Miêu Nghị quay đầu hướng Thanh Nguyệt truyền âm nói:
– Ngươi cũng nhìn thấy rồi đấy, rất nhanh địch phương sẽ có chuẩn bị, Tà linh Phá pháp cung này năng lượng có hạn, tiếp theo tất phải một cử giết vào!
Hắn cũng là không còn cách nào khác, không có kinh nghiệm đại quy mô sử dụng Tà linh Phá pháp cung, cho du biết khẳng định sẽ có chút hiệu quả, nhưng số lượng mười vạn đối mặt với chém giết đại quy mô thế này thực là quá nhỏ, cuối cùng có thể phát huy ra hiệu quả lớn đến đâu trong lòng cũng không chắc chắn, tất yếu phải có một lần thử xạ mới có thể đưa ra phán đoán chính xác.
Qua lần này, hắn có thể cho ra một cái kết luận, nếu gần gần là mấy ngàn hoặc trên vạn Tà linh Phá pháp cung, đối với chiến trận loại này không có tác dụng gì nhiều, mười vạn vừa vặn có thể tạo thành một ít hiệu quả. Mà mười vạn đã là con số sức hạn hắn có thể huy động được, Hắc Thán bên kia triệu tập được mười lăm vạn Tà linh đạt tiêu chuẩn, nhưng số lượng Tà linh Phá pháp cung lại chỉ có thể trang bị cho mười vạn người.
– Minh bach!
Thanh Nguyệt gật đầu tấn tốc chỉ huy bộ hạ…
Lỗ hổng bị phá mở cuối cùng được lấp lại, tâm tư thấp thỏm của Khúc Trường Thiên dần buông xuống, lập tức nói với phó tướng hai bên:
– Hỏi hỏi xem là chuyện gì?
Một viên bộ tướng lấy ra tinh linh liên hệ cùng tương lĩnh chỉ huy trên tiền tuyến.
Mà đúng lúc này, bên kia vang lên một chuỗi tiếng ầm ầm, hỗn loạn như lúc trước lần nữa xuất hiện, Khúc Trương Thiên đột nhiên quay đầu nhìn lại gầm lên:
– Lấp lại!
– Áp chế!
Ở bên phía công kích, Thanh Nguyệt rút kiếm giận kêu.
Một manh Phá pháp cung lập tức bất kể số lượng liều mạng cuồng xạ về hướng chung quanh lỗ hổng Tà linh vừa công sập, áp chế phấn khích của địch phương cho đại quân liều mạng xung kích.
– Xông lên!
Thanh Nguyệt vung kiếm hô to:
– Người đầu tiên xông vào trận địch, trọng thưởng!
Ba điều truy long, từ ba phương hướng hộ lên một đạo truy long độn giáp ở chính giữa điên cuồng xông ra.
Ba điều truy long không ngừng xung sụp lỗ hỗng vừa được tu bổ, cuối cùng dưới tình thế mặt chính diện phản kích tương đối bạc nhược, truy long độn giáp ở chính giữa cuối cùng giống như đao nhọn hung hăng đâm vào trong đại trận phòng ngự của quân địch.
Một khi đoàn binh đem tiếp (giáp lá ca), Phá pháp cung liền mất đi uy lực nên có, độn giáp truy long suất tiên xông vào bỏ đi độn giáp, hóa thành đám người cùng cận vệ quân chém giết cùng một chỗ, tấn tốc khếch đại khối lỗ hổng, tiếp đó nhân mã tiến công lập tức cuồn cuộn không ngừng lũ lượt giết vào.
Vòng phòng ngự của cận vệ quân sát na liền bị xé bỏ.
Đại nhân, tiền tuyến bẩm báo, là tà khí, thứ phá hoại phòng ngự chính là tà khí, đối phương hẳn có một nhóm Phá pháp cung được khu đông bằng Tà linh Linh châu!
Phó tướng cấp bao với Khúc Trường Thiên.
Cũng không biết Khúc Trường Thiên có nghe vào tai hay không, mắt vẫn coi chừng lỗ hổng bị công hãm, miệng môi run run, phong tuyến hắn khổ tâm kinh doanh đến vững như bàn thạch cư thế bị đánh phá, đối mặt thế vây công từ quân địch gấp mình mấy lần, hậu quả không khó tưởng tượng, hai mắt như muốn muốn nứt ra…
Lối vào tinh môn, đại chiến đã tới gần vĩ thanh.
Bên ngươi Ti Trác chỉ còn vài vạn thân binh, bố quanh bốn phương tám hướng, hộ hắn ở chính giữa, chung quanh là nhân mã bao vây chi chi chít chít.
Hết cách rồi, lực lượng địch ta chênh lệch quá mức khác xa, năm trăm triệu so với năm ngàn vạn a!
Năm ngàn vạn nhân ma bố trí phòng ngự căn bản không cùng một đẳng cấp với bốn trăm năm ngàn vạn cua Khúc Trường Thiên, năng lực duy trì phòng sự của song phương đã không phải đơn giản sai lệch về mặt chữ số.
Nắm ưu thế binh lực tuyệt đối như thế, Hoành Vô Đạo căn bản không cùng hắn chơi trò tiến công phòng ngự gì cả, vòng bao vây từ bốn phương tám hướng tổ thành vô số trùy long toàn tuyến tiến công, một lần liền đè sấp phong tuyến Pha pháp cung của Ti Trác, trực tiếp tiến vào trạng thái chém giết đoàn binh tướng tiếp.
Hoành Vô Đạo vung kiếm chỉ vào Ti Trác đã như khốn thủ:
– Lập tức đầu hàng, tại trước mặt vương gia ta bảo các người một con đường sống!
– Phi!
Ti Trác chỉ tới, mặt mày tranh nanh lệ quát:
– Ngươi gặp qua cận vệ quân đầu hàng ư? Các huynh đệ, giết hắn!
Bên người một đống Phá pháp cung lập tức nhắm về Hoành Vô Đạo.
Một đại đội thuẫn bài hất lên, tấn tốc hộ chặt Hoành Vô Đạo vào bên trong.
Ầm ầm! Nháy mắt thuẫn bài trận bị tồi hủy, đại quân bao vây của Hoành Vô Đạo cũng bắn ra vô số đạo lưu quang, chỉ một đợt công kích liền giải quyết sách chút lực lượng phản kích sau cùng của khốn thú.
Thừa lại mấy chục người đã lung la lung lay, nhân mã chung quanh chen chúc mà lên, giao lên đao thương nhất tề chặt ngã.
Mười mấy chi trường thương đâm vào trong thân thể Ti Trác, một người chớp qua một đao chém xuống đầu lâu Ti Trác, như hoạch chí bảo bay đến trước mặt Hoành Vô Đạo, hai tay dâng lên.
Hoành Vô Đạo bật cười ha hả, chỉ vào viên tướng người đầy vết máu nhệch nhạc trước mặt, lớn tiếng tuyên bố nói:
– Mọi người đều nhìn rõ cả chứ, người lấy thủ cấp thu tương địch, quan thăng ba cấp!
Lời này vừa nói ra, không biết bao nhiêu người đỏ mắt với viên tướng này, lúc bình thường, cái gọi là thằng ba cấp này có lẽ một đời cũng khó trèo được đi lên, mọi người liều mạng trên chiến trường là vì cái gì? Lập được chiến công ý vị với vinh hoa phú quý, ý vị với tài phú, ý vị với quyền thế, ý vị với mỹ nhân hưởng dụng bất tận.
Tướng lĩnh kia hưng phấn không thôi, lớn tiếng nói:
– Tạ đại soái!
Lại bước lên trước, hai tay hiến lên thủ cấp máu còn tuôn rơi của Ti Trác, một điểm đều không chê bẩn.
Hoành Vô Đạo nhìn quanh bốn phía nói:
– Lưu tiểu bộ quét dọn, đại quân tùy bản soái chi viện chủ công chiến trường, lại lập công mới!
Hàng tay được giơ lên cao cao.
– Giết! Giết! Giết…
Trên dưới toàn quân khua múa vũ khí trong tay tề thanh hộ lớn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 38 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 05/02/2020 11:29 (GMT+7) |