Ánh mắt bốn người vô cùng ngạc nhiên, Khấu Văn Lam đang ở trong hợp cốc, dưới chân Khấu Văn Lam có bốn hung thú nằm sấp, Miêu Nghị nhận ra đám này.
Bốn con hung thú có vẻ ngoài giống Kỳ Lân, miệng long, đầu sư tử, vẩy cá, đuôi trâu, hổ trảo, sừng hươu, toàn thân đỏ thẫm, có vài phần giống tọa kỵ của Bạch Tử Lương lúc tham gia dẹp loạn Tinh Túc Hải, chỉ có điều hình thể, khí thế và hung ác tăng nhiều.
Nếu như Miêu Nghị nhớ không lầm, có lẽ bốn con hung thú này là tọa kỵ của Yêu Thánh Cơ Hoan, Phiên Vân Phúc Vũ Thú!
Bốn con quái vật đang ngủ say, có lẽ không phải ngủ say, ánh mắt bốn người Miêu Nghị nhìn cái ót bốn con hung thú, ở đó cắm đồ vật giống như đinh thép.
Khấu Văn Lam cầm khăn tay quay người lại, cười nói:
– Đều đến.
– Bái kiến Đại thống lĩnh!
Bốn người hành lễ.
– Bế quan tu luyện kết quả như thế nào?
Khấu Văn Lam hỏi Miêu Nghị.
Những người khác cũng nhìn sang, Miêu Nghị cười khổ:
– Không quá lý tưởng.
Khấu Văn Lam mỉm cười, đây là việc trong dự liệu, nếu trong một năm tu hành tiến nhanh, những người khác không cần ra ngoài lăn lộn nữa rồi. Ánh mắt đảo qua mọi người.
– Chuyện khảo hạch được quyết định vào hai tháng sau, trong vòng mười ngày các ngươi phải tập hợp tại phủ đô thống tại Ất Tử Vực, đến phủ đô thống sẽ dẫn đến nơi chỉ định.
Cái gọi là Ất Tử Vực chính là khu vực không vực tinh không Miêu Nghị đang sống.
Tinh vực dưới trướng Thiên đình chia làm thập thiên và thập nhị địa chi phân biệt với nhau.
Thập thiên gồm: Giáp, ất, bính, đinh, mậu, kỷ, canh, tân, nhâm, quý.
Thập nhị địa chi gồm: Sửu, dần, thần, tị, ngọ, vị, thân, dậu, tuất, hợi, tử, mão.
Mỗi phiến tinh không sẽ gắn thêm một trong thập thiên và thập nhị địa chi, có tinh vực một chữ, có hai chữ, ba chữ và bốn chữ đều có, mà tinh vực Thiên Nguyên tinh gọi là Ất Tử Vực do một đô thống quản lý.
Dương Thái hỏi:
– Đại thống lĩnh, không biết khảo đề là gì?
Biết rõ bọn họ quan tâm việc này, Khấu Văn Lam gật đầu:
– Đi ra! Cấp trên liệt kê ra một trăm người phạm thiên điều, một ngàn thống lĩnh các ngươi sẽ hành quyết một trăm tên đào phạm, thời gian của các ngươi là một trăm năm, dùng bắt hoặc chém giết đào phạm nhiều ít để đánh giá thành tích.
Đám người bọn họ im lặng, người dám xúc phạm thiên điều là đám người thế nào? Đại đa số đều là những kẻ cùng hung cực ác, không có chút tài năng sao dám xuất phạm thiên điều? Bảo bọn họ đi bắt đám người này, đây không phải bảo bọn họ đi chịu chết sao? Tại sao Hạ Hầu Long Thành vương bát đản không đi chết đi?
Mộ Dung Tinh Hoa hỏi:
– Đại thống lĩnh, không biết tu vi đám đào phạm thế nào?
Khấu Văn Lam nói:
– Ta biết rõ các ngươi lo lắng, các ngươi yên tâm, Thiên đình cũng không đưa ra khảo hạch vượt qua khả năng của các ngươi, một trăm đào phạm cũng có lựa ra, tu vi đều dưới cảnh giới Thải Liên.
Nói cách khác Kim Liên ngũ lục thất phẩm có cả đống, tu vi của bọn họ làm sao bắt được?
Mộ Dung Tinh Hoa và Dương Thái đều có tu vi Kim Liên ngũ phẩm nên hai người còn đỡ một ít. Từ Đường Nhiên chỉ có tu vi Kim Liên tam phẩm, Miêu Nghị càng đáng thương, mới Kim Liên nhất phẩm, tổ hợp như vậy không phải kéo chân sau thì là cái gì?
Thấy bọn họ im lặng, Khấu Văn Lam vung tay lên, bốn nhẫn trữ vật bay tới trước mặt bốn người.
– Bổn thống lĩnh cũng không bảo các ngươi đi chịu chết, sớm cho người an bài xong mọi việc, mặc chiến giáp bên trong xem có hợp hay không?
Bốn người cầm nhẫn xem xét, đôi mắt sáng ngời, tự tin tăng nhiều, mỗi nhẫn trữ vật có một bộ chiến giáp hồng tinh ngũ phẩm, bổ sung một kiện vũ khí hồng tinh ngũ phẩm, cộng thêm mười vạn viên Tiên Nguyên đan, còn có ba gốc năm mười phần Tinh Hoa Tiên Thảo.
Bốn người mặc chiến giáp đỏ rực lên người, Miêu Nghị lại cầm trường thương đỏ thẫm. Bốn người hơi thi pháp, toàn thân sinh ra bảo quang sáng ngời, nội tâm bốn người sợ hãi thán phục, không nói chuyện khác, chỉ nguyên bộ đồ cũng có giá trị bằng Kết Đan ngũ phẩm, Khấu Văn Lam giao đồ vật cho bốn người bọn họ không khác gì đại thủ bút, người ta cam lòng xuất huyết như thế, bốn người bọn họ còn nói gì nữa?
Vẫn chưa xong, Khấu Văn Lam quay người lại chỉ vào bốn con hung thú.
– Bốn con linh thú này tên là Phiên Vân Phúc Vũ Thú, có thể thôn vân thổ vụ, có thể đằng vân giá vũ, cũng có thể bay lượn chinh chiến cửu thiên, chúng sẽ hiệp trợ các ngươi một tay, thực lực xem như cường hãn, vũ khí tầm thường không thể tổn thương, đưa cho các ngươi làm tọa kỵ…
Hắn giao phương pháp điều khiển cho bốn người.
Bốn người lĩnh hộ pháp môn và tiến lên lựa chọn một con, dựa theo Khấu Văn Lam chỉ giáo, thi vào pháp khí sau đầu linh thú, đợi hào quang màu đỏ tỏa sáng và biến mất, bốn người thổ pháp khí cấm vào ót linh thú.
Pháp khí vừa mất đi, bốn con linh thú bộc phát khí thế hung ác, cỏ cây chung quanh nắm rạp xuống, từng lân phiến dựng đứng, có gió từ trong lân phiến tuôn ra ngoài.
Bốn linh thú mở ánh mắt vàng rực, bốn người đi tới gần bức chúng nhận chủ, đám linh thú cũng gặp chủ nhân của mình.
Hung quang trong mắt bốn con Phiên Vân Phúc Vũ Thú dần nhu hòa, chậm rãi đứng lên, dùng đầu cọ vào ngực bốn người, ngửi ngửi khí tức của bọn họ, vẻ mặt thân mật.
Bốn người cũng thò tay vuốt ve trao đổi tình cảm, Cung Vũ Phỉ không ngừng hâm mộ.
Khấu Văn Lam lại nói:
– Lần khảo hạch này, ai lập nhiều công lao, bổn thống lĩnh sẽ tặng kẻ đó những thứ này, ngược lại sẽ thu hồi! Cho các ngươi thời gian ba ngày, hãy chấm dứt sự vụ trong tay, sáng sớm ba ngày sau cùng ta đi phủ đô thống.
– Vâng!
Bốn người lĩnh mệnh.
– Các ngươi nên làm quen với linh thú nhiều một ít.
Khấu Văn Lam nói xong mang theo Cung Vũ Phỉ rời đi.
Bốn người nhìn nhau lập tức không thể chờ đợi cưỡi lên Phiên Vân Phúc Vũ Thú, bọn họ khống chế chúng bay ra khỏi hợp cốc, trên đường trèo đèo lội suối như vượt qua đất bằng, tiếng xé gió vang lên bên tai vô cùng thống khoái, bốn con linh thú bay lên trời, tốc độ của chúng cực kỳ nhanh chóng.
Cuối cùng bốn con linh thú phá tan bầu trời, mang bọn họ bay lượn tinh không vô cùng thích ý.
Bốn người đáp xuống tinh cầu hoang vu, bốn linh thú cũng há mồm, khí nóng màu đỏ tuôn ra khỏi miệng, trực tiếp hòa tan một kiện kim giáp do Miêu Nghị ném ra, nếu phun lên người sẽ thế nào? Uy lực cực kỳ kinh khủng.
– Khá lắm! Có Đại thống lĩnh tặng những đồ vật này, khảo hạch lần này không đáng lo.
Từ Đường Nhiên cười ha ha, hắn cũng thả lỏng tâm thần.
Ba người khác cũng cười cười, Khấu Văn Lam đã giúp bọn họ ăn gian, đi theo đệ tử đại thế gia thật sự quá tốt.
Sau khi trở về Thiên phố, bốn người thu linh thú vào thú nang, cởi chiến giáp trên người xuống, tinh thần thoải mái.
Sau khi vào thành trở về nơi ở của mình, Miêu Nghị đi tới phủ thống lĩnh thành đông liền bị ngăn lại.
Là tiểu nhị Quần Anh hội quán.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 16 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 09/11/2019 03:36 (GMT+7) |