“Phụ thân, nếu mẫu thân đã qua đời, ta càng có quyền được biết tất cả về mẫu thân?” Lưu Phong giả bộ giận dữ: “Mẫu thân chết như thế nào? Bị người khác hại sao? Nếu vậy, con phải báo thù cho mẫu thân.”
Thái tử nghe vậy, mặt lộ vẻ vui mừng: “Hài tử, ngươi có thể nghĩ như vậy, ta rất vui mừng, tin rằng mẫu thân ngươi ở dưới cửu tuyền mà biết được cũng sẽ vui vẻ. Bất quá ta phải nói cho ngươi, ngươi chắc chắn không thể báo thù cho mẫu thân ngươi được.”
“Tại sao?” Lưu Phong hơi khó hiểu, hắn thầm đoán đối thủ lần này chắc rất lợi hại, nếu không thái tử cũng sẽ không lo lắng như thế. “Phụ thân, người không cần giấu con. Với tu vi của con, phóng mắt khắp thiên hạ cũng hiếm gặp đối thủ.”
Thái tử thở dài một tiếng, ánh mắt đầy thâm ý liếc nhìn Lưu Phong, nói: “Hài tử, ngươi tuổi còn trẻ như thế mà tu vi đã cao như vậy quả là không tồi. Bất quá ta phải nói cho ngươi biết, nếu ngươi muốn báo thù ngươi cho mẫu thân thì trình người còn kém lắm. Nói thật cho ngươi biết, đừng nói là ngươi, cho dù là với tu vi của phụ thân ngươi bây giờ, muốn báo thù cho mẫu thân ngươi cũng là nhiệm vụ bất khả thi mà thôi. Ngươi hãy quên cái ý niệm báo thù trong đầu đi.”
Lưu Phong trầm giọng nói: “Mẫu thân bị người ta sát hại, là một đứa con, nếu không thể chính tay mình đâm chết kẻ thù giết mẹ được, người nói ta còn mặt mũi nào mà sống trên đời này nữa đây.”
Dừng một chút, Lưu Phong hỏi: “Phụ thân, người đừng nói với ta là mẫu thân bị tiên nhân trên trời giết đấy nhé?”
Lưu Phong nói như thế cũng không phải chỉ là nói đùa. Hắn hoàn toàn nghiêm túc. Ngươi nghĩ lại xem, thế lực mà ngay cả sắp tu thành Quỷ Tiên như thái tử cũng cố kỵ thì đủ biết thế lực đó cường đại cỡ nào.
Thái tử cười khổ một tiếng, nói: “Không phải tiên nhân. Nhưng bọn họ cũng là đại ngôn nhân (người phát ngôn) của tiên nhân ở thế giới này.”
“Phụ thân, ngươi nói xem rốt cuộc là có chuyện gì đã xảy ra?” Hứng thú của Lưu Phong đã bị gợi mở ra.
Thái tử do dự một chút rồi nói: “Quên đi, ta cũng không gạt ngươi nữa. Ngươi nói rất đúng. Ngươi có quyền biết mọi chuyện về mẫu thân ngươi. Hài tử, ta hỏi ngươi trước, ngươi có biết môn phái tu chân nào mạnh nhất thiên hạ này không?”
“Môn phái tu chân cường đại nhất thiên hạ này là Tiêu Linh môn.” Thái tử chậm rãi nói, tựa hồ như đang nhớ tới chuyện xưa vậy.
“Mẹ ngươi từng là đệ tử kiệt xuất nhất của Tiên Linh môn, nàng tên là Lan Thi Kỳ.”
Lưu Phong biến sắc. Vội vàng hỏi: “Phụ thân, người nói mẫu thân là bị người của Tiên Linh môn hại chết sao.”
Thái tử lạnh nhạt nói: “Ngươi đừng vội. Cứ bình tĩnh nghe ta nói đã.”
“Mẹ ngươi thật ra là tự sát. Nhưng cũng là do tuần thiên sử của Tiên Linh môn bức tử (buộc phải chết).” Nói tới đây, thần sắc của thái tử có vẻ hơi ảm đạm.
“Bọn họ tại sao lại muốn giết chết mẫu thân. Món nợ máu này, ta sớm muộn cũng bắt bọn họ phải trả đủ.” Lưu Phong lời này là xuất phát từ chân tâm. Bất kể nói như thế nào, Lan Thi Kỳ cũng là người mẹ tiện nghi mà. Nợ máu này chắc chắn là phải đòi.
“Hài tử, đừng hành động theo cảm tính, Tiên Linh môn cao thủ nhiều như mây. Cho dù là cao thủ thiên nhân kỳ cũng không đếm xuể. Hơn nữa, năm đó ta còn nghe mẫu thân ngươi nói, Tiên Linh môn rất có thể còn có tiên nhân tọa trấn. Cho nên, việc báo thù cho mẹ ngươi hay là cứ quên đi.”
Ngừng lại một chút, thái tử tiếp tục nói: “Kỳ thật năm đó mẹ ngươi tự sát, cũng là do tự nguyện. Nàng là muốn bảo vệ ngươi.”
Lưu Phong biến sắc: “Nếu vậy con càng nên báo thù cho mẫu thân.”
“Không được, ta không đồng ý.” Thái tử nhíu mày nói: “Năm đó mẫu thân ngươi tự sát, là để bảo vệ cho ngươi. Nàng chỉ hy vọng ngươi có thể tiếp tục sống tốt. Nếu ngươi bây giờ mà báo thù, chính là đi chịu chết. Ngươi nếu chết, vậy cái chết của mẫu thân ngươi năm đó chẳng phải là đã trở nên vô nghĩa sao?”
“Hài tử, ngươi hãy nghe ta nói, ngươi phải tiếp tục sống cho tốt.” Thái tử mặt trở nên nghiêm nghị: “Ta và mẫu thân ngươi đều hy vọng ngươi có thể an toàn. Hy vọng ngươi sẽ không phụ sự kỳ vọng của chúng ta.”
“Phụ thân, con cũng hy vọng mình có thể có một cuộc sống bình yên. Chỉ là… bây giờ sợ rằng không phải do con điều khiển nữa…” Lưu Phong nghiêm mặt, nói: “Phụ thân, con muốn lấy lại tất cả những gì thuộc về con. Hơn nữa, vào lúc thích hợp, con sẽ báo thù cho các người. Được rồi phụ thân, người cũng biết, tên thái tử giả trong cung kia là hài tử là của thái tử phi với ai không?”
Thái tử khẽ thở dài một tiếng: “Cái này ta cũng không biết. Nếu có cơ hội, ngươi giúp ta hỏi mụ đàn bà độc ác đó một chút.”
“Tại sao? Phụ thân người không định tự mình đi thu thập mụ độc phụ này ư?” Lưu Phong kỳ quái hỏi.
Thái tử lắc đầu: “Hài tử, ta rất nhanh sẽ tu thành Quỷ Tiên. Đến lúc đó, ta sẽ rời khỏi thế giới này. Tất cả mọi chuyện của thế giới này sẽ đều không còn quan hệ gì với ta nữa…”
Người cha tiện nghi này cũng rất là thoáng nha, bất quá mụ độc phụ kia ta sẽ không dễ dàng bỏ qua cho nàng đâu.
Mặc dù lúc đầu đáp ứng với Chu Phong, nhưng là bây giờ đã xác định rồi… Nàng cũng không phải mẹ ruột Chu Phong. Lưu Phong cũng không cố kỵ cái gì…
Đương nhiên, là giết hay làm nhục? Lưu Phong bây giờ còn chưa nghĩ ra. Tóm lại, không thể buông tha mụ độc phụ kia là được.
“Phụ thân, ngươi có thể đi gặp hoàng gia gia không?” Lưu Phong hiểu được cho người cha tiện nghi ra mặt cùng lão hoàng đế nói rõ thân phận mình là tốt nhất.
Thái tử cười nói: “Hài tử, ngươi muốn ta giúp ngươi làm rõ thân phận sao?”
Lưu Phong không có ý tứ cười nói: “Phụ thân, người sắp thành tiên nhân, mở rộng tấm lòng, không lo mọi sự.
Nhưng là con không giống vậy, tất cả vốn thuộc về ta, ta sẽ lấy lại hết. Hy vọng phụ thân có thể giúp ta?”
Thái tử lắc đầu, cười khổ một tiếng, nói: “Tiểu tử, chuyện này ta sợ rằng không thể giúp ngươi. Vốn ta tu vi đã đủ, chỉ là bởi vì trong lòng còn lưu luyến, cho nên mới chậm chạp không thể tiến đến bước cuối cùng. Hôm nay tâm nguyện đã thành, sợ là không thể đợi vài ngày… Huống hồ, thân phận ta hôm nay, cũng không thể tiết lộ ra ngoài, nếu không, Tiên Linh Môn sẽ gây bất lợi cho ngươi và ta. Phụ than thì không sợ, chỉ lo là bọn họ tìm ngươi.”
“Hài tử, vạn bất đắc dĩ ngươi ngàn vạn lần không thể bại lộ thân phận thực sự, nếu không. Bọn họ khẳng định sẽ không bỏ qua của ngươi. Năm đó mẫu than ngươi tự tử tạ tội, khiến cho Tiên Linh Môn nhượng bộ, nhưng ta biết. Bọn họ vẫn còn có chút không cam lòng. Cho nên ngươi phải cẩn thận.” Thái tử chăm chú dặn dò.
“Phụ thân, Tiên Linh Môn tại sao muốn như vậy?”
“Ta nói rồi, mẫu thân ngươi là Tiên Linh Môn kiệt xuất đệ tử, vốn nàng có hy vọng trở thành thánh nữ… Nhưng bởi vì ngoài ý muốn cùng ta yêu nhau. Hơn nữa sanh ra ngươi, phá hủy đại sự của Tiên Linh Môn. Cho nên, bọn họ mới hận phụ tử ta…” Thái tử đơn giản đem nguyên ủy nói một chút.
“Được rồi hài tử, có chuyện ta phải nhắc nhở ngươi, vài ngày này, vi phụ đạt cảnh giới thiên nhân hơp nhất, ta tựa hồ biết được một điểm thiên cơ. Tu Chân Giới không lâu sẽ có một hồi đại nạn. Ngươi chính mình phải làm việc cẩn thận. Có cơ hội nhìn thấy đại sư tôn ngươi, thay ta nói cảm ơn.” Thái tử chậm rãi nói.
Lưu Phong gật đầu. Lập tức hỏi: “Phụ thân, ngươi cùng đại sư tôn là…” Lưu Phong hoài nghi. Đại sư tôn không dính bụi trần kia có cùng tiện nghi lão cha có quan hệ mập mờ hsy không.
“Tiểu tử thúi, ngươi lại muốn nói gì.” Thái tử cười mắng: “Mẫu thân ngươi khi chưa vào Tiên Linh Môn, cùng đại sư tôn ngươi Tần Thủy Dao là bạn tốt. Lúc ấy. Mẫu thân ngươi chính đang rất ngưỡng mộ Tần Thủy Dao. Cùng ta xảo ngộ. Hơn nữa, đại sư tôn ngươi còn là bà mai ta và mẫu thân ngươi…”
Không phải tình nhân là bà mai, ta đây an tâm. Lưu Phong âm thầm thở dài một hơi. Hắn chuẩn bị đem bốn vị sư tôn đều phát triển quan hệ. Trước còn tưởng rằng tiện nghi lão cha cùng đại sư tôn quan hệ mập mờ. Có chút lo lắng. Bây giờ hay lắm, hoàn toàn không có cần phải đi lo lắng.
“Tiểu tử, ta vừa cảm ứng được, ba ngày sau, ta có thể thăng vào tiên giới… trong ba ngày này, ta sẽ giúp ngươi tu luyện.” Thái tử nhướng mày, xem ra bất đắc dĩ.
“Nhanh như vậy sao, thân phận của ta…” Lưu Phong có chút thất vọng.
Thái tử nghiêm sắc mặt, chăm chú nói: “Hài tử, chuyện vừa rồi ngươi nói, chỉ sợ ta sẽ không có thể giúp ngươi… Tin tưởng, với năng lực của ngươi, ngươi tự mình có thể làm được.”
Lưu Phong rất buồn bực. Tự tin hắn tất nhiên là có, thế nhưng thái tử không hỗ trợ, vấn đề đơn giản lại trở nên phức tạp… Ai biết chính mình còn phải cố gắng bao nhiêu. Cũng thật không có biện pháp, ai kêu nhân gia mau thành tiên… Bất quá Lưu Phong cũng vẫn còn có lợi. Có quỷ tiên hỗ trợ trong ba ngày, phỏng chừng thực lực định sẽ tăng lên không ít.
“Được rồi, ta sẽ tự cố gắng” Lưu Phong thản nhiên nói.
“Hài tử, phụ thân tặng ngươi một câu: Có thể tha được thì tha, làm việc không cần quá tuyệt tình.” Thái tử tựa hồ từ Lưu Phong thấy được một tia sát khí.
“Phụ thân, con nhớ kỹ.” Lưu Phong chăm chú gật đầu.
Hai phụ tử vẫn ngồi nói chuyện, tới ngày thứ hai mới dừng lại.
Bởi vì thời gian không nhiều lắm, thái tử cũng không lãng phí thời gian, lúc này dùng tiên linh lực trợ giúp kinh mạch Lưu Phong, hơn nữa tự mình chỉ đạo hắn tu luyện.
Mặc dù thái tử chưa từng tu luyện quá Thái Âm thất tinh quyết, nhưng lấy tu vị cùng cảnh giới hắn bây giờ. Tự nhiên không khó thấy được ảo diệu trong phương pháp đó.
Được hắn chỉ đạo, Lưu Phong nhận thức Thái Âm thất tinh quyết rất nhanh. Chưa bao giờ đạt trình độ như thế.
Dựa theo lời thái tử, thân thể người là vũ trụ, khí mạch là sao, linh khí chi lưu động cùng sao vận hành tương hỗ, tuần hoàn lưu chuyển, cả ngày không thôi. Phương pháp tu hành, tức sao chi vận hành. Thiên địa vạn vật chi lý, tồn tại không ngoài sự luân chuyển của vũ trụ.
Được thái tử trợ giúp, Lưu Phong nhận thức quan hệ thân thể cùng vũ trụ, hơn nữa ngộ ra thân thể người tu hành có thể cùng thiên địa vận chuyển liên lạc.
Về Thái Âm thất tinh huyền, thái tử có chút nghi ngờ, công pháp này, kì thật là thể hiện người cùng trăng sao liên lạc.
Nhưng hắn thật sự không cách nào tưởng tượng, tâm pháp này lại được một tu chân giả sáng tạo ra.
Thái Âm thất tinh huyền tu đến mức tận cùng. Tất cả hình thành bảy nguyên anh, cuối cùng hình thành Bắc Đẩu thất tinh thân thể, đến lúc đó liền có thể tùy ý dẫn động thất tinh lực. Nhấc tay có thể phiên sơn đảo hải. Thiên địa tinh lấy Bắc Đẩu làm chính. Cho nên, Thái Âm thất tinh huyền trước mắt còn không bằng tiên quyết. Nhưng nếu thật có thể đạt cực hạn cảnh giới, tất đem cơ thể cho người thể trở thành một vũ trụ, đạt đến cái vĩnh hằng mà người tu chân đều mơ tưởng…
Đương nhiên, muốn đạt tới cảnh giới vậy, Lưu Phong phải nỗ lực cố gắng. Có lẽ. Chỉ là một hy vọng, giống như mĩ nữ có thể nhìn mà không thể ăn.
Thái tử cẩn thận kiểm tra thân thể Lưu Phong một chút, phát hiện Lưu Phong hôm nay tu thành Thiên Xu, Thiên Toàn, Thiên Ki tam đại nguyên anh. Mặc dù khoảng cách thất anh còn xa. Nhưng cũng đã không tồi, trong thất tinh lấy Thiên Xu là chính, nó điều khiển Bắc Đẩu thất tinh, khống chế cả Bắc Đẩu vận chuyển cùng năng lượng.
Lưu Phong bây giờ tu thành. Thiên Xu nguyên anh, đúng với tương lai thất anh đại thành, là cột mốc quan trọng.
Vì để Lưu Phong càng dễ lý giải. Thái tử hao phí linh lực chính mình, làm thân thể Lưu Phong vận chuyển theo quỷ tích Bắc Đẩu thất tinh.
Lưu Phong rất nhanh phát hiện, Thiên Xu, Thiên Tuyền, Thiên Ki tam đại nguyên anh, mỗi lần thổ nạp nguyên anh lực, đều theo đúng kinh mạch. Hắn nhìn thấy trong hắn có nhiều kinh mạch bất đồng. Hỗ trợ cho nhau. Bắc Đẩu thất tinh định hình.
Thái tử nghĩ đến quỹ tích vận hành. Từ Thiên Xu đến Thiên Tuyền, Thiên Ki, Thiên Quyền. Ngọc Hành, Khai Dương, cuối cùng đến Dao Quang, sau đó lại về Thiên Xu. Cả quá trình là không ngừng tuần hoàn. Mỗi một vòng tuần hoàn, khí tức lại càng cường đại.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lưu Phong - Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 19/09/2018 03:29 (GMT+7) |