Lăng Tiếu từ ngày đó đuổi giết Thiên Tinh không có kết quả mà hôn mê bất tỉnh, Tử Giao Long Khâu liền ở dưới đất bên người Lăng Tiếu, nó cảm ứng được trạng thái suy yếu của Lăng Tiếu, lúc này mới đem hắn mang đến nơi này nghỉ ngơi.
Lần này Lăng Tiếu nhập ma, mấy lần bị Ngân Chuẩn kính công kích.
Đây chính là công kích của linh khí, chỉ sợ Lăng Tiếu phòng ngự kinh người cũng không chịu nổi.
Hắn đã sớm người bị trọng thương, nhưng mà vẫn dựa vào ma tính kinh người đuổi giết Thiên Tinh ngàn dặm, cuối cùng mới chống đỡ hết nổi ngã xuống.
Hôm nay Lăng Tiếu lần nữa tỉnh lại, cũng là bởi vì kết quả hai đại thần công tự thân chữa thương.
Hắn không có vận hành huyền công chữa thương, đó là bởi vì hắn một mực bị vây ở trong vô thức, bị vây ở trong tự trách vô tạn, cho nên mới để cho hắn nửa tháng qua đi mới tỉnh lại.
Song, hắn bây giờ đã tỉnh, nhưng lòng vẫn đang lâm vào trong tự trách, hơn nữa còn có một cỗ lệ khí vô hình nhiễu loạn ở trong lòng hắn, nhiễu loạn ở trong đầu hắn.
Giờ phút này, ở trong đầu hắn tựa hồ thấy được vũ điệu một người đang vung đao.
Mỗi một đao đều tích chứa uy năng kinh khủng, mỗi một đao đều có uy lực giết người ngàn dặm, bài sơn đảo hải, hủy thiên diệt địa.
Một cỗ ma khí tung hoành thiên hạ từ trong đao chiêu tán phát ra.
Mười bước giết một người, ngàn dặm bất lưu hành!
Xương trắng chất thành núi, huyết thủy chảy thành sông!
Đệ nhất Tà Hoàng sáng chế: Ma Đao Bát Quyết!
Bát quyết này lúc Phong Thần Nhiếp Phong bị nhập ma thì tu luyện đại thành.
Lúc ấy Nhiếp Phong vì đối phó với ngoại lai bá chủ Tuyệt Vô Thần xâm chiếm trung châu, tự nguyện nhập ma, cuối cùng ma tính nổi lên, giết người ngàn dặm, máu chảy thành sông, ma uy bát phương, không gì địch nổi!
Lăng Tiếu ở kiếp trước đối với Phong Thần Nhiếp Phong sùng kính chí cực, cho nên đối với hắn luyện qua bất luận cái võ công gì đều có nghiên cứu.
Chẳng qua là Ma Đao Bát Quyết này lại chưa từng tu luyện qua, nhưng mà đem khẩu quyết ghi xuống.
Lúc ấy hắn chẳng qua là nghĩ muốn hiểu rõ sự tính Phong Thần khi còn sống.
Song hắn quả thật không nghĩ tới ở cả đời này của mình nhưng lại thần sử quỷ sai đánh ra Ma Đao Bát Quyết.
Đều bởi vì thời điểm Lăng Tiếu thấy La Mỹ Anh chết đi, trong nội tâm của hắn sản sinh ra cảm giác mang tội trước nay chưa từng có, một cỗ cảm giác thị huyết trước nay chưa từng có tràn ngập toàn thân, khi hắn muốn từ trong không gian giới lấy ra huyền khí đánh chết La Phách Hưng, liền cảm nhận được Phệ Huyết Ma đao vẫn để đó không dùng mãnh liệt gọi về.
Lúc ấy Lăng Tiếu căn bản không chút suy nghĩ liền lấy ra Phệ Huyết Ma đao.
Sau đó, lệ khí của Phệ Huyết ma đao cùng phẫn nộ của Lăng Tiếu tương hỗ hợp lại với nhau, sinh ra sát lục chi ý thị huyết hung tàn cường đại.
Lăng Tiếu bị vây ở trong trạng thái bạo tẩu, căn bản không thể nào đè nén được cỗ lệ khí không thuộc về mình này.
Hắn chỉ biết mình nhất định phải chém giết La Phách Hưng thay La Mỹ Anh báo thù.
Sau khi giết chết người của Trọng Kiếm môn cùng La Phách Hưng, Lăng Tiếu hoàn toàn bị lệ khí của Phệ Huyết Ma đao thao túng, còn thiếu chút nữa đem Băng Nhược Thủy giết đi.
Nếu không phải hắn vẫn còn duy trì một tia tình cảm đối với Băng Nhược Thủy, thì Băng Nhược Thủy đã chết ở dưới lưỡi đao rồi.
Lăng Tiếu cường ép thu đao, đổi lại đuổi theo giết đám người Thiên Tinh.
Người của Tử Thiên tông cùng Viêm Mị tông mới có thể may mắn sống sót.
Hôm nay Lăng Tiếu mới vừa tỉnh lại còn chịu lệ khí ảnh hưởng sao.
Lăng Tiếu trống rỗng vô thần nhìn lên động phủ, một chút thạch nhũ thanh lương từ trên chung thạch rơi xuống.
Nhũ dịch như châu, trong suốt trong sáng, băng lương như tuyết, năng lượng thuần tịnh hạo hãn!
Đinh!
Nhũ dịch trực tiếp rơi vào trên đôi môi khô cứng của Lăng Tiếu, trượt vào bên trong cổ họng của hắn.
Ân.
Lăng Tiếu khẽ phát ra một đạo tiếng buồn bực, trong cơ thể lặng lẽ phát sinh biến hóa kinh người.
Thương thế bên trong cơ thể đang nhanh chóng chữa trị.
Ánh mắt trống rỗng kia cũng dần dần trở nên sáng ngời lên, mà Phệ Huyết Ma đao trong tay hắn cũng là đang khẽ run rẩy, thân đao chợt hồng chợt hắc, lộ ra vẻ cực kỳ quỷ ý, nó tựa hồ đang kháng cự cái gì.
– Đem thân thể của ngươi giao cho ta, ta có thể ban cho ngươi năng lượng cường đại nhất, để ngươi đem cừu nhân đều giết sạch sẽ.
Một đạo thanh âm tà ác u lãnh truyền vào trong thức hải của Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu như cũ không nhúc nhích, chẳng qua là hắn cũng đang ở trong thức hải hướng về thanh âm kia thản nhiên nói:
– Ngươi tới đây đi, ta muốn lực lượng lớn hơn nữa.
– Ha ha, hảo hảo Buông lỏng tinh thần của ngươi, ta đây liền đi qua, bất kể phát sinh chuyện gì, ngàn vạn lần không nên giãy giụa phản không, nếu không có thể sẽ ngộ thương đến ngươi.
Thanh âm kia thập phần hưng phấn cười nói.
Theo thanh âm này rơi xuống, một cỗ sương mù màu đen từ trong Phệ Huyết ma đao hiện lên đi ra ngoài.
Đoàn sương mù màu đen này phảng phất như một gương mặt người, một gương mặt của trung niên nhân, ngũ quan kia, thần sắc kia lộ ra vẻ dữ tợn âm tàn.
Hắn lạnh lùng cười cười, một đầu liền nhập vào trong mắt của Lăng Tiếu.
Thức hải của Lăng Tiếu vô cùng rộng rãi, ở trên đời này nếu quả thật muốn tìm ra người có thức hải so với Lăng Tiếu còn lớn hơn, trừ phi là Luyện dược sư đạt trên Bát phẩm trở lên mới được.
Luyện dược sư đạt tới bát phẩm, cơ hồ là tồn tại đỉnh phong trên đại lục này, bao nhiêu năm đã chưa từng nghe nói về chuyện Cửu phẩm Luyện dược sư đản sinh rồi, chứ đừng nói là Thần dược sư.
Có thể nói, lấy tinh thần lực của thức hải Lăng Tiếu hôm nay hoàn toàn có thể chống đỡ để luyện chế Bát phẩm đan dược, nhưng thực lực của bản thân hắn còn có điều thiếu sót, chỉ cần thực lực của hắn tùy theo tăng lên, đẳng cấp của Luyện dược sư căn bản không có gì trở ngại liền có thể trực tiếp tăng lên rồi, điểm này cũng chính là chỗ thiên phú Luyện dược sư của Lăng Tiếu.
Khi đoàn hắc vụ kia từ ngũ quan của Lăng Tiếu chui vào bên trong thức hải.
Nó ha ha phá lên cười:
– Ta rốt cục có thể khôi phục tự do, thật tốt quá!
– Ngu ngốc, ngươi cười đã đủ chưa.
Một đạo bóng dáng lục sắc xuất hiện ở trước mắt nó, hướng về phía mặt hắc vụ kia khinh thường mắng.
Dát!
Mặt hắc vụ kia thoáng cái ngớ ngẩn, thức hải này làm sao có lão này ở bên trong.
Hắc vụ kia hóa ra hình dạng tức giận, mới vừa mở miệng nói gì, một cỗ năng lượng nóng rực khiến nó cực kỳ khó chịu.
– Ngao!
Một chút hắc vụ của nó bị lam sắc hỏa diễm thiêu hủy một phần nhỏ, đau đến nó gào thét kêu lên.
Nó phải xa xa né tránh đi, lúc này mới nghiêm túc đánh giá không gian mà chính mình đi vào có phải hay không là đi nhầm đường!
Ở chỗ này lại đã sớm bị người khác vào trước, trước mắt có một khỏa cây nhỏ xanh biếc, lại có một lam một hôi hai khỏa hạt châu quỷ ý, mặt khác còn có một đạo bóng dáng thuộc về chính Lăng Tiếu.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 22/05/2019 03:29 (GMT+7) |