Gợn sóng trong không gian trước quyền ấn bị nghiền nát, đạo quyền ấn này bắn ra, vết nứt không gian lan tràn, lập tức đánh tới trước người Tịch Thiên Vũ.
– Thực lực của ngươi dường như chưa đủ a.
Tịch Thiên Vũ rốt cuộc cũng có động tác, chiếc khăn tay màu trắng nhỏ không biết biến mất từ khi nào, vô cùng quỷ dị. Bàn tay trắng nõn đánh ra. Quang mang khiến tim đập nhanh đen kịt mang theo khí tức cường hãn tựa như hủy diệt hung hăng va chạm với một quyền của Ô Tự An.
Tất cả chỉ trong sát na, khiến cho tất cả mọi người ở đây nhìn vào cảm thấy hoa mắt.
Phanh.
Chưởng quyền va chạm, âm thanh trầm đục do năng lượng va chạm truyền ra. Kình khí cường hãn giống như gợn sóng lan tràn, thế nhưng cũng không lan tràn ra quá ra, dường như tất cả đều nằm trong sự khống chế.
Phụt.
Mà dưới năng lượng khủng bố như vậy, không gian quanh thân hình khôi ngô của Ô Tự An bỗng nhiên xuất hiện từng vòng kình phong rung động, vô cùng quỷ dị. Không gian quanh thân lập tức vặn vẹo, trong miệng có một ngụm máu tươi đỏ thẫm phun ra.
Khục khục.
Thân hình Ô Tự An lập tức lảo đảo lui lại vài bước mới có thể đứng vững thân hình. Mỗi khi lui về phía sau một bước, trong đại điện đều lộ ra dấu chân thật sâu. Mặt đất rạn nứt, ánh mắt hắn cũng rung động không thôi.
– Thực lực thật mạnh, Ô Tự An một chiêu đã bị thua.
– Tam Nguyên Hóa Hồng, Tịch Thiên Vũ không ngờ lại là Tam Nguyên Hóa Hồng.
Sau khi Ô Tự An bị thua, từng đạo ánh mắt lập tức nhìn về phía Tịch Thiên Vũ, trong mắt hiện lên vẻ chấn động.
Nơi này hiện tại đều là những người trẻ tuổi tập trung, cả đám đều là người nổi bật trong đám người cùng thế hệ, ngạo khí mười phần.
Tu vi Tam Nguyên Hóa Hồng ở trong đám người trẻ tuổi đỉnh phong này mà nói là tồn tại đỉnh phong, chỉ có thực lực mới có thể đại biểu cho tất cả.
– Ngươi là Tam Nguyên Hóa Hồng?
Thân hình Ô Tự An ổn định lại, mắt nhìn Tịch Thiên vũ, đôi mắt vốn trợn lên lúc này tràn ngập vẻ rung động. Trong lúc nhất thời không biết nên làm thế nào. Muốn ra tay thế nhưng lại có chút do dự, trước mặt thực lực hắn biết tất cả chỉ là uổng công.
– Ô Tự An, nể mặt đều là người Thương Khung minh, ta đã để cho ngươi còn mặt mũi. Nên biết thức thời, bằng không sẽ tự rước lấy nhục.
Tịch Khung Thiên ngồi trên ghế đá, thân hình không có di động một chút nào. Thu hồi một chưởng, ánh mắt nhìn về phía Ô Tự An lúc này mới có chút chấn động, hàn ý không thèm che dấu lan tràn ra, nói:
– Ngươi phải hiểu rõ, trong này là Thương Khung bí cảnh, nên thu liễm ngạo khí của Vô Tư thế giới ngươi một chút. Bằng không ta muốn giết ngươi cũng không ai có thể cứu ngươi.
Thân hình khôi ngô của Ô Tự An khẽ run lên, sắc mặt tái nhợt, thế nhưng cũng không dám nói gì nữa. Trước mặt thực lực tuyệt đối, hắn biết rõ mình có nói cũng không có tác dụng gì. Tất cả chỉ có thể nhịn.
Vô số người vây xem chung quanh đối với Ô Tự An có chút đồng tình, thế nhưng cũng chỉ là đồng tình mà thôi. Thậm chí trong ánh mắt đồng tình còn hiện lên vẻ trào phúng.
Cường giả vi tôn, không có ai sẽ để ý tới kẻ yếu. Tuy rằng Ô Tự An không phải là kẻ yếu, thế nhưng so với Tịch Thiên Vũ mà nói lại là kẻ yếu.
Lục Thiếu Du nhìn xuyên qua đám người vào Tịch Khung Thiên, đây là một trong ba kẻ có khí tức Tam Nguyên Hóa Hồng trong đại điện.
Thái Minh thế giới, Lục Thiếu Du cũng không quên Ma gia kia chính là một phần tử trong Thái Minh thế giới. Xem ra Thái Minh thế giới vì Tịch Thiên Vũ cho nên lần trước mới cố ý sai Ma Tước tới mật địa Thiên giới dò xét thực lực của đám người cùng thế hệ, sau đó mới quyết định bội ước.
– Lão đại, Tịch Thiên Vũ của Thái Minh thế giới này đủ độc a.
Trong đám người, Tiểu Long truyền âm tới trong tai Lục Thiếu Du.
– Người này không phải loại lương thiện, Ô Tự An không chỉ có thực lực không phải là đối thủ của hắn, mà ngay cả tâm trí cũng không phải là đối thủ.
Lục Thiếu Du trả lời, thầm nghĩ sợ rằng Thái Minh thế giới có vài phần nắm chắc với Tịch Thiên vũ này, cho nên mới bội ước với Thượng Thanh thế giới.
Lục Thiếu Du âm thầm mở miệng cười, nhưng mà những người sau lưng Thái Minh thế giới kia lại không chơi được Phong Hành Thiên chủ, đoán chừng hiện tại đám người này vẫn chưa biết gì, đến lúc đó sợ rằng chỉ có hối hận tới mức đứt ruột đứt gan.
– Bội ước tốt.
Lục Thiếu Du thì thào nói một tiếng, bất kể như thế nào đến lúc đó hắn đoạt được Hồng Hoang điện mà lại phải vô duyên vô cớ giao một nửa cho người khác, đây chính là chuyện mà hắn không muốn thấy nhất.
– Không ngờ thực lực của Tịch huynh đệ lại manh như vậy, lần này chúng ta tranh đoạt Hồng Hoang lệnh lại thêm một phần nắm chắc a.
Một âm thanh hồ hởi vang lên, trong đám người có một nam tử mặc y phục màu đen, áo khoác ngắn, sau lưng có áo choàng màu đỏ nhàn nhạt bước ra, đi tới chỗ ngồi của Tôn Vũ thế giới chính giữa, áo choàng màu đỏ trên người run lên, lập tức ngồi ngay ngắn vào chỗ của mình.
Mà sau khi nam tử này ngồi vào chỗ của mình, lập tức có mười người đứng ở phía sau hắn, khí tức bất phàm lập tức khởi động. Một nửa đều có tu vi Hóa Hồng cảnh, thậm chí còn có một Nhất Nguyên Hóa Hồng đỉnh phong, tất cả đều cung kính đứng sau lưng nam tử mặc áo choàng màu đỏ này.
– Tranh đoạt Hồng Hoang lệnh, còn phải nhờ Vũ huynh đệ và mọi người sắp xếp a.
Tịch Thiên Vũ cũng không dám vô lễ với nam tử mặc áo choàng màu đỏ này, khẽ gật dầu, vẻ mặt vô cùng tự nhiên, thần thái lạnh nhạt.
– Ha ha, Hồng Hoang lệnh lần này tự nhiên chúng ta phải tranh đoạt mấy khối. Về phần Hồng Hoang điện sao, lần này tự nhiên phải áp chế Thiên La minh một chút mới được.
Lại có một đạo thân ảnh đi ra, đó là một nam tử mặc y phục màu trắng tinh xảo, mái tóc dài sau lưng rũ xuống hai vai, che hai má trên khuôn mặt tinh xảo. Khuôn mặt trắng nõn trơn bóng, đôi mắt đen nhánh thâm thúy hiện lên vẻ mê người, quả là một mỹ nam tử.
Mỹ nam tử này xuất hiện, trong đại điện có không ít nữ tử hiện lên vẻ rung động. Tâm hồn thiếu nữ rung động, loại nam nhân này giống như nữ nhân chỉ cần nhìn một cái sẽ bị mê muội.
Huống chi hắn chính là Nhược Vô Trần, Nhược Vô Trần của Sang Linh thế giới, là cường giả đỉnh phong trong đám người cùng thế hệ của Sang Linh thế giới, ở trong Sang Linh thế giới lưu lại vô số truyền kỳ.
Y phục màu trắng trên người Nhược Vô Trần tung bay, ngồi ngay ngắn bên chiếc ghế đá của Sang Linh thế giới bên phải nam tử mặc áo choàng màu đỏ, sau đó khẽ gật đầu với nam tử này.
– Nghe nói không lâu trước ngươi vừa mới tiêu diệt mấy chục quân đoàn của Phệ Hồn nhất tộc cùng Ám Linh tộc. Chúc mừng.
Nam tử mặc áo choàng màu đỏ nói với Nhược Vô Trần.
– Không có gì, Hồng Hoàng lệnh và Hồng Hoang điện mới là trọng điểm.
Nhược Vô Trần nói.
– Vũ huynh, chúng ta lại gặp mặt.
– Vô Trần huynh đệ, đã lâu không gặp.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lục Thiếu Du - Quyển 45 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 03/06/2019 03:36 (GMT+7) |