Thế nhưng bất kể có phải là thám tử hay không, đều tùy tiện ở bên cạnh tên khốn kiếp này… nghĩ đến đây, Vân Tri Thu có chút âm thầm nghiến răng, quay đầu liếc mắc nhìn Miêu Nghị.
Ánh mắt Miêu Nghị cảm nhận được dư quang, hơi lộ ra vẻ lúng túng, hai tay đưa ra đặt trên bụng.
Trong lòng Phi Hồng có chút thấp thỏm, thứ phải đến cuối cùng cũng không tránh được, lấy tư cách thiếp thất cũng cũng không thể nào vĩnh viễn tránh được không đến bái kiến chính thất phu nhân. Chỉ là không biết tính khí của phu nhân này như thế nào, nàng cũng không biết tương lai phải ứng phó như thế nào mới tốt.
Bản thân nàng không muốn đến, thế nhưng người sau lưng lại thúc giục.
Thực ra Miêu Nghị cũng không muốn để nàng đụng mặt với Vân Tri Thu, nhưng Vân Tri Thu đã nói rồi, nàng đã ở tại biệt viện của Khấu Thiên Vương, cứ để Phi Hồng ở trong nhà của người khác cũng không hay lắm, cuối cùng vẫn phải gặp mặt, thực ra nàng muốn hội họp với Phi Hồng.
Thực ra Vân Tri Thu năm xưa ở Thiên Nguyên Tinh Thiên Nhai cũng đã từng gặp Phi Hồng, ở trong nhà của một vài quý nhân đã từng thấy lúc Phi Hồng ca múa, nàng ca múa rất ưu mỹ, động tác mềm mại dẻo dai, giống như không có khớp xương.
Năm xưa Phi Hông cũng đã gặp Vân Tri Thu, chỉ là không quá chú ý mà thôi.
Lúc này đi tới liên ngôi xuông. Phi Hồng nhẹ nhàng ngôi hạ người hành lễ:
– Phi Hồng tham kiến lão gia, tham kiến phu nhân!
Tuyết Nhi ở bên cạnh bưng lên một chén trà. Phi Hồng nhận lấy hai tay dâng lên trước mặt Vân Tri Thu, lại hành lễ nói:
– Phu nhân, mời dùng trà.
Vân Tri Thu nhận lấy chung chà, tay khẽ nhấc nắp lên nhấp một ngụm, rồi đặt chung chà sang một bên, trên mặt lộ ra ý cười đứng dậy, hai tay đỡ Phi Hồng đứng lên, cười nói:
– Muội muội tốt, sau này chúng ta chính là người một nhà rồi…
Sau khi nói chuyện xã giao, hai người nữ nhân này lôi kéo nhau đứng lên mãi không dứt. Miêu Nghị đứng ở bên cạnh cả người không được tự nhiên, quay sang nháy mắt với Thiên Nhi, đi ra.
‘Vừa mới đi tới trong vườn, liền nhìn thấy Khấu Tranh bước nhanh tới, hơi sửng sốt một chút, liền chắp tay chào đón.
– Đại ca.
– Ha ha! Muội phu một mình ở đây làm gì đó? – Khấu Tranh trêu ghẹo một tiéng. Lại hỏi:
– Thất muội đâu?
Miêu Nghị có chút ấp a ấp úng nói:
– Phi Hồng đó… đang dâng trà, hai người đang có chuyện nói không hết.
“Ô!” Khấu Tranh hiểu rồi, đây là quy tắc, nếu chính thất phu nhân không muốn nhận trà của thiếp thất, vậy thì đồng nghĩa với việc là không ủng hộ. Vậy thiếp thất này về sau có chịu rồi, nam nhân bị kẹt ở chính giữa lại càng khó chịu hơn, hai bên không phải là người. Khấu Tranh vỗ vỗ bả vai Miêu Nghị lộ ra dáng vẻ mọi người đều là nam nhân đều hiểu được, lại trêu đùa nói:
– Lần này thở phào nhẹ nhõm không?
Miêu Nghị cười khà khà một tiếng… đổi chủ đề, nói:
– Đại ca đích thân đên đây, có việc gì sao?
Khâu Tranh nhìn xung quanh một cái cử chỉ thân mật kéo cánh tay Miêu Nghị lại, nói:
– Đi một chút đi.
Miêu Nghị đã nhìn ra, thực sự là có chuyện, đưa tay ra tương thỉnh, hai người sóng vai từ từ rời đi. Tránh được những người khác, hỏi:
– Có chuyện gì? Khấu Tranh thở dài nói:
– Cũng không có chuyện gì, nghe nói Thiên Phi thường xuyên gọi ngươi đến Ngự Điền hầu hạ đúng không? Ngươi giết biểu huynh của cô ta, cô ta vẫn ba ngày hai bên đến tìm ngươi, đây là tình huống gì, trong nhà có chút nhìn không hiểu, cô ta không làm khó gì ngươi đấy chứ?
Không ngờ là vấn đề này, Miêu Nghị thở dài nói:
– Đệ cũng lo lắng chuyện này, nhưng đệ cũng không có cách nào, gọi đến rồi, đệ không có cách nào cự tuyệt cả.
Khấu Tranh hỏi:
– Vậy giữa đệ và Thiên Phi rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Trong lòng Miêu Nghị hơi hồi hộp, chẳng lẽ để cho người ta phát giác ra gì đó rồi sao? Giả bộ hồ đồ nói:
– Cái gì mà xảy ra chuyện gì?
Khấu Tranh nói:
– Y của ta là, quan hệ của đệ và Thiên Phi rốt cuộc là như thế nào?
Miêu Nghị cười khổ buông tay, nói:
– Đệ cũng không biết quan hệ như thế nào, vẫn luôn cân thận đề phòng.
Khấu Tranh.
– Là như vậy, trong nhà bên đó đoán chừng bệ hạ sẽ không dễ dàng thả đệ rời đi, có chút không rõ là bệ hạ rốt cuộc là có dự định gì, mà nữ nhân kia ở trong cung lại rất được bệ hạ sủng ái, đệ xem có thể tìm cơ hội từ trong miệng nữ nhân kia thăm dò một chút ý tứ được không, có thể lấy được một chút tin tức cũng không biết chừng, như vậy trong nhà bên kia cũng sớm có chuẩn bị.
Miêu Nghị lặng lẽ. Cuối cùng chậm rãi gật đầu.
Hắn đồng ý cũng vô dụng, còn cần phải có Chiến Như Ý phối hợp nữa, hắn ở đây chuẩn bị tốt là được rồi, ai biết Chiến Như Ý lại ước chüring hon nửa năm mới lại xuất cung đến Ngự Điền một lần nữa.
Trước sau như một thay ra bộ chính trang (y phục thường mặc) hoa lệ của Thiên Phi, mặc vào một bộ quần áo mộc mạc. Miêu Nghị xách chiếc thùng nước đi theo bên cạnh. Chiến Như Ý cầm cái muồng múc nước tưới, làm việc rất tỉ mỉ, giống như chăm sóc những đứa trẻ sơ sinh vừa mới ra đời.
Miêu Nghị từ trước đến nay đều là người không có nhã hứng. Hắn làm việc coi trọng hiệu suất, đối với hắn mà nói, đây đơn thuần là ăn no rảnh rồi không có việc gì làm, rõ ràng là việc có thể thi pháp thoải mái trong nháy mắt là có thể làm xong, không cần phải làm đi làm lại như vậy, cũng không biết Thanh Chủ là có tật xấu gì, lại ở Thiên Cung tạo ra nếp sống như thế này, trồng trọt!
Hắn đoán rằng phàm phu tục tử của thế gian có đánh chêt cũng không nghĩ được Thiên Cung còn có thể như thế này!
Trước mắt, cái cổ xinh đẹp trắng ngần như thiên nga. Tay áo vén lên lộ ra hai cánh tay như ngó sen, thỉnh thoảng cúi người có thể kéo căng ra cả đường nét của phần lưng, kéo dài đến đường cong của phần eo vô cùng nổi bật, hiện ra vòng eo nhỏ nhắn, dịu dàng uyển chuyển, xuống chút nữa chính là cái mông như hồ lô bổ đôi ra, rất tròn, phong tình vô hạn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 26 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/12/2019 03:29 (GMT+7) |