– Ta không sao, chính sự của lão gia quan trọng hơn.
Vân Tri Thu không buông tha nàng, lại thổ hơi bên tai:
– Thật không có chuyện gì? Có nhiều thứ chưa hưởng qua tư vị chưa biết, hưởng qua rồi mới biết nó ngon ngọt tận xương, một người gối đầu khó ngủ nhớ lão gia nha? Hiện tại muốn đánh cờ cũng không được.
– Tỷ tỷ!
Tần Vi Vi dậm chân một cái, cũng không ngây ngốc lâu, xấu hổ chạy trối chết.
Vân Tri Thu cười run hết cả người, đi đến cửa sổ nhìn thấy Tần Vi Vi đang chạy xuống lầu, nụ cười dần cứng lại, nàng dựa vào cửa sổ thở dài u oán:
– Vương bát đản, ngươi ở ngoài trêu hoa ngắt cỏ, lão nương còn phải ở trong nhà dàn xếp chuyện phong lưu của ngươi, việc này gọi là gì, tức chết ta mà…
Ánh mắt của nàng lại nhìn sang Song Tử Cung, nàng trực tiếp đi tới bên ngoài Song Tử Cung.
Nàng vừa đến đã kinh động Âu Dương Lang và Âu Dương Huyên, hai người mang theo thị nữ tới bái kiến.
– Bái kiến phu nhân!
– Đều là tỷ muội trong nhà, không cần khách khí như thế, không cần đa lễ!
Vân Tri Thu vươn tay ý bảo bình thân, ánh mắt đảo qua hai tỷ muội, phát hiện đã gầy không ít, trong nội tâm thở dài, cũng là nữ nhân đáng thương, cả ngày nấp trong phòng không dám bước ra ngoài.
Được hai nữ dẫn dắt, Vân Tri Thu đi vào chính sảnh và hỏi:
– Ta nghe nói hai muội muội ít bước ra ngoài, có phải ai bất kính với hai muội không?
– Không có, không có!
Hai người vội vàng phủ nhận.
Vừa vào chính sảnh, Vân Tri Thu ngồi xuống chủ vị, hai nữ đứng hai bên dâng trà.
Vân Tri Thu uống ngụm trà, hỏi:
– Thật không có? Vì sao không ra ngoài? Dưới núi phồn hoa như vậy, vì sao không đi xem một chút? Chẳng lẽ thời điểm ta không có mặt, Tử Vi Cung bất kính với các ngươi? Có việc ủy khuất gì nói ra đi, ta làm chủ cho các ngươi.
– Thật không có, tỷ muội ta vẫn tu luyện.
Âu Dương Lang nhanh chóng trả lời.
Tri Cầm, Tri Kỳ, Tri Thư, Tri Họa bốn thị nữ lặng lẽ nhìn nhau, trong nội tâm có chuyện, các nàng bị Tử Vi Cung chọc giận không chịu được, Hồng Miên, Lục Liễu không khách khí với các nàng, dù không dám quá mức với hai vị phu nhân nhưng không khách khí với các nàng, thậm chí trực tiếp sai sử các nàng, không vì cái gì khác, Tử Vi phu nhân thay mặt nắm giữ chức quân sử, mà nghĩa phụ Tử Vi phu nhân chính là đại tổng quản Ngọc Đô Phong, tổng quản sự việc trong Thần Lộ, bên kia quyền cao chức trọng, phụ mẫu hai người bên này đang chịu tội, không thể ngẩng đầu, chỉ có thể khúm núm.
Việc này không thể nói ra ngoài, hai chủ tử không nói, một khi đắc tội Tử Vi phu nhân, có lẽ kết cục không tốt.
Khắp Ngọc Đô Phong đều là tai mắt Vân Tri Thu, có chuyện gì giấu diếm được ánh mắt của nàng? Ánh mắt nhìn sang phản ứng bốn thị nữ, cũng biết Hồng Miên, Lục Liễu cáo mượn oai hùm đùa nghịch uy phong, nàng cũng biết rõ ràng, cái gọi là làm chủ chỉ là lời nói ngoài miệng, từ xưa đến nay phàm là gia đình có nhiều nữ nhân sẽ không yên tĩnh, cho nên chỉ cần không chọc phá chuyện này, nàng cũng không quét mặt mũi Tần Vi Vi, nói khó nghe một chút, ít nhất Tần Vi Vi còn đáng tin hơn bên đây.
Vân Tri Thu xem ra, Hồng Miên, Lục Liễu làm hơi quá, hai nha đầu khi dễ khi dễ bốn nha đầu bên này là đủ rồi, Âu Dương tỷ muội cũng cúi đầu không ngẩng lên được, lúc nói chuyện càng không khách khí với hai nàng, hai tỷ muội không dám ra khỏi cửa, Hồng Miên, Lục Liễu có công đầu.
Nàng không tin Dương Khánh không biết việc này, nhưng Dương Khánh hết lần này tới lần khác làm như không biết, dường như cố ý dung túng.
Vân Tri Thu cũng biết tâm tình của người làm phụ thân, không muốn con gái mình ủy khuất, muốn địa vị con gái mình đặt trên những người khác.
Nhưng đây không phải việc Vân Tri Thu muốn nhìn thấy, Dương Khánh có lập trường của Dương Khánh, nàng là chính thất cũng có lập trường của chính thất. Âu Dương tỷ muội là thiếp thất nhưng có một nửa là chủ tử, hai nha đầu ỷ thế hiếp người lấn lên đầu chủ tử, đây gọi là gì? Hôm nay nàng thay mặt quân sử còn có thể ép được, một khi mở cục diện tại Đại Thế Giới, quyền lực thay mặt quân sử tan thành mây khói, hai nha đầu dựa vào cái gì lấn lên đầu Âu Dương tỷ muội? Dương Khánh có cao hứng khi địa vị Tần Vi Vi thay thế Âu Dương tỷ muội? Đây không phải chuyện không có khả năng.
Cho nên Vân Tri Thu phải gõ một cái, việc này nàng không tiện ra mặt, nàng trực tiếp ra mặt chính là tát vào mặt Tần Vi Vi, sẽ huyên náo không yên, sẽ đưa Miêu Nghị vào thế khó xử, việc này còn phả rơi lên người Thiên Nhi, Tuyết Nhi, Thiên Nhi, Tuyết Nhi ra mặt là tốt nhất, Tần Vi Vi và Dương Khánh phải nhượng bộ ba phần.
Trong nháy mắt nội tâm Vân Tri Thu đã có ý định, nàng có cơ hội sẽ bảo Thiên Nhi, Tuyết Nhi thu thập Hồng Miên, Lục Liễu thật tốt, giáo huấn đến nơi đến chốn, đảm bảo Dương Khánh không dám nói lời nào, trong hậu cung, trừ nàng không ai dám thu thập Thiên Nhi, Tuyết Nhi, người khác động tới Thiên Nhi, Tuyết Nhi thử xem, khẳng định sẽ chọc Miêu Nghị tức giận.
Vân Tri Thu tạm thời ném việc này ra sau đầu.
Nói đến đây cũng là chuyện may mắn của nàng, không giống Tần Vi Vi các nàng đều có thị nữ, bên người nàng không có của hồi môn, cho nên thứ nhất là tiếp nhận Thiên Nhi, Tuyết Nhi, nếu không nàng có thị nữ bên người, chỉ sợ hai thị nữ của mình sẽ chống lại Thiên Nhi, Tuyết Nhi, hiện tại sẽ có không ít phiền toái.
– Lần này đi Thiên Ngoại Thiên giao nộp, ta đã gặp phụ mẫu các ngươi, cũng thay mặt vấn an giúp các ngươi, tạm thời phụ mẫu các ngươi mất tự do, thân thể vẫn khỏe mạnh, cũng không chịu khổ, bọn họ nhờ ta mang thư cho các ngươi.
Vân Tri Thu xuất ra hai đĩa ngọc giao cho hai nàng.
Trong thư An Như Ngọc và Âu Dương Quang trừ bảo hai nàng yên tâm, nói mình không có việc gì, lại bảo hai nàng sống cho tốt, thực tế cường điệu muốn nghe tin tức của trượng phu hai nàng và Vân Tri Thu.
Thực tế cường điệu như vậy không phải xuất phát từ bản tâm, thư giao cho Vân Tri Thu mang tới, sợ rằng cũng là ghi cho Vân Tri Thu xem.
Hai tỷ muội nhìn nhau, vành mắt đỏ rực, trước kia lúc phụ mẫu vẫn còn, có thể nói các nàng vô ưu vô lự, trong Tiên quốc có mấy người dám không nhìn sắc mặt hai nàng? Hôm nay ngay cả thị nữ người khác cũng không nhìn hai nàng, không thể không nén giận, làm thiếp cũng bỏ đi, gả cho trượng phu lại không nhìn thấy bóng dáng, cũng không biết có phải xem thường tỷ muội các nàng không?
Hai người nghĩ hơi nhiều, tăng thêm tình trạng phụ mẫu và gặp gỡ ngày hôm nay, có thể nói bi phẫn không nhỏ.
Nhìn thấy hai nàng không thể khống chế cảm xúc, Vân Tri Thu gõ gõ bàn, cũng dời lực chú ý của các nàng đi.
– Khóc sướt mướt gì đó bỏ qua một bên đi, hiện tại chúng ta đang lâm vào tai họa, đến lúc đó có tỷ muội các ngươi muốn khóc cũng khóc cho đủ.
Lời này đang nói chuyện giật gân, hai tỷ muội và bốn vị thị nữ ngạc nhiên nhìn nàng, nội tâm sợ hãi, không biết có việc gì mà nghiêm trọng như thế.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 16 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/11/2019 03:36 (GMT+7) |