Một Hạ vị thần tu luyện Hủy Diệt pháp tắc, ở phía tây bắc, luồng khí tức Hủy Diệt cực kỳ kinh khủng, thần thức Hàn Thạc vừa tiếp xúc liền bị sức mạnh hủy diệt ăn mòn, buộc hắn vội vàng lánh đi. Trong lòng Hàn Thạc hiểu, ở đó hẳn là vị trí của Bối Hi Ma Tư.
Né qua Bối Hi Ma Tư, thần thức Hàn Thạc tiếp tục hướng ra phía ngoài khai triển, hai loại thiên địa nguyên tố Thủy Hỏa đang tụ tập với nhau một chỗ. Hắn sực nhớ ra, biết ngay nơi đó là chỗ hai người Khắc Khắc Lạc Phổ Tư, Qua Lan Đức Nhĩ đang đợi. Hai người Khắc Khắc Lạc Phổ Tư, Qua Lan Đức Nhĩ, một tu luyện Thủy lực lượng, một tu luyện Hỏa lực lượng, nghe nói Thủy Hỏa không hợp, nhưng hai người này lại có quan hệ cực kỳ tốt, rất ngoài dự đoán của mọi người.
Ở bên Khắc Khắc Lạc Phổ Tư, Qua Lan Đức Nhĩ, Hàn Thạc cũng cảm nhận được rất nhiều khí tức của Ác ma, có thể khẳng định hai người kia hẳn cũng dẫn thân vệ của mình tới.
Lặng lẽ thu hồi thần thức, Hàn Thạc thở nhẹ một hơi, nhìn lên hư không, thần thức lâm vào Không Linh cảnh giới, bình tĩnh chờ thời điểm Tinh Thần Sa Lưu biến mất.
Cũng không biết trải qua bao lâu, hư không đủ màu sắc như bị một hòn đá ném vào mặt hồ, đột nhiên nổi lên những gợn sóng thật lớn. Những sắc thái rực rỡ, đan vào nhau trong hư không, từng đạo lưu tinh với hào quang đủ màu sắc liên tục bắn nhanh qua bầu trời.
Sau một trận hào quang bắn tung tóe làm người ta lóe cả mắt, những gợn sóng Tinh Thần Sa Lưu từ từ lan ra xa, các loại sức mạnh như bị vặn đi thành một vòng xoáy màu xám, đột nhiên xuất hiện giữa không trung. Vòng xoáy đó tựa hồ có lực hút vật chất rất mạnh, làm cho người ta có một cảm giác thần bí khó lường.
Khi Hàn Thạc đang kinh dị nhìn vòng xoáy ảo diệu đó, Mạn Đề Kha Nhĩ đột nhiên tỏ ra cực kỳ vui vẻ, quát khẽ:
– Tinh Thần Sa Lưu đã qua, chúng ta có thể tiến vào.
– Chuẩn bị xuất phát.
Lợi Duy Thản vẻ mặt ngưng trọng, trầm giọng nói:
– Đã được rồi, ngàn vạn lần không được mạo hiểm rời khỏi chúng ta một bước.
“Vèo Vèo Vèo”
Mấy chục thân ảnh trong khi Mạn Đề Kha Nhĩ và Lợi Duy Thản còn đang nói, đột nhiên tiến vào vòng xoáy đang chuyển động rất nhanh giữa không trung. Từ khí tức và vị trí của những người này, Hàn Thạc hiểu đây hẳn là hai Đại Ma Vương Khắc Khắc Lạc Phổ Tư, Qua Lan Đức Nhĩ.
– Hắc hắc, hai vị này gấp đến thế sao.
Lợi Duy Thản cười nhẹ, phất tay tạm thời dừng hành động của mọi người, đợi cho Khắc Khắc Lạc Phổ Tư, Qua Lan Đức Nhĩ từng người một toàn bộ tiến vào Thâm Uyên xong, mới mở miệng nói:
– Đi thôi.
– Bối Hi Ma Tư còn chưa đi vào mà. – Hàn Thạc đi theo phía sau Lợi Duy Thản, bay thẳng về phía vòng xoáy, như buột miệng hỏi một câu vô tình.
Lợi Duy Thản đang bay vào Thâm Uyên, có vẻ hơi kinh ngạc nhìn Hàn Thạc, tựa hồ rất giật mình khi biết Hàn Thạc có thể biết được hành tung của Bối Hi Ma Tư:
– Bối Hi Ma Tư luôn luôn độc lai độc vãng. Mỗi một lần tiến vào Thâm Uyên không đem theo bất kỳ một thủ hạ nào. Bốn người chúng ta cộng lại cũng không quen thuộc Thâm Uyên bằng hắn, tung tích của hắn cũng khó tra nhất, ngươi có biết hắn ở chỗ nào không?
Chỉ ngón tay về phía một đám cây rậm rạp ở phía tây bắc, Hàn Thạc nói vẻ đương nhiên:
– Ở dưới đó, cũng tu luyện Hủy Diệt pháp tắc như ta, ta có thể cảm nhận được.
Hàn Thạc vừa nói như vậy. Mạn Đề Kha Nhĩ cũng hơi lắp bắp kinh hãi, nói vẻ kinh dị:
– Hàn Thạc tiên sinh quả nhiên bất phàm, chúng ta đểu không thể nhận ra được hành tung của Bối Hi Ma Tư. Không ngờ ngươi lại có thể.
Khẽ gật đầu, Lợi Duy Thản cũng hơi giật mình, nhưng hai người vẫn không quá để ý về vấn đề này. Vừa nói xong, cửa vào Thâm Uyên đã hiện ra. Hàn Thạc cũng không nói gì thêm, tâm thần vừa động, vòng tròn hộ thân mỏng như cánh ve đã bao phủ cả thân thể hắn, hắc mang chợt lóe rồi biến mất, thân thể Hàn Thạc đã rơi vào Thâm Uyên.
Như đột nhiên rơi xuống một không gian xa lạ khác, những lực lượng nguyên tố cực kỳ đậm đặc rải rác ở một góc, trong từng hơi thở tựa hồ đều có nguyên tố thuận thế tiến vào thân thể, làm cho người ta có một loại cảm giác thần thanh khí sảng tuyệt vời.
Đi vào vùng sương mù xám xịt, Hàn Thạc định thần nhìn bốn phía, phát hiện ra mình như đang đi tới một không gian đặc thù. Đưa mắt nhìn quanh, thật ra đều như đang bập bềnh giữa không trung, giữa những thiên thạch thật lớn đủ mọi màu sắc, không ngừng bắn vào người, lóe ra những hào quang vô cùng sặc sỡ tuỵêt đẹp, làm cho người ta có loại cảm giác như đang lạc vào hư không vô tận hoang đường.
Phía trước, một thông đạo bằng khí lưu chẳng biết hình thành như thế nào, lóng lánh dị quang không ngừng. Từng đợt gió rít cuồng loạn, rú rít bên mình, ngọn gió sắc như dao thổi mạnh như muốn xô đổ cả những tảng đá thật lớn, làm cho người ta có thể tưởng tượng được sức mạnh đáng sợ của luồng gió đó.
– Đi theo chúng ta, đi! – Mạn Đề Kha Nhĩ hét lớn, thanh âm lại như bị tầng tầng trở ngại, khi lọt vào tai Hàn Thạc giống như văng vẳng từ rất xa.
Hàn Thạc nhướng mày, nhìn Mạn Đề Kha Nhĩ đang đứng rất gần mình hét lớn, hiểu được Thâm Uyên đích xác vô cùng thần kỳ. Mạn Đề Kha Nhĩ có thực lực Hạ vị thần, hắn hét lớn ở khoảng cách gần, thế mà thanh âm lại chỉ yếu ớt như vậy.
Thần thức vừa động, ở ngay cửa vào Thâm Uyên, Hàn Thạc đã cảm nhận được các loại sức mạnh, tám đại lực lượng nguyên tố, bốn lực lượng pháp tắc, còn có một vài niệm lực không thường thấy, như sợ hãi, oán khí, lúc thì giống như một mạng kênh rạch chằng chịt, lúc lại như là mạng nhện, đủ loại mạnh yếu bất đồng phiêu đãng khắp nơi.
– Lực lượng này, chắc là đủ loại cường giả chết ở Thâm Uyên, linh hồn sau khi bị hủy diệt, sức mạnh thân thể vẫn còn kéo dài. Ngàn vạn lần không được cố gắng hấp thu lực lượng này. Chúng nó phiêu đãng ở Thâm Uyên nhiều năm đã nhiễm đầy những khí tức kỳ dị bí ẩn không ai hiểu được, có khả năng xâm thực linh hồn mãnh liệt như Tinh Thần Sa Lưu. – Lợi Duy Thản vội nói.
Hai người Mạn Đề Kha Nhĩ và Lợi Duy Thản sau khi tới Thâm Uyên có vẻ trở nên vô cùng cẩn thận, không ngừng mở miệng nhắc nhở thủ hạ bên cạnh. Lợi Duy Thản vừa nói xong, lập tức bắt đầu cẩn thận bước lên phía trước, từng đạo lôi điện kết thành hình như lưới nhện, nhanh chóng ngưng kết ở con đường phía trước, đánh dạt toàn bộ lực lượng tràn ngập bốn phương tám hướng. Mạn Đề Kha Nhĩ phụ trách phía sau, phía sau hắn hình thành một khoảng tuyệt đối Hắc Ám, cắt nát toàn bộ những lực lượng ở đó ra. Dưới sự liên thủ của hai người, lợi dụng lực lượng của lôi điện và hắc ám, bảo vệ cho cả nhóm chắc chắn như thành đồng vách sắt, khiến cho những Ác ma này không có ai bị thương tổn chút nào.
Hàn Thạc ở giữa Mạn Đề Kha Nhĩ và Lợi Duy Thản, vừa vào đó là thần thức triển khai ngay. Ngay lập tức, hắn đã cảm nhận được những sức mạnh rối loạn ở đây. Đại bộ phận lực lượng này đều do những cường giả chưa có thần lực không cẩn thận tiến vào Thâm Uyên lưu lại sau khi chết, rồi lẫn với một vài quái lực rất đáng sợ của Thâm Uyên, trở nên có tính ăn mòn linh hồn mãnh liệt. Có lẽ vì sự đặc thù của Thâm Uyên, chúng cứ lãng đãng mà không biến mất giữa thiên địa!
Đột nhiên, Ma Anh của Hàn Thạc bỗng rục rịch. Gặp phải các loại sức mạnh rối loạn này, Ma Anh giống như một đứa trẻ đói khát, phát ra bản năng đòi ăn. Tâm thần vừa động, Ma Anh đã vận chuyển với tốc độ nhanh hơn rất nhiều. Từng đạo điện mang xanh đen lóe lên, đột nhiên tản ra khắp vòng tròn hộ thân của Hàn Thạc, Ma Nguyên lực tà ác âm hàn biến thành chất lỏng bao phủ vòng ngoài.
Trong chốc lát, Hàn Thạc giống như biến thành một khối nam châm thật lớn, chỉ thấy các loại sức mạnh tử vong, hủy diệt, oán khí, sợ hãi vân vân tràn ngập cửa vào Thâm Uyên, như những con ngựa điên đứt cương đột nhiên hướng về phía Hàn Thạc điên cuồng hội tụ.
– Hàn… Hàn Thạc tiên sinh, ngươi làm gì thế? – Lợi Duy Thản biến sắc, hắn đột nhiên phát hiện ra sức mạnh dị thường chung quanh chính là do Hàn Thạc gây ra, trong lòng nổi giận, quát lớn.
– Hàn Thạc, mau dừng lại, ngươi muốn hại chết chúng ta à? – Mạn Đề Kha Nhĩ cũng chấn động, vô cùng lo lắng về những gì Hàn Thạc đang làm.
Ở cửa vào Thâm Uyên luôn luôn tràn ngập rất nhiều các loại lực lượng đủ dạng, nếu chỉ có vài luồng lực lượng như vậy, Lợi Duy Thản và Mạn Đề Kha Nhĩ tuyệt sẽ không quan tâm. Nhưng nếu hơn mười đến cả trăm luồng đồng thời cuốn đến, với thực lực hai người quả cũng hơi đau đầu, mặc dù có thể dùng thần lực đánh dạt những sức mạnh này, nhưng như vậy cũng sẽ tiêu hao rất nhiều thần lực.
Đây mới là cửa Thâm Uyên, bên trong còn có đủ thứ hung hiểm bi ẩn đang đợi họ, nếu ở cửa vào mà đã hao phí hơn phân nửa vào, vậy sau khi chính thức vào trong Thâm Uyên, hai người sẽ rất bị động. Bởi vậy vừa thấy mấy trăm luồng lực lượng đồng thời hướng về phía nhóm mình, hai người lập tức khẩn cấp gào lên.
– Yên tâm đi, ta sẽ xử lý! – Hàn Thạc tỉnh táo quát một tiếng, Ma Anh trong cơ thể hình thành một hắc động sâu không thấy đáy, tản ra một lực hút tà ác kinh khủng hấp luyện những lực lượng này.
Mấy trăm luồng sức mạnh đột nhiên cuồn cuộn kéo tới, vì tốc độ quá cao, hình thành những luồng ánh sáng đủ mọi màu sắc chói mắt, toàn bộ chiếu thẳng lên người Hàn Thạc. Hàn Thạc mặt lộ vẻ kinh hỉ, vận chuyển Ma Nguyên lực đến mức tận cùng. Lúc này mọi người mới hiểu ra, lúc vừa tiến đến, họ nhìn thấy những đạo ánh sáng như sao băng đó là cái gì. Hóa ra đều là loại lực lượng lưu động với tốc độ cao này hình thành nên.
Đủ loại lực lượng các dạng chịu sự thôn phệ tà ác của Ma Anh, lóe sáng trên người Hàn Thạc rất nhanh, rồi nhanh chóng biến mất trong cơ thể hắn. Ma Anh của Hàn Thạc nghiễm nhiên trở thành một cái máy hút cực kỳ tinh xảo, vận chuyển với tốc độ cao, hút và chuyển hóa toàn bộ lực lượng này, hình thành Ma Nguyên lực tản ra từng tế bào trong lục phủ ngũ tạng Hàn Thạc…
Vốn hai người Lợi Duy Thản và Mạn Đề Kha Nhĩ còn hô to gọi nhỏ, trong nháy mắt đã phát hiện ra sự dị thường trong cơ thể Hàn Thạc, hai người đồng thời khép miệng lại, nhìn Hàn Thạc lúc này tựa hồ đã biến thành một thứ nguồn gốc tà ác, thần tình đều có vẻ hoảng sợ!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ma Vương - Quyển 6 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 06/02/2022 03:36 (GMT+7) |