Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Lưu Phong – Quyển 7 » Phần 13

Lưu Phong - Quyển 7

Phần 13

Loại cảm giác này đối với Mộ Dung Bác mà nói thật là bình sinh hãn hữu(trong đời khó gặp).

Trường kiếm trong tay hắn theo bản năng xoay ngang che trước ngực, bởi vì kiếm thế của Lưu Phong thực sự quá nhanh, nhanh đến mức hắn căn bản không kịp suy nghĩ.

Cũng may hắn kinh nghiệm lâm địch phong phú, cuối cùng cũng kịp thời ngăn cản, miễn cưỡng đỡ được một kiếm thế như tia chớp của Lưu Phong.

Chỉ là tuy miễn cưỡng đỡ được công kích của Lưu Phong nhưng hắn cũng không thấy tốt chút nào, kiếm thế của Lưu Phong kinh người, mặc dù bị ngăn đỡ. Nhưng sát khí vô hình này vẫn như trước đánh hắn bị nội thương. Giờ phút này máu trong cơ thể hắn chảy loạn lên, chỉ thấy cổ họng ngòn ngọt một chút, cơ hồ phun huyết tại chỗ.

“Lưu Phong, là ngươi, chúng ta vốn nước sông không phạm nước giếng, ngươi vì sao phá hỏng chuyện tốt của ta.” Mộ Dung Bác tim trùng xuống, hắn biết nếu Lưu Phong ra tay, hết thảy hy vọng của mình sợ rằng đều sẽ tiêu tan.

Nói nhảm, Mộ Dung Thiên tốt xấu gì cũng là nhạc trượng(bố vợ) của ta, ta có thể nhìn hắn chết sao?

Lưu Phong cười lạnh một tiếng nói: “Mộ Dung Bác, ngươi lão thất phu này, thật sự ngay cả súc sinh cũng không bằng, chỉ vì lợi ích cá nhân, dẫn sói vào nhà, ý đồ muốn hủy diệt cả gia tộc.”

“Nói cho ngươi biết, nhi tử ngươi là do ta giết, có bản lãnh thì tới mà giết ta báo thù đi?” Lưu Phong khó chịu nói: “Thằng con là phế vật, thằng cha cũng không phải là loại tốt.”

“Ngươi…”

Kẻ thù giết con ở ngay trước mắt, Mộ Dung Bác giận dữ quát lên một tiếng, cũng không để ý tới thương thế của mình. Thét lên mấy tiếng kỳ lạ rồi vọt tới.

Lưu Phong cười khinh miệt, không quan tâm một chút nào. Chờ đến lúc Mộ Dung Bác chỉ còn cách người hắn một trượng hắn mới vung nhẹ nhuyễn kiếm trong tay đâm ra một kiếm.

“Oanh long!”

Một tiếng nổ lớn vang lên, kết thúc cuộc giao tranh không có lo âu của hai người, Mộ Dung Bác bị Lưu Phong đánh bay ra ngoài, khóe miệng rỉ máu không ngừng, sắc mặt tái nhợt, sau đó té trên mặt đất, thân thể co giật không ngừng.

Lưu Phong xuống tay là cực kỳ có phân lượng, hắn không có xuống tay độc ác, cho nên Mộ Dung Bác giờ phút này chỉ chết khiếp thôi.

Ngay lúc Lưu Phong đang chậm rãi tiến đến gần Mộ Dung Bác đang chết khiếp, trong hư không đột nhiên truyền ra một đạo thanh âm: “Ngươi chính là Lưu Phong, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên.”

Lưu Phong hơi kinh hãi, ngay lúc này, hẳn cảm giác được một cỗ sát khí rất mạnh, cỗ sát khí này thậm chí không thua kém gì so với của kẻ đã bị hắn giết Vô Cực Thần Quân.

Mẹ nó, lúc nào mà thế gian lại xuất hiện ra nhiều cao thủ như vậy.

Có còn cho người ta sống không đó.

Lưu Phong nói thầm một tiếng, lập tức ao giọng hô: “Các hạ, nếu đã tới sao không hiện thân.”

“Ha ha. Dĩ nhiên là phải ra gặp rồi.”

Đang nói thì trước mắt lưu hiện lên một đạo nhân ảnh, một người trẻ tuổi tuấn mỹ, đẹp đến nỗi không giống nam nhân xuất hiện trước mặt hắn.

Quai quai, nam nhân cũng có thể xinh đẹp như thế sao? Yêu dị vậy sao?

Người này là nam nhân sao?

Vốn, dung mạo của Lưu Phong trong nam nhân đã gần như hoàn mĩ, nhưng nam nhân trước mắt này so với Lưu Phong còn muốn đẹp hơn một phần.

Đương nhiên, Lưu Phong nghĩ rằng vẻ đẹp của mình là vẻ đẹp mạnh mẽ.

Mà nam nhân trước mắt này lại có một vẻ đẹp gần như là quái dị một cách bất thường.

“Huyết tộc?” Cẩn thận cảm ứng một chút khí tức của đối phương, Lưu Phong trước tiên xác định hắn không phải là người, bởi vì trên người hắn hoàn toàn không có một chút hơi người. Tiếp theo, Lưu Phong phát hiện khí tức trên người hắn cùng huyết tộc mình từng gặp phải giống nhau.

“Nếu ta không đoán sai, các hạ hẳn là huyết tộc?” Lưu Phong dò hỏi.

Nam tử yêu dị hơi kinh hãi. Mặt lộ vẻ kỳ lạ, tựa hồ hắn rất ngạc nhiên. Lưu Phong cư nhiên liếc mắt một cái đã nhìn ra lại lịch của hắn.

“Rất tôt, ngươi quả nhiên không khiến ta thất vọng. Có thể liếc một cái đã nhìn ra thân phận ta, chứng minh thực lực ngươi cũng không thấp hơn ta… như vậy mới thú vị…” Nam nhân yêu dị tựa hồ có vẻ rất hưng phấn.

Ngu ngốc, đần độn, Lưu Phong nghĩ thấy người này chẳng những có vấn đề, ngay cả đầu óc cũng có chuyện.

“Ta rất muốn biết một vấn đề. Ngươi tu vi là nguyên anh kỳ. Ngươi đến tột cùng làm cách nào mà giết được Vô Cực Thần Quân?” Nam tử yêu dị cẩn thận đánh giá Lưu Phong vài lần rồi đột nhiên hỏi.

Bởi vì lão tử có ba nguyên anh.

Đương nhiên, đây là bí mật. Lưu Phong tuyệt đối sẽ không nói cho ngoại nhân.

“Ngươi muốn biết?” Lưu Phong mỉm cười. Rất lịch thiệp trả lời: “Đương nhiên tại lúc ngươi sắp chết, ta sẽ nói cho ngươi.”

Nam tử yêu dị nghe vậy không hề tức giận, cũng mỉm cười: “Hầu gia quả nhiên rất hài hước, bất quá, ta phải nói cho ngươi, hôm nay người phải chết sẽ chính là ngươi.”

Ngừng lại một chút, nam tử yêu dị thản nhiên nói: “Nói thiệt cho ngươi biết, ta đã đạt tới cảnh giới thân vương huyết tộc. Với tu vi của ngươi, tuyệt đối không phải là đối thủ của ta. Đúng rồi, thiếu chút quên nữa nói cho ngươi. Ngươi là ngươi đầu tiên đối chiến với ta sau khi ta khôi phục thực lực, dù ngươi có chết, cũng sẽ cảm thấy vinh hạnh vô cùng, bởi vì ngươi là chết ở trong tay thân vương huyết tộc ta…”

“Đến đây đi. Cho ta xem ngươi dựa vào năng lực gì mà giết chết Vô Cực Thần Quân…” Nam tử yêu dị ánh mắt trầm xuống, lạnh giọng nói.

Lưu Phong không chút úy kị nào, ánh mắt can đảm nghênh tiếp.

Ngay tại sát na ánh mắt hai người gặp nhau. Lưu Phong trong lòng chấn động, người này sức mạnh cũng không dưới Vô Cực Thần Quân. Chỉ sợ hôm nay lại có một hồi ác chiến rồi.

“Đến tột cùng là dạng tổ chức gì, tự nhiên lại có cao thủ cường đại như vậy…” Lưu Phong cơ bản có thể kết luận, Vô Cực Thần Quân cùng thuộc một tổ chức thần bí. Chỉ là tổ chức này là thần thánh phương nào thì hắn lại thủy chung không biết.

Nhân thời cơ Lưu Phong ngẩn ngơ, thân hình hắn vút lên, hình thành một đạo khí xoáy kinh người, cuốn tới Lưu Phong.

Xoay tròn tốc độ cao làm cho không khí xung quan trở nên vặn vẹo. Trong phút chốc, thân thể nam tử yêu dị đã hình thành một lốc xoáy khiến người khác sợ hãi.

Tâm cảnh Lưu Phong lúc này có vẻ vô cùng tỉnh táo.

Mà điểm này hiển nhiên khiến cho nam tử yêu dị hơi giật mình.

Cười lạnh một tiếng, Lưu Phong rút Hạo Thiên kiếm chém hết sức một kích, khiến cho phong vân biến sắc.

Kiếm quang màu vàng nhạt giống như thực chất, lấy thế như sấm sét, vọt tới lốc xoáy.

“Oanh long!”

Theo một tiếng nổ mạnh, kiếm quan của Lưu Phong đột phá thành công lốc xoáy.

Nam tử yêu dị đột nhiên biến sắc, hắn đột nhiên hiểu được Lưu Phong có thể đánh chết Vô Cực Thần Quân tuyệt đối không phải ngẫu nhiên. Chỉ bằng cỗ kiếm thế này, hắn thừa có năng lực kia.

Nam tử yêu dị vội vàng ngăn trở lốc xoáy, khôi phục lại thân thể, lập tức xoay mạnh. Đột nhiên xuất hiện trước mặt Lưu Phong.

Lưu Phong không khỏi cả kinh, phải biết rằng lúc trước hai người cách nhau ít nhất hơn mười trượng, nhưng hắn chỉ trong nháy mắt phóng qua. Tốc độ như vậy thật hiếm thấy. Ngay cả Lưu Phong cũng hoài nghi mình liệu có thể đạt tới tốc độ như vậy không.

Huyết tộc am hiểu nhất chính là tốc độ, đối với nam tử yêu dị cấp bậc thân vương này mà đạt tới tốc độ như vậy cũng không có gì kỳ quái.

Nam tử yêu dị tưởng rằng mình dùng chiêu này, đã trấn trụ(đì) được Lưu Phong, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh, thế chưởng như kiếm, phá không chém về Lưu Phong.

Công kích đơn giản, nhưng vì có huyết năng cường đại cùng tốc độ siêu cường, nên có lực lượng vô song.

Tiếng rít phá không, có thể nghe được rõ ràng.

Trong phút chốc, cả người Lưu Phong đã bị thế một kích này hoàn toàn bao phủ.

Thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Lưu Phong rống một tiếng to, kiếm thế bao phủ một vùng, tạo nên một đạo kiếm cương kinh thiên. Đánh về phía nam tử yêu dị.

Một kiếm chém ra, thiên địa biến sắc.

“Oanh!”

Lực lượng song phương vừa mới đụng nhau, kình khí mạnh mẽ vô cùng nhất thời tràn điên cuồng ra bốn phương tám hương. Va chạm dữ dội với từng tấc không gian.

Trong kình khí cuồng dã vô cùng, không gian tựa hồ như đã biến thành méo mó. Nhà cửa, cây cối, hoa cỏ chung quanh toàn bộ chỉ tronh nháy mắt hóa thành bụi phấn.

Thân hình Mộ Dung Thiên và Mộ Dung Bác bị luồng khí cường đại đánh vào. Bắn lên cao, thuận theo hướng của kình khí mà bị bắn ra ngoài hơn mười trượng.

Lưu Phong tinh mắt, vội vàng xuất ra một đạo kình khí, đón lấy thân thể Mộ Dung Thiên, để cho hạ từ từ xuống.

Mà Mộ Dung Bác lại không vận khí tốt như vậy, lúc hắn rơi xuống, đập phải một tảng đá, xương sườn gãy hết, đau đớn kịch liệt thiếu chút nữa là hôn mê tại chỗ.

“Ti chủ đại nhân. Đối phương tới tất nhiều cao thủ, tình thế đối với chúng ta rất bất lợi. Xin hãy tạm thời rút lui… Ngay khi Lưu Phong cùng nam tử yêu dị mới nhảy ra từ vòng chiên, một hắc y nhân chạy tới rất nhanh, nói với nam tử yêu dị.

Nam tử yêu dị thoáng do dự một chút, nói: “Mang theo Mộ Dung phu nhân đi trước đi, ta sẽ theo sau…”

“Thuộc hạ tuân mệnh!”

Quai quai, không ổn rồi, nghe mồm chúng nói, trượng mẫu nương(mẹ vợ) tựa hồ bị bắt…”

“Hầu gia, ngươi đích xác rất mạnh, mặc dù ta không biết vì sao tu vi nguyên anh kỳ của ngươi đến tột cùng thì như thế nào mà có thể phát ra chiến đấu lực như vậy, nhưng ta không thể không thừa nhận. Ngươi thực sự rất mạnh. Hôm nay chúng ta xem như kỳ cổ tương đương(hai bên ngang nhau). Thuộc hạ của ngươi nhiều quá, ta đành phải rút lui trước… Sau này gặp lại.” Nam tử yêu dị mỉm cười. Muốn quay người bỏ chạy.

“Đứng lại, để lại Mộ Dung phu nhân, không thì đừng hòng ta để cho ngươi đi.” Lưu Phong vội vàng quát một tiếng.

Nam tử yêu dị chậm rãi xoay người lại, nhìn thoáng qua Mộ Dung Thiên nằm trên mặt đất cách đó không xa, nói: “Hầu gia, nếu ngươi không muốn hắn chết, thì đừng nên ngăn cản ta. Nếu không, ngươi mặc dù có thể ngăn ta lại được, ta cũng nắm chắc có thể đánh chết hắn?”

Lưu Phong nghe vậy, hơi nhíu mày.

Không thể không thừa nhận, lời của nam nhân yêu dị đối với hắn rất có lực uy hiếp.

Mặc du hắn cũng không e ngại nam tử yêu dị này, nhưng là theo như lời hắn nói, hắn hoàn toàn nắm chắc trong khi Lưu Phong không có chuẩn bị mà giết chết Mộ Dung Thiên đang trọng thương.

Suy nghĩ đi cân nhắc lại, Lưu Phong quyết định sẽ tha cho hắn.

“Ngươi đi đi, bất quá ta cảnh cáo ngươi. Nếu ngươi dám làm tổn thương một sợi tóc của phu nhân. Ta sẽ bắt các ngươi phải trả giá.” Lưu Phong hung ác nói.

Nam tử yêu dị mỉm cười, nói: “Hầu gia yên tâm. Chúng ta mang phu nhân đi, bất quá chỉ qua vài ngày thôi, mời ngươi đến gặp một lần, ngươi yên tâm, ta sẽ không để cho bất cứ kẻ nào thương tổn đến Mộ Dung phu nhân. Tương lai, đợi ngươi tới phó ước, ta sẽ trả lại ngươi một Mộ Dung phu nhân hoàn chỉnh.” Nói, nam tử yêu dị kia liền biến mất.

“Hầu gia, chờ tin tức của ta, đợi lúc thích hợp, ta sẽ thông tri cho ngươi, cho ngươi biết địa phương đến đón Mộ Dung phu nhân…”

“Hầu gia, mau đi xem một chút tình hình phu nhân ta cùng tộc nhân. Ta…” Trước khoảng cách xa như vậy, mà Mộ Dung Thiên thân lại thụ trọng thương, cho nên hắn cũng không nghe được đoạn đối thoại giữa Lưu Phong cùng nam tử yêu dị, hắn bây giờ còn chưa biết Mộ Dung phu nhân đã bị người khác bắt đi.

“Xin lỗi, phu nhân đã bị bọn họ bắt đi rồi…” Lưu phong vội vàng đem đoạn đối thoại lúc trước giữa mình và nam tử yêu dị nói cho hắn nghe.

Mộ Dung Thiên thở dài một tiếng. Nói: “Hầu gia, ngươi không nên để hắn chạy a, ta sớm muộn cũng sẽ là người phải chết…”

“Yên tâm, có ta ở đây. Ta sẽ không để ngươi chết đâu.” Lưu Phong cũng không biết tình huống thật sự của Mộ Dung Thiên.

“Cứu ta, cứu ta…” Mộ Dung Bác kêu lên thống khổ.

Lưu Phong đi tới, chân để lên ngực hắn đạp mấy đạp: “Ta kháo, ngươi lão thất phu này, đầu tiên là hãm hại Tuyết nhi của ta, bây giờ cư nhiên ngay cả gia tộc cũng không tha. Ngươi lại súc sinh này, thật là có chết cũng không đền hết tội… lão tử sẽ không cho ngươi chết dễ dàng đâu… ta muốn ngươi sống không bằng chết…” Lưu Phong thống hận nhất loại phản đồ như Mộ Dung Bác, đối với kẻ phản bội, hắn cho tới bây giờ cũng không có lương tay.

Mộ Dung Thiên thấy thảm trạng của Mộ Dung Bác, trong lòng có chút không đành lòng, mở miệng ra muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng cái gì cũng không nói.

Bởi vì sự thiện lương và nhu nhược của hắn, mới gây nên tai nạn lần này cho Mộ Dung thế gia.

Hắn tuyệt đối không thể tiếp tục phạm sai lầm.

“Lão nhị, ngươi đây là tự gây họa cho mình, không thể sống a…” Mộ Dung Thiên sắc mặt buồn bã, hắn đến giờ vẫn không rõ, thân huynh đệ vì sao lại trở nên như vậy.

“Nuốt vào viên đan dược này, ta sẽ không để cho người chết…” Lưu Phong đỡ Mộ Dung Thiên dậy, đưa ra một viên đan dược.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Lưu Phong – Quyển 1
Lưu Phong – Quyển 2
Lưu Phong – Quyển 3
Lưu Phong – Quyển 4
Lưu Phong – Quyển 5
Lưu Phong – Quyển 6
Lưu Phong – Quyển 7
Lưu Phong – Quyển 8
Lưu Phong – Quyển 9
Lưu Phong – Quyển 10
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 28/09/2018 11:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Hạ Thiên – Quyển 8
Không giúp. Hạ Thiên căn bản không có hứng thú, hắn lười biếng trả lời một câu. Triệu Hiểu Trác lập tức buồn bực: Con bà nó, chúng ta tốt xấu gì cũng là anh em thân thích, giúp một việc khó khăn vậy sao? Tất nhiên là không được. Hạ Thiên dùng giọng không nhanh không chậm trả lời: Chú dễ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 1
Ba người chúng tôi trở lại mộ cổ trong Dã Nhân câu, công việc cũng đã sắp hoàn thành, chỉ chém xuống mấy nhát vách mộ đã vỡ ra một lỗ lớn, tôi cầm đèn pin soi vào, không gian bên trong cũng không nhỏ, khoảng cách giữa cái lỗ này và nền hầm mộ chênh nhau chừng hơn một mét, Tuyền béo mừng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Ba đây, con gái yêu - Tác giả The Kid
Thành là thanh niên nghèo, kiếm sống bằng công việc lao động chân tay. Anh đem lòng yêu cô gái mại dâm tên Thúy. Những lúc rãnh rỗi anh thường kiếm Thúy để chịch. Vì nghèo quá nên anh muốn kiếm nhiều tiền hơn nữa, anh liều lĩnh đi buôn ma túy. Không may bị công an bắt, số lượng ma túy cũng ít, nên...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba