cũng lấy ra Băng Hỏa Kiếm tiến vào trạng thái liều mạng.
Khôi lỗi này là tử vật, vốn không thể sử dụng tinh thần lực đi công kích, mà tính ăn mòn của Tiên Thiên Âm Phong Sát Khí chỉ hữu hiệu với vật sống, duy nhất có thể dựa vào chỉ có Si Mị Lam Diễm.
Tốc độ của khôi lỗi rất nhanh, trực tiếp không nhìn đến công kích thuộc tính chồng chất mà tới.
Một quyền không có chút biến hóa nào hướng Nghiêm Trạch ở gần nhất đập tới.
A!
Nghiêm Trạch căn bản ở dưới tình huống không phản ứng chút nào, một quyền bị đánh phun ra vài ngụm máu, cả người bay ngược ra xa, sống chết không rõ.
Một quyền của cường giả Địa Hoàng giai không phải là dễ chịu như vậy, cho dù là Vương giai cũng không chịu nổi, huống chi là Linh Sư.
– Nghiêm Trạch! Triệu Nam thấy Nghiêm Trạch bị thương lập tức hét lớn một tiếng, tiếp đó lại rống lên một tiếng “Ta phá hủy ngươi”.
Trường thương trong tay đâm về bên hông của khôi lỗi.
Nhưng mà hắn phát hiện mình tựa hồ đâm lên một tấm thép, phát ra một tiếng ‘đinh’, hoàn toàn không có cách nào đâm vào trong thân thể của khôi lỗi, trong lúc nhất thời hoảng hốt.
Lúc hắn đang muốn bứt ra lùi về phía sau, nắm đấm của khôi lỗi đã đập qua.
Phốc! Bộ ngực của Triệu Nam bị nặng nề đánh một quyền, chỗ ngự cũng lõm vào, một ngụm máu tươi phun ra, cả người giống như Nghiêm Trạch bay ra ngoài.
Đệ tử còn lại của Tử Thiên tông cũng không lùi bước, từng đạo công kích thuộc tính đem hết toàn lực oanh ở trên người khôi lỗi.
Ầm! Khôi lỗi căn bản không hiểu được né tránh, theo đó ăn hết công kích.
– Hẳn là phá hủy rồi!
Ôn Khả Điệp vẫn còn sợ hãi khẽ thở dài.
Song khi tất cả sương khói tiêu tán, khôi lỗi đen như ma quỷ kia vẫn đứng nguyên tại chỗ, không có chút tổn thương.
Nó quái khiếu một tiếng, cả người hướng Ổn Khả Điệp lao đến.
Tốc độ kia càng như quỷ mị, nhanh đến kinh người.
Ôn Khả Điệp vẫn giống như Nghiêm Trạch mới vừa rồi, căn bản không ý thức được khôi lỗi trước mắt đã đến trước người nàng.
– Sư muội tránh ra! Thạch Thiên Hậu ở bên cạnh Ôn Khả Điệp đủ cơ cảnh, hét lớn một tiếng, đẩy ra Ôn Khả Điệp, song bản phủ lóng lánh kim mang hướng khôi lỗi chém tới.
Đinh đương! Bản phủ cùng với quyền đầu của khôi lỗi tiếp xúc thân mật với nhau, phát ra tiếng cương thương giao hưởng.
Phốc! Thạch Thiên Hậu bị lực phản chấn cường đại, trong miệng ngòn ngọt, một ngụm máu tươi phun ra, song bản pủ trực tiếp bị oanh bay ra khỏi tay.
Đây chính là khôi lỗi có thực lực Địa Hoàng giai, Thạch Thiên Hậu chẳng qua là trung giai Linh Sư, đẳng cấp thực lực chênh lệch quá xa, quả thực là không có biện pháp có thể so sánh.
Mà độ cứng thân thể của cụ khôi lỗi này có thể so với ngũ giai Huyền khí, song bản phủ kia thì như thế nào có thể đỡ được một quyền của nó.
Khôi lỗi muốn hướng phía trước giết tới, Tử Thiên tông chúng nhân không người nào còn dám tiến lên, đều bởi vì khôi lỗi này căn bản không có bất kỳ sơ hở nào, lấy thực lực của bọn họ, bất kể là công kích như thế nào cũng là không có chuyện gì.
Trong lòng bọn họ đều nguội một nửa, hết sức hối hận mới vừa rồi vì sao vọng động đuổi theo.
Thời điểm mọi người ở đây đều cho là tai kiếp khó tránh khỏi, một đạo nhân ảnh từ phía sau tập kích đến trên người khôi lỗi.
Không phải là Lăng Tiếu thì là người phương nào.
Lăng Tiếu cơ hồ ở trong cơ hội nháy mắt ày, Băng Hỏa kiếm một chiêu nặng nề chém xuống khôi lỗi.
Khôi lỗi căn bản không có bất kỳ cảm giác nguy cơ, trực tiếp đón nhận một kiếm của Lăng Tiếu.
Đang ở lúc nó định đối chiêu với Lăng Tiếu, hắn đã rút ra ngoài rồi.
Một kiếm mới vừa rồi của hắn đã ẩn chứa Si mị lam hỏa diễm, hỏa diễm đã ở trên người khôi lỗi thiêu đốt.
Nhưng mà khôi lỗi kia căn bản không có cảm giác đau đớn gì, toàn thân phiếm hỏa, vẫn hướng Lăng Tiếu đánh tới.
– Mọi người mau lui xuống đi! Lăng Tiếu hét to một tiếng, Băng Hỏa kiếm trong tay lần nẵ đánh ra một đạo hỏa mang.
Oành!
Hỏa diễm ở trên người khôi lỗi càng đậm rồi, song, khôi lỗi toàn thân bị đốt cháy đã đến bên cạnh Lăng Tiếu, hướng đầu của hắn oanh tới.
Cho dù là tốc độ của Lăng Tiếu có nhanh hơn nữa cũng không nhanh bằng tốc độ của Địa Hoàng giai.
Lăng Tiếu đã không thể tránh khỏi, hai tay ôm ở trên đầu, chuẩn bị tiếp nhận một quyền của Địa Hoàng giai rồi.
Song, lúc này lam diễm trên người khôi lỗi vừa lúc đốt tới cánh tay của nó.
Bá lạp!
Một cụ khôi lỗi Địa Hoàng giai cư nhiên bị đốt tới mức héo rút, cuối cùng ngay cả một chút tro cũng không còn dư lại.
Lăng Tiếu không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nếu không có thiên hỏa, bọn họ lần này nói không chừng sẽ toàn quân bị diệt rồi.
Bên kia, Thiên Tinh tự mình chiến khôi lỗi, dựa vào Ngân Chuẩn Kính trong tay của hắn, liên tục mấy lần công kích đến, đem thân thể của khôi lỗi kia đánh cho thương tích đầy mình.
Song, khôi lỗi thủy chung là khôi lỗi, căn bản không biết cái gì gọi là đau đớn, chỉ cần bọn chúng không có toàn bộ hủy diệt liền có thể tiếp tục tấn công.
Thiên Tinh ăn một quyền của khôi lỗi, chẳng qua là thỏ một búng máu, lại còn có thể tái chiến.
Không cần phải nói, trên người hắn khẳng định có mặc cao giai phòng ngự vệ giáp.
Trải qua một phen ác chiến, Thiên Tinh, Vũ Mị Nương cùng La Phách Hưng đều tiêu diệt xong khôi lỗi.
Thiên Tinh cùng La Phách Hưng đều là bị thương, chỉ có Vũ Mị Nương bình yên không có chuyện gì, có thể thấy được lực phá hoại của Ngũ hành linh châu trong tay nàng đều ở trên linh khí của hai người bọn họ.
Bên kia, người của tam tông đồng loạt đối phó một cụ khôi lỗi, không ít người cũng bị trọng thương, còn có mấy người đang sống sờ sờ bị đánh chết.
Nếu không phải Vũ Mị Nương sớm tới đây trợ thủ, thương vong sẽ càng thêm thảm trọng.
Khi năm cụ khôi lỗi đều tiêu diệt, tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Phần lớn mọi người đều ngồi xuống phục dụng đan dược khôi phục tiêu hao.
Nghiêm Trạch cùng Triệu Nam ở bên Tử Thiên tông cũng không chết, bất quá đều bị thương nặng, nguy ở trong sáng tối.
Mặc dù cho bọn hắn ăn vào đan dược, nhưng mà muốn chân chính khôi phục, không có thiên tài địa bảo hoặc là cao cấp linh đan diệu dược quả thật có chút khó làm rồi.
Tạng phủ của hai người bọn họ cũng bị oanh đến lệch vị trí rồi, xương cốt cũng bị đánh gãy vài cái, lại không có năng lực khôi phục biến thái như Lăng Tiếu.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 22/05/2019 03:29 (GMT+7) |