Những người còn lại cũng đã bước ra khỏi cửa không gian, cũng đều đang đứng trong sơn cốc nhìn quanh bốn phía. Trong đó Vưu Ny Ty và Ba Nại Đặc đứng cùng nhau, đang thấp giọng thì thầm, hẳn là muốn tìm biện pháp thích hợp để đối phó với tình cảnh trước mắt.
Thần thức Hàn Thạc triển khai, vừa chuẩn bị thăm dò tình thế chung quanh, lập tức cảm ứng được trên đỉnh đầu ẩn sâu trong đám mây mù có một kết giới tồn tại. Kết giới mang theo khí tức hủy diệt rất rõ ràng, có năng lực phản ứng linh mẫn, có thể nhận thấy được sự thăm dò của thần thức hắn. Thần thức Hàn Thạc vừa lan ra khu vực đó, mây mù đột nhiên nhộn nhạo hẳn lên.
Hàn Thạc cả kinh, lập tức thu hồi thần thức. Hắn không biết thần thức có thể xuyên qua được kết giới kia không, nhưng thấy kết giới có thể cảm ứng được thần thức, lập tức không dám tiếp tục mạo hiểm nữa để khỏi khiến cho chủ nhân nơi này phản ứng.
Phía sau Hàn Thạc, từ cửa không gian lục tục đi ra những tên gia hỏa đã gia nhập hàng ngũ Liệp Thần giả. Những người này vừa từ cửa không gian đi ra, ánh mắt chợt lóe lên vẻ vô cùng hưng phấn, dùng ánh mắt hung tàn nhìn đám người Hàn Thạc như nhìn những con mồi.
Lạp Đức Mạn là người cuối cùng từ cửa không gian đi ra. Hắn hẳn là ở lại cuối cùng để thu hoạch cửa không gian bên kia và thu hồi viên cầu màu vàng nhạt phát ra những pháp châu Hủy Diệt để người của Khắc Đốn gia tộc trong pháo đài Phàm Nhĩ Tạp không tìm thấy đầu dây mối nhợ vì sao họ biến mất.
Ra khỏi cửa không gian, Lạp Đức Mạn lập tức tìm tung tích của Vưu Ny Ty ngay. Khi hắn thấy Vưu Ny Ty bèn cười hắc hắc không thôi, trong lòng không biết đang nghĩ việc gì mà tràn đầy sắc thái dâm uế.
– Hoan nghênh mọi người đi tới cứ điểm của liên minh Liệp Thần giả chúng ta. Ta xin giới thiệu mọi người với thủ lĩnh tu luyện sức mạnh Hủy Diệt của chúng ta, Bố La Tư Đặc đại nhân! – Lạp Đức Mạn cao giọng hướng về phía một huyệt động thật lớn bên cạnh sơn cốc hô to, vẻ mặt rất cung kính.
– Lạp Đức Mạn, ngươi khổ cực rồi! – Bên trong huyệt động đột nhiên phát ra giọng nói đều đều.
– Được làm việc cho Bố La Tư Đặc đại nhân là vinh hạnh của ta!
Lạp Đức Mạn không dám kể công, cao giọng nói:
– Những người tu luyện sức mạnh Hủy Diệt ở Phàm Nhĩ Tạp pháo đài cơ hồ đều được ta đưa đến đây cả, đại nhân còn có gì phân phó không?
– Tốt lắm! Ngươi đã có công bắt những người này, ta cho ngươi hai thần khí! – Bố La Tư Đặc bên trong huyệt động không thấy bóng người, chỉ nghe hắn trầm giọng nói.
Lạp Đức Mạn mừng quá, lập tức thu lấy cánh cửa không gian còn lại phía sau lưng, rồi nhảy lên lao vào bên trong huyệt động.
Hàn Thạc mặc dù không thể nhìn thấy chân diện mục Bố La Tư Đặc trong huyệt động, cũng không thể cảm ứng được khí tức trên người hắn, nhưng lại có thể khẳng định hắn nhất định là Thượng vị thần. Chỉ dựa vào hắn là chủ nhân của viên cầu màu vàng nhạt là Hàn Thạc có thể khẳng định được rồi.
Vì một Trung vị thần quyết không thể ngưng tụ nhiều pháp châu Hủy Diệt như vậy. Hơn nữa bên trong mỗi một pháp châu Hủy Diệt còn có thần lực Hủy Diệt cường đại đến thế!
Chẳng mấy chốc Lạp Đức Mạn đã quay lại. Hắn tựa hồ tìm được vật mình muốn, có vẻ phấn chấn hơn lúc nãy.
– Bố La Tư Đặc đại nhân nói, những người tu luyện sức mạnh Hủy Diệt chỉ cần thôn phệ thần lực một người bên cạnh, cho dù là một phần tử của chúng ta cũng có thể sống sót rời khỏi sơn cốc này! Nếu không, chỉ có đường chết mà thôi! – Lạp Đức Mạn vừa ra, đứng trước cửa huyệt động cao giọng nói.
Lời này vừa nói ra, mọi người bên trong sơn cốc ai nấy sắc mặt đại biến, đều thận trọng đứng xa người bên cạnh một khoảng cách, sợ sẽ có người đột nhiên hạ thủ.
Hàn Thạc sớm đã đoán ra sẽ có kết quả như vậy. Bố La Tư Đặc phí tâm nghĩ đủ mọi cách để Lạp Đức Mạn triệu tập đám tu luyện sức mạnh Hủy Diệt tới chỗ này, tuyệt không phải trực tiếp để giết chết một cách đơn giản. Dựa theo những gì Lạp Đức Mạn nói ở trong cửa hàng, Liệp Thần giả tu luyện sức mạnh Hủy Diệt rất ít, trong tay Bố La Tư Đặc không có người nào có thể sử dụng được, nên mới phân phó một người tu luyện sức mạnh Hắc Ám như hắn đi làm chuyện này. Từ đây có thể thấy Bố La Tư Đặc nhất định rất thiếu thủ hạ.
Hàn Thạc từng lợi dụng sức mạnh tử vong thôn phệ lão bà nọ, tự mình đã trải qua loại cảm giác này, hắn hiểu được bất kỳ ai một khi đã trải qua một lần đều rất khó có thể ngăn cản ham muốn kinh khủng trong lòng, cuối cùng sẽ gia nhập vào trận doanh của Liệp Thần giả, trở thành một bộ phận trong số họ.
Dù sao không có bao nhiêu người được như Hàn Thạc, từ lúc bắt đầu tu luyện ma công đã dùng ý chí để đấu tranh bản thân. Họ không phải là hắn nên không chịu được sự hấp dẫn đáng sợ này!
Bố La Tư Đặc chính vì hiểu rất rõ điểm này nên mới bày ra việc này, hắn cũng tin một khi có người thử loại cảm giác này sẽ khó có thể dứt bỏ được, cuối cùng khẳng định sẽ là Liệp Thần giả, làm việc cho hắn.
Trong khi Lạp Đức Mạn nói, những người trong sơn cốc đều xao động dữ dội. Sau khi Lạp Đức Mạn nói xong, mây mù lẩn quẩn trên bầu trời đột nhiên hạ xuống một quyển trục khổng lồ, trên đó có ghi lại phương pháp thôn phệ sức mạnh Hủy Diệt của người đồng hệ.
Trong sơn cốc, những người chưa trở thành Liệp Thần giả đều chưa thấy quyển trục mà Lạp Đức Mạn bán ở cửa hàng, cơ hồ đều không hiểu phải làm sao có thể thôn phệ được sức mạnh Hủy Diệt của người đồng hệ, khi quyển trục khổng lồ hạ xuống, rất nhiều người đều tỏ vẻ kinh nghi.
Chú ý quan sát một chút, Hàn Thạc phát hiện ra dưới sự uy hiếp tử vong và sự hấp dẫn thực lực tiến nhanh một bước, có một bộ phận đã bắt đầu âm thầm nghi nhớ nội dung trên quyển trục. Phương pháp thôn phệ đồng loại cũng không khó, chỉ cần có phương pháp chính xác hướng dẫn là cơ hồ ai cũng có thể nắm được cả.
Những người nào hai mắt dán vào quyển trục, lặng lẽ ghi nhớ phương pháp thôn phệ trên quyển trục có thể khẳng về sau chúng nhất định sẽ trở thành Liệp Thần giả thôn phệ đồng loại. Một vài người còn lại thì lập trường rất kiên định, trong lòng mâu thuẫn giữa lý trí và sự hấp dẫn, cũng dần dần bắt đầu dao động.
Nếu không có uy hiếp tử vong, nơi này ít nhất có thể có một bộ phận rất lớn sẽ khinh thường nội dung trên đó. Dù sao Liệp Thần giả chính là công địch cả Chúng Thần đại lục, bị mọi người phỉ nhổ. Nhưng dưới sự uy hiếp tử vong, sự phản kháng của họ đã biến mất vĩnh viễn, cái này làm họ phải tự hỏi xem nên làm gì cho tốt.
– Ta sẽ nhìn vào nhất cử nhất động của các ngươi. Yên tâm, người nào dám động thủ, mặc dù đối thủ của ngươi mạnh hơn ngươi, ta cũng sẽ giúp ngươi chế phục hắn! Ta có thể cam đoan, chỉ cần có tâm trở thành một phần tử trong chúng ta, ngươi chẳng những có thể không chết, còn có thể phát triển với tốc độ nhanh hơn nhiều! – Bố La Tư Đặc bên trong huyệt động một lần nữa lên tiếng cam đoan, làm cho những người đang do dự có quyết tâm lớn hơn nữa.
– Thần tinh là loại khả ngộ bất khả cầu, nhưng người tu luyện sức mạnh đồng hệ thì tùy ý là có thể thấy được. Họ đều là một khối Thần tinh sống, các ngươi tưởng tượng quá trình tuyệt vời này, lợi dụng sức mạnh người khác giúp cho thực lực của mình, đây là sự hưởng thụ hấp dẫn đến đâu… – Lạp Đức Mạn càng như một thuyết khách, khi Bố La Tư Đặc vừa dứt lời lại tiếp tục thao thao bất tuyệt dụ hoặc những những người ở đây.
Dưới sự xúi giục của Bố La Tư Đặc và Lạp Đức Mạn, Hàn Thạc phát hiện ra những người do dự rõ ràng bị ảnh hưởng, âm thầm bắt đầu ghi nhớ những gì ghi trên quyển trục lơ lửng trên bầu trời, trộm thử vận dụng sức mạnh này trong cơ thể.
Không khí trong sơn cốc đột nhiên trở nên rất quỷ dị, mỗi người đều âm thầm đứng xa người khác một chút. Cho dù là bằng hữu lúc này cũng đều sinh ra tâm đề phòng lẫn nhau. Lúc này, bên cạnh mình không có một người nào đáng để tín nhiệm, mỗi người đều có thể trở thành địch nhân của mình.
Vốn những người này lúc nãy còn tụ lại cùng nhau, bây giờ đang đứng xa nhau dần, ngược lại những Liệp Thần giả chính thức lại đứng tụ lại thành một đoàn, khóe miệng đều nở nụ cười lạnh lùng nhìn cử động của những người này, tựa hồ cảm thấy rất thú vị.
– Các ngươi, các ngươi muốn làm gì? – Vưu Ny Ty và Ba Nại Đặc đứng cùng nhau. Nàng phát hiện ra tình thế không ổn, thanh âm có chút hoảng loạn.
Không ai đáp lời nàng!
Cho dù là những hộ vệ của Khắc Đốn gia tộc cũng lặng lẽ đứng xa họ ra, ai nấy ánh mắt lóe lên, cũng chỉ có họ biết được mình đang ngấm ngầm có tâm tư gì đó.
Tới lúc này, trong lòng Hàn Thạc cũng hơi thấp thỏm bất an. Hắn không phải sợ người bên cạnh đột nhiên trở tính tấn công hắn, mà là không biết phải dùng phương pháp gì để ra khỏi sơn cốc này.
Có Thượng vị thần kinh khủng như Bố La Tư Đặc ở đây, Hàn Thạc muốn xông ra khỏi sơn cốc thì cơ hồ không có khả năng, nếu triệu hoán ra Thổ Giáp thi và Kim Giáp thi, một khi bị Bố La Tư Đặc phát hiện thì rất khó giải quyết.
Phương pháp có thể thật sự đảm bảo cho hắn có thể thoát chỗ này bây giờ chỉ còn có Huyết Liệt Ma Độn quyết thôi. Nhưng sử dụng huyết độn chạy trốn thì tương lai sẽ đại thương nguyên khí, không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì Hàn Thạc tuyệt không muốn sử dụng biện pháp cuối cùng này.
“Lòng hiếu kỳ hại chết người mà!” – Hàn Thạc thầm tự trách mình. Biết rõ đi tới đây sẽ có nguy hiểm mà còn mò vào. Nếu trước đây có thể nhờ Thổ Giáp thi để ly khai ở tu luyện tràng, hắn tin rằng căn bản không người nào có thể ngăn được hắn. Nhưng bây giờ có Bố La Tư Đặc thì đã khác hẳn.
“Hay là cũng lợi dụng sức mạnh Hủy Diệt thôn phệ một người, sau đó sẽ tìm cơ hội rời đi sau? Không được! Trừ phi giết chết tất cả người ở đây, nếu không mặc dù mình có thể chống cự được sự hấp dẫn đáng sợ này, một khi thân phận Liệp Thần giả ở đây tiết lộ ra ngoài, mình cũng không thoát khỏi được thân phận này!” – Hàn Thạc cũng khó xử, trong lòng không ngừng nghĩ phương pháp ra khỏi chỗ này như thế nào.
Một tiếng kêu đau đớn vang lên bên trong sơn cốc tiếng kim rơi cũng nghe được. Hàn Thạc đang khổ sở nghĩ ngợi phương pháp thoát đi, phát hiện ra một người lảo đảo, tựa hồ bị một ai đó ám toán.
– Ai? Là ai?
Hắn không ngừng xoay người, căm tức nhìn tất cả những người chung quanh, một thanh trường thương màu xanh trong tay lắc lư không chừng. Khi hắn xoay người, Hàn Thạc phát hiện ra phía sau lưng hắn có cắm một mũi tên màu xanh lá cây, vết thương chảy ra máu rất tanh, xem ra trên mũi tên đó còn có độc.
– Xin lỗi, An Lợi, ta biết ngươi luôn luôn ác cảm với Liệp Thần giả, không có khả năng thành một phần tử của chúng ta. Dù sao ngươi hẳn cũng phải chết mà, không bằng cho ta một cơ hội được sống! – Một thanh niên gầy gò, trên mặt mang theo những vết sẹo lấy ra một mũi tên tinh xảo chỉ vào hắn, thần lực Hủy Diệt trong cơ thể thấm đẫm giữa mũi tên.
– Lạp Cách, không ngờ lại… lại là ngươi! Ta từng cứu ngươi một mạng, thế mà ngươi tập kích ta! – An Lợi trúng phải một mũi tên, không dám tin nhìn người tập kích, hai mắt trợn trừng, hiển nhiên phẫn nộ tới cực hạn.
– Ừm, ta vẫn cảm kích ngươi, cho nên mới cho ngươi thêm một cơ hội cứu ta thêm một lần nữa. Ta nghĩ ngươi nhất định cũng sẽ rất vui! Gặp lại, An Lợi, ta sẽ nhớ ngươi hai lần đã cứu ta! – Thanh niên gầy gò tên là Lạp Cách phóng “Vèo Vèo Vèo” ba mũi tên liên tục, mỗi một mũi đều ẩn chứa thần lực Hủy Diệt.
An Lợi trúng phải một mũi tên của Lạp Cách tập kích, rõ ràng đã không thể sống được. Với khoảng cách gần như vậy mà Lạp Cách lại toàn lực ra tay, ba mũi tên bay ra thì An Lợi cuối cùng chỉ tránh được có hai, lại có một mũi cắm vào ngực hắn.
Cùng lúc đó, Lạp Cách đột nhiên khẩn cấp nhằm phía An Lợi trúng phải hai mũi tên, nhân cơ hội đấm mạnh hai quyền, sức mạnh cuồng bạo toàn bộ tràn vào cơ thể An Lợi, hoàn toàn đánh bại An Lợi.
– Các vị, hắn là của ta, các ngươi tự tiện đừng cướp đồ của ta đó! – Lạp Cách đặt hai tay phía sau An Lợi, ngẩng đầu quay về những người chung quanh nhếch miệng cười, nụ cười rất tươi, nhưng ai nấy đều cảm thấy lạnh mình.
Một người có thể quyết đoán giết chết ân nhân cứu mạng mình, lại ra tay ác độc như vậy, hơn nữa từ đầu tới cuối không có đến nửa điểm áy náy thì hắn đã tới mức điên cuồng hết thuốc chữa rồi, khó trách hắn là người đầu tiên động thủ!
Người súc sinh như thế thường thường ai cũng cố kỵ. Nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của hắn, mọi người vô tình lui lại mấy bước, giống như dùng cử động này cho thấy thái độ của mình.
– Mẹ nó, lại có người như thế à!
Đến cả những tên đã trở thành Liệp Thần giả cũng bắt đầu phản cảm với cách làm của hắn, không nhịn được chửi toáng lên. Tên Liệp Thần giả này khó có thể khống chế được sự hấp dẫn về việc thôn phệ người cùng hệ, nhưng ngoại trừ việc này ra, họ cũng không khác với người tu luyện bình thường, cũng có thất tình lục dục, có bằng hữu của mình, đối với loại điên cuồng bênh hoạn như thế này cũng cảm thấy khó có thể chịu được.
Bên cạnh Lạp Cách đột nhiên tự động tách ra một khu vực rộng lớn. Bên cạnh không ai khác chính là ân nhân cứu mạng của hắn An Lợi, đang bị hắn áp dụng phương pháp thôn phệ, trong tiếng kêu gào như quỷ khóc sói tru của An Lợi. Nụ cười ôn hòa của Lạp Cách trong mắt mọi người tựa hồ càng ngày càng dữ tợn!
– Chia ta một nửa nhé, đỡ công ta đi tìm mồi! – Đột nhiên một tiếng cười khẽ rất không hợp hoàn cảnh từ một góc truyền ra.
Lời này vừa nói ra, mọi người đều cả kinh, thầm nghĩ ai lớn mật như vậy, dám trêu vào sát tinh Lạp Cách này? Vừa nghĩ như vậy, mọi người vô tình quay đầu nhìn về phía thanh âm truyền đến.
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Hàn Thạc lững thững đi ra, nụ cười còn chân thành hơn cả Lạp Cách, đứng xa xa nhìn Lạp Cách tiếp tục nói:
– Ngươi là người biết cách báo đáp ân tình như vậy, ta nghĩ nhất định sẽ không quá để ý đâu!
– Thú vị thú vị!
Lạp Cách vỗ tay cười to, nhìn Hàn Thạc cười hà hà, nói:
– Nhưng ngươi phải nhanh lên một chút đó, chậm chút nữa là có thể không còn phần ngươi đâu!
– Ta không khách khí đâu! – Hàn Thạc cười dài một tiếng, tốc độ đột nhiên nhanh hơn, hướng thẳng về phía Lạp Cách vọt tới.
– Ta đợi! – Lạp Cách dừng lại không còn tiếp tục thôn phệ An Lợi nữa, đột nhiên đứng lên, mũi tên nhanh chóng ngắm trúng vào người Hàn Thạc. Lạp Cách có thực lực Hạ vị thần trung kỳ, trong mắt những người đứng xem hắn lại vô cùng nguy hiểm, nhất là tâm tính ác độc của hắn càng làm cho người ta phải cố kỵ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ma Vương - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 11/02/2022 03:36 (GMT+7) |