Bắc Cung Kình Thương thu liễm vẻ mặt nghiêm túc, nhìn Bắc Cung Vô Song nói:
– Nó còn sống.
– Con biết ngay huynh ấy không có việc gì.
Đôi mắt xinh đẹp trên dung nhan tuyệt mỹ của Bắc Cung Vô Song lập tức sáng lên, kinh hỉ nói:
– Phụ thân, con đi Cổ Vực một chuyến, con muốn đi gặp Thiếu Du.
– Con đừng quá sốt ruột, nó còn chưa đi ra, con cần ổn định cảnh giới, việc này chậm rãi ta sẽ nói cho con biết.
Bắc Cung Kình Thương bất đắc dĩ nói, quả thực nữ nhi lớn không còn là người nhà mình nữa.
Trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, quang mang của kim đao màu vàng quanh thân Lục Thiếu Du không biết từ khi nào đã biến mất không thấy gì nữa. Trong trạng thái cực kỳ huyển ào kia, trong nháy mắt Lục Thiếu Du đã tiến vào bên trong không biết bao nhiêu ngày.
Lục Thiếu Du cũng không biết tại sao hắn lại đột nhiên tỉnh táo lại, hai mắt mở ra, ánh mắt trống rỗng trong giây lát.
Sưu.
Trong chớp mắt ngắn ngủi, trong ánh mắt trống rỗng kia của Lục Thiếu Du hiện lên tinh quang, giống như là khí tức mênh mông thức tỉnh vậy, khí tức cường hãn lập tức tuôn ra, thế nhưng so với khí tức trước kia, trong lúc vô hình lại có không ít khác biệt.
– Ồ?
Tinh quang trong hai mắt lóe lên rồi biến mất, Lục Thiếu Du khẽ kêu nhẹ một tiếng, trong lúc bất tri bất giác hắn tiến vào trong trạng thái của Vô Tự Thiên Thư, trong không gian kia, so với không gian ba chữ “Linh”, “Thiên”, “Tề” của ba quyển Vô Tự Thiên Thư trước lại không giống.
Chữ “Liệt” của Vô Tự Thiên Thư hiện lên mang hắn vào trong không gian kia, bên trong là hai cỗ năng lượng hội tụ tới tạo thành một không gian bằng năng lượng mênh mông.
Bên trong không gian năng lượng kia, Lục Thiếu Du có thể cảm nhận được rõ ràng sự tồn tại của lực lượng thời gian, lực lượng thời gian này so với lực lượng thời gian bên trong Thiên Trụ giới không có bất kỳ sự khác nhau nào.
Càng khiến cho Lục Thiếu Du kinh ngạc chính là, bên trong không gian bằng năng lượng mênh mông kia còn một cỗ năng lượng khác. Cẩn thận cảm ngộ, tăng thêm kiến thức và sự tiếp xúc những năm này, Lục Thiếu Du có thể đoán ra được, đây chính là lực lượng không gian, giống như lực lượng không gian thiên phú của Chu Tước Hoàng tộc.
Lực lượng không gian đối với cơ hồ tất cả các linh giả, vũ giả mà nói cũng không phải quá lạ lẫm. Sau khi tới Suất cấp, bởi vì có thể vận dụng lực lượng không gian cho nên mới có thể lăng không phi hành, có thể xé rách không gian. Muốn làm những thứ này đều cần lực lượng không gian.
Nhưng mà muốn vận dụng được lực lượng không gian, bất kể là cấp độ gì kỳ thật đều mượn lực lượng không gian trong thế giới này, mà không phải là lực lượng mà mình thực sự lĩnh ngộ ra. Một khi lĩnh ngộ ra được mới có thể chính thức khống chế và hiểu rõ nó.
Chữ “Liệt” trên quyển Vô Tự Thiên Thư dẫn hắn vào trong không gian tràn ngập năng lượng mênh mông, Lục Thiếu Du cảm giác được hai loại lực lượng không gian và thời gian. Hai loại năng lượng này dung hợp vào một chỗ, dung hợp hoàn mỹ, giống như bẩm sinh đã cùng tồn tại vậy.
Ở trong không gian năng lượng kia, toàn thân Lục Thiếu Du có cảm giác nhẹ nhàng vô cùng, tâm thần thoải mái, trong thời gian mấy tháng này, Lục Thiếu Du phát hiện ra lực lượng thời gian của mình có không ít thu hoạch. Lực lượng không gian mà hắn luôn cố gắng tìm hiểu dường như cũng tới giai đoạn nhập môn.
Sưu.
Tâm niệm khẽ động, Lục Thiếu Du kết thủ ấn, tay đánh ra từng đạo thủ ấn biến hóa, kéo theo từng đường vòng cung huyền ảo, gợn sóng trong không gian lắc lư bất định. Từng đạo thủ ấn ngưng tụ, không gian lúc này có cảm giác như thác loạn, từng khe nứt đen kịt xuất hiện, giống như có thể xé rách không gian vậy.
– Có thu hoạch lớn, lực lượng không gian, rốt cuộc cũng lĩnh ngộ ra lực lượng không gian.
Thu thủ ấn lại, Lục Thiếu Du lập tức kích động, không ngờ lần này hắn lại còn có thu hoạch giống như vậy. Lực lượng thời gian dường như tiến bộ không ít, quan trọng nhất là không ngờ hắn lại lĩnh ngộ ra lực lượng không gian.
Lực lượng không gian, Lục Thiếu Du đã muốn lĩnh ngộ từ lâu, tác dụng của lực lượng không gian tuyệt đối không kém lực lượng thời gian.
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy Chu Thần Hi lúc ở bên ngoài thành Cự Giang có thể xuyên thấu không gian rời khỏi đại trận kia, Lục Thiếu Du càng thèm muốn lĩnh ngộ lực lượng không gian. Nhưng mà hắn không có cơ hội, cũng không phải nói lĩnh ngộ là có thể lĩnh ngộ.
Lúc này không ngờ lại lĩnh ngộ lực lượng không gian, chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du mừng rỡ như điên. Tăng thêm lực lượng không gian, về sau thực lực của hắn tuyệt đối sẽ tăng lên không ít.
– Bốn quyển Vô tự Thiên Thư.
Bốn quyển Vô Tự Thiên Thư còn chưa được thu vào trong nhẫn trữ vật lần nữa xuất hiện trong tay Lục Thiếu Du, chín quyển Vô Tự Thiên Thư trong lúc bất tri bất giác đã có gần nửa nằm trong tay hắn. Chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du không nhịn được mà có chút kích động nho nhỏ.
Mà ngay khi Lục Thiếu Du đang muốn đem bốn quyển Vô Tự Thiên Thư thu vào trong nhẫn trữ vật thì đạo quang mang màu lam vốn phong ấn Thái Cổ U Minh Viêm lập tức bắn về phía trước, rồi chui vào trong mi tâm Lục Thiếu Du và biến mất.
Quang mang biến mất, quyển Vô Tự Thiên Thư này mới tiến vào trong nhẫn trữ vật của Lục Thiếu Du.
Mà đạo quang mang vừa rồi kia lúc này đã hóa thành một cỗ tin tức lớn trong đầu Lục Thiếu Du. Hai mắt hắn nhắm chặt, cảm nhận cỗ tin tức này, trong lòng Lục Thiếu Du trong khoảnh khắc có cảm giác hiểu ra.
Sưu.
Ngay khi Lục Thiếu Du mừng rỡ, tâm thần khẽ động, ánh mắt nhìn về phía quả cầu bằng hỏa diễm màu xanh da trời. Lúc này quả cầu bằng hỏa diễm màu xanh da trời khẽ run lên, xuất hiện một tia chấn động rất nhỏ.
Linh hồn tương liên, lúc này Lục Thiếu Du không cần dò xét là lập tức có thể cảm nhận được sự biến hóa bên trong quả cầu bằng hỏa diễm màu xanh da trời. Trên mặt hắn xuất hiện sự sợ hãi cùng với vui mừng.
Trong Hư Không Bí Cảnh, trên ngọn núi ngoài cái hố sâu cực lớn dưới mặt đất có mấy đạo thân ảnh đang đứng.
Lúc này cả không gian liếc nhìn lại cũng chỉ có nơi này có thể đặt chân, những nơi khác đều là hư không, biển mây. Vốn những nơi Thái Cổ U Minh Viêm từng đi qua, vạn vật hóa thành tro tàn, núi đã cũng không ngoại lệ, đều bị đốt thành tro bụi.
– Thoáng cái đã nửa năm, Lục sư đệ không có việc gì đó chứ? Thái Cổ U Minh Viêm cũng không tầm thường.
Khiên Bách Biến nhíu mày, có chút lo lắng, hắn đã tận mắt nhìn thấy qua thực lực khủng bố của Thái Cổ U Minh Viêm, lúc này đã trôi qua nửa năm, hắn không thể không lo lắng.
– Lão đại không có việc gì, ta có thể cảm giác được điều này.
Sợi tóc xoăn trên trán Tiểu Long rũ xuống, ánh mắt chăm chú nhìn vào trong hố sâu cực lớn dưới mặt đất, có huyết khế trong người, hắn tùy thời đều có thể cảm nhận được tình huống đại khái của lão đại, lúc này ít nhất lão đại cũng không có vấn đề gì.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lục Thiếu Du - Quyển 31 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 03/04/2019 03:36 (GMT+7) |