Mà càng làm Chính Khí Môn gian nam là sau khi Tề Ngô chân nhân biết được tình huống, kiên trừ giải trừ thân phận Thiên Đình của Bảo Liên, miễn cho Bảo Liên bị thân phận Đông quân kiềm chế, để Bảo Liên trở về Chính Khí Môn. Ai ngờ sự tình phát triển đến Tề Ngô chân nhân đã bị Đông quân giam lỏng, rõ ràng tạo áp lực với Chính Khí Môn.
– Ngưu Hữu Đức?
Cao Nham tỏ vẻ kinh ngạc nhìn nhìn trái phải hỏi:
– Ngưu Hữu Đức là ai?
Muốn kết hôn với Bảo Liên há có thể không nghe qua Bảo Liên từng là người cống hiến bên người Ngưu Hữu Đức. Nói thật, hắn vẫn rất kiêng kị Ngưu Hữu Đức. Tên kia là kẻ điên, còn là kẻ điên rất có năng lực, dám đấu với năm trăm vạn tinh nhuệ Đông quân. Hắn có điểm khiếp sợ. Mơ hồ có đồn đãi giống như xử lý đứa con Doanh Vô Mãn Doanh Hầu gia của Doanh thiên Vương, lại trước mặt mọi người giết tôn tử của Doanh thiên vương. Bối cảnh của hắn thật có điểm dọa người khác còn được trước mặt Ngưu Hữu Đức lại không chút áp lực gì!
Vẫn là cô mẫu để hắn yên tâm, tỏ vẻ bên này nếu khiến hắn đi, tự nhiên cũng đã điều tra cẩn thận. Ngay cả đệ tử Chính Khí Môn đều tỏ vẻ Ngưu Hữu Đức kia đã sớm không còn lui tới cùng Chính Khí Môn, nguyên nhân năm đó Chính Khí Môn thấy Ngưu Hữu Đức gặp phiền toái chủ động duy trì khoảng cách. Bảo Liên vẫn là do Tề Ngô chân nhân Chính Khí Môn tự mình mang đi khỏi thủ thành Thiên Nhai. Từ nay về sau song phương có khoảng cách rốt cuộc không còn lui tới.
Tìm hiểu đến là sự thật, bất quá tình huống Miêu Nghị năm đó là tự thân khó bảo toàn, không muốn liên lụy Bảo Liên mới thả ra tin tức này. Năm đó Bảo Liên kỳ thật là không muốn rời đi Miêu Nghị.
Tùy tùng cầm sính lễ ở một bên lập tức cười nói:
– Không có nghe nói qua.
Ngọc Linh chân nhân vội bổ sung nói:
– Chính là Ngưu Hữu Đức đô thống U Minh, gần nhất ở Hắc Long Đàm tiêu diệt lập công mới thăng lên đại đô đốc Thiên Nhai.
– Ồ, nguyên lai là hắn à, ta còn cho là ai chứ, Ngưu Hữu Đức hắn tính cái gì còn có thể quản được ta đón dâu sao?
Cao Nham khinh thường cười ha hả, trong lòng buồn cười, nghĩ thầm, rằng ngươi hù dọa ai, năm đó vi đồ tự bảo vệ mình trừ đi quan hệ với Ngưu Hữu Đức ta còn không biết. Hiện tại lấy ra quen biết, Ngưu Hữu Đức sẽ để ý các ngươi sao?
Trong lòng Ngọc Linh chân nhân chợt lạnh, đối phương lại không để Ngưu Hữu Đức vào mắt, việc này thật phiền toái.
Chính Khí Môn hiện giờ là phái lớn nhất của Vô Tướng Tinh, bộ phận tài lực của Chính Khí hàng tạp hóa phô chống đỡ. Quy mô môn phái ở khắp thiên hạ cũng không nhỏ, chính là thời gian quá ngắn, thiếu người quyền cao chức trọng, trong Thiên Đình còn chưa đủ hùng hậu mà thôi. Trước quyền thế nói lớn tiếng còn không dám, người ta không muốn làm ngươi thì thôi, muốn làm ngươi rồi, ngay cả đường lui cũng không có.
Trong lòng Ngọc Linh chân nhân cũng có thể nói vô cùng bi ai nhưng vì nề nếp của Chính Khí Môn, hắn vẫn cố gắng gượng cắn răng:
– Cao đại nhân, việc này cũng phải là hai bên tình nguyện.
Cao Nham lạnh nhạt nói:
– Hôn nhân đại sự, mệnh cha mẹ phải làm theo, trưởng bối làm chủ. Chưởng môn lần nữa từ chối, chăng lẽ ngại Cao Nham không xứng với lệnh tôn nữ?
Ngọc Linh chân nhân xua tay nói:
– Cũng không phải ý này, chính là việc này quá đường đột, chúng ta không có chút chuẩn bị.
Cao Nham đánh gãy ngay:
– Nói có lý, như vậy đi, rất vội cũng không ổn. Để chưởng môn một ngày suy nghĩ, chúng ta chờ ở nơi này. Chắc Chính Khí Môn ngay cả chỗ ở của khách nhân cũng không có đi chứ!
Không cho đối phương cơ hội từ chối, chiết phiến gõ trên bàn, tùy tùng bên cạnh lập tức trực tiếp đặt sính lễ lên bàn.
Cao Nham xoay người bước đi, mở ra chiết phiến, vừa quạt vừa ra ngoài đại điện. Vui tươi hớn hở nói:
– Mới đến, thật đúng là phải đi xem Bảo Liên một chút, đúng rồi. Bảo Liên cô nương ở đâu?
Ngọc Luyện chân nhân phát hỏa, muốn xông lên lý luận, lại bị Ngọc Linh chân nhân giữ lại trước ngực. Ngọc Linh chân nhân chậm rãi lắc đầu ý bảo đừng xúc động.
Còn cao thủ Hiển Thánh sau lưng Cao Nham bỗng quay đầu, lạnh lùng nhìn chăm chăm Ngọc Luyện chân nhân, khí tràng kinh sợ cả đại điện.
Linh Điền, dưới một cây đại thụ, Đức Thực đạo trưởng Đấu Kê Nhãn của chưởng quản Linh Điền xoa chân ngồi trên rễ cây. Cả người tựa vào cây ôm hồ lô rượu, uống một hớp, hồ lô rượu đụng phải người bên cạnh.
Đức Minh ngồi bên cạnh cũng ôm hồ lô rượu, than thở một tiếng:
– Đừng náo loạn.
Đấu Kê Nhãn vẫn dùng hồ lô rượu đụng cánh tay người bên cạnh:
– Sư huynh, nữ nhi của huynh đến rồi.
– Hả?
Đức Minh mông lung mở mắt, mơ hồ thấy thân ảnh yểu điệu đi tới. Mắt dần mở to, phát hiện quả nhiên là Bảo Liên nữ nhi của mình, thở dài, tiếp tục ôm hồ lô rượu, vô bi vô hỉ.
Bảo Liên cầm theo hai vò rượu trong tay, vẻ mặt phức tạp nhìn phụ thân của mình. Đây là người năm đó nắm trong tay Chính Khí hàng tạp hóa phô sao, hiện giờ giống như ăn mày ăn mặc bẩn thỉu vậy.
– Bảo Liên đến rồi? Đưa rượu sao?
Đấu Kê Nhãn vui tươi đón lấy.
Bảo Liên ngồi một bên, cũng giống bọn họ, trực tiếp ngồi trên rễ cây, đặt xuống một vò, lấy một vò, mở ra giấy dán, ôm vò rượu ngửa đầu uống.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 32 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 26/01/2020 03:29 (GMT+7) |