Ở phía trên Ngân Giác Cự Tượng, chia ra ngồi ba người.
Ba người này đều là bốn mươi mấy tuổi, đều có tu vi Vương giai, đầu đội vũ mạo, thân mặc da thú, thắt lưng đeo loan đao, hơi có mấy phần đặc thù của bộ lạc thú nhân.
Ba người này là người của Nam hoang Man tộc cách Nam Thiên thành gần nhất.
Đang ở thời điểm ba tên người của Man tộc sắp vào phách mại hội, một đạo tiếng chim hót rõ to từ giữa không trung truyền đến.
U!
Một con Tứ giai cao cấp Ngũ Thải Thần Điều từ phía trên phi phác mà đến, từng đợt ngũ thải hà quang chiếu rọi chói mắt.
Chút ít tam giai linh thú ở chung quanh tựa hồ đều cảm nhận được khí tức của cao giai vương giả, rối rít bị dọa đến run run lên, có một ít càng thêm không chịu nổi phủ phục ở trên mặt đất.
Mà ba tên Man nhân ở trên Ngân Giác Cự Tượng kia đều lộ ra mấy phần ngưng trọng.
Tên man nhân dẫn đầu kia hướng về phía người ở trên ngũ Thải Thần Điểu chắp tay nói:
– Thải tiên tử, một khi đã tới rồi sao không xuống đây cùng nhau nhập tràng.
Đạo cô xinh đẹp đứng ở trên Ngũ Thải Thần Điểu khẽ vuốt hồng phất một chút hừ lạnh nói:
– Chỉ bằng ba Man nhân các ngươi cũng có tư cách cùng ta đi vào, liền coi như là Man Vương của các ngươi tới cũng phải đối với ta lễ nhượng ba phần.
Dứt lời, quanh thân đạo cô xinh đẹp óng ánh lên hỏa sắc thần quang, một cỗ khí thế mạnh mẽ áp xuống ba tên man nhân kia.
Ba tên Man nhân kia thần sắc biến đổi, phát ra một tiếng kêu đau đớn, khóe miệng lập tức tràn ra vết máu.
– Thải tiên tử, chớ khinh người quá đáng!
Tên Man nhân vừa mới nói kia đỡ lấy uy áp lớn tiếng quát.
Đạo cô xinh đẹp âm u nói:
– Đâu chỉ là cho các ngươi một chút giáo huấn, sau này đừng có ngông cuồng như thế!
Dứt lời, nàng từ giữa không trung nhảy xuống, Ngũ Thải Thần Điểu kia cũng theo nàng mà đi vào linh thú hộ oản, lưu lại cho mọi người một bóng hình xinh đẹp, liền vào bên trong phách mại hội.
Ba tên Man nhân kia lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, rối rít từ trên lưng Cự Tượng nhảy xuống, thần sắc cực kỳ khó chịu đi vào phách mại hội.
– Thải Tiên tử này thực lực thật là đáng sợ, chỉ bằng uy áp là có thể đả thương tam đại Vương giai.
Huyền Diệu nhẹ khen.
– Thực lực mạnh, người càng đẹp!
Lăng Tiếu đơn giản khen.
Sức miễn dịch của Lăng Tiếu đối với thục nữ luôn luôn là cực thấp, giống như đạo cô kia vóc người bạo mãn chọc người, khí chất xuất trần linh động, dáng vẻ đoan trang, khơi lên tâm lý chiếm hữu của hắn.
Cảm giác như vậy đúng là so sánh với những nữ tử cùng lứa hoặc là so với hắn còn nhỏ hơn không cách nào có thể cảm nhận được.
Tựa như cảm giác ban đầu ở Vẫn Thạch thành thấy Vi Đại Nhi giống nhau.
– Ngươi trời sinh mạng phạm đào hoa, ta xem trán ngươi, hồng trung mang đen, gần nhất hẳn là sẽ có đào hoa kiếp, may mà hữu kinh vô hiểm, thật cũng không cần lo lắng quá mức.
Huyền Diệu nhìn thoáng qua Lăng Tiếu nhàn nhạt nói.
Lăng Tiếu cười nói:
– Ngươi xác định ta có đào hoa kiếp.
Huyền Diệu thật tình gật gật đầu.
– Hắc hắc, đào hoa kiếp chính là số đào hoa, xem ra bản thiếu gia vô luận là điệu thấp như thế nào, cũng khó che được khí chất xuất chúng a, những muội tử kia cũng sẽ ôm ấp yêu thương, thật là khó chống cự a!
Lăng Tiếu đắc ý cười nói.
– Ít nói nhảm, có tin hay không là do ngươi, đi nhanh đi, đã rất nhiều người tiến vào rồi, tiếp tục không đi vào sẽ không có vị trí.
Huyền Diệu tức giận nói.
Ba người nộp huyền tinh, vào bên trong phách mại hội, lại dùng ba trăm huyền tinh bao hết một cái lô ghế mô hình nhỏ yên lặng chờ buổi đấu giá bắt đầu.
Một gã lão giả lục tuần từ sau tràng đi ra cất cao giọng nói:
– Buổi đấu giá bắt đầu, y theo quy củ cũ người trả giá cao hơn thì được.
Bỗng nhiên một chút hắn lại nói:
– Hôm nay kiện đồ vật đấu giá đầu tiên là 10 gốc Tứ giai đê cấp Bạch Vụ Hoa, công hiệu của nó tất cả mọi người có lẽ đã biết, nó rất thích hợp với võ giả Băng, Thủy thuộc tính phục dụng, giá khởi điểm 8000 hạ phẩm huyền tinh, mỗi một lần tăng giá không được thấp hơn 100 hạ phẩm huyền tinh.
Trên bàn đấu giá, ở phía dưới cái nắp che trong suốt có mười đóa hoa trắng sữa như sương, từng đợt sương mù nhàn nhạt lượn lờ, lộ ra vẻ cực kỳ linh động bất phàm.
Lời của đấu giá sư hạ xuống, lập tức đã có người báo giá:
– 8000 Hạ phẩm huyền tinh.
Người nọ báo giá vừa xong, đã có người kêu to nói:
– 8200 Hạ phẩm huyền tinh.
– 8500 Hạ phẩm huyền tinh.
Rất nhanh giá tiền liền lên đến 1 vạn 3000 huyền tinh, sau đó bị một người trong đó đấu giá xuống.
– Kiện đồ vật thứ hai đấu giá là ba tấm Tứ giai trung cấp Kim Ti Diệp, giá cả 1 vạn 5000 hạ phẩm huyền tinh, tăng giá thấp nhất không được thấp hơn 500 hạ phẩm huyền tinh.
Đấu giá sư tuyên bố.
Dưới cái nắp che trong suốt kia, lại đổi thành ba tấm Kim sắc diệp tử, trên thân lá có văn lộ giống như sáu con tiểu xà, lộ ra vẻ cực kỳ kỳ lạ.
Đây là linh thảo Kim thuộc tính, mỗi mỗi phiến diệp tức đều có thể gia tăng tu vi, đề cao lực lĩnh ngộ linh khí Kim thuộc tính.
Trải qua một phen đấu giá, ba phiến diệp tử kia lấy giá tiền 4 vạn 5000 hạ phẩm huyền tinh mà bán ra.
Theo thời gian trôi qua, rất nhanh đấu giá đến vật phẩm thứ 11.
Đây là một gốc Chu quả kỳ quái tản ra bạch quang, là linh quả Quang thuộc tính, Tứ giai cao cấp Bạch Mang Quả ba ngàn năm.
Linh thảo Quang thuộc tính cực kỳ hiếm thấy, cho nên giá trị cũng đặc biệt cao, giá khởi điểm là 5 vạn hạ phẩm huyền tinh, giá tiền đắt đến thái quá, người bình thường thật đúng là khó có thể lấy ra được khoản tài phú này.
Sau khi Huyền Diệu thấy gốc Bạch Mang Quả này, kích động kinh hô:
– Ta nhất định phải đấu giá xuống!
– Ngươi là Quang thuộc tính hay sao.
Lăng Tiếu ở một bên hỏi.
Huyền Diệu không có phủ nhận, gật đầu đáp:
– Không sai!
Lúc đấu giá tiến hành, giá tiền của Bạch Mang Quả quá cao, tuy nhiên lại cũng không có ít người cạnh tranh.
Rất nhanh giá tiền liền tăng lên đến 8 vạn hạ phẩm huyền tinh.
Cuối cùng, Huyền Diệu cắn răng lấy 8 vạn 5000 hạ phẩm huyền tinh bắt được Bạch Mang Quả.
Lăng Tiếu đối với Huyền Diệu có cự phú như thế cảm thấy kinh ngạc, bởi vì tu vi của Huyền Diệu cũng chỉ là mới vào cao cấp Linh Sư mà thôi, xem ra lai lịch của hắn khẳng định không nhỏ.
Trong nháy mắt, hai canh giờ đã qua.
Buổi đấu giá đã đánh ra không dưới 30 kiện đồ vật, Lăng Tiếu còn không có xuất thủ.
Những linh thảo ở trước đó cố nhiên trân quý, nhưng mà hắn cũng có trữ tàng tương ứng, có chút đối với chỗ dùng trước mắt hắn lại không lớn.
Thời điểm đến kiện đồ vật thứ 31, rốt cuộc Lăng Tiếu có cơ hội xuất thủ rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 31/05/2019 03:29 (GMT+7) |