– Bại tướng dưới tay, còn dám khẩu xuất cuồng ngôn!
Bạch Tử Lương cười lạnh một tiếng, chỗ mi tâm hiện lên một đóa Hồng Liên nhị phẩm, vù một tiếng, nhanh chóng lướt tới, đẩu thương đâm thẳng, trong nháy mắt hơn mười đạo thương ảnh bay tới, uy lực công kích trực tiếp bao phủ mấy trượng xung quanh, làm cho người ta không phân rõ thiệt giả, khí thế trong nháy mắt ra, trong đó mang theo yêu khí cuồng bạo, vừa ra tay khí thế đã phi phàm.
Cơ Mỹ Mi nhanh chóng quay đầu lại nhìn ca ca một cái, quả thấy Cơ Đức Hải theo bản năng khẽ vuốt cằm, nhất thời trong lòng mừng rỡ.
Thương thuật nhi tử sở tập vốn là bất phàm, chính là gia truyền của Cơ gia, nhi tử cũng là khổ công rèn luyện. Cơ Mỹ Mi nàng cũng không phải không có nhãn lực, trong lứa thế hệ ngang hàng với nhi tử ở Cơ gia, sợ là không người nào có thể so sánh được với nhi tử của mình.
Số đại lão khác bên phía Yêu quốc cũng gật đầu tán dương cũng không ít, tu vi Hồng Liên nhị phẩm đúng là khó có được thực lực tiến công như thế này, tên này đúng là hiếm thấy, sợ là trong số những người có tu vi đồng cấp, người có thể ngăn cản một kích của hắn cũng không nhiều lắm, không hổ là Vạn Yêu Thiên xuất ra.
Bạch Tử Lương xuất thủ hung mãnh như thế, người bên phía Tiên quốc cũng lập tức ngừng lại hô hấp, ngưng thần mà nhìn, trong lòng cũng căng thẳng. Bất kể Miêu Nghị có phải thủ hạ của mình hay không, trận chiến này quan hệ đến thể diện của Tiên quốc, ngay cả Tông Trấn cũng ngưng thần nhìn chăm chú.
Nhạc Thiên Ba và Trình Ngạo Phương càng không cần phải nói, đối với hai người bọn họ mà nói, đến trình độ này của Miêu Nghị chiến bại mất tính mạng cũng là chuyện nhỏ. Đến lúc đó chẳng những là thể diện của Tiên quốc bị mất hết, hai người lại càng khó đối mặt với trên dưới Tiên quốc.
Không thể không nói, Bạch Tử Lương vừa ra tay liền chấn nhiếp rất nhiều người, không ít tu sĩ đồng cấp trong các môn phái đều đang tự vấn lòng, hỏi mình có thể ngăn cản một kích của Bạch Tử Lương hay không.
Trái tim của Bát Giới như treo lên tận cổ họng, Lão Bản Nương lại càng khẩn trương, mười ngón tay nắm chặt dưới bàn.
Nếu nàng quá mức quan tâm thì sẽ rối loạn phân tấc, nhưng thợ mộc đứng phía sau Lão Bản Nương lại không hề lo lắng, trước kia trong sa mạc hắn đã tận mắt nhìn thấy uy lực của một thương trong tay Miêu Nghị. Có thể nói không hề thua kém so với xuất thủ trước mặt của Bạch Tử Lương, hơn nữa hiện nay tu vi của Miêu Nghị lại càng tiến bộ hơn xưa, muốn ngăn cản đối phương cũng không khó.
Thứ Miêu Nghị chú ý không phải là công kích của Bạch Tử Lương, công kích của Bạch Tử Lương nhìn như bén nhọn, nhìn như có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kỳ diệu với Nhất Thương Thập Sát của hắn, nhưng hắn vừa nhìn ra thương ảnh bao phủ mà đến phần lớn là trống rỗng, chẳng qua dưới tình huống làm người ta khó lòng phòng bị lại giấu rất nhiều biến hóa, có thể tấn công bất kỳ chỗ nào trên người ngươi vào bất cứ lúc nào, còn Nhất Thương Thập Sát của Miêu Nghị hắn thì chiêu nào cũng là thật.
Miêu Nghị chân chính chú ý chính là yêu khí hộ tống Bạch Tử Lương bộc phát ra lúc xuất thủ, nhưng hắn đã sớm được Nhạc Thiên Ba nhắc nhở, biết Vạn Yêu quyết thi triển ra yêu khí không thể tầm thường, làm hắn không dám khinh thường, chuẩn bị tinh thần sẵn sàng ứng đối.
Về phần công kích của Bạch Tử Lương, chẳng qua chỉ có như vậy, trong mắt hắn quả thực là múa rìu qua mắt thợ.
Lão Bạch chỉ điểm hắn mặc dù là thương pháp, nhưng không chỉ chỉ điểm cho hắn thương pháp, vì theo như lời lão Bạch đã nói “người ta đoạt đồ của ngươi ngươi có năng lực đánh trả”, điều này mới khiến hắn cầm lên một cây mộc thương đối mặt với núi cao biển rộng, đối mặt với thiên địa, đối mặt với tinh không mênh mông, đối mặt với tương lai.
Theo tu vi của Miêu Nghị tăng lên, càng ngày càng cảm nhận được những gì lão Bạch nói không phải là nói ngoa, nói cho hắn người ta đoạt đồ của ngươi ngươi có năng lực đánh trả, = thứ thật sự cho hắn, không chỉ là thương pháp, mà là thứ ẩn chứa sau lưng thương pháp, tu vi càng cao càng có thể cảm nhận được chỗ ích lợi trong đó, có thể nói cả đời hưởng thụ, không phụ lại kính ngưỡng của Miêu Nghị đối với hắn.
Lúc này Miêu Nghị có thể nói không nhúc nhích nhìn Bạch Tử Lương giết ra một mảnh thương ảnh mà đến, sắc mặt không chút thay đổi, vẫn chú ý sự biến hóa của yêu khí, cho đến khi công kích của thương ảnh bao phủ đến trước gót chân.
– Anh anh…
Tiếng rồng ngâm đột nhiên vang lên.
Quá nhanh! Mọi người chỉ cảm thấy một chữ ‘nhanh’, Miêu Nghị đột nhiên động thủ, một tay sau lưng, một tay cầm thương, đơn giản đánh ra một thương.
Đ – A – N – G… G! Một tiếng kim thiết vang lên, chấn động quanh quẩn bên trong khu đất trống, pháp lực chạm vào nhau như sóng xung kích, kích động bụi đất bay lên tứ tán, mặt đất như vỏ trứng bị đánh nát, trong nháy mắt đại diện tích khuếch tán nứt nẻ.
Cơ Mỹ Mi thấy vậy mí mắt trực nhảy, một thương tấn công cuồng bạo của nhi tử mình, thương ảnh chi chít bao trùm công kích trong nháy mắt biến mất, Miêu Nghị chỉ ra một thương, thậm chí không có động tác dư thừa, một thương tại chỗ, đã chế trụ công kích cuồng bạo của nhi tử mình, chỉ một thương đã chấm dứt công kích của nhi tử mình.
Trái tim Cơ Mỹ Mi nhất thời nhảy lên tới cổ họng, đứng cách xa như vậy rõ ràng cảm nhận được tự tin đến từ trên người Miêu Nghị.
Miêu Nghị thong dong đánh ra một kích, đối mặt với công kích cuồng bạo của Bạch Tử Lương, loại thong dong giống như chậm bước, hơn nữa còn là một cánh tay bắt thương phóng ra, tựa như từ trên một cành mai lộn xộn tiện tay hái một đóa hoa mai.
Thong dong như thế chính là một loại tự tin rất cường đại, người ta tựa hồ hoàn toàn không đặt nhi tử mình vào trong mắt, chân chính giống như hắn nói, chân chính là khí thế nhất thương nơi tay vô địch thiên hạ!
Trong tiếng kim thiết vang lên quanh quẩn, toàn trường trong nháy mắt yên tĩnh, nhìn chăm chú vào hai người đang giằng co trong bụi đất tràn ngập.
Phía sau màn tơ, ngón tay Phong Bắc Trần nhẹ nhàng gõ lên bàn làm Tần Tịch quay đầu lại liếc nhìn, Phong Bắc Trần quay đầu lại nhìn nàng lãnh đạm nói:
– Dùng thương thế đến cảnh giới này, không phải là thứ có thể dạy dỗ, cũng không phải là học với ai là có thể học được, phải dựa vào lĩnh ngộ của mỗi người. Người này khẩu xuất cuồng ngôn quả nhiên có mấy phần bản lĩnh.
Tông Trấn đang nâng chén đến miệng, chân mày cau lại, lúc này mới tiếp tục nâng chén nhấp rượu, từ từ đặt chén rượu xuống, tựa hồ có vài phần lòng tin, thoải mái hơn không ít.
Chỉ một thương này, phàm là người có nhãn lực đều nhìn thấu ai mạnh ai yếu, có thể nói chỉ cần một thương đã lộ ra chân tướng!
– Tốt!
Nhạc Thiên Ba đột nhiên làm phép khen một tiếng, vang dội cả bồn địa.
– Tốt! Quân Sử cũng ủng hộ rồi.
Trình Ngạo Phương và Trang Hữu Văn tự nhiên cũng hưởng ứng, hô to ủng hộ.
Bành Ngư đang ở phía dưới xem cuộc chiến cũng muốn giúp Miêu Nghị trợ hứng. Nhưng không dám, đệ tử môn hạ hắn còn muốn đi khắp thế giới sưu tầm linh thảo… chọc giận cao tầng Yêu quốc nhìn chằm chằm vào Tam Tổ môn không phải là chuyện gì tốt. Tất cả các môn phái khác vẫn duy trì trầm mặc, mọi người không phải là người trong chính phủ cũng không đi tiếp cận náo nhiệt này.
– Yến Bắc Hồng, nếu lấy đầu tiểu yêu kia, bổn tọa trọng thưởng!
Nhạc Thiên Ba lại nói thêm một câu, chân chính là khích lệ và chọc tức Miêu Nghị, để cho Miêu Nghị không hạ thủ lưu tình.
Yến Bắc Hồng? Âu Dương Quang có chút đau răng, nghiêng đầu nhìn về phía Nhạc Thiên Ba, mơ hồ có chút hiểu được tại sao Nhạc Thiên Ba cứ kéo mình ngồi cùng hắn.
Lão Đại có thể làm được sao! Bát Giới tạo thành hình chữ thập trước ngực trừng mắt nhìn, khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng trong mắt Lão Bản Nương sầu lo cũng không tiêu tan, chẳng những là nàng, mọi người đều biết có rất nhiều nhân tố quyết định thắng bại, không thể lấy một thương này bàn luận cao thấp.
Bên kia Nhạc Thiên Ba vừa phát ra thanh âm, Cơ Mỹ Mi lập tức lên tiếng đáp lại:
– Tử Lương, hắn chẳng qua chỉ là bại tướng dưới tay con mà thôi, đừng cho tiểu nhân cơ hội đắc chí, nhanh chóng giết chết hắn!
Trong sân, hai cây thương chĩa vào nhau, mi tâm Bạch Tử Lương lóe lên Hồng Liên nhị phẩm, mi tâm Miêu Nghị lóe lên Hồng Liên nhất phẩm, hai tay hai người cầm thương, mặt đối mặt cách nhau hai thước.
Trong mắt Bạch Tử Lương tràn đầy vẻ khắc nghiệt, lạnh lùng nhìn Miêu Nghị, những tiếng ủng hộ kia đối với hắn mà nói là một loại nhục nhã.
Miêu Nghị cũng phân thần cảnh giác yêu khí tràn ngập xung quanh, không biết sâu cạn của Vạn Yêu quyết, hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ, đây cũng là liều mạng, không phải là cùng lão Tam tỷ thí có thể hạ thủ lưu tình, không được khinh thường!
Bạch Tử Lương lại nhanh chóng kéo thương, cổ tay Miêu Nghị cũng vặn một cái, đầu thương sắc bén ngăn cản đầu thương của đối phương, làm đối phương không cách nào dễ dàng rút thương về.
– Yến Bắc Hồng, ta xem ngươi hôm nay chết như thế nào!
Bạch Tử Lương đột nhiên gầm lên một tiếng, không rút thương, ngược lại dựa thế giữ chặt đầu thương của Miêu Nghị, đột nhiên làm phép áp thương chống đỡ.
Chênh lệch về tu vi lập tức thể hiện ra ngoài, Miêu Nghị nhanh chóng xiên rồi đạp chân sau, mặc dù vẫn không cách nào ngăn chặn được xu thế trượt về sau, bị Bạch Tử Lương đẩy về sau một đoạn.
Bạch Tử Lương càng chạy càng nhanh, tốc độ trượt về sau của Miêu Nghị cũng càng lúc càng nhanh, giống như một con trâu đang nhanh chóng đẩy cày, dưới chân xuất hiện hai đạo rãnh sâu.
Một màn này nhất thời làm đám người Lão Bản Nương một lần nữa khẩn trương, khu đất trống này lúc trước vốn bị Liệt Hoàn xuất thủ làm cho ngổn ngang, một khối cự thạch từ dưới đất lật lên đang cách phía sau Miêu Nghị không xa, Bạch Tử Lương đang điên cuồng làm phép dính chặt lấy Miêu Nghị, đẩy Miêu Nghị điên cuồng trượt đi.
Miêu Nghị nhanh chóng quay đầu lại liếc nhìn, hai cánh tay hợp nhất, đầu thương đột nhiên “răng rắc” một tiếng, nhanh chóng thoát khỏi dây dưa của đối phương, nghiêng người chợt lóe, nhanh chóng ra thương, tiếp tục vọt tới trước mặt Bạch Tử Lương.
Bạch Tử Lương cũng nhanh chóng vặn người đưa thương về, thương pháp hắn khổ cực tu luyện được cũng không phải là hư danh, trong tiếng “đinh đinh đang đang” vang lên, liên tục ngăn chặn mấy thương của Miêu Nghị.
Thấy vậy Cơ Mỹ Mi sợ hết hồn hết vía, nhi tử mình xuất thủ đã rất nhanh, nhưng thế công của Miêu Nghị vừa mở ra, nhi tử mình căn bản phong không thể cản được thế công của Miêu Nghị.
Mọi người chỉ thấy Miêu Nghị mới vừa rồi bị đẩy chỉ có lực chống đỡ trong nháy mắt lật bàn, nhất thương nơi tay, thương ra như long, trong khoảnh khắc cưỡng ép Bạch Tử Lương đỡ trái hở phải, ép được Bạch Tử Lương hoàn toàn không có lực chống đỡ.
Từng điểm hàn mang đột phá phòng thủ của Bạch Tử Lương, như mưa phá vỡ pháp lực phòng ngự của Bạch Tử Lương, tiếng nổ vang liên tục, đầu thương sắc bén liên tục đánh trúng đầu thương của Bạch Tử Lương.
Thương pháp Bạch Tử Lương khổ luyện nhiều năm, ngay cả bản công hắn cũng có chút đắc ý, dưới thế tiến công của Miêu Nghị lập tức thành trò cười.
Cái gì gọi là thương pháp bẻ gãy nghiền nát? Người đang xem cuộc chiến lập tức phát hiện thương pháp bẻ gãy nghiền nát Bạch Tử Lương thi triển ra lúc trước quả thực là gặp dân chơi thứ thiệt, cũng hiểu được cơ sở cái gọi là “Dưới thương của Yến mỗ cảnh giới Hồng Liên không phải là đối thủ” của Miêu Nghị lúc trước ở đâu, thương pháp này giống như lời nói của hắn, vô cùng khí phách, bén nhọn vô cùng, làm cho người ta như gặp phải sát thần, khí thế Phật ngăn giết Phật, khí thế tấn công một thương nơi tay quả thực làm người xem nhiệt huyết sôi trào, vừa ra tay liền ép được Bạch Tử Lương hoàn toàn không có lực chống đỡ.
Lúc trước là Bạch Tử Lương đẩy được Miêu Nghị nhanh chóng lui về phía sau, nhưng bây giờ là Bạch Tử Lương bị Miêu Nghị đẩy một đường lui về phía sau.
Nói chính xác, là bị đầu thương sắc bén của Miêu Nghị ghim trên người chọc cho nhanh chóng lui về phía sau. Chỉ thấ điểm điểm hồng quang trên thân thể Bạch Tử Lương lóe ra, theo thương ra của Miêu Nghị, điểm thương, lưỡi lê, y phục như mảnh nhỏ như hồ điệp bay tán loạn, trong nháy mắt trường sam trên người liền bị kéo tới bảy tám phần, lộ ra một bộ nhuyễn giáp trên người, rõ ràng cho thấy một bảo giáp hộ thể.
Bạch Tử Lương bị đánh đến luống cuống tay chân, không ngăn chặn được thế công bén nhọn ở đối diện, chỉ có thể dốc hết sức bảo vệ chỗ yếu hại của mình.
Những người đứng xem đã không thể đếm được trên người Bạch Tử Lương trúng bao nhiêu thương, chỉ thấy Bạch Tử Lương không thể tránh, không thể ngăn chặn, một đường bị thương thọc đến bay ngược, một thanh niên tài tuấn hào hoa lại bị đánh như tên ăn mày, quả thực là thê thảm không nỡ nhìn, hào ngôn lúc trước “dám cùng ta quyết tử chiến một trận” không thể nghi ngờ là tự mình tát tai mình.
Không biết bao nhiêu người trong lòng thổn thức, nếu không có bảo giáp hộ thân, không biết Bạch Tử Lương đã chết dưới thương của “Yến Bắc Hồng” bao nhiêu lần.
Một màn này làm Cơ Mỹ Mi lo lắng vô cùng, cắn cắn môi, Cơ Mỹ Mi thiếu chút nữa cắn đôi môi đến bật máu, không ngờ nhi tử mình nhiều năm vất vả khổ luyện, không ngờ bây giờ lại không chịu nổi một kích, lại bị đánh cho không có chút nào sức hoàn thủ.
Nhìn Miêu Nghị khí thế như cầu vồng đuổi giết, người bên cạnh cũng cảm thấy lo lắng cho cho Bạch Tử Lương.
Khóe miệng Bát Giới khẽ nhếch một cái, suy nghĩ mình có thể ngăn trở công kích của đại ca hay không, kết luận là cũng không ngăn được.
Vân Phi bên phía Ma quốc thấy vậy cũng trợn mắt hốc mồm một lúc, sau đó quay đầu lại gãi gãi đầu nói với Vân Báo. – Cha, con sợ con cũng không ngăn được!
Vân Báo liếc mắt, thấy vẻ chân thật của nhi tử, quở trách nói:
– Chém giết không phải so thương sao?
– Đúng vậy!
Vân Phi lúng túng vò đầu cười hắc hắc.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 11 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 15/10/2019 03:36 (GMT+7) |