Được Hàn Thạc căn dặn, Thổ Giáp thi và Kim Giáp thi một lần nữa hành động. Lần này do Kim Giáp thi mở đường, những viên đá cứng rắn trên đầu họ đột nhiên mềm xèo như cát, không hình thành chút trở ngại nào, tùy ý cho họ dần dần đi sâu vào trong Ác Ma Phong.
Người Kim Giáp thi vừa tiến vào bên trong Ác Ma Phong, cả người toát ra kim quang sáng chói. Những kim quang này như những sợi tơ có thể xuyên thấu tất cả, xuyên qua những lớp đá cứng rắn của Ác Ma Phong, hướng ra bốn phương tám hướng bắt đầu kéo dài ra.
Với sự giúp đỡ thăm dò của Huyền Ma, Hàn Thạc phát hiện ra những sợi tơ kim sắc trong cơ thể Kim Giáp thi bay ra đột nhiên ngừng lại, dường như đang kéo dài những sợi tơ kim sắc trong cơ thể ra, cố cảm ứng tất cả chung quanh. Việc này giống như Hàn Thạc dùng thần thức cảm ứng những khí tức sinh mạng chung quanh vậy.
Chẳng mấy chốc, Kim Giáp thi lập tức truyền về tin tức:
– Phụ thân, trong ngọn núi này có rất nhiều quáng thạch khác nhau, con không biết người cần loại nào?
Tán dương Kim Giáp thi một câu trước, rồi Hàn Thạc lập tức miêu tả cho hắn:
– Bên trong quáng thạch này ẩn chứa những sức mạnh giống như loại trên người tiểu Thủy tiểu Hỏa ấy, ngươi cảm ứng một chút xem có tìm được không?
Mỏ Thần tinh là một loại quặng rất đặc thù, bên trong ẩn chứa thần lực đủ loại hệ, nhưng loại quặng này lại có thể cắt đứt sự thăm dò của linh hồn, nên Thần dù cường đại cũng không thể cảm ứng được mỏ Thần tinh. Nhưng đối với Kim Giáp thi thì Hàn Thạc tin không thành vấn đề, chỉ cần là quặng là hắn đã có thể cảm ứng được sức mạnh bên trong – bất kỳ quặng nào!
– Phụ thân, không cảm ứng được mấy sức mạnh giống như trên người tiểu Thủy tiểu Hỏa, cả ngọn núi này không có lấy một khối loại quặng như người nói! – Kim Giáp thi trầm ngâm một chút, tựa hồ cố xác nhận tình huống bên trong Ác Ma Phong, một lát sau mới đáp.
– Không có hả? – Hàn Thạc sửng sốt. Thầm nghĩ có phải là sai chỗ rồi không, hay là bị người ta khai thác hết rồi?
– Không có thật mà!
Kim Giáp thi trả lời, chần chờ một chút, lại mở miệng nói:
– Nhưng lại có một vài quặng có sức mạnh trên người tiểu Thổ, còn vài quặng mang sức mạnh của phụ thân, vài thứ khác nữa mà con cũng không biết là cái gì!
Hàn Thạc ngẩn ngơ, rồi chợt tỉnh ngộ, vẻ mặt chấn động, khẩn cấp nói:
– Cái nào chẳng thế, thu hoạch những quặng đó cho ta, đem hết ra đây!
Mỏ Thần tinh không có Thủy hệ Hỏa hệ, cũng không có nghĩa là không có sức mạnh hệ khác. Kim Giáp thi nói như vậy làm Hàn Thạc lập tức ý thức được mình vừa rồi không diễn đạt hết ý. Kim Giáp thi đã chứng minh phán đoán của A Khắc Lợi. Bên trong Ác Ma Phong quả nhiên có mỏ Thần tinh chưa ai phát hiện.
– Được rồi phụ thân! – Kim Giáp thi vui vẻ đáp lại. Với sự giúp đỡ của Huyền Ma, Hàn Thạc phát hiện ra Kim Giáp thi tựa như là một con xuyên sơn giáp đầy sức mạnh thần thông, tung hoành giữa Ác Ma Phong, không hề bị những tầng đá cứng rắn trở ngại. Trong tay hắn mang theo một cái bao tải tổ bố mà Hàn Thạc đã sớm chuẩn bị, không ngừng tống vào đó đủ loại quặng có màu sắc khác nhau.
Thổ Giáp thi đứng đợi ở huyệt động mà Kim Giáp thi làm cho hắn, an phận chờ đợi Kim Giáp thi xong việc.
– A Khắc Lợi, không bao lâu nữa chúng ta có thể tìm được thứ chúng ta muốn! – Hàn Thạc tâm tình rất thoải mái, nhìn A Khắc Lợi đang nhìn hắn cười nói.
– Bố Lai Ân, chỉ bằng một Thần tu luyện sức mạnh Địa hệ mà có thể lấy được tất cả mọi thứ trong Ác Ma Phong cho chúng ta à? Ngươi không nói đùa đó chứ? – A Khắc Lợi cười khổ, rõ ràng không tin Hàn Thạc.
Nếu Thần tu luyện sức mạnh Địa hệ mà có thể lợi dụng sức mạnh tìm được mỏ Thần tinh, vậy thì trên Chúng Thần đại lục sớm đã không còn mỏ Thần tinh nào nữa rồi! A Khắc Lợi mặc dù cũng là lần đầu tiên tiến đến Chúng Thần đại lục, nhưng cũng biết sự thần bí của mỏ Thần tinh tuyệt đối không phải Thần tu luyện sức mạnh Địa hệ có thể tìm được. Do đó hắn rất hoài nghi lời của Hàn Thạc.
– Đợi tí nữa ngươi sẽ biết con trai ta làm được gì cho chúng ta!
Nếu chỉ Thổ Giáp thi đương nhiên không có khả năng hoàn thành chuyện này, nhưng thêm vào Kim Giáp thi thì lại khác hẳn. Hắn có thể cảm ứng được tất cả năng lượng quáng thạch, điểm này thì A Khắc Lợi đương nhiên không biết.
– Vậy thì ta đợi! – A Khắc Lợi lắc lắc đầu, trong lòng cảm thấy rất hoang đường.
– Chủ nhân, hơi không ổn rồi! – Đột nhiên, Đỉnh Linh truyền tấn cho Hàn Thạc, có vẻ có chút kinh dị.
– Chuyện gì thế? – Hàn Thạc đang nói với A Khắc Lợi, thấy Kim Giáp thi tựa hồ đã sắp xếp xong tất cả mọi việc, cũng không quá để ý đến tình huống Ác Ma Phong, vừa nghe vậy vội vàng một lần nữa tập trung sự chú ý vào Ác Ma Phong. Với giúp đỡ của Huyền Ma quan sát nhất cử nhất động trên đó.
– Trong ngọn núi có mấy cái động tăm tối, khi tiểu Kim xuyên vào trong, không thể tránh khỏi thông qua một vài huyệt động. Ngài có chú ý không, trong những động này có vài lưới nhện tán loạn, trên đó có vài con nhện con, chúng nó có hình thể rất nhỏ, nhưng lại có bộ mặt của nhân loại, dường như còn có trí tuệ, tựa hồ đang quan sát hành động của tiểu Kim.
Đỉnh Linh vừa nói như vậy, Hàn Thạc lệnh cho Kim Giáp thi dừng hành động, đứng yên trong một huyệt động. Nhờ giúp đỡ của Huyền Ma trên người Kim Giáp thi, Hàn Thạc quả nhiên phát hiện ra bên trong huyệt động có một lưới nhện bị phá. Trên tơ nhện mềm mại có mười con nhện to bằng ngón cái. Sau khi cẩn thận quan sát, Hàn Thạc phát hiện ra những con nhện to bằng ngón cái này đích xác có bộ mặt nhân loại bé tí, con mắt nhỏ xíu như những hạt châu chuyển động liên tục, thận trọng quan sát Kim Giáp thi.
“Ủa?” – Hàn Thạc cũng có chút kinh ngạc. Tình huống này giống hệt như Đỉnh Linh vừa nói, những con nhện này đích xác đang nhìn Kim Giáp thi.
– Tiếp tục thu hoạch quặng bên trong, một khi lấy hết lập tức trở lại, đừng dừng lại! – Hàn Thạc lại hạ lệnh cho Kim Giáp thi, trong đầu âm thầm nghĩ xem có chỗ nào quái lạ không.
– Biết rồi phụ thân! – Kim Giáp thi đáp lại, tiếp tục xuyên vào trong Ác Ma Phong, loanh quanh thu thập những quặng Thần tinh này.
Mỏ Thần tinh này rải rác các nơi trong Ác Ma Phong, rất phân tán, khoảng cách giữa hai khối Thần tinh có đôi khi rất xa. Kim Giáp thi bận rộn lâu như vậy cũng đã tìm được trên trăm khối Thần tinh. Số này đã là chín phần mười ở Ác Ma Phong rồi.
Trong lòng Hàn Thạc vẫn có chút nghi hoặc, không rõ bên trong Ác Ma Phong sao lại có nhiều nhện như vậy. Nhìn hình dáng mấy con nhện này lại rất kỳ quái, còn làm Hàn Thạc có loại cảm giác quen thuộc quái dị, càng làm hắn nghi hoặc khó hiểu.
– Không đúng, mau bảo tiểu Kim trở về!
Đột nhiên, Đỉnh Linh kêu lớn vào thần thức Hàn Thạc:
– Bên trong Ác Ma Phong có một sinh mạng cường đại đang thức tỉnh, nó đang trong trạng thái ngủ say đặc thù, đến cả ta cũng không cảm ứng được, nó nguy hiểm vô cùng, chúng ta phải lập tức rút lui!
Hàn Thạc kinh hãi thất sắc, đang chuẩn bị hạ lệnh cho Kim Giáp thi, thông qua Huyền Ma trên người Kim Giáp thi đã biết tại sao Đỉnh Linh lại khẩn trương như vậy.
Ở trung ương Ác Ma Phong có một huyệt động rất lớn, chiếm cứ bốn phần không gian của bụng núi. Một mảng lưới nhện thật lớn treo trong huyệt động. Trên đó có một con nhện dài ba mươi thước, mỗi một trảo bén nhọn đều dài mười thước. Con nhện đó có một gương mặt nhân loại mỹ lệ đầy nữ tính, hàng lông mi dài mượt nhè nhẹ nhấp nháy, tựa hồ đang từ trong mộng sắp thức tỉnh.
Dưới thân mụ, có một đống Thần tinh màu đen rất lớn. Mụ tựa hồ vẫn đang tập trung chìm vào việc hấp thu thần lực Hắc Ám bên trong, cho nên mới không hề có khí tức như vậy.
Hàng lông mi mụ nhúc nhích, một luồng sức mạnh Hắc Ám vô cùng kinh khủng dần dần tản ra khắp cơ thể mụ, cách xa như vậy mà Hàn Thạc ở ngoài dãy núi vẫn cảm giác được áp lực đáng sợ!
Lúc này, hai mắt Kim Giáp thi nhìn chằm chằm vào thần tinh chứa đầy năng lượng hắc ám dưới thân mụ, đang chuẩn bị lấy nó cho Hàn Thạc, có vẻ còn chưa ý thức được hắn đang đối mặt với một sinh vật nguy hiểm sắp thức tỉnh.
– Trở về, mau trở về cho ta! – Hàn Thạc ra lệnh cho Kim Giáp thi như điên, có lẽ vì quá khiếp sợ, nên trong khi dùng thần thức truyền tấn cũng không tự chủ được mở miệng hét lớn lên.
– Bố Lai Ân, sao thế? – A Khắc Lợi bị Hàn Thạc làm giật bắn cả người, kinh hãi hô lên.
– Phụ thân, còn có một khối cuối cùng, lấy xong là con ra ngoài! – Kim Giáp thi rất tận tâm tận chức, muốn làm xong việc cho Hàn Thạc.
– Mặc kệ khối Thần tinh quỷ quái đó, trở về cho ta! Ngay lập tức! – Hàn Thạc gầm lên.
A Khắc Lợi bị dọa lùi lại vài bước.
– Bố Lai Ân ngươi điên rồi. Ngươi đã quên mục đích của chúng ta rồi? – A Khắc Lợi cả kinh, lập tức tiến lên một bước, tựa hồ cảm thấy trạng thái này của Hàn Thạc hơi có vấn đề, muốn giúp hắn khôi phục.
– Cút ngay! – Không đợi A Khắc Lợi đến gần, Hàn Thạc vung cước đá ra, A Khắc Lợi bị đá bay ra ngoài, bắn cả người vào vách đá.
– Ngươi làm gì thế?
A Khắc Lợi giận dữ, cố nén cơn đau đứng lên, lớn tiếng quát lớn Hàn Thạc:
– Ngươi muốn nuốt trọn à?
Không thèm đáp lời A Khắc Lợi, Hàn Thạc tập trung tất cả sự chú ý vào Kim Giáp thi. Được Hàn Thạc ra lệnh, Kim Giáp thi hiểu được sự khẩn cấp của phụ thân mình, cuối cùng nhìn thoáng qua đống Thần tinh màu đen dưới con nhện mặt người đó, lập tức theo đường cũ lui về.
Khi Kim Giáp thi vừa rút lui, con nhện mặt người thật lớn rốt cục hoàn toàn tỉnh dậy khỏi trạng thái ngủ say. Sức mạnh Hắc Ám kinh khủng trên người mụ thoáng cái khuếch tán ra, thông qua những sợi tơ nhện dưới thân mụ bắn vào giữa Ác Ma Phong, lan ra bốn phương tám hướng.
– Gan lớn bằng trời, dám trộm đồ của La Ti ta! – Con nhện khổng lồ mặt người gầm lên, tiếng gầm tản ra rất xa, quanh quẩn khắp nửa dãy núi.
“A…” – Kim Giáp thi còn chưa ra khỏi Ác Ma Phong đã bị trúng mấy sợi tơ chứa đầy thần lực hắc ám, đột nhiên kêu to lên.
– Bảo hắn bất chấp tất cả trở về mau, ta sẽ hy sinh vài ma đầu bảo vệ cho hắn! – Đỉnh Linh vội vàng truyền tấn.
– La Ti, Tri Thù nữ thần La Ti! Không ngờ lại là mụ! Ta làm sao xui xẻo như vậy chứ! – Lúc này vừa nghe con nhện mặt người đó gào lên, Hàn Thạc khiếp sợ thì thào.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ma Vương - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 11/02/2022 03:36 (GMT+7) |