Rõ ràng là đất của Triều Tiên, nhưng Từ Đường Nhiên lại coi như nhà mình, ngồi sau tra án, mỉm cười vươn tay ra hiệu:
– Mời ngồi!
Vừa nói vừa thuận tay cầm chén trà lên.
Yến Lư lại vẫn đứng đó trầm giọng nói:
– Từ hầu gia thật là to gan, Ngưu vương gia chính đang tấn công U Minh đại quân chúng ta, người còn dám tới nơi này, chẳng lẽ không sợ ta sẽ giết người?
– Ai!
Từ Đường Nhiên lắc lắc đầu, tay bắt ấm trà, châm nước, đẩy đến trước mặt hắn, nói:
– Nếu ta đã dám đến, liền cũng sợ chết, nếu ta không muốn chết, ngươi cũng không giết ta được… Trà ngon thế này mà cứ nói mấy chuyện đánh đánh giết giết, đại sát phong cảnh, không bằng ngồi uống uống trà.
Yến Lư bất giác nhìn bốn phía một chút, cuối cùng chầm chậm ngồi xuống:
– Thật chỉ là uống trà?
Từ Đường Nhiên hướng Triệu Tiên bĩu bĩu môi, nói:
– Ý của ta hắn còn chưa nói với người?
Yến Lư hận nói:
– Ngưu vương gia nói không giữ lời, đây là muốn cháy nhà hồi của ư?
Từ Đường Nhiên lắc đầu:
– Sai rồi! Vương gia giữ lại mới muốn mời chào các ngươi, thế cục hiện nay hoàn toàn khác trước, Thanh Chủ đã vung ra, phải muốn diệt sạch các ngươi bằng được, để vương gia bồi lên toàn bộ Nam quân tới bảo các ngươi cũng không hiện thực, nhưng vương gia đã đáp ứng che chở U Minh đại quân, nghĩ tới nghĩ lui thì chỉ có nước khiến các ngươi đầu phục vương gia, thành lông cánh phụ thuộc vào vương gia mới có thể càng tiện để bảo hộ, khổ tâm như thế lại bị Yến huynh hiểu lầm, công đạo tại đâu?
Yến Lư hắc hắc một tiếng:
– Thì ra nói ngược nói xuôi đều là Ngưu vương gia có lý!
Từ Đường Nhiên bưng chén trà nhâm nhi một ngụm, cười nhẹ hướng hắn chớp chớp tròng mắt:
– Không nương nhờ vương gia, các ngươi còn có đường sống ư? Hướng Thanh Chủ đầu hàng? Được rồi, cho dù Thanh Chủ đáp ứng sẽ bỏ qua chuyện cũ, người cảm thấy có thể tin sao? Ngươi xuất thân từ cận vệ quân, chính bởi các ngươi xuất thân từ cận vệ quân, phản biến đối với cận vệ quân mà nói tính chất thế nào chắc người không thể không biết? Người cảm thấy Thanh chủ chấp chưởng cận vệ quân có thể tạo ra tiền lệ như thế? Đợi sau khi sự thể lắng lại, tất phải tinh sổ rõ ràng, không có khả năng nào khác! Nương nhờ Thanh Chủ nhiều nhất chỉ là lấy công chuộc tội, nương nhờ vương gia thì lại là lập công, sai biệt giữa hai cái này Yến huynh tự biết cân nhắc. Còn nương nhờ những người khác, đối mặt áp lực của Thanh Chủ, người cảm thấy các thế lực khác dám tiếp thu các ngươi?
Yến Lư hừ lạnh nói:
– Vậy Ngưu vương gia lại dựa vào cái gì mà dám tiếp thu chúng ta?
Từ Đường Nhiên thả xuống ly trà, ngón tay gõ thùng thùng lên mặt bàn:
– Yến huynh hồ đồ a, chẳng lẽ đến hiện tại còn không minh bạch đối tượng Hạ Hầu gia chống lưng đến cùng là ai?
Lời này như sét đánh ngang tai, mi mắt Yến Lư kịch liệt nhảy động một cái, có phần kinh nghi bất định coi chừng hắn.
Từ Đường Nhiên tiếp tục nói:
– Nói xa xôi như vậy cũng không có ý nghĩa, chúng ta nói chuyện gần gần một chút, địa bàn Tị lộ dễ chiếm như vậy ư? Đó chỉ là một khối mồi nhử, không ném ra nói thì sao các ngươi sẽ phân tán binh lực? Mấy ngàn vạn Phá pháp cung ma cứng đối cứng, tổn thất sẽ rất lớn, hiện nay các ngươi tủa ra khắp nơi chia chác địa bàn chiếm lĩnh được, binh lực tứ tán, bây giờ vương gia mới quay đầu thu thập các ngươi thì thực quá giản đơn, người cảm thấy vương gia còn sẽ để các ngươi thuận lợi tập kết binh lực, tạo thành uy hiếp cho vương gia? Sớm đã mở sẵn miệng túi chờ đợi, ai không hàng thì diệt kẻ đó! Nhân tiện nói thêm, những người khác đều đáp ứng, còn thiếu mỗi mình Yến huynh. Lui lại một bước mà nói, cho dù Yến huynh không hàng, chẳng lẽ Yến huynh nhận là bạn thân có thể mang đi đạo nhân mã này? Hiện tại ta tới tìm Yến huynh nói chuyện, tịnh không phải là vương gia muốn cùng người mặc cả trả giá, mà là muốn ít đi một chuyện, miễn phải phiền toái. Lời đã nói đến bước này, hiện tại ta chỉ hỏi một câu, công lao đã đưa đến trước mặt Yến huynh, Yến huynh lấy hay là không?
– Đã hiểu rồi, thì ra từ vừa bắt đầu, Ngưu Thiên Vương đã tồn tâm thôn tính mấy ngàn vạn nhân mã này!
Yến Lư chậm rãi nhắm mắt cười khổ, cận vệ quân chưa bao giờ có tiền lệ đầu hàng, người xuất thân từ cận vệ quân như hắn cũng chưa từng nghĩ tới có một ngày mình sẽ đầu hàng, trên mặt có mấy phần bi thương:
– Nghe qua đại danh Ngưu Thiên Vương, lần này tính là tự thân lĩnh giáo thủ đoạn của Ngưu Thiên Vương!
Hai mắt chợt mở, gật đầu nói:
– Ta hàng!
Từ Đường Nhiên lập tức cười ha ha nâng chén nói:
– Đừng cúi đầu tang khí nữa, đây là chuyện tốt, cùng theo đồ ngu Thanh Nguyên Tôn kia thì có tiền đồ gì, bây giờ hẳn nên cao hứng mới đúng, uống trà uống trà!
Yến Lư cười khổ nâng chén đáp lại, không nhìn nước trà sôi nóng, ngửa đầu ùng ục cạn sạch.
Ai ngờ tiếp đó Từ Đường Nhiên lại cười mỉm mỉm nói:
– Hàng thì phải lấy ra chút thành ý, bằng không các ngươi lại làm ra chuyện gì ầm ĩ, vương gia biết làm thế nào, Yến huynh người nói đúng hay không?
Yến Lư thở vắn than dài nói:
– Từ hầu gia, người đừng có quanh co lòng vòng nữa, muốn chúng ta làm như thế nào thì cứ việc nói thẳng.
– Đúng là người thống khoái, ta thích!
Từ Đường Nhiên thả xuống ly trà:
– Phá pháp cung, các ngươi lưu một thành, chín thành còn lại toàn bộ giao ra đây. Ngoài ra, tiếp tục tập kết nhân mã chi viện thiên hậu nương nương!
Yến Lư nhíu mày, giao ra chín thành Phá pháp cung thì hắn con có thể hiểu được, chỉ cần giao ra nhóm Phá pháp cung giao này, hắn liền không cách nào ăn nói với Thanh Chủ, đứt hẳn khả năng ngã về hương Thanh Chủ, cũng mất đi quân bại lớn nhất trong tay, nhưng tiếp tục chi viện thiên hậu là có ý gì? Không khỏi hỏi:
– Tiếp tục chi viện?
Từ Đường Nhiên gật đầu:
– Đúng, tiếp tục chi viện, còn vì cái gì, ta cũng không biết, người cũng đừng có hỏi nhiều, đến lúc đó cụ thể nên làm thế nào vương gia tự có pháp chỉ truyền đạt cho ngươi…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 38 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 05/02/2020 11:29 (GMT+7) |