“Oanh!”
Nguyên lai Lý Chân Ái đang đắc ý, không nghĩ đến đạo trớ chú đột nhiên bị phản tác dụng quay lại, nếu không phải tu vi hắn thâm hậu, nói không chừng đã té xỉu rồi…
Quay đầu lại, Lý Chân Ái phát hiện gương mặt Lưu Phong có chút hả hê đang nhìn hắn, vẻ mặt đầy vẻ khinh thường.
“Hỏng rồi, người này chắc hẳn là Hầu gia Lưu Phong”. Lý Chân Ái chưa gặp qua Lưu Phong, nhưng qua đợt giao phong vừa rồi, hắn không khỏi nghĩ đến lời dặn dò của Vũ Quy là không thể đụng chạm đến nhân vật này.
Giờ phút này Lý Chân Ái đã đi vào đại điện, cẩn trọng cung kính quỳ xuống nói: “Cao Lệ sứ giả xin ra mắt Hoa Hạ hoàng đế vĩ đại”.
Hoa Hạ đại đế hiển nhiên đối với hai chữ”vĩ đại” của Lý Chân Ái rất là hài lòng, cười to ha ha vài tiếng, lúc này mới đưa mắt đánh giá Lý Chân Ái một chút, điềm nhiên nói: “Ngươi so với vị Ô Quy đại nhân kia hiểu biết hơn một chút. Ngồi đi…”
Lý Chân Ái nghe ra xong lời nói của Hoa Hạ đại đế, đã sớm hiểu được Vũ Quy có vấn đề. Cũng tốt lắm, ngay cả hoàng đế cũng dám giễu cợt, hỏi sao sự việc không thành.
Sau khi ngồi xuống, Hoa Hạ đại đế giơ chén rượu lên, ánh mắt trầm xuống, nhìn quanh đại điện một vòng nói: “Lý đại nhân là khách từ xa đến, Hoa Hạ đế quốc chúng ta là đất nước trọng lễ, trước tiên kính ngươi một chung”.
Rượu của hoàng đế kính, Lý Chân Ái tự nhiên nhanh chóng tiếp nhận, vội vàng đứng dậy, cung kính nâng chén rượu lên uống, không chừa một giọt nào.
“Lý đại nhân đường xa đến Hoa Hạ đế quốc, có việc gì không?” Buông chén rượu xuống, Hoa Hạ đại đế điềm nhiên hỏi.
Lý Chân Ái vội vàng ngước lên, hành lễ đối với Hoa Hạ đại đế và nói: “Bệ hạ vĩ đại, Lý Chân Ái lần này phụng mệnh Cao Lệ đại vương đến quý quốc để nghênh đó Cao Lệ tam vương tử”.
“Ồ… Tam vương tử của quý quốc đến Hoa Hạ ta từ lúc nào vậy? Sao ta lại không biết?” Hoa Hạ đại đế vẻ mặt tràn đầy ngạc nhiên hỏi, tựa hồ như chẳng biết sự tình gì.
Lý Chân Ái nghe vậy, trong lòng nhất thời nóng nảy, làm sao bây giờ? Không phải hắn đã thừa nhận với Vũ Quy sao? Bây giờ như thế nào lại làm ra vẻ cái gì cũng không biết.
“Bệ hạ vĩ đại, tam vương tử của nước ta thật sự đang ở quý quốc…” Lý Nhân Ái vội vàng nhắc lại.
Hoa Hạ vẻ mặt làm ra vẻ nghi hoặc…
Đúng lúc này, thống lĩnh thị vệ Mã Đằng đứng dậy nói: “Bệ hạ, người chắc quên rồi, thời gian trước trong quận hộ đã bắt được một gã thám tử, chắc hẳn đây là Cao Lệ tam vương tử…”
“Hả… có việc này sao? Tên thám tử Cao Lệ kia tên gọi là gì?” Hoa Hạ đại đế hỏi tiếp…
Mã Đằng làm ra vẻ đang nhớ lại một chút, rồi nói: “Hồi bẩm bệ hạ, tên thám tử kia hình như gọi là Lý Huyền Trí”.
“Đúng… Lý Huyền Trí chính là Cao Lệ tam vương tử” Lý Chân Ái có chút kích động hô lên.
Hoa Hạ đại đế hơi nhíu mày: “Lý đại nhân, nếu Lý Huyền Trí là thám tử của Cao Lệ các ngươi, vì sao bị quân hộ bọn ta bắt được? Chuyện này rốt cuộc là sao?”
Lý Chân Ái vội vàng giải thích: “Bệ hạ, ta nghĩ rằng trong đây ắt có sự tình hiểu lầm gì đây?”
“Hiểu lầm?” Hoa Hạ đại đế hừ lạnh một tiếng nói: “Nếu là bị quân hộ của Hoa Hạ đế quốc bắt giữ, đều là nô lệ, nô lệ thì có quy củ của nô lệ”.
Lý Chân Ái vội vã nói: “Bệ hạ vĩ đại, xin người yên tâm, chúng ta đã mang theo một số ngân lượng rất lớn. Nhất định theo đúng quy củ để nhận lại tam vương tử điện hạ.”
“Ha… ha… tốt lắm. Không có quy củ nào không thay đổi. Nếu các ngươi hiểu quy củ như vậy, ta đây sẽ làm chủ, sau khi quân phương điều tra rõ ràng rõ ràng, các ngươi và Phù Tang Ô Quy đại sứ giả cùng nhau trở lại đây đi nha. Hôm nay ta mở tiệc tẩy trần cho ngươi và thuộc hạ của ngươi.” Hoa Hạ đại đế mỉm cười, nâng chén uống cạn.
Lý Chân Ái không dám phản kháng, vội cùng thuộc hạ nâng chén uống cạn.
Sau khi uống cạn, Hoa Hạ đại đế nháy mắt cười nói với Lý Chân Ái: “Lý đại nhân, nghe nói Cao Lệ các ngươi bây giờ có tứ đại chinh binh, có thể cùng so sánh với Hoa Hạ đế quốc của ta…”
Lý Chân Ái là quân nhân, nếu là bình thường hắn dám chắc sẽ can đảm trả lời.
Nhưng mà hôm nay hắn không dám nói lung tung, nói cho cùng thì tam vương tử đang trong tay Hoa Hạ đế quốc, hắn đâu dám đắc tội với Hoa Hạ đại đế.
Quốc vương Cao Lệ lần này hạ lệnh cho hắn, bất kể giá nào cũng phải đem tam vương tử còn sống trở về.
“Bệ hạ, không nên nghe lời đồn đãi, Hoa Hạ đế quốc là thiên thượng đế quốc, Cao Lệ ta là tiểu quốc, làm sao dám sinh ra dị tâm được”. Lý Chân Ái vội vàng cung kính nói.
“Ha… ha… không cần kích động. Lý đại nhân ngồi xuống rồi hãy nói:”. Lão hoàng đế đắc ý nói: “Không sợ nói cho các ngươi biết, Hoa Hạ đế quốc gần đây cũng tổ chức một đội quân viễn chinh với quy mô lớn, mà mục tiêu là Phù Tang và Cao Lệ. Ta thật hy vọng hai nước các ngươi tổ chức đại quân nhiều một chút, đừng làm cho ta thất vọng.”
Lý Chân Ái ngồi xuống và cố gắng tạo ra khuôn mặt vui cười nói: “Bệ hạ nói đùa rồi, cho dù binh lực hai nước liên hiệp lại cũng không phải đối thủ của Hoa Hạ đế quốc được”.
“Ah… ngươi nói đúng” Hoa Hạ đại đế điềm nhiên nói: “Hay là như vậy đi, ta cho ngươi một cái đề nghị, nếu như Cao Lệ các ngươi đầu hàng trước, đồng ý làm thuộc địa của Hoa Hạ đế quốc ta, có lẽ ta sẽ buông tha, không động binh với các ngươi”
Lời này vừa nói ra, vài tên thuộc hạ máu nóng của Lý Chân Ái đã có chút nhẫn nại không nổi, nếu không phải bắt gặp ánh mắt ra hiệu của Lý Chân Ái, bọn chúng không chừng đã liều mạng với lão hoàng đế rồi.
“Bệ hạ, đây là chuyện đại sự của quốc gia, ta chỉ làm sứ giả không thể làm chủ được…” Lý Chân Ái vẫn mỉm cười như trước, nhưng trong lòng lửa giận cũng trào dâng. Nếu có thể, hắn thật muốn xé xác lão hoàng đế làm đôi.
“Ha… ha… ta cũng chỉ tùy tiện nói ra thôi…” Lão hoàng đế đắc ý cười: “Ngay sau trẫm định xua binh Nam hạ, đánh tan quân Cao Lệ các ngươi, dùng võ lực chinh phục. Về phần đầu hàng, ta thật không thích chút nào.”
Lý Chân Ái biến sắc, nhưng cuối cùng cũng nghĩ là đối phương đang khích tướng, nên khuôn mặt liền tươi cười nói: “Bệ hạ, lần này trước khi hạ thần đi, quốc vương Cao Lệ có nhờ ta chuyển cáo đến bệ hạ vĩ đại, vì tỏ rõ thành ý của nước ta, đặc biệt tặng bệ hạ một tòa kim quáng”.
Hoa Hạ đại đế nghe vậy, đôi mắt tỏa ra tinh quang, vội vã hỏi: “Sản lượng như thế nào?”
Lý Chân Ái âm thầm bật cười, lão già này thật sự là thà bắt thỏ chết chứ không bắt đại bàng mà.
Hắn vội vàng đứng dậy, cung kính nói: “Sản lượng khoảng vạn lượng hoàng kim”.
Hoa Hạ đại đế hơi nhíu mày, tựa hồ đối với số lượng này không hài lòng.
“Bệ hạ, kim quáng này số lượng phong phú, trước mắt sở dĩ sản lượng ít là bởi vì nước ta trình độ khai thác của nước ta rất thấp, nếu đổi lại với trình độ khai thác của quý quốc, khẳng định sản lượng sẽ lớn hơn nhiều…”
Hoa Hạ đại đế mỉm cười, gật đầu nói: “Không sai, xem ra Cao Lệ lần này rất có thành ý. Như vậy đi, ta sẽ nhanh chóng an bài cho các ngươi và tam vương tử gặp mặt. Về phần lúc nào có thể dẫn người rời đi, phải thương nghị lại đã.”
Thật là khốn kiếp mà, cho nhiều đại lễ như vậy mà chỉ được gặp mặt. Lý Chân Ái mặc dù trong lòng bất mãn, nhưng mà không dám phản bác.
Nhiệm vụ lần này của hắn chính là bằng mọi giá phải dẫn tam vương tử trở về. Nghe nói tam vương tử cũng thu hoạch được một bí mật rất lớn.
“Lý đại nhân, ngày mai ngươi phái người dẫn quan viên nước ta tiếp nhận kim quáng đi nha”. Lão hoàng đế cười nói.
Lý Chân Ái tự nhiên không dám dị nghị gì: “Bệ hạ yên tâm, ngày mai ta sẽ phái người đi”.
Lưu Phong cảm thấy buồn cười, lão hoàng đế này cũng thật là. Tốt xấu gì thì ngươi cũng là hoàng đế, là cửu ngũ chí tôn, làm việc phải có phong độ một chút chứ.
Xảo trá cũng phải có kỹ xảo, hắn hoàn toàn tỏ ra như muốn trấn lột, cướp bóc…
Lý Chân Ái trong mắt hiện ra một đạo tinh quang, trộm nhìn Lưu Phong vài lần, trong lòng tính toán như thế nào bối tiếp hắn đây.
Dựa theo lời của Vũ Quy, người này rất thân cận với lão hàong đế, hơn nữa lại là một đại thần. Tầm ảnh hưởng tại Hoa Hạ đế quốc ắt hẳn rất lớn. Nói không chừng, chuyện của tam vương tử hắn có thể an bài được…
Có kim quáng, Yến hội cũng được tiến hành với không khí vui vẻ hơn. Mặc dù là trên yến hội, nhưng cũng có rất nhiều Hoa Hạ đại thần nhiều lần cố ý nhục mạ Cao Lệ. Nhưng mà Lý Chân Ái người này rất nhẫn nại, cho dù ai nhục mạ thế nào, mặt hắn cũng tươi cười. Cuối cùng khiến cho các quần thần thất bại, cho nên cũng không xuất ngôn nhục mạ nữa.
Rượu được tam tuần, thức ăn ngon miệng, Hoa Hạ đại đế mặt hơi ửng đỏ, hưng phấn nói: “Lý đại nhân, nghe nói nhân sâm Cao Lệ các ngươi rất tốt…”
Lý Chân Ái lập tức hiểu được, vội vàng cung kính nói: “Hồi bẩm bệ hạ, thần trước khi đi đã chuẩn bị 100 cực phẩm nhân sâm để dâng lên bệ hạ…”
Hoa Hạ đại đế cười lớn một tiếng: “Ha… ha… Lý đại nhân, ngươi quả nhiên thông minh…”
“Bệ hạ vĩ đại, ngoại trừ Kim Quáng, nhân sâm, ta còn dẫn theo 50 Cao Lệ mỹ nữ để dâng cho bệ hạ”. Lý Chân Ái thừa dịp sấn tới…
Hoa Hạ đại đế âm thầm bật cười, 50 mỹ nữ có thể mất 50 ngày, thật sự là tốt a…
Hoa Hạ đại đế khuôn mặt vui vẻ nói: “Tốt lắm, thành ý của Cao Lệ các ngươi quả nhiên rất tốt. Trẫm hôm nay có thể nói, Cao Lệ tam vương tử sẽ trả cho các ngươi. Chỉ là việc này liên hệ đến quân đội, cho nên không thể gấp được.”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lưu Phong - Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 19/09/2018 03:29 (GMT+7) |