Ánh sáng đen đánh lên khiên như những đóa hoa hồng đen.
… Đi!
Âm thanh Yêu tăng Nam Ba lại vang lên trong cơ thể Hùng Kỳ.
Ánh sáng đen từ trên Chiêu Hồn phiên trong tay Diêm Tu phóng ra. Minh Đường lang bị đánh bay hung hãn không sợ chết đánh tới, Yến Bắc Hồng bị đánh bay cũng vọt tới, mà đám thủ hạ kia đều được chế trụ, Hùng Kỳ âm thầm cắn răng, một cây làm chẳng nên non, biết giờ không đi thì không đi được nữa.
Luận cứng đối chứng, Hùng Kỳ hắn không sợ, chỉ ngại những thủ đoạn bàng môn tà đạo, không cẩn thận là dính chưởng, chỉ có thể vội vàng lắc mình tránh né, vừa trốn vừa dùng khiên bảo vệ phía sau, sợ bị ánh sáng đen bắn trúng.
Minh Đường lang đuổi ở phía sau, Yến Bắc Hồng đuổi theo sau, Diêm Tu điều động một con Minh Đường lang vội vã đuổi theo, thậm chí lấy ra một thanh Phá Pháp cung lục phẩm, kéo căng dây cung bắn ba mũi tên cùng phát.
Lưu quang phóng tới, Hùng Kỳ dùng khiên cứng rắn chống đỡ, ba tiếng nổ ầm ầm vang, không chỉ không thể làm gì Hùng Kỳ, ngược lại còn khiến hắn mượn lực phản chấn, gia tốc bay đi.
Số lượng công kích của Phá Pháp cung vẫn là quá ít, muốn dựa vào một thanh Phá Pháp cung mà muốn tổn thương Hữu đô đốc Doanh gia thân quân thì có phần khó.
Minh Đường lang dù tốc độ nhanh nhưng thực lực trước mắt có hạn, bình thường còn được, nhưng muốn đuổi theo Hùng Kỳ tu vi cao cường vẫn kéo một chút.
Khoảng cách hai bên ngày càng xa, đệ tử và Yến Bắc Hồng đuổi theo sau không thể không dừng lại, trơ mắt nhìn Hùng Kỳ cấp tốc phá không rời đi, thực sự là không có năng lực.
Hùng Kỳ quay đầu lại nhìn hận nghiến răng nghiến lợi. Thủ hạ hiện giờ không nhiều, hai ngàn nhân mã mang tới không một ai có thể trở về, toàn bộ nằm lại nơi này, hắn không nghĩ tới dưới trướng của Ngưu Hữu Đức còn có nhân vật ma đạo tà môn như Diêm Tu, lại càng không ngờ đột nhiên có một tên Ảnh vệ chạy tới là có chuyện gì, hắn có chút lo lắng cao thủ Ảnh vệ chạy tới, còn thực lực của Yến Bắc Hồng hiện giờ hắn không để vào mắt.
Diêm Tu và Yến Bắc Hồng không chút do dự, biết nơi này không thích hợp ở lâu, vội vã trở về nơi giao chiến.
Vừa hạ xuống đất, Chiêu Hồn phiên lay động, gần hai ngàn người phe địch ta dồn dập áp sát về phía Diêm Tu.
Ánh mắt Diêm Tu quét nhìn số người bịt mặt, phát hiện chỉ còn gần nghìn người, hơi nhíu mày, ba nghìn người dân tới chết hơn ngàn nghìn, có chút lo lắng khi trở về không tiện báo cáo kết quả với Miêu Nghị. Nhưng lúc này không lo lắng được nhiều như vậy, tất cả hai ngàn người bị hắn thu lại.
Nhìn những người này ngơ ngơ ngẩn ngẩn nghe lời. Yến Bắc Hồng ở một bên cảm thấy kỳ lạ, thêm nữa tận mắt nhìn thấy Diêm Tu bị mấy ngàn người vây lấy vẩn bình yên vô sự, nếu đổi là hắn e rằng không chịu nổi, bởi vì bên trong mấy ngàn người này có cả cao thủ Hiển thánh, thầm nghĩ không ngờ tới lão nhi âm dương quái khí này có bản lĩnh như vậy, khó trách Miêu lão đệ vẫn dần theo bên người làm cận vệ hóa ra là một cao thủ thâm tàng bất lộ.
Diêm Tu thu Chiêu Hồn phiên lại, đột nhiên lấy Phá Pháp cung ra, bắn một mũi tên.
Một vết sáng cực nhanh, mặt hồ cách đó không xa bắn lên bọt nước, giống như bị đao cắt, một người lén lút trốn trong hồ một tên mất mạng, xem trang phục thì không giống người hai bên giao chiến khi này.
Yến Bắc Hồng lắc mình tới tìm tòi một chút, trở về cầm theo giây ngọc chức quan, ném cho Diêm Tu nói:
– Sơn thần nơi này. Cầm giấy ngọc xem qua, Diêm Tu khàn khàn nói:
– Lục soát bốn phía một lần, không để có người sống. Hai người vội vàng phân công nhau tìm tòi, tiện thể dọn sạch chiến trường.
Trong tinh không, Hùng Kỳ bay một mình, trong cơ thể vang lên âm thành Yêu tăng Nam Ba:
– Thiên Nguyên chết rồi, Hổ Lâm cũng chết, tuy rằng ta hạ cấm chế trên người Bích Nguyệt, thế nhưng không liên lạc được với nàng, ngươi xem một chút có người nào có thể liên hệ nàng, ta đã bại lộ, sau khi Ngưu Hữu Đức biết chuyện tất sẽ phản ứng, hiện giờ Bích Nguyệt hẳn vẫn chưa trở về U Minh chỉ địa, nhất định phải mau chóng nhắc nhở nàng chú ý.
Hắn dùng thân thể Hổ Lâm thi pháp trên tinh linh với Bích Nguyệt, Hổ Lâm vừa chết, cho dù có tinh linh cũng không thể câu thông pháp ấn trên tinh linh để liên hệ.
Hùng Kỳ sững sờ, hắn thực sự không biết làm cách nào liên hệ với Bích Nguyệt:
– Tiền bối, e rằng có chút phiền phức, nếu là thế lực Doanh gia khi trước thì còn dễ nói, hiện giờ cho dù có thể tìm được quan hệ liên lạc với nàng, nhưng có mấy lời e rằng cũng không tiện để người chuyển lời biết! Không biết ám chỉ nàng có thể hiểu hay không, nếu như có thể, ta liên hệ với Tả nhi, để nàng nghĩ biện pháp, nàng nắm giữ nhiều việc hơn… Có điều tiền bối đã bị lộ, Bích Nguyệt này tác dụng e rằng không lớn.
Yêu tăng Nam Ba nói:
– Nữ nhân này không chỉ đơn giản là phu nhân của Thiên Nguyên, còn bối cảnh khác, giữ lại còn có tác dụng, mau liên hệ với Tả nhi.
Hùng Kỳ không thể làm gì khác hơn là lấy ra tinh linh liên hệ với Tả nhi.
Bích Nguyệt bay nhanh trong tinh không lấy ra tinh linh, không biết liên hệ với ai, sau đó sắc mặt khẽ thay đổi.
Thu lấy tinh linh làm bộ không có chuyện gì, sau đó lên tiếng nói với mấy người bảo vệ:
– Xung quanh đây hình như có một chỗ Thiên nhai, đúng lúc ta muốn đi Thiên nhai mua chút đồ.
Ai ngờ vừa nói xong, bốn người sau lưng đột nhiên lắc mình cản nàng lại, vây nàng ở giữa.
Không hề có chút tiếng động, bốn người gần như cùng lúc ra tay.
Dưới khoảng cách gần như vậy, tu vi mỗi người đều vượt xa Bích Nguyệt, Bích Nguyệt căn bản không có cơ hội hoàn thủ, lập tức bắt được Bích Nguyệt tại chỗ.
Bích Nguyệt bị bắt lấy giãy giụa quát lên.
– Các ngươi muốn làm gì?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 34 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 30/01/2020 11:29 (GMT+7) |