Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào Độc Giác Yêu Ngưu rồi nói.
– Vâng, chủ nhân.
Độc Giác Yêu Ngưu đáp.
– Đại hộ pháp, Trương Minh Đào, hai người các ngươi dẫn chúng đệ tử đi thu dược liệu, bốn ngày sau đúng giờ này sẽ rời đi, mau chóng đem những dược liệu thu được giao cho Lưu Nhất Thủ.
Lục Thiếu Du lúc này mới quay đầu lại nói với Trương Khiếu và Trương Minh Đào.
Lúc này, hai người Trương Khiếu và Trương Minh Đào đã há hốc mồm kinh ngạc, hai yêu thú ngũ giai kinh khủng kia không ngờ lại xưng hô chưởng môn là chủ nhân, bọn họ vô cùng kinh hãi.
– Các ngươi còn không mau xuống dưới, mau chóng thu thập dược liệu, bằng không sẽ dùng môn quy xử trí.
Lục Thiếu Du nhìn hai người nói.
– Vâng, chưởng môn.
Hai người lập tức hồi phục tinh thần lại, Trương Khiếu đứng dậy nói với chúng đệ tử trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư:
– Nhanh xuống phía dưới thu dược liệu.
Chúng đệ tử lúc này so với Trương Khiếu, Trương Minh Đào còn kinh ngạc hơn, lúc này cũng hồi phục tinh thần lại, chân khí đều bùng lên, lập tức nhảy xuống lưng Thiên Sí Tuyết Sư.
Trong lòng mọi người khiếp sợ không nói lên lời. Sau khi hạ xuống mặt đất nhìn hơn một ngàn đầu yêu thú trước mặt, bọn họ giống như là con kiến vậy. Tuy rằng thực lực của bọn họ thấp nhất của là Vũ Sư, đối với yêu thú tam giai cũng không sợ hãi, thế nhưng vẫn không khỏi sợ hãi, đặc biệt là hai đầu yêu thú khổng lồ kia, khí tức cường hãn khiến cho hô hấp của bọn họ bị kiềm hãn.
– Thạch Vượn, ngươi phân phó đám yêu thú của ngươi ra ngoài đi, nhìn thấy đám dong binh nào trực tiếp đánh chết đám đó, mặt khác phái hai trăm yêu thú phi hành tới chỗ ta, tìm kiếm những dong binh đoàn lớn.
Lục Thiếu Du nói với Thạch Vượn.
Rống.
Ngao!
Thạch Vượn Yêu Vương rít lên một tiếng, tức thì trên ngọn núi có vô số tiếng thú rống truyền ra vang vọng không gian. Tiếng gầm gừ vang lên khiến cho vô số yêu thú trong ngọn núi chạy ra, khí thế kinh thiên, giống như là động đất vậy.
Mà nhìn thấy một màn này, đám người Trương Khiếu vừa mới nhảy xuống mặt đất nhanh chóng chạy sang một bên, cảnh tượng ngàn yêu thú chạy ra, nếu không chú ý một chút có lẽ ngay cả Vũ Sư cũng chết dưới chân bọn chúng.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn lúc này vẻ mặt có chút biến hóa. Bằng vào thực lực của hai người bọn họ, đối với Thạch Vượn Yêu Vương và Độc Giác Yêu Ngưu cũng không quá giật mình, thế nhưng nhìn thấy Lục Thiếu Du thu phục hai đầu yêu thú này lại vô cùng kinh ngạc. Thu phục yêu thú không phải là chuyện dễ dàng, nếu dễ dàng như vậy thì trong sơn mạch Vụ Đô này chỉ sợ ngày ngày sẽ có cường giả tới thu phục yêu thú, cũng không tới lượt đám yêu thú ở chỗ này xưng vương. Dù sao trong khu vực này cũng là thiên hạ của nhân loại mà không phải Tổ Yêu Lâm ở Nam Nguyên, Tổ Yêu Lâm mới là địa bàn của yêu thú.
– Thạch Vượn, theo ta.
Lục Thiếu Du nói.
– Vâng, chủ nhân.
Thạch Vượn Yêu Vương đáp một tiếng, thân thể to lớn trong nháy mắt thu nhỏ lại, một cỗ quang mang lóe lên, thân thể của nó nhanh chóng chỉ còn một thước tám, giống như là nhân loại, rồi nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư.
Dát.
Hai trăm đầu yêu thú phi hành lúc này xoay quanh không trung, uy áp thật lớn giống như cuồng phong nhanh chóng khuếch tán ra khắp bầu trời.
Lục Thiếu Du dùng tâm thần thông báo cho Thiên Sí Tuyết Sư xuất phát. Hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư rung động, thân thể to lớn biến mất tại chỗ. Thế nhưng lúc này tốc độ của Thiên Sí Tuyết Sư đã chậm đi rất nhiều.
Cạc cạc.
Trong bầu trời, hai trăm yêu thú phi hành phía sau Thiên Sí Tuyết Sư lập tức tản ra bay về bốn phương tám hướng.
Ba canh giờ sau, trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Tiểu Long lắc lư cái đầu nói:
– Lão đại, phía dưới có không ít người.
– Chúng ta xuống phía dưới.
Lục Thiếu Du nói, trong đầu hắn đã thấy tất cả đám người phía dưới.
– Mọi người cẩn thận, có yêu thú phi hành tới đây.
Trong sơn mạch Vụ Đô, lúc này tại một ngọn núi có hơn ba mươi đạo thân ảnh đang nhìn lên bầu trời, đồng thời cả đám bắt đầu đề phòng, mọi người nhanh chóng tụ lại với nhau.
Ba mươi người này mặc cùng một loại trang phục, còn có bốn nữ Vũ Sư ở trong đó. Ba mươi người này tuổi tác không đồng nhất, người ít nhất thoạt nhìn cũng phải hai mươi tư, đầu lĩnh chính là một vị đại hán mặc hoàng bào.
Sưu Sưu.
Sau khi một đầu yêu thú phi hành khổng lồ xoay quanh trong bầu trời, liền có mấy đạo thân ảnh lập tức từ trên bầu trời nhảy xuống.
Hơn ba mươi đạo thân ảnh phía dưới nhìn vào đám người nhảy xuống, sắc mặt có chút biến hóa, chỉ có ba người cùng với mấy đầu tiểu yêu thú.
Lục Thiếu Du đã xem xét kỹ đám người từ lúc còn trên không trung. Doanh binh đoàn này chỉ có ba mươi người, tuy rằng số người không nhiều lắm thế nhưng thực lực không tồi. Đầu lĩnh là một Vũ Tướng tam trọng, mặt khác còn có Vũ Tướng nhất trọng, năm Vũ Phách, còn lại đều là Vũ Sư. Loại tổ hợp này không giống như dong binh đoàn bình thường, dong binh đoàn bình thường nếu như có hai cường giả Vũ Tướng tọa trấn, ít nhất cũng phải hai tới ba trăm người.
Nhìn vào đám dong binh đoàn này, trên cơ bản Lục Thiếu Du đã có thể nhận định, những người này là người của các thế lực khác, tuyệt đối không phải dong binh đoàn bình thường.
– Các ngươi là người môn phái nào?
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn ba mươi người này một chút, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở trên người Vũ Tướng tứ trọng đầu lĩnh kia, người này mặc hoàng bào, trong tay nắm một thanh đại đao, đang dùng ánh mắt cảnh giác đánh giá đám người Lục Thiếu Du.
– Chúng ta chính là người chủa Thiên Nhất môn, các hạ là người phương nào.
Đại hán mặc hoàng bào nhìn vào đám người Lục Thiếu Du rồi hỏi. Ánh mắt vô cùng đề phóng đám người Lục Thiếu Du, trong sơn mạch Vụ Đô này lúc nào cũng có khả năng gặp phục kích của các dong binh đoàn khác. Ngoài người trong đoàn đội mình ra thì ai cũng có thể là đối thủ.
– Thiên Nhất môn, chưởng môn các ngươi là Tỉnh Văn Khôn đúng không?
Lục Thiếu Du nói, lần trước tại Quỷ Vũ Tông hắn đã gặp chưởng môn TỈnh Văn Khôn của Thiên Nhất Môn một lần. Thiên Nhất môn cũng giống như Phi Linh môn đều là thế lực ngoại vi của Quỷ Vũ Tông.
– Không sai, các hạ biết chưởng môn của ta?
Đại hán mặc hoàng bào kia trả lời, khẩn trương trong lòng dường như được thả lỏng một chút.
– Biết, thế nhưng các ngươi không nên tới sơn mạch Vụ Đô.
Lời còn chưa dứt Lục Thiếu Du đã biến mất tại chỗ, thân ảnh tạo thành tàn ảnh giống như quỷ mị.
– Mọi người ứng chiến.
Sắc mặt đại hán đầu lĩnh đột nhiên đại biến tức thì hét lớn. Đại đao trong tay trong nháy mắt chém ra, trong sát na, đại đao trong tay đại hán mặc hoàng bào tạo thành mấy vòng cung hoa mắt, đao mang tràn ngập giống như là độc xà, vô cùng linh hoạt và hiểm ác.
Mấy đạo đao mang bổ về phái Lục Thiếu Du, người này có thực lực Vũ Tướng tứ trọng cũng không tồi, cũng được miễng cưỡng coi là cường giả.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lục Thiếu Du - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 18/12/2018 03:36 (GMT+7) |