Vì lo rằng sẽ đụng tới phản ứng dây chuyền từ Tiểu Khô Lâu, Ngũ hành giáp thi cũng không tăng thêm lực lượng lên trên Vong hồn bia, căn bản không ngăn cản lực lượng của Vong hồn bia ảnh hưởng tới tu luyện trường. Ngàn vạn luồng thần thức do Hàn Thạc dẫn tới đều bám ngay ranh giới của tu luyện trường, cực lực ngăn cản không cho bất kỳ lực lượng của Vong hồn bia nào phát xuất ra ngoài.
Bất luận là Ngũ hành giáp thi hay là Hàn Thạc đều vì Vong hồn bia không ngừng càng lúc càng biến lớn hơn mà bị lâm vào hiểm cảnh. Một khi lực lượng của Vong hồn bia thật sự xông phá tới tận cùng tu luyện trường thì lực lượng duy trì tu luyện trường sẽ bị hỗn loạn sẽ khiến không gian bị vỡ nát. Đến lúc đó không những Ngũ hành giáp thi sẽ bị sự sung kích của không gian bị sụp đổ mà thần thức của Hàn Thạc cũng sẽ bị thương tích cực lớn.
Có thể nói lúc này Hàn Thạc cùng Ngũ hành giáp thi đều mang tính mạng của mình giao vào tay Tiểu Khô Lâu.
Nhưng hắn đang xuất toàn lực dung hợp lực lượng của Vong hồn bia nên dường như chẳng biết chút gì về nguy cơ thế này. Tất cả linh lực của hắn đều quấn lấy Vong hồn bia, tạm thời không cảm ứng được sự cấp bách trong tâm trạng Hàn Thạc. Bia văn trong đồng tử hắn lấp lóe, chỉ tập trung nhìn chằm chặp lấy ánh sáng bạch quang phát ra trên Vong hồn bia.
Cho dù không có một tia lực lượng nào có thể tiến vào nhưng Vong hồn bia vẫn không ngừng lớn lên, tiếp tục xông phá không gian ổn định của tu luyện trường.
“Rắc rắc”
Trên đỉnh đầu truyền ra tiếng răng rắc khiến mọi người sởn tóc gáy. Ngũ hành giáp thi ai nấy đều xuất mồ hôi ròng ròng, ráng hết sức để không khiến bản thân bị phân thân, dùng hết cả thần hồn để liều mạng phòng ngự.
Thần thức của Hàn Thạc không ngừng phân hóa, ngưng tụ ngay chỗ phòng ngự then chốt. Mấy con ma đầu không ngừng sử dụng linh hồn để trám ngay vào những chỗ có khe hở để lực lượng thoát ra.
“Xèo xèo!”
Từng luồng khói bốc lên từ trên Vong hồn bia. Điều này cho thấy đã có từng con ma đầu phòng ngự không nổi đã bị tan thành mây khói, lực lượng linh hồn triệt để biến mất trên thế gian.
Ngũ hành giáp thi và Hàn Thạc đều rùng mình, chỉ sợ trong giây phút thì lực lượng của Vong hồn bia sẽ trở nên mạnh hơn phá tan phòng ngự tại tu luyện trường.
Trong lúc mọi người còn đang thấp thỏm thì lực lượng của Vong hồn bia đột nhiên nảy sinh dị biến, từ bên trong vang ra tiếng ba động rõ rệt của linh hồn Tiểu Khô Lâu, cứ như là bên trong Vong hồn bia có linh hồn hắn vậy. Việc này khiến cả đám Hàn Thạc cùng Ngũ hành giáp thi đều nảy sinh cảm giác kỳ dị.
Cùng lúc đó, lực lượng do Vong hồn bia phát ra từ từ thu hồi lại, hơn nữa bắt đầu càng lúc càng thu nhỏ hơn.
Cả sáu người đang nơm nớp lo lắng đều cùng nhau thở hắt một hơi. Trong lòng bọn họ đều hiểu rằng khi Vong hồn bia thu nhỏ lại thì tu luyện trường cũng sẽ không xảy ra vấn đề và bọn họ cũng không cần phải lo lắng về chuyện không gian này không duy trì được và sẽ bị vỡ tung ra.
Vong hồn bia đang thu nhỏ lại với vô số bia văn dầy đặc trên bề mặt quyện quanh thân người Tiểu Khô Lâu. Cho đến khi Vong hồn bia chỉ còn tương đương với cơ thể Tiểu Khô Lâu thì đột nhiên vỡ nát như một tấm kính. Những mảnh vỡ Vong hồn bia cỡ như móng tay toàn bộ đều bám lên người Tiểu Khô Lâu.
Các mảnh vỡ của Vong hồn bia mang theo lực lượng kỳ dị trực tiếp thâm nhập vào xương thịt Tiểu Khô Lâu. Cặp mắt hắn lóe lên ánh quang mang tà dị rồi dường như đột nhiên bừng tỉnh dậy, cả người bắt đầu khoa tay múa chân nhảy nhót tại tu luyện trường.
“Kẹt kẹt, két két, rắc rắc rắc, rắc rắc rắc” Các thanh âm trong trẻo không ngừng vang lên từ trên người Hàn Hạo. Xương khớp của hắn dường như đang bị vặn vẹo, cả người mềm èo như một bông vải, trong chốc lát chợt trở thành thẳng tắp một cách bất bình thường. Từng hàng chữ bia văn kỳ dị chợt hiện ra trên da thịt như cá trong nước ngẫu nhiên nhảy vọt ra khỏi mặt nước, trông vô cùng quỷ dị.
– Phụ thân, chuyện gì vậy? – Kim giáp thi vội vàng hỏi Hàn Thạc.
– Lực lượng của Vong hồn bia bị đánh tan ra. Các miếng vỡ không ngừng nhập vào trong xương cốt của hắn. Ta không dám khẳng định đây không phải là ý nguyện của chính Hàn Hạo. Nhưng ta tin tưởng thứ này có lợi chứ không hề hại cho hắn. Không cần lo lắng. – Thân ngoại hóa thân của Hàn Thạc vừa ngó chăm chăm lấy Tiểu Khô Lâu vừa trầm giọng giải thích.
Hắn cảm giác được lực lượng bản nguyên bên trong Vong hồn bia đã dung hợp với Tiểu Khô Lâu qua số bia văn ấn ký sâu trong da thịt của hắn, còn mảnh vỡ thần cách kia thì lại thâm nhập vào xương cốt của Tiểu Khô Lâu, trở thành một thể với xương cốt của hắn.
Tiểu Khô Lâu đang khoa tay múa chân đột nhiên ngã gục xuống như bọt biển, nằm im bất động không nhúc nhích.
Số bia văn trên da thịt hắn đang không ngừng vận động tán loạn, dường như cũng trở nên tĩnh lặng theo Tiểu Khô Lâu, chỉ còn lại âm thanh trong trẻo không ngừng vang lên từ trong thân thể hắn khiến người nghe thấy phát ngứa ngáy cả da đầu.
Bên ngoài tu luyện trường, vẻ mặt Ôn Mạn sầu thảm chỉ bịt lấy miệng mình, mắt lệ nhìn dõi về phía Tiểu Khô Lâu đang nằm gục bên trong. Giờ phút này, nỗi thê lương đau khổ trong tâm Ôn Mạn so với phải chịu đựng năm xưa còn lớn hơn. Nàng ta ở bên ngoài không hề cảm giác được khí tức gì từ bên trong tu luyện trường. Cho nên nàng ta căn bản không hề biết biến hóa hiện giờ đối với Tiểu Khô Lâu chỉ có lợi mà không hề hại.
Không thể cảm giác được tình huống của tu luyện trường không phải chỉ mỗi mình Ôn Mạn. Ngay cả ba người Bác Lan Tư, Huyết Linh cùng Cát Nhĩ Bá Đặc cũng chỉ có thể trơ mắt ra nhìn. Từ bên ngoài nhìn vào thì chỉ thấy Vong hồn bia đột nhiên vỡ nát, rồi mảnh vụn nhập vào thân thể Tiểu Khô Lâu, khiến hắn đau đớn vặn vẹo giãy giụa thân thể kịch liệt cho đến khi chịu không nổi lực lượng của nó mới ngã gục xuống.
Khi bọn họ thấy Vong hồn bia đã dung hợp với xương thịt Tiểu Khô Lâu thì đều cho rằng Tiểu Khô Lâu bị sự cắn trả của nó và hiện giờ đang giãy giụa hấp hối.
– Không, không được. – Nét mặt Ôn Mạn thê lương, định xông thẳng vào trong tu luyện trường.
Bác Lan Tư giật mình, vội vàng lấy tay ngăn cản nàng ta, rồi bình tĩnh nói:
– Tình cảnh chúng ta đang thấy không nhất thiết là sự thật. Cô ngàn vạn lần không nên xung động. Lúc này cô đi vào, không những không giúp được Hàn Hạo, mà ngược lại sẽ bị lực lượng bao phủ tu luyện trường của sư huynh ta đánh trọng thương.
Hai người Cát Nhĩ Bá Đặc và Huyết Linh cũng vội vàng ngăn trước mặt Ôn Mạn để phòng ngừa nàng ta mạo muội hành động. Hai người chẳng phải quan tâm tới sống chết của Ôn Mạn mà là lo lắng nàng ta sẽ phá hỏng tình trạng ổn định của tu luyện trường. Lúc này chỉ cần một chút sơ suất thì có thể sẽ dẫn tới biến cố trọng đại. Bọn họ không hy vọng rằng chỉ vì Ôn Mạn mạo muội mà sẽ khiến Hàn Thạc bị thương tích gì.
– Hắn, hắn không phải đang xảy ra chuyện sao? – Ôn Mạn nhìn về phía Tiểu Khô Lâu trong tu luyện trường, vẻ mặt đầy nét thê lương.
Bác Lan Tư có chút ngạc nhiên. Hắn ta không ngờ cô nàng lại có thâm tình như vậy với Hàn Hạo. Theo hắn thấy cái thứ sinh mạng tuyệt đối lạnh lùng như Hàn Hạo, lẽ ra sẽ không thể khiến nữ nhân nào nảy sinh quan hệ với hắn mới phải. Trong lòng hắn cảm thấy việc này vô cùng kỳ quái.
Bác Lan Tư lắc đầu mở lời an ủi:
– Không có việc gì đâu. Chúng ta không cảm giác được tình huống trong đó, căn bản không biết tình huống thật sự như thế nào. Ngoài ra, có sư huynh của ta ở đó, cho dù Hàn Hạo thật sự có chuyện gì đi nữa thì cũng sẽ tuyệt đối không nảy sinh nguy hiểm. Việc này cô có thể yên tâm.
Đây không phải lời nói ngông cuồng của Bác Lan Tư. Hắn biết ngay cả sau khi Cát Nhĩ Bá Đặc chết rồi mà Hàn Thạc vẫn có đại thần thông để tạo ra thân thể mới làm sống lại hắn. Năm đó khi ở Kỳ Ảo đại lục, sư huynh đã có thể làm Hắc Long sống lại, hiện giờ với thực lực của hắn tăng không biết bao nhiêu lần, cứu một mình Hàn Hạo lại càng sẽ không phải là vấn đề gì.
– Không sai. Khi ta còn ở Kỳ Ảo đại lục đã từng được chủ nhân dùng thực lực làm sống lại. Cho nên cô cứ yên tâm đi. Thằng cha Hàn Hạo kia nhất định sẽ không có vấn đề gì đâu. – Cát Nhĩ Bá Đặc cũng vội vàng đem tao ngộ của mình ra an ủi Ôn Mạn.
– Yên tâm đi. Ta cùng tên gia hỏa đó đã giao đấu với nhau. Lực lượng linh hồn của hắn mạnh khó lòng tưởng tượng nổi. Ta nghĩ cho dù hắn có bị tan xương nát thịt thì linh hồn hắn cũng vẫn bình yên vô sự. Chỉ cần linh hồn không chết thì sư phụ sẽ có biện pháp để làm hắn sống lại. – Huyết Linh đã từng đấu với Tiểu Khô Lâu, cũng xen vào một câu.
Được ba người Bác Lan Tư, Cát Nhĩ Bá Đặc và Huyết Linh an ủi một phen, Ôn Mạn mặc dù vẫn có chút bán tín bán nghi, nhưng tâm tình ít nhất cũng ổn định lại được, không còn tiếp tục khóc thét đòi sống đòi chết nữa.
Ngay lúc đó, từ góc độ của bọn họ, đã có thể rõ ràng thấy được Tiểu Khô Lâu đang nằm gục nhưng ngón tay đã rung rung cong lại.
Tiếp đó cứ như là phản ứng dây chuyền. Cổ tay, cánh tay, cần cổ, eo, cả người của Tiểu Khô Lâu như đều khôi phục lại được sức lực, mạnh mẽ vươn người đứng lên, một mặt vặn vẹo cần cổ, một mặt khởi động gân cốt cánh tay, vẻ mặt lại có phần tươi tốt.
– Mẹ nó, gã đó thật sự không có chuyện gì. – Cát Nhĩ Bá Đặc vốn đang chuẩn bị tiếp tục an ủi Ôn Mạn, đột nhiên phát hiện ra Tiểu Khô Lâu bên trong tu luyện trường dường như không xảy ra chuyện gì, vui vẻ khoan khoái đứng lên, nhịn không được cũng phải la hoảng lên một tiếng.
– Ta biết mà. Hắn không dễ dàng chết như vậy.
Huyết Linh cũng kinh ngạc rồi lẩm bẩm nói:
– Xem ra, mảnh vỡ thần cách kia đã thật sự dung hòa vào thành một thể với hắn. Thực lực của hắn chắc hẳn là đã cường đại hơn rồi. Đối thủ này càng lúc lại càng khó qua mặt rồi đây…
Bên trong tu luyện trường, Ngũ hành giáp thi đồng thanh hoan hô, vẻ mặt ai nấy đều lộ nét tươi cười chân thành. Mặc dù thân thể đều bị đánh trúng nhưng toét miệng ra thì lại không sao.
– Đại ca, huynh không sao chứ? – Ha ha, ta biết huynh sẽ không sao mà.
– Đại ca, huynh vừa rồi dọa chết bọn ta rồi. Bọn ta còn cho rằng Vong hồn bia sẽ một mực biến lớn hơn chứ. Nói thật nhé, ta thật sự sợ chết khiếp. Nếu lực lượng của Vong hồn bia mất đi sự khống chế thì bọn ta coi như là xong đời luôn.
– Ha ha. Đại ca à, huynh có phải đã thật sự thu phục được cái đồ quỷ kia không. Thế nào rồi, cái thứ đó có hữu dụng hay không. Hay là hại đây.
– …
Ngũ hành giáp thi một mặt thu lại lực lượng Ngũ hành bên trong tu luyện trường, một mặt mồm năm miệng mười chất vất Tiểu Khô Lâu, ai nấy đều lộ vẻ vui mừng hoan hỉ.
Tiểu Khô Lâu nhìn thấy vẻ tươi cười phát từ nội tâm của Ngũ hành giáp thi thì biết bọn họ thật sự vô cùng quan tâm tới mình. Nghe bọn họ nói một tràng như vậy, hắn cũng ý thức được hung hiểm trước đó, hiểu rõ rằng năm huynh đệ vì hắn đã suýt nữa thì chết. Hàn Hạo cảm thấy ấm áp trong lòng, vẻ mặt cũng trở nên nhu hòa, lộ ra nụ cười khó có được:
– Không có gì. Mảnh vỡ thần cách đó đã hoàn toàn dung hợp với ta. Hiện giờ cho dù ta sử dụng chút lực lượng của nó thì tên gia hỏa kia cũng sẽ không cảm nhận được vị trí của ta đâu.
– Rất khá, Tử Vong Chủ thần tương lai của ta.
Hàn Thạc cười ha hả nói:
– Lần này trong cuộc đại chiến của Vùng đất hỗn loạn, ngươi giải quyết cái tên La Cách cho ta.
Tiểu Khô Lâu trầm ngâm một chút rồi khóe miệng nở nụ cười thản nhiên trả lời:
– Được.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ma Vương - Quyển 10 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 26/02/2022 11:36 (GMT+7) |