Hắn vô ý thức ôm chặt lấy thân thể đầy đặn của Ái Lệ Ti, hạ thân ngẩng mặt dương danh với đời.
Ái Lệ Ti cảm nhận được hạ thân của Lưu Phong cọ cọ vào mông mình thì bật cười, thân thể uốn éo kịch liệt hơn. Lại còn rất thành thạo dùng mông trêu chọc vị trí mẫn cảm của Lưu Phong. Ánh mắt càng long lanh hơn, xem bộ dáng nàng chắc cũng xuân tâm phơi phới rồi.
“Nhiều nước ghê ta!”
Lưu Phong đưa tay sờ một cái.
Ba Ba Lạp ở bên thấy hành động của Lưu Phong với tỷ muội mình thì mặt đỏ bừng lên, bộ ngực đầy đặn phập phồng, thấp giọng nói: “Điềm Tâm, bảo bọn họ đi xuống đi!”
“Chàng muốn nhìn kích tình sao, ta múa cho chàng xem!” Đôi tay Ba Ba Lạp quyến luyến không rời được bộ ngực cường tráng của Lưu Phong, tiếng nói nhẹ nhàng nũng nịu, một đôi lông mày càng hớp hồn Lưu Phong.
Lưu Phong nghe vậy, cười hắc hắc, vung tay ra lệnh cho những nữ tử kia đi xuống.
Múa.
Rất nhanh, từ trong phòng truyền ra tiếng rên rỉ dục tiên dục tử. Ba Ba Lạp đang lắc lư thân mình múa điệu thoát y, mà Ái Lệ Ti thì cũng bắt đầu khéo léo hầu hạ ở dưới người Lưu Phong. Vẻ mặt cực kỳ thỏa mãn.
Cứ thế, ba người quấn chặt lấy nhau khó rời, tiếng rên rỉ phát ra liên tục.
Lưu Phong xoa nắn đào tiên đầy đặn trắng nõn của Ái Lệ Ti, đồng thời hưởng thụ nụ hôn nồng nhiệt của nàng trên thân thể. Còn Ba Ba Lạp đang làm nữ kỵ sĩ càng không ngừng lắc lư, cả người nhún nhảy lên xuống không ngừng, khuôn mặt ửng đỏ tràn đầy vẻ xuân tình.
“Điềm Tâm, chàng lợi hại quá!” Ba Ba Lạp hưng phấn có thừa kêu lên thực dâm đãng, Ái Lệ Ti nghe được ánh mắt cũng long lanh, thân thể đang thỏa mãn bắt đầu nóng lên, mềm nhũn ra.
Lưu Phong càng hưng phấn không ngớt. Hắn buông Ái Lệ Ti ra, xoay người đặt Ba Ba Lạp ở dưới thân rồi tổng tấn công khiến Ba Ba Lạp vui sướng không thôi, miệng rên rỉ đầy xuân ý.
Ái Lệ Ti cũng không chịu ngồi xuông, một tay vuốt ve tấm lưng của Lưu Phong, một tay lại xoa nắn đào tiên của tỷ muội mình, khiến Lưu Phong và Ba Ba Lạp khoái cảm liên miên, rên rỉ, thở dốc ầm ầm.
Ba Ba Lạp cả người mềm giũn vặn vẹo dưới người Lưu Phong, mị nhãn như tơ, khuôn mặt đầy vẻ hưởng thụ.
Sau lúc kích tính, hai nàng một trái một phải ôm lấy Lưu Phong, vuốt ve bộ ngực rắn chắc của hắn, hưởng thụ phút giây yên tĩnh này, lòng thầm ao ước giá như nó có thể kéo dài vĩnh viễn.
“Điềm Tâm, chàng thật mạnh mẽ, thiếu chút nữa giết ta rồi!” Ba Ba Lạp phong tình vạn chủng nói với Lưu Phong.
Lưu Phong đưa tay nhéo trái đào tiên của nàng một cái, cười hắc hắc nói: “Nàng cũng không tệ a, khiến ta ra hai lần. Ha ha, sau này đợi thiên hạ đại sự ổn thỏa, nhất định phải hưởng thụ các nàng. Có điều bây giờ các nàng phải làm một đại thần ngoại giao tốt cho ta, đem tất cả khoa học kỹ thuật tiên tiến của phương tây mang hết về Phong Thành.”
Ái Lệ Ti vỗ vỗ ngực, nói: “Điềm Tâm, chàng yên tâm. Tỷ muội chúng ta sống là người của chàng, chết là quỷ của chàng. Phong Thành là nhà của chúng ta, chúng ta nhất định sẽ dốc hết sức giúp chàng làm tốt chuyện này.”
“Đúng vậy, Điềm Tâm, vì hạnh phúc sau này, ta cũng sẽ nỗ lực!” Ba Ba Lạp vội vàng bày tỏ lòng trung thành, có điều đa phần là nàng suy nghĩ cho hạnh phúc của mình nhiều hơn.
Lưu Phong rất hài lòng với thái độ của hai nàng, cười nói: “Ngoại trừ Tam Diệp Thảo gia tộc, các nàng còn có thể liên hệ với đối tác làm ăn nào khác nữa?”
“Có Ma Căn gia tộc của một tỷ muội của chúng ta, gia tộc của nàng chuyên buôn bán vũ khí. Nếu như chàng cần, ta có thể viết thư hoặc tự quay về nói chuyện với nàng…”
Lưu Phong nhất thời hứng thú: “Chuyên buôn bán vũ khí? Tốt, Ba Ba Lạp thân ái, nàng mau chóng liên hệ với tỷ muội kia.” Lưu Phong cũng không định đem hết mọi chuyện giao cho La Bá Đặc, nếu như vậy thì một thời gian sau chắc chắn sẽ sinh tính ỷ lại vào Tam Diệp Thảo gia tộc. Hơn nữa, chỉ một Tam Diệp Thảo gia tộc, không có đối tượng cạnh trạnh thì đối với Phong Thành cũng không phải là chuyện tốt.
“Điềm Tâm, không thì như này vậy. Chờ thêm vài ngày nữa, đợi khi nào La Bá Đặc quay về, ta sẽ đi nhờ thuyền của hắn trở về một chuyến. Có điều chàng phải phân phó cho ta vài người hộ vệ.”
“Không thành vấn đề!”
Lưu Phong đã nghĩ kỹ rồi, để Lăng Ba mang theo mười mấy tên Phượng vệ, chuyển trăm vạn lạng bạc cùng đi với Ba Ba Lạp về Ái Nhĩ Lan một chuyến. Tốt nhất là có thể tạo dựng mối quan hệ với Ma Căn gia tộc. Chuyên buôn bán vũ khí, chắc càng dễ sản suất các loại vũ khí nóng như khoái thương (súng lien thanh), lựu đạn, bích kích pháo (pháo cối) hơn.
Khoái thương, lựu đạn, bich kích pháo ba món vũ khí nóng này đều là thứ Lưu Phong muốn trang bị cho quân đội của mình nhất. Trong đó có lựu đạn chắc là dễ dàng hơn một chút, tên lính vớ vỉn nào cũng làm được (ở đây viết là “thổ bát lộ” nghĩa là bộ đội không chính quy, dịch thoát ý vậy), nhân kỹ thuật quân sự của phương tây chắc sẽ không gặp phải vấn đề gì.
Về phần khoái thương và bích kích pháo, Lưu Phong nghĩ mình đã chỉ điểm kiến thức lý thuyết rồi nên chắc cũng không quá khó nữa.
Thật ra cẩn thận ngẫm lại, khoái thương và bích kích pháo cũng không phải là vũ khí cần kỹ thuật khoa học cao siêu gì lắm, sở dĩ bây giờ còn chưa nghĩ ra vì mấu chốt là không có người nghĩ đến. Cho nên Lưu Phong kết luận, chỉ cần đem ý tưởng của mình nói ra, hơn nữa chỉ điểm thêm chút lý thuyết cơ bản thì hẳn sẽ không có vấn đề gì khó nữa.
“Điềm Tâm, còn ta thì sao?” Ái Lệ Ti nghĩ tỷ muội mình đã ra sức, bản thân mình cũng phải góp chút công chứ.
Lưu Phong cười hắc hắc, nói: “Nàng nha, nàng ngoan ngoãn ở lại làm đại thần ngoại giao cho ta. Nhân tiện mở rộng diện tích trồng khoai tây, cố gắng làm sao để trong vòng hai năm khiến cho bách tính được cơm no áo ấm là được.”
“Điềm Tâm, mở rộng diện tích thì không có vấn đề, nhưng đất đai mới khai khẩn của Phong thành thực quá cằn cỗi. Bây giờ nhân viên kỹ thuật nông nghiệp còn thiếu trầm trọng nên đất đai ở nhiều địa phương không cách nào cải tạo được, sản lượng rất thấp a.” Ái Lệ Ti chau mày nói.
“Nhân viện kỹ thuật không phải đang được đào tạo sao?” Lưu Phong dò hỏi.
Ái Lệ Ti lắc đầu, nói: “Phong Thành lớn như vậy, hơn nữa trong khoảng thời gian này Đan Hùng còn đem Thần Thánh Quân Đoàn mở rộng ra không ít, diện tích bây giờ có thể lớn ngang so với Giang Nam. Chút nhân tài chàng huấn luyện quả thực không đủ dùng. Ý ta bây giờ là chàng nên hạ lệnh triển khai đào tạo nhân tài ở các nơi đi.”
Lưu Phong nghe vậy, gật gật đầu, nói: “Chuyện này giao cho nàng xử lý, muốn người cấp người, muốn bạc cấp bạc. Nói chung, ta muốn ở Phong Thành không có một khoảnh đất nào bị bỏ phí. Nàng có làm được không?”
“Không có vấn đề!”
Ngừng một chút, Ái Lệ Ti bồi thêm một câu: “Điềm Tâm, chàng còn phải đáp ứng ta một việc.”
“Việc gì, nói đi?” Lưu Phong tay vỗ mông nàng một cái, thấp giọng hỏi.
“Ta muốn thuê một ít nhân tài có kỹ thuật nông nghiệp chuyên nghiệp của châu Âu, nhưng thuộc hạ của chàng đại đa số người đều tương đối bài ngoại.” Ái Lệ Ti nói ra chỗ khó xử của mình.
“Đúng vậy, ngay cả Đan Hùng phó soái Thần Thánh Quân Đoàn của ngươi cũng khinh thường người ngoại quốc chúng ta.” Ba Ba Lạp phụ họa.
Lưu Phong hơi nhíu mày: “Lại có chuyện như vậy sao? Sao trước đây các nàng không nói với ta?”
“Là nữ nhân của chàng, cuộc sống hiện tại đối với chúng ta mà nói là không tệ, cho nên chúng ta cũng không dám nói ra. Hôm nay nếu không phải vì sự phát triển nông nghiệp của Phong Thành thì ta sẽ không nói đâu.” Nhớ tới sự khinh bỉ lúc trước của thuộc hạ Lưu Phong đối với các nàng, Ba Ba Lạp gần như bật khóc.
Một cô nàng ngoại quốc thật tốt!
Lưu Phong hơi động tâm, ôm chặt hai nàng thêm một chút, nghiêm túc nói: “Các nàng yên tâm, ta sẽ cho các nàng danh phận, từ giờ trở đi, các nàng là nữ nhân của Lưu Phong ta, không ai dám khinh rẻ các nàng nữa đâu.” Lưu Phong trong lòng rõ ràng hơn ai hết, sự phát triển của thế giới sau này không tách rời được khoa học kỹ thuật, vấn đề cần dựa dẫm người nước ngoài sau này sẽ nhiều hơn. Hắn quyết định trước khi đi sẽ tổ chức một hội nghị Phong Thành quân chính mở rộng, chuyên môn nhấn mạnh tầm quan trọng của khoa học kỹ thuật và người nước ngoài trong công cuộc phát triển Phong Thành.”
“Điềm Tâm, có những lời này của chàng là đã đủ đối với tỷ muội chúng ta rồi!” Ba Ba Lạp và Ái Lệ Ti nghe Lưu Phong nói xong, nhất thời cảm động không ngớt, cùng giãy khỏi vòng ôm của Lưu Phong, quỳ rạp trên giường mà hành lễ với hắn.
Lưu Phong vội vàng nâng hai nàng dậy, ôm vào trong lòng.
Ngày hôm sau, Lưu Phong tiếp tục cẩn thận thảo luận với La Bá Đặc, bàn bạc một vài chi tiết liên quan. Lưu Phong có rất nhiều tư tưởng cùng cách nhìn siêu việt đã khiến La Bá Đặc kinh ngạc và bội phục.
La Bá Đặc thậm chí hoài nghi, Lưu Phong rốt cục có đúng là người Hoa Hạ chính gốc hay không? Tư tưởng của hắn và tình trạng Hoa Hạ đế quốc hiện giờ hoàn toàn không phù hợp với nhau.
Thậm chí còn có vài luận điệu mà so với những phần tử cấp tiến ở châu Âu còn siêu việt hơn.
“Hầu tước đại nhân thân ái, ngài có chắc ngài không phải là người phương tây mà là người Hoa Hạ không?” La Bá Đặc rốt cuộc không nhịn được mà mở miệng hỏi.
Lão tử đương nhiên là con cháu Hoa Hạ chính tông. Lưu Phong thản nhiên cười: “Ngươi thật hay nói đùa, bản hầu sinh ra ở Hoa Hạ, lớn lên cũng ở đây, chưa đặt chân ra nước ngoài bao giờ.”
“Thiên tài!”
La Bá Đặc vốn vẫn tự nhận mình là thiên tài, hôm nay cuối cùng cũng biết được nhân ngoại hữu nhân, núi cao còn có núi cao hơn. So sánh với Lưu Phong, chút trí tuệ này của gã chẳng đáng vào đâu cả.
“La Bá Đặc, vài ngày nữa ngươi rời khỏi đây, Ba Ba Lạp và một ít thuộc hạ của ta cũng sẽ đi cùng thuyền với ngươi, mong ngươi có thể chiếu cố hơn cho bọn họ.”
La Bá Đặc mặt hơi biến sắc, hắn từ Ba Ba Lạp nên đã biết được ý tứ của Lưu Phong từ trước, trong lòng không thấy vừa ý, vội vàng nói: “Hầu tước đại nhân thân ái, vì sao ngài muốn đem bạc cho Ma Căn gia tộc. Kỹ thuật công nghiệp quân sự và các xí nghiệp Tam Diệp Thảo gia tộc nắm giữ tuyệt đối không hề thua kém bọn họ.”
“Ta biết Tam Diệp Thảo gia tộc không thua kém Ma Căn gia tộc.” Lưu Phong vừa cười vừa nói: “La Bá Đặc, nếu như ngươi là ta, ngươi có đem tất cả việc hợp tác giao cho cùng một gia tộc không? Hoa Hạ có câu, nên mừng vì thấy đủ. Đừng quá tham lam, ngoại trừ vũ khí ra ta gần như đã đem toàn bộ hạng mục hợp tác giao cho ngươi rồi.”
La Bá Đặc nghe vậy, trầm ngầm một chút rồi vội vàng cười nói: “Hầu tước đại nhân nói phải, ta quả thật là đã hơi tham, vừa rồi thật quá thất lễ. Mong ngài đừng để tâm đến.”
“Ha ha, bản hầu không phải loại người hẹp hòi như vậy.”
Nói đến đây, Lưu Phong sắc mặt trầm xuống, nghiêm túc nói: “La Bá Đặc, ta giao cho ngươi chuyện này, dù thế nào ngươi cũng phải làm xong cho ta, không được chậm trễ. Nhất là nhân viên kỹ thuật, nhất định phải tuyển nhiều một chút, tiền không phải là vấn đề, mấu chốt là kỹ thuật, ngươi hiểu chưa?”
“Hầu tước đại nhân, ngài yên tâm, chuyện của người cũng là chuyện của ta. Ta tuyệt đối sẽ không làm qua loa. Đúng rồi, hầu tước đại nhân, người có hứng thú mua vài chiếc chiến hạm không. Đoạn Ô giang ở Phong Thành đổ ra Hồng hải thường có hải tặc xuất hiện. Ta nghĩ trên khía cạnh an toàn người hẳn là sẽ thành lập một đội thủy sư. Hơn nữa, nếu đi đường thủy từ Phong thành đến kinh đô thời hành trình có thể giảm bớt một ngày… Tương lai…”
“Được rồi, có vài vấn đề ngươi biết là đủ, không cần phải nói ra. Chuyện mua chiến hạm cũng cần cân nhắc, có điều ta sẽ lựa chọn giữa gia tộc các ngươi hoặc Ma Căn gia tộc. Ngươi hiểu ý ta chứ?” Lưu Phong thản nhiên nói.
“Hầu tước đại nhân thân ái, ta hiểu rồi. Người yên tâm, ta nhất định sẽ thuyết phục gia tộc bán cho người chiến hạm tiên tiến nhất trên thế giới với cái giá ưu đãi nhất. Chúng ta hợp tác làm ăn lâu dài, ta tuyệt đối không bạc đãi với người.”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lưu Phong - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 19/10/2018 03:29 (GMT+7) |