– Chẳng lẽ Triệu Hoàng hai nhà diệt vong cùng vị trẻ tuổi này có liên quan Bằng không hộ tộc trưởng lão cùng gia chủ vì sao làm ra cam kết trịnh trọng như thế.
Lăng Tiếu trực tiếp nói vào vấn đề chính:
– Lữ tiền bối, Lữ gia chủ nghiêm trọng rồi, tiểu tử chỉ có một yêu cầu.
– Không biết Lăng lão đệ có yêu cầu gì, chỉ cần Lữ gia có thể làm được, nhất định sẽ không chối từ!
Lữ Bất Vi trước tiên vỗ ngực đáp.
– Hôm nay tại hạ có chuyện quan trọng muốn chạy tới Nam Hoang, thỉnh Lữ tiền bối, Lữ gia chủ mở ra truyền thâu trận để cho ta rời đi là đủ rồi.
Lăng Tiếu đáp.
Lữ Chính cười nói:
– Lăng thiếu hiệp, đây căn bản không coi là yêu cầu, vốn là ta sớm nên đáp ứng giúp ngươi làm tốt chuyện về truyền thâu trận, chẳng qua là bị hai nhà Triệu Hoàng bá đạo làm lỡ mất, hôm nay công tử muốn dùng truyền thâu trận tự nhiên sẽ vì thiếu hiệp mà mở ra.
Lữ Bất Vi cũng nói:
– Đúng vậy, đây không gọi là yêu cầu, Lăng lão đệ vẫn là tiếp tục nói ra một cái đi.
Lăng Tiếu đáp:
– Nếu có thể sử dụng truyền thâu trận, tiểu tử không còn thỉnh cầu gì, chỉ muốn mau chóng động thân chạy tới Nam Hoang, thỉnh nhị vị hỗ trợ an bài một chút.
– Như vậy sao được Lăng lão đệ ngươi đối với Lữ gia ta có ân tái tạo, tại sao có thể thi ân mà không cần báo đáp được.
Lữ Bất Vi vội vàng nói:
– Như vậy đi, trong trữ tàng thất của Lữ gia chúng ta có không ít đồ vật, Lăng lão đẹ ngươi đều có thể đi chọn lựa, chỉ cần ngươi thích thì cứ lấy đi.
– Lữ tiền bối khách khí, tiền bối không cần như thế, tại hạ đối phó với hai nhà Triệu Hoàng đều chỉ là vì tự vệ mà thôi.
Lăng Tiếu đáp.
– Được rồi, lão đệ không nên từ chối nữa, ngươi đối với Lữ gia chúng ta trước đã có ân, Lữ gia ta không tỏ vẻ một chút, người khác còn khinh bỉ chúng ta là vong ân phụ nghĩa.
Lữ Bất Vi khẽ không vui nói.
Lăng Tiếu thấy Lữ Bất Vi kiên trì, chỉ có thể gật đầu nói:
– Đã như vậy tiểu tử cũng không từ chối.
Đang ở lúc Lăng Tiếu cùng Lữ Bất Vi muốn hướng tàng trữ thất đi tới, Lữ Tinh lặng lẽ đi tới bên cạnh cha của nàng, nhẹ nhàng kéo ống tay áo của hắn, trong ánh mắt tràn đầy vẻ chờ mong vô hạn.
Tiếp theo, nàng xoay người kéo tỷ tỷ, cùng nhau nhanh chóng thối lui ra khỏi đại sảnh.
Lữ Chính nhìn một đôi nữ nhi của mình, trong lòng khẽ thở dài một tiếng:
– Con gái lớn không dùng được!
Tiếp theo hắn hướng về phía Lữ Bất Vi cùng Lăng Tiếu sắp rời đi kêu to:
– Nhị thúc, Lăng thiếu hiệp đừng vội!
Tiếp theo hắn mới đối với Lăng Tiếu nói:
– Lăng thiếu hiệp không biết ngươi có gia thất hay chưa.
Lăng Tiếu đối với vấn đề này của Lữ Chính có chút không hiểu, do dự một chút đáp:
– Tiểu tử đã lấy vợ rồi!
Lăng Tiếu không khỏi nghĩ đến hắn cùng với tế ti nữ đã mạc danh thành thân, đến cuối cùng chân tâm đối đãi, cảm thấy rất không thực tế, lại là chân chân thực thực, trong lòng ấm áp dễ chịu.
Hắn còn không phát giác, lúc này ở trong lòng hắn, vị trs của tế ti nữ vô hình trung đã bay đến trọng yếu giống như Vân Mộng Kỳ, thậm chí có điều vượt qua.
– Đã nạp thiếp hay chưa.
Lữ Chính sắc mặt có chút không được tự nhiên lại hỏi.
Lăng Tiếu lắc đầu, tỏ vẻ không có.
Lữ Chính hỏi tiếp:
– Vậy Lăng thiếu hiệp có hay không nghĩ tới nạp thiếp.
Lăng Tiếu còn chưa nói, Lữ Bất Vi ở một bên không nhịn được nói:
– Chính nhi, có việc cứ nói thẳng, cần gì quanh co lòng vòng như thế.
Lữ Chính có chút ít xấu hổ cười cười, đối với Lăng Tiếu chân thành nói:
– Ta là muốn đem hai nữ nhi kia của ta gả cho Lăng thiếu hiệp làm thiếp thất, không biết ý của Lăng thiếu hiệp như thế nào.
Lời này vừa ra, không chỉ là Lăng Tiếu trở nên dại ra, ngay cả những trưởng lão của Lữ gia tất cả đều là bị cả kinh há to miệng, một bộ khó có thể tin tưởng.
Hôm nay Lữ gia ở Vạn Thú thành nhất phương độc đại, thân thế của Lữ gia nhị nữ chỉ tăng lên không hạ xuống.
Lấy Lữ gia hiện tạ hậu phương thế lực, cho dù phối với bất kỳ thiếu tông chủ của tông môn nào cũng sẽ không cảm thấy thất lễ.
Song, bọn họ nghe được lời của gia chủ của bọn hắn, tựa hồ muốn để cho hai nữ nhi của mình làm thiếp của người trẻ tuổi trước mắt này, đây tựa hồ cũng quá đề cao đối phương đi.
Tuy nói người trẻ tuổi này một thân thực lực không tầm thường, coi như là xứng với tiểu thư nhà bọn họ, nhưng mà muốn đồng thời đem hai vị tiểu thư nhà bọn họ làm thiếp thất cho nhân gia, đây tựa hồ rất tổn hại thân phận đi!
Nếu đổi lại là công tử ca khác, để cho một vị tiểu thư trong đó làm chính thất của hắn đã để cho vị công tử kia vui mừng như nở hoa rồi.
Tình huống hôm nay thật là cùng chúng trưởng lão của Lữ gia chênh lệch thật sự quá lớn.
Bọn họ không thể không hoài nghi:
– Chẳng lẽ người trẻ tuổi này thật đúng là lai lịch bất phàm.
Bất quá nói trở lại, hai vị tiểu thư của bọn họ đều là hai đóa kiều hoa diễm lệ nhất trong Vạn Thú thành, bọn họ cảm thấy bất luận kẻ nào nói lên loại vấn đề này, nghĩ đến tuyệt đối sẽ không có người cự tuyệt.
Nam nhân nào mà không thích trái ôm phải ấp, huống chi là nữ tử xinh đẹp đưa tới cửa, quả nhiên là đưa dê vào miệng cọp, làm sao có đạo lý không ăn được.
Song, hồi đáp của Lăng Tiếu nhưng lại khiến cho bọn họ đều muốn mở miệng mắng to.
Lăng Tiếu lại trực tiếp lắc đầu cự tuyệt nói:
– Lữ gia chủ cái hảo ý này của ngươi ta tâm lĩnh, hôm nay ta gấp gáp chạy tới Nam Hoang như vậy chính là vì thê tử của ta đi kiếm phương pháp kéo dài tính mạng, nàng thực không còn nhiều ngày nữa, ta thật sự không có tâm tư nhi nữ tình trường.
Lời này của Lăng Tiếu không có nửa phần tâm thái giả tình giả nghĩa, hắn xác xác thật thật gấp gáp muốn tìm kiếm Thiên Cổ thần công vì tế ti nữ kéo dài tính mạng.
Nếu như hắn ở nơi này đương khẩu đáp ứng đề nghị của Lữ Chính, hắn được coi là người sao.
Chỉ sợ lương tâm của chính mình cũng không qua được, còn nói gì lý tưởng vĩ đại trái ôm phải ấp được.
Lữ Chính cùng Lữ Bất Vi đều nghe ra được tâm ý kiên định của Lăng Tiếu, chỉ có thể thở dài trong lòng.
Mà lúc này, Lữ Tinh ở phía ngoài chạy vào, trong mỹ mâu hiện lên hơi nước nhàn nhạt kiên định nói:
– Ngươi muốn đi cứu thê tử cũng không thể dùng hết thời gian một đời đi Ta có thể đợi Đợi sau khi ngươi cứu được thê tử của ngươi, ta nhưng sẽ làm thiếp cho ngươi, cho dù là tỳ nữ ta cũng sẽ không hối hận.
Nói xong, nước mắt trong mỹ mâu chảy xuống đầm đìa.
Nàng xoay người lại chạy ra đại sảnh, tiếp theo lại truyền tới một câu:
– Ta cả đời này cũng sẽ chờ ngươi!
Khỏa trái tim kiên định này của Lăng Tiếu bỗng nhiên như bị điện giật, cả người cũng cảm thấy có chút không thở nổi.
Hắn thật sự không nghĩ tới tính tình của Lữ Tinh bướng bỉnh như thế, lại ở trước mặt nhiều người nói ra lời như vậy, hiển nhiên là nàng đem hạnh phúc cả đời mình đều đánh cược lên rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 22/05/2019 03:29 (GMT+7) |