Mạc Quân Lan chỉ nhìn mắt Yêu Nhược Tiên, không nói một câu, nhìn đôi mắt gã lóe tia đau khổ khiến nàng hiểu được điều gì. Được đến đáp án chứng minh làm khuôn mặt Mạc Quân Lan vui mừng rồi sau đó là buồn bã lạc lõng.
Mạc Danh nghiêng đầu nói:
– Lan nhi lùi xuống!
Mạc Quân Lan yên lặng xoay người đi.
Mạc Danh cao giọng quát:
– Bách Đình, sư đệ của ngươi tìm ngươi luận bàn, ngươi có dám ứng chiến không?
Một nam nhân ngọc thụ lâm phong bay tới, là Hạng Bách Đình.
Hạng Bách Đình cung kính chắp tay chào Mạc Danh:
– Sư phụ!
Hạng Bách Đình nhìn Yêu Nhược Tiên, bất đắc dĩ nói:
– Sư đệ muốn so thế nào?
Hạng Bách Đình biểu hiện có phong độ hơn Yêu Nhược Tiên nhiều.
Thật ra nhìn từ ngoại hình hai người thì cao thấp đã rõ, mặt mũi thì khỏi phải nói, Yêu Nhược Tiên và Hạng Bách Đình không cùng đẳng cấp. Bề ngoài tuổi tác cũng chênh lệch nhiều, dù thật ra tuổi của Hạng Bách Đình lớn hơn Yêu Nhược Tiên nhiều, trông gã vẫn trẻ trung đẹp trai khỏe mạnh, Yêu Nhược Tiên thì đã là lão già tóc hoa râm.
Với tu sĩ thì tuổi tác không là gì, quan trọng là chênh lệch tu vi. Tu vi của Hạng Bách Đình đến Tử Liên nhất phẩm, Yêu Nhược Tiên năm xưa chỉ thua gã một bậc nhưng tới tận bây giờ vẫn chỉ có Hồng Liên lục phẩm, kém xa lắc.
Chênh lệch chua xót trong đó chỉ có Yêu Nhược Tiên hiểu rõ nhất. Thân phận người thừa kế chưởng môn cho Hạng Bách Đình tài nguyên tu luyện dồi dào trong Linh Lung tông. Năm xưa Yêu Nhược Tiên sống sót khó khăn, trốn tránh khắp nơi, giữ được cái mạng đã là khó khăn, kiếm đâu ra tài nguyên tu luyện đầy đủ.
Sau khi Yêu Nhược Tiên đi theo Miêu Nghị mới có dư dả tài nguyên tu luyện, mới lên đến Hồng Liên lục phẩm như hiện giờ, không thì gã đột phá Hồng Liên tam phẩm đã là giỏi.
Yêu Nhược Tiên nói:
– Nghe nói Linh Lung tông nhiều năm trước từng luyện chế ra một bảo tháp Linh Lung. Ta đã hỏi thăm, đó là pháp bảo bao gồm tài nghệ luyện bảo, có thể nói là pháp bảo cao cấp nhất trong tiểu thế giới, trên đời khó tìm ra pháp bảo ngang bằng nó. Nhưng có khiếm khuyết, người cầm pháp bảo không thể điều khiển tự nhiên, đây là mấu chốt bảo tháp Linh Lung bị phá. Hiện giờ ta đã bổ sung thiếu sót đó, một mình ta luyện chế ra một món tiểu bảo tháp Linh Lung, đến đây bêu xấu!
Yêu Nhược Tiên lật tay lại nâng bảo tháp lưu ly màu hổ phách vàng, hoa văn điêu khắc vô cùng tinh mỹ, cảm giác bao gồm đầy đủ, ít nhất bề ngoài thì vượt trên bảo tháp Linh Lung năm xưa Linh Lung tông luyện chế ra.
Miêu Nghị nhếch môi, hắn như thấy bóng dáng Tinh Tuyệt tông từ tiểu bảo tháp Linh Lung, mấy năm nay Yêu Nhược Tiên ở chung với sư đồ Đông Quách Lý không uổng phí.
Lời nói thốt ra, pháp bảo vừa ra, cao tầng Linh Lung tông biểu tình kinh sợ. Bảo tháp Linh Lung tập hợp bao nhiêu là cao thủ luyện bảo của Linh Lung tông, tâm huyết hợp tác bao nhiêu năm mới chế tạo ra báu vật, Yêu Nhược Tiên nói một mình gã luyện chế ra. Quan trọng nhất là Yêu Nhược Tiên chỉ có tu vi Hồng Liên, hỏi sao cao tầng Linh Lung tông không giật mình?
Mắt Mạc Danh tràn đầy khó tin nhìn đồ đệ bị trục xuất của mình. Làm người từng luyện chế bảo tháp Linh Lung, Mạc Danh cảm thấy Yêu Nhược Tiên nói quá huênh hoang. Nhưng Mạc Danh hiểu biết cá tính của đồ đệ mình, không giống loại người mạnh miệng trong trường hợp này.
Nên nỗi lòng Mạc Danh dao động mạnh.
Miêu Nghị sờ cằm lẩm bẩm, mắt tràn đầy nghi ngờ. Thật không vậy? Lão yêu quái luyện chế ra bảo tháp Linh Lung? Còn bổ sung sơ hở của tháp?
Miêu Nghị là người từng vào bảo tháp Linh Lung, hắn sâu sắc biết uy lực của tháp, báu vật làm tu sĩ Kim Liên cũng phải bó tay. Năm xưa nếu Miêu Nghị không phát hiện sơ hở may mắn đào lỗ chạy ra thì hậu quả rất rõ ràng. Nếu Yêu Nhược Tiên thật sự bổ sung được sơ hở của bảo tháp Linh Lung thì báu vật này chẳng phải là sắp nghịch thiên?
Dùng thứ Linh Lung tông kiêu ngạo nhất đạnh bại Linh Lung tông, đây đúng là cách hay để rửa nhục.
Nhưng Miêu Nghị đang chửi thề. Nếu Yêu Nhược Tiên luyện chế ra báu vật tốt như vậy sao không cho hắn dùng trước mà cầm đi đấu bảo vớ vẩn làm gì! Miêu Nghị muốn chửi mười tám đời tổ tông của Yêu Nhược Tiên. Lão tử là người bỏ ra nhiều tài nguyên nuôi ngươi đây!
Miêu Nghị dám chắc nguồn gốc tài liệu Yêu Nhược Tiên luyện chế báu vật này cũng đến từ thứ hắn cho, đặc biệt vỏ bảo tháp rõ ràng là luyện chế từ tinh tinh kim độ thuần cao, chắc chắn là từ những Đường Lang.
Phong Bắc Trần đứng sau cửa sổ lầu các mắt hấp háy. Sau khi bảo tháp Linh Lung luyện chế thành công Phong Bắc Trần có đi vào thử nghiệm báu vật, biết rõ uy lực của tháp, tóm lại bằng vào năng lực của gã không thể trốn ra. Trong Linh Lung tông, bao gồm Phong Bắc Trần cho đến nay không biết bảo tháp Linh Lung đã bị phá như thế nào.
Nếu Tử Dương Tiên Sinh thật sự có thể bổ sung sơ hở của bảo tháp Linh Lung thì… Lòng Phong Bắc Trần nóng cháy, mắt lóe tia sáng mong chờ.
Nhiều người cũng mong đợi, ai nấy nhìn chằm chằm bảo tháp Yêu Nhược Tiên nâng trong tay.
Hạng Bách Đình nhìn bảo tháp chằm chằm, biểu tình từ khó tin đến trở lại bình thường. Nếu đối phương thật sự có thể một mình luyện chế ra bảo tháp Linh Lung thì gã khỏi phải so nữa, Hạng Bách Đình tự nhận không thể làm được, trực tiếp nhận thua cho rồi.
Nhưng Hạng Bách Đình không tin, cười khẩy nói:
– Sư đệ, đừng trách ta nói lời khó nghe. Bảo tháp Linh Lung là tác phẩm đại thành tập trung tâm huyết và lực lượng của các vị sư trưởng trong Linh Lung tông, ngươi nói dựa vào sức mình luyện chế ra thì ta không tin. Bởi vì tu vi của ngươi rõ rành rành ra đó, người biết luyện bảo đều hiểu rõ đôi khi tu vi không đến thì không khống chế được vài thứ!
Yêu Nhược Tiên nói:
– Hạng Bách Đình, ngươi nói đúng, tu vi của ta có hạn, đúng là không cách nào luyện chế ra thứ giống Hùng Uy y như đúc. Bảo tháp Linh Lung bao dung khổng lồ, nó tiêu hao tài lực không phải ta có thể chịu nổi. Nhưng với người luyện bảo chúng ta thì không phải đang liều báu vật lớn nhỏ mà là tài nghệ luyện bảo, như tu vi không đủ, chờ lúc tu vi đủ thì tự nhiên sẽ bổ sung đầy đủ khuyết điểm. Trong không gian tiểu bảo tháp Linh Lung của ta ẩn chứa số lượng đồ vật không sánh bằng bảo tháp Linh Lung bởi vì tu vi của ta hữu hạn, không khai thác ra không gian càng lớn, cũng không có tài lực làm ra thứ to như vậy nên mới gọi là tiểu bảo tháp Linh Lung!
Yêu Nhược Tiên nói xong phất tay ném đi, tiểu bảo tháp Linh Lung bay lên trời, bảo quang màu đỏ nở rộ chớp mắt hóa thành bảo tháp bảy tầng dài cỡ trượng lơ lửng trên không trung.
Mọi người thế mới phát hiện đó chỉ là pháp bảo tam phẩm, tức là uy lực của báu vật không lớn gì. Nhưng thân tháp cao to cỡ trượng vẫn khiến đa số người líu lưỡi, nhìn là biết toàn bộ luyện chế bằng tinh kim độ thuần cao, người bình thường khó thể kiếm được nhiều tinh kim độ thuần cao như thế.
Bạn vừa đọc xong Quyển 14, đọc tiếp Quyển 15 tại đây: http://truyensex.moe/mieu-nghi-quyen-15-full/
Xem thêm các Quyển khác trong bộ “Miêu Nghị” tại đây: http://truyensex.moe/tag/tuyen-tap-mieu-nghi/
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyensex.moe, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 14 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 30/10/2019 03:36 (GMT+7) |