Chung quanh có ba người thành hình tam giác vây chặt hắn lại, một người trong đó che kín phần bụng rướm máu, chỉ kiểm cười lạnh nói:
– Lá gan không nhỏ, cả người của giám sát hữu bộ cũng dám động!
– Giám sát hữu bộ?
Hán tử bị vây ở chính giữa vội khoát tay giải thích nói:
– Hiểu lầm, hiểu lầm, thật sự là hiểu lầm! Ngươi không nói sớm ngươi là người của giám sát hữu bộ.
Hán tử tay che phần bụng ‘phi’ một tiếng’
– Bây giờ mới biết hiểu lầm, sức mạnh vừa nãy đi đâu cả rồi?
Hán tử cầm đao cười khổ nói:
– Thật sự là hiểu lầm, ta là người cua Quần Anh hội, vâng lệnh mặt trên giám thị động tinh phụ cận, phát hiện người thần thần bí bí, cho là người sẽ làm gì bất lợi với ta, nếu người sớm nói mình là Quần Anh hội thì khẳng định đã không việc gì. Các vị, nói đến cùng mọi người đều là người mình, đều làm việc cho Thiên cung, còn mong hạ thủ lưu tình, có chỗ nào không phải ta nguyện xin lỗi!
Quần Anh hội? Ba người nhìn nhau, nghe được đối phương nói là giám thị động tinh một vùng này, đoán rằng cũng nhận được nhiệm vụ tương tự với bên này. Một người trong đó liền hỏi:
Làm sao người chứng minh được mình là người Quần Anh hội?
Cái này thì đơn giản, hai bên xác minh một lúc không phải có thể kiểm tra ra…
Hán tự cầm đao có thể nói là khẩn cầu không ngừng.
Hạo hãn tinh không, một con hắc long năm trảo hung tợn chao liệng giữa trời, xung quanh là hơn ngàn nhân mã hộ vệ, Miêu Nghi đứng tại tay vịn trên đầu hắc long, quay đầu nói:
– Người cua giám sát hữu bộ cũng nhận được nhiệm vụ tương tự?
Dương Triệu Thanh đứng ở phía sau gật đầu nói:
– Tin tức Từ Đường Nhiên bên kia truyền đến nói như thế.
Dương Khánh sờ lên chòm râu nói:
– Có thể hiểu được, đại quân chinh chiến, khắp nơi lệnh hành cấm chỉ, bây giờ Thanh Chủ rất thiếu hụt tại mắt, để Quần Anh hội chấp hành nhiệm vụ tương tự với giám sát hữu bộ cũng là điều bình thường. Nhân thủ giám sát hữu bộ vốn không nhiều, không khả năng tung lưới giám thị khắp nơi, dự tính đa phần đều tiềm phục quanh vùng lối ra vào tinh môn, Quần Anh hội cũng làm việc này, vương gia không ngại để người Quần Anh hội động thủ với người của giám sát hữu bộ, san trừ sạch sẽ tai mắt của Thanh Chủ, để Thanh Chủ biết Quần Anh hội cũng phản bội hắn, lại thêm một lần đả kích!
Thành Thái Trạch đứng một bên nghe mà ngấm ngầm tâm kinh, ngay cả Quần Anh hội cũng bị Ngưu Hữu Đức khống chế?
Miêu Nghị trầm ngâm, làm như vậy không phải không được, chỉ là nếu làm thế, không khéo sẽ bạo lộ Ảnh vệ trong nội bộ Quần Anh hội, nhưng mà vừa nghĩ lại, cũng không còn cách nào khác, bèn gật đầu ‘Ừ’ một tiếng…
– Cái gì? Điều này sao có thể?
Đằng vương phủ, trong đại điện, Đằng Phi đang trước tinh đồ la bàn ngạc nhiên quay đầu.
Đằng Trung sắc mặt sầu khổ nói:
– Không sai, người mặt dưới nhìn thấy Ngưu Hữu Đức giá ngự một con Hắc Long tọa kỵ tự thân thống lĩnh nhân mã xông quan, đã giết vào cảnh nội Đông quân chúng ta, xem ra là đến thẳng nơi này.
Đằng Phi ngây ngốc hồi lâu, không biết nói gì, hắn cho rằng Ngưu Hữu Đức chỉ hù dọa hù dọa thôi, ai ngờ đối phương không ngờ làm thật, thật đánh tới nơi rồi! Không khỏi mở miệng mắng to nói:
– Họ Ngưu này là con chó điên! Bản vương không chọc hắn, cũng không quấy hắn, không nghĩ đi ứng phó đại quân Thanh Chủ, cứ phải nhè vào bản vương là sao? Lập tức thông trị nhân mã theo bản vương chuyển dời, trên dưới vương phủ triệt đi hết! Đồ tạp chủng, hiếp người quá đáng, bản vương không dễ qua, người cũng đừng tưởng dễ qua…
Đại quân hành quân nhanh như gió, long phượng hộ tống theo sau.
Trong long liễn xa giá, Thượng Quan Thanh chầm chậm thả xuống tinh linh trong tay, sắc mặt hơi khó coi, bộ dang muốn nói lại thôi.
Ánh mắt Thanh Chủ khẽ liếc sang:
– Có chuyện gì thì cứ nói.
Thượng Quan Thanh hơi khom người nói:
– Bệ hạ, Hoàng Phủ gia bên kia có một Ảnh vệ may mắn thoát hiểm đào ly ra được.
Mấy người trong các đồng thời chuyển ánh mắt nhìn sang, Thanh Chủ híp mắt nói:
– Là có ý gì?
Hầu kết Thượng Quan Thanh nhún động một cái, cắn răng trả lời:
– Hoàng Phủ gia cấu kết Ngưu Hữu Đức phản rồi, phát động đột tập với Ảnh về cài cắm trong Hoàng Phủ gia, chỉ có một tên Ảnh vệ may mắn thoát hiểm.
Lời vừa nói hết, cẩn thận giương mắt lên, lập tức đối mặt với nhãn thần như muốn ăn tươi nuốt sống của Thanh Chủ, vội vàng cúi đầu xuống.
Thanh Chủ hắc hắc cười lạnh một tiếng:
– Thượng Quan, Quần Anh hội được người khống chế không sai a!
Thượng Quan Thanh vội nói:
– Bệ hạ, lão nô làm sao có thể triệt để phó thạc Quần Anh hội cho người ngoại, ngoài mặt cố nhiên là do Hoàng Phủ gia khống chế Quần Anh hội, thực ra mặt dưới Quần Anh hội có không ít người là do lão nỗ an bài, Hoàng Phủ gia nghe lời thì thôi, nếu không nghe lời, lão nô lập tức sẽ khởi động mặt dưới…
Nếu không phai sự tình đã đến bước này, Thanh Chủ thật muốn một cước đá văng hắn đi đi, loại cảm giác phá cổ loạn người đấm, phá tường chúng nhân thôi này khiến hắn nín một bụng hóa, nhà dột gặp phải đêm mưa, khắp nơi đều là người phản bội, khiến hắn cảm thấy thiên hạ đã triệt để thoát ly tầm khống chế của mình.
Khăng khăng đúng lúc này Cao Quán lại thu lại tinh linh, nghiêng đầu nhìn Thượng Quan Thanh một cái, hướng Thanh Chủ chắp tay nói:
– Bệ hạ, người giám sát hữu bộ tuần chị hành sự, bố trí tại mắt tại các yếu địa, bởi Quần Anh hội nhận được nhiệm vụ tương đồng, nơi bố trí nhân thủ tốt nhất lại chỉ có mấy chỗ, song phương rất dễ chạm mặt nhau, cộng thêm Quần Anh hội có lòng tra tìm… Tóm lại không ít thám tử của hữu bộ bi Quần Anh hội tập kích, tổn thất không nhỏ, bị Quần Anh hội phá rối, thám tư bố trí tại các nơi loạn thành một đoàn, chính đang công kích lẫn nhau, nhân thủ hữu bộ đã không cách nào phát huy ra tác dụng tai mắt như bình thương.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 38 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 05/02/2020 11:29 (GMT+7) |