Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Miêu Nghị – Quyển 12 » Phần 64

Miêu Nghị - Quyển 12

Phần 64

Hắc y nam tử lắc đầu mà đáp:

– Việc này không quan trọng, chuyện quan trọng chính là Nhị đương gia có chịu giao ra thứ mà chúng tôi cần hay không thôi.

Vũ Quần Phương gằn giọng:

– Làm sao mà chúng tôi biết được đương gia của chúng tôi có còn sống hay không chứ? Khi chưa xem tới người sống thì không cần bàn đến những thứ khác nữa!

Hắc y nam tử đáp lại một cách bình tĩnh:

– Điều này là đương nhiên rồi, chỉ cần Nhị đương gia đáp ứng thì dĩ nhiên sẽ được phép xem đến Trình đại đương gia đó.

Vũ Quần Phương nghiến răng:

– Đồ thì có thể đưa cho các ngươi, nhưng ta phải xem đến người trước đã!

Hắc y nam tử gật đầu đáp:

– Chút chuyện nhỏ này thì sẽ để cho Nhị đương gia được thỏa mãn, vì để cho công bình, ta sẽ cho phép các ngươi được gặp người ở đại sảnh của khách sạn này sau một canh giờ nữa. Chẳng qua vì suy nghĩ cho tính mạng Trình đại đương gia nên ta mới cho các ngươi một lời khuyên: Tốt nhất là không nên giở bất cứ trò gì.

Gã vừa dứt lời liền xoay người đi tới cửa, mở cửa ra rồi rời đi.

Ở lầu trên phía đối diện, Dương Khánh ôm hai tay trước ngực, quan sát họ qua khe cửa, y gõ nhẹ năm ngón tay này vào mu bàn tay kia, thờ ơ lạnh nhạt.

Rất nhanh, Vũ Quần Phương mang theo một trai một gái ra cửa, tới ngồi vào một bàn ở trong đại sảnh, gọi tiểu nhị đưa tới một bàn rượu thịt.

Ngay sau đó, Miêu Nghị, Dương Khánh cũng đi ra đây, chân trước chân sau theo vào đại sảnh, ngồi cách một bàn với Vũ Quần Phương, cũng gọi tiểu nhị đưa tới một bàn rượu thịt.

Nho sinh đang ngồi sau quầy hàng, cứ thỉnh thoảng thì lại liếc nhìn người ở hai bàn này, hơn nữa còn đặc biệt chú ý đến Miêu Nghị.

Không lâu sau, Lão Bản Nương vốn rất hiếm khi xuất hiện ở đây vào thời điểm này chợt khoan thai đi ra từ phòng trong. Nàng có khí chất vừa cao nhã vừa quyến rũ, đôi mắt sáng trong như nước, một bộ váy dài màu thiên thanh khó giấu nổi dáng vẻ mềm mại thướt tha trên thân hình nóng bỏng khêu gợi kia, nhất là ý vị hoang dã riêng biệt hiếm hoi ẩn hiện trong vẻ cao nhã quyến rũ đó, thực là một tấm thân tụ hội từ nhiều sắc thái khiến người ta mê muội, có lẽ chưa vào hạng xinh đẹp nhất, nhưng chắc chắn đã thuộc hạng vưu vật trong giới nữ nhân rồi.

Nàng lướt đôi mắt đẹp khắp đại sảnh, đi vào phía sau quầy hàng để nói chuyện hai câu với nho sinh, hỏi một chút về thu nhập trong hôm nay. Sau đó thì nàng lại ra khỏi quầy hàng, đi tới bên bàn của Vũ Quần Phương rồi cười hỏi:

– Các vị khách quý, rượu và thức ăn cũng hợp khẩu vị chứ?

Vũ Quần Phương gượng cười mà đáp:

– Cũng được, làm phiền Lão Bản Nương tự mình quan tâm rồi.

Nhưng thực ra, bà ta vốn không hề động đũa, không có tâm trạng dùng bữa.

Lão Bản Nương mỉm cười và gật đầu, lại đi đến bên cạnh bàn của Miêu Nghị, khẽ giơ lên cánh tay ngọc với Miêu Nghị và Dương Khánh, cười duyên:

– Hai vị khách quý ăn ngon uống khỏe nhé.

Miêu Nghị và Dương Khánh khẽ gật đầu đáp lại. Vào lúc Lão Bản Nương xoay người rời đi, Miêu Nghị thấy được Lão Bản Nương liếc hắn với một cái nhìn đầy ẩn ý, khiến cho người nhìn có cảm giác nàng ta đang nói: “Chút nữa, xem ta làm sao xử lý ngươi đây”.

Miêu Nghị vội cúi đầu, cầm lấy chén rượu đưa lên bên miệng để giả vờ như không nhìn thấy, trong lòng hắn đang nghi ngờ: “Hiện tại, nữ nhân này chạy tới để xem trò vui gì đây?”

Dương Khánh nhịn không được mà dán mắt vào bóng lưng yểu điệu thướt tha của Lão Bản Nương.

Thực tế thì khi Lão Bản Nương vừa xuất hiện, dù là lộ liễu hay lén lút thì hầu như tất cả khách nhân là nam giới đang có mặt trong đại sảnh này cũng đều dán mắt vào người của Lão Bản Nương, vì ở trên người của Lão Bản Nương toát ra nét ý nhị phong tình quả thật là có phần khiêu khích lòng người. Ôi chao, vưu vật là thế đó!

Sau khi đã hỏi thăm hai bàn bên này, Lão Bản Nương cũng không quên tới thăm hỏi một câu với một bàn khách nhân ở bên phía khác trong đại sảnh, rồi mới xoay người rời đi.

Ở cái bàn đó, ba tên nam nhân nhìn chằm chằm bóng lưng của Lão Bản Nương khi rời đi một cách trắng trợn. Trong ánh mắt của họ có thể nhìn ra được: Có người thì đang mơ tưởng hão huyền, có kẻ thì lộ ra vẻ dâm tà, không hiểu sao mà họ cũng đều chỉ nảy sinh ý dâm trong suy nghĩ mà thôi, không có ai dám làm càn cả.

Lão Bản Nương là tiêu biểu cho kiểu nữ nhân khiến cho người ta nhìn thấy được nhưng không ăn được.

Chưa kể tới những người khác, ngay đến cả Miêu Nghị – kẻ đã được mây mưa, cùng chung chăn gối với Lão Bản Nương cũng thường xuyên lâm vào tình trạng chỉ xem tới được chứ không ăn được. Thời gian để cho Miêu Nghị và Lão Bản Nương ở riêng cũng không ít, mà thời gian ở chung của họ cũng không ngắn, nhưng trên thực tế thì hắn cũng chỉ có hai lần thật sự chiếm được tiện nghi của nàng thôi, lần đầu tiên thì coi như là lần mà Lão Bản Nương say rượu nên sinh tình, một lần khác chính là hôm đầu tiên được như ý trong một tháng trước, qua mấy trăm năm rồi mà cũng chỉ có hai lần, những thời gian khác thì hoàn toàn không được động chạm gì cả, Miêu Nghị nhớ lại mà có cảm tưởng như rơi nước mắt đầy mặt rồi.

Nhưng mà càng như thế thì càng khiến nam nhân ngứa ngáy tâm can, vì thứ không chiếm được mới là thứ tốt nhất cơ mà, nhưng lại không có cách nào, không kể tới những bối cảnh hùng hậu khác của nàng, chỉ với một thân phận là cháu gái của Ma thánh Vân Ngạo Thiên thôi, ai còn dám trêu chọc tới nàng chứ? Miêu Nghị nhớ về ngày đó, nếu không phải là do Lão Bản Nương say rượu rồi chủ động, Miêu Nghị cũng không dám trêu chọc tới nàng đâu.

Vào lúc trở về hậu viện, ánh mắt của Lão Bản Nương như có như không liếc về phía Miêu Nghị, ám chỉ Miêu Nghị đi theo nàng một lúc.

Miêu Nghị lại vẫn cứ vùi đầu uống rượu, giả vờ như không thấy được. Cử động này của hắn khiến Lão Bản Nương tức đến nghiến răng nghiến lợi, khẽ cắn hàm răng ngà, trong lòng đang nổi khùng lên: “Ngưu Nhị, ngươi cứ chờ đó cho ta!”

Dương Khánh quay đầu lại để nhìn Lão Bản Nương rời đi, ngấm ngầm truyền âm đối với Miêu Nghị:

– Quả thật là nữ nhân này dù giơ tay nhấc chân cũng toát lên phong thái tình tứ khiến người ta ngứa ngáy tâm can, một loại tình tứ ý nhị khó tìm được trên người những nữ nhân bình thường, đúng là có thể khen rằng phong tình vạn chủng, dường như đã là nam nhân thì cũng đều bị rung động trước nàng.

Miêu Nghị đưa ánh mắt lạnh lùng về phía y:

– Mắt của ta không mù, tự ta có thể xem được, còn cần ngươi khen ngợi à? Thế nào chứ? Thanh Mai, Thanh Cúc không hầu hạ để ngươi thoải mái được à? Khi nào trở về có cần bổn tọa tặng cho ngươi một trăm mỹ nhân tuyệt sắc hay không?

Lời của hắn bao hàm ngụ ý trách móc rằng: “Đang lúc làm chính sự mà sao ngươi lại nghĩ đâu đâu?” Đương nhiên, chủ yếu nhất là do trong lòng của hắn cảm thấy không thoải mái khi nghe lời này, vì ở trong lòng hắn, Lão Bản Nương đã trở thành thứ quý giá chỉ thuộc về mình hắn rồi, há lại để cho người khác khinh nhờn sao.

Dương Khánh hơi tỏ vẻ xấu hổ, vội giải thích:

– Ý của ti chức không phải là thế đâu, là muốn nói cho đại nhân, nàng chính là Lão Bản Nương của khách sạn Phong Vân này, nghe nói còn là cháu gái đích tôn của Ma thánh Vân Ngạo Thiên.

– Không cần ngươi nói, ta cũng biết rồi.

Miêu Nghị đáp lại với vẻ mặt vô cảm, trong lòng hắn thì hừ lạnh, nghĩ: “Ta cũng nhìn thấy người ta cỡi trần trông như thế nào rồi, còn cần ngươi nhắc nhở sao?”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Miêu Nghị – Quyển 1
Miêu Nghị – Quyển 2
Miêu Nghị – Quyển 3
Miêu Nghị – Quyển 4
Miêu Nghị – Quyển 5
Miêu Nghị – Quyển 6
Miêu Nghị – Quyển 7
Miêu Nghị – Quyển 8
Miêu Nghị – Quyển 9
Miêu Nghị – Quyển 10
Miêu Nghị – Quyển 11
Miêu Nghị – Quyển 12
Miêu Nghị – Quyển 13
Miêu Nghị – Quyển 14
Miêu Nghị – Quyển 15
Miêu Nghị – Quyển 16
Miêu Nghị – Quyển 17
Miêu Nghị – Quyển 18
Miêu Nghị – Quyển 19
Miêu Nghị – Quyển 20
Miêu Nghị – Quyển 21
Miêu Nghị – Quyển 22
Miêu Nghị – Quyển 23
Miêu Nghị – Quyển 24
Miêu Nghị – Quyển 25
Miêu Nghị – Quyển 26
Miêu Nghị – Quyển 27
Miêu Nghị – Quyển 28
Miêu Nghị – Quyển 29
Miêu Nghị – Quyển 30
Miêu Nghị – Quyển 31
Miêu Nghị – Quyển 32
Miêu Nghị – Quyển 33
Miêu Nghị – Quyển 34
Miêu Nghị – Quyển 35
Miêu Nghị – Quyển 36
Miêu Nghị – Quyển 37
Miêu Nghị – Quyển 38
Miêu Nghị – Quyển 39
Thông tin truyện
Tên truyện Miêu Nghị - Quyển 12
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 20/10/2019 03:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Dương Thần – Quyển 15
Để có thể sống sót, Mông Nguyệt cởi hết đồ ném xuống, để lộ thân thể xinh đẹp, tiến lên ôm lấy chân Dương Thần, 2 luồng phấn thịt cứ như vậy mà quấn lấy Dương Thần. Da chân Dương Thần có thể cảm nhận được, 2 đầu nhũ hoa đã săn chắc của cô ta liên tục chà xát chân hắn. Mông...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Hàn Lập – Quyển 18
“Nói như thế, mầm linh dược trong tay tiểu nữ tử còn có thể không cách nào được đạo hữu đặt trong mắt rồi. Bất quá, lần này ta cũng không có cách nào ở lại Thiên Uyên thành lâu. Có thể đổi lấy được nhiêu vạn năm linh dược, đổi được bao nhiêu cứ đổi.” Nữ tử yêu tộc vẻ...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Tên côn đồ và ba mẹ con - Tác giả The Kid
Hiển và Tố Tố là hai vợ chồng hạnh phúc sống trong một căn hộ chung cư. Nhưng Hiển mất sớm bỏ lại Tố Tố và hai đứa con gái dễ thương. Đứa con gái lớn tên Thanh Thanh, 19 tuổi. Đứa con gái nhỏ tên Na Na, 17 tuổi. Thanh Thanh là đứa con gái ngoan hiền, trong khi Na Na là đứa con gái bướng bỉnh...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba