– Là trống trận xuất chinh!
– Trống trận nổ vang, xảy ra chuyện gì?
– Có phản tặc đột kích?
Trong thung lũng phía dưới, người có kinh nghiệm xôn xao liên tiếp, không ít người đứng dậy mở pháp nhãn xem xét.
Miêu Nghị lần đầu tiên nghe tiếng trống trận này, cũng đứng lên xem thế nào chỉ thấy đỉnh núi dựng một cái trống cực lớn.
Đỉnh núi tụ tập rất nhiều đội ngũ đi Luyện Ngục chi thăm dò thực địa, Đằng Phi và Cao Quan bước tới cửa đại điện, sắc mặt Cao Quan m lãnh, sắc mặt Đằng Phi tối tăm nhìn bầu trời.
Bỗng nhiên Đằng Phi quay người, cũng không biết nói gì với Cao Quan, hai người chắp tay sau lưng, sau đó Đằng Phi vung tay lên, suất lĩnh hơn mười cao thủ pháp lực vô biên bay lên bầu trời, giây lát đã phá tan bầu trời tiến vào sâu trong tinh không.
Sau đó trên không trung tụ tập một đám đội ngũ đông đảo.
Đưa mắt nhìn đám người rời đi, Cao Quan dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn xuống phía dưới, nhìn thấy phía dưới cps đám người xao động bất an, bọn chúng nghiêng đầu đi không biết nói gì với người bên cạnh.
Lúc này rất nhiều giám sát hành tẩu đi tới, không giải thích với người phía dưới, tỏ vẻ không phải địch tập kích. Bởi vì phát hiện tình hình kẻ địch nên Đằng đại soái tự mình xuất chinh.
Không ít người bán tín bán nghi, có thể làm Đằng đại soái xuất cihnh, chỉ sợ tình hình quân địch không tốt lắm.
Thấy Khấu Văn Thanh tận lực đến bên này. Miêu Nghị truyền âm hỏi:
– Xảy ra chuyện gì? ‘
Khấu Văn Thanh truyền âm nói:
– Có người khảo hạch lừa gạt thành tích biểu thị lung tung, dẫn nhân viên thực địa lọt vào hiểm cảnh, phản tặc mượn nhờ địa thế hung hiểm vây công, bên ta bất lợi, may mắn Thiên đình trước dó phái nhiều cao thủ bảo vệ, may mắn không có bị diệt, trong lúc đối kháng gian nan đã đồng thời phát cầu viện khẩn cấp. Chuyện quá khẩn cấp, Đằng soái tọa trấn nơi này đi cứu viện, tu vi của Đằng soái, chắc hẳn có thể đuổi theo thật nhanh, vấn đề không lớn?
Thì ra là như vậy! Miêu Nghị bừng tỉnh đại ngộ, hắn hỏi:
– Là thành tích khảo hạch của ai xảy ra vấn đề?
Hắn bao nhiêu cũng lo lắng có phải Kim Mạn đào hố cho hắn chui vào hay không, xem chừng không đến mức như vậy.
Khấu Văn Thanh khẽ lắc đầu, nói:
– Ta không biết, chờ kết quả xuất hiện đi.
Nàng có thể lặng lẽ tiết lộ với Miêu Nghị, như vậy những hành tẩu khác cũng có thể tiết lộ cho người khác, lúc này sắc mặt không ít người trong hiện trường trắng bệch, cực độ khẩn trương, bọn họ lo sợ bất an.
Qua một lát, không biết Hạ Hầu Long Thành nghe ngóng tin tức chỗ nào, nội tâm cũng lo lắng. Trở lại lặng lẽ truyền báo tình hình, cũng hỏi Miêu Nghị:
– Ngưu huynh, thành tích khảo hạch của chúng ta không có gì chứ? Một khi sai lầm sẽ rơi đầu đấy.
Miêu Nghị trấn an nói:
– Thành tích của chúng ta ổn thỏa, đều là ta tự mình mạo hiểm thực địa qua. Không có vấn đề.
Hắn chỉ lo lắng Kim Mạn bên kia đào hố cho hắn, kết quả báo cáo khảo hạch hắn tự mình đi thực địa qua, chắc có lẽ không xuất hiện tình hình sai lầm, càng nghĩ càng cảm giác mình không có vấn đề.
Hạ Hầu Long Thành nghe xong thở ra một hơi, hắn nhìn chung quanh và nói:
– Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, tình nguyện thành tích không nhập lưu cũng không nên làm ra việc này, nếu không đao chém đầu của Cao Quan không phải bài trí, nếu bị hắn chém chết, chết cũng là chết vô ích. Nãi nãi, cũng không biết lá gan kẻ nào lớn như âậy, dám lừa gạt lên đầu phán quan mặt lạnh Cao Quan, đúng là chán sống rồi mà.
Hiện tại biết sợ? Miêu Nghị buồn cười, người dám làm ra loại chuyện này, trừ đệ tử quyền quý, người không có bối cảnh sẽ không dám làm như thế.
Nhắc tới cũng là Hạ Hầu Long Thành vận khí tốt, trên tay hắn không có thành tích lừa gạt… Ý niệm trong đầu, may mắn Hạ Hầu gia tộc vi tránh hiềm nghi nên không tìm quan hệ giúp hắn ăn gian, bản thân Hạ Hầu Long Thành không dám xằng bậy cho nên tránh được một kiếp.
Trên thực tế Cao Quan tạm thời cải biến phương thức xét duyệt nên ảnh hưởng tứi Đằng Phi Đằng đại soái.
Nói kết quả khảo hạch sẽ công bố sau một năm, đó là do Cao Quan cho kỳ hạn dư dả cho mình, tránh thời gian không đủ dung, trên thực tế kết quả thực địa chỉ tốn nửa năm là hoàn thành, nửa năm sau, đội ngũ thực địa xác minh quay về, Đằng đại soái cũng theo đội trở về, không biết tình hình chiến đấu như thế nào.
Cao Quan xuất hiện ở cửa điện nghênh đón, nói:
– Đằng soái vất vả.
Đằng Phi khoát khoát tay, nói:
– Vất vả chút cũng không có gì, chỉ cầu ngươi nhanh chóng công bố kết quả là được! Bằng không ta sẽ đắc tội sạch đám quyền quý, tình huống thế nào ngươi hiểu rõ, chắc không cần ta nhiều lời.
Cao Quan tạm thời cải biến xét duyệt nên kéo dài lâu như vậy, tự nhiên không thể biến thành bí mật được nữa, vì vậy trong lòng người có quỷ vội vàng tìm Cao Quan dàn xếp khẳng định vô dụng, làm không tốt cũng bị Cao Quan báo lên cho Thiên Đế, vì vậy Đằng Phi sắp khóc tới nơi rồi, không biết bao nhiêu người đang nhờ hắn liên hệ, cầu hắn giúp đỡ chút, nhưng mà Cao Quan ở chỗ này hắn có thể làm cái rắm gì chứ, thật sự không giải quyết được còn đắc tội người.
Kỳ thật có ít người lừa gạt… Cũng không có biện pháp, hơn một trăm tám mươi vạn người, chết gần một trăm năm mươi vạn, rất nhiều người đi trước đều chết hết, không phải ai đều có thể tìm được người khác uy bức lợi dụng, cho dù làm cũng âm thầm không dám trắng trợn tuyên dương ra ngoài, các ngươi làm ra thành tích giống nhau như đúc, cho rằng Thiên Đế ngu sao?
Cao Quan không nói gì, chỉ nghiêng đầu hỏi:
– Lừa gạt… Có danh sách không?
Chuy Viễn dâng lên, nói.
– Một ngàn lẻ tám mươi tám người!
Đằng Phi nghe xong mí mắt nhảy một cái, biết rõ không ít ngưi, không nghĩ tới nhiều người như vậy, hắn quay đầu nhìn sang Cao Quan mặt lạnh, trong nội tâm âm thầm kêu khổ.
Hiệ tại hắn lo lắng Cao Quan có chém đầu một ngàn không trăm lẻ tám mươi tám người này hay không, những người này cũng không phải là người bình thường, kẻ đần cũng có thể đoán được người bình thường nào dám làm ra loại chuyện dối trên gạt dưới… Thật muốn trảm những người này, dù sao Cao Quan đã có thói quen đắc tội với người ta nên không sao cả, con rận nhiều không sợ ngứa, mọi người cũng đều quen tác phong của Cao Quan, Đằng Phi hắn lại bị kéo xuống nước, vô duyên vô kéo đắc tội một đống người.
Đằng đại soái chỉ muốn hỏi một câu tại sao mình xui xẻo như vậy, mười hai Đại Nguyên Soái thay phiên tọa trấn Luyện Ngục chi địa, vì cái gì bản thân mình dính phải lần khảo hạch này?
Đằng Phi bắt đầu nhìn phản ứng của Cao Quan.
Cao Quan tiếp danh sau đó nhìn tên của một ngàn lẻ tám mươi tám người một lần, trọng điểm chú ý họ của những cái tên lừa gạt kia… Hắn lại hỏi:
– Sự thật rõ ràng, chứng cứ vô cùng xác thực sao?
Đằng Phi hãi hùng khiếp vía khi nghe những lời này.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 20 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/11/2019 03:36 (GMT+7) |