Mặc dù hắn đáp ứng hai người đứng về phía Hồng Trường Hải, nhưng câu trả lời của Hồng Trường Hải khiến cho hắn hết sức bất mãn. Cái gì gọi là bất kể được hay không được, ngày mai trước khi mặt trời lặn nhất định cho câu trả lời chắc chắn? Ngay cả ở Lam Ngọc môn điều động chọn người cũng khó khăn như vậy, dựa vào cái gì ta phải vì lão mà đắc tội với người khác, quan hệ giữa chúng ta tốt lắm sao?
Tránh cho Nguyên Phương và Lại Vũ Hàm lúng túng là một chuyện, sau đó Hồng Trường Hải nhất định sẽ liên lạc hai người hỏi đã xảy ra chuyện gì. Lần này hắn cũng muốn xem thử hai người đối mặt như vậy sẽ lựa chọn thế nào, không cầu hai người nghiêng về bên nào, nhưng tốt nhất hai người cũng đừng quên thân phận bây giờ. Nếu như bọn họ chỉ nghe theo Hồng Trường Hải điều khiển, vậy sau này Miêu Nghị cũng phải cân nhắc lại cho thật kỹ.
Hắn muốn cho Hồng Trường Hải hiểu một đạo lý, muốn lợi dụng ta vậy phải xuất ra tiền vốn, tốt nhất làm việc sảng khoái một chút, chớ có đưa ra câu trả lời hàm hồ không chắc chắn như vậy.
Không được, ta tìm người khác, lão cũng không phải là lựa chọn duy nhất, sau này làm việc phải hết sức!
Đối với Đồng Nhân Mỹ cũng giống như vậy, muốn lợi dụng ta, vậy phải lấy ra tiền vốn, lão không có tư cách cò kè mặc cả với ta!
Đồng Nhân Mỹ dường như muốn rời khỏi lập tức ngừng bước, đi không được nữa. Lúc tới đây lão đã nhìn thấy Nguyên Phương và Lại Vũ Hàm canh giữ ở cửa, hiện tại không thấy nữa, mà lão cũng phái người nhìn chằm chằm bên này, bên sơn môn truyền tin tức tới cũng nói là hai người bọn họ muốn về Đông Lai động.
Lão mới vừa lên mặt lập tức hạ thấp trở lại rất nhanh:
– Đại nhân cần gì phải kinh động nhân mã của Đông Lai động, một chút chuyện nhỏ lão phu vẫn có thể nghĩ biện pháp, chẳng qua là không biết Đại nhân muốn bao nhiêu người, muốn đi nơi nào?
– Muốn đi cảnh nội Tý lộ Quân Sứ một chuyến, đường xá xa xôi, về phần nhân thủ vậy phải trông vào Đồng trưởng lão sắp xếp thế nào.
Tý lộ? Đồng Nhân Mỹ hơi có vẻ trầm ngâm, phát hiện người này có hơi khó dây dưa, là một tên không thấy ích lợi thì không chịu xuất thủ, bèn hỏi:
– Không biết khi nào Đại nhân động thân?
– Càng sớm càng tốt, lập tức động thân.
– Đại nhân chờ, ta đây đi an bài ngay.
Đồng Nhân Mỹ đã hạ thấp thái độ ôm quyền, lập tức rời đi.
– Đồng trưởng lão!
Miêu Nghị đột nhiên lên tiếng kêu lão lại.
Đồng Nhân Mỹ quay đầu lại, mình đã bày tỏ đầy đủ thành ý, không biết hắn còn có chuyện gì.
Ai ngờ Miêu Nghị lại lớn lối mà không biết thẹn nói ra một câu làm cho tim lão đập thình thịch.
Chỉ thấy Miêu Nghị lạnh nhạt nói:
– Hẳn là Đồng trưởng lão cũng biết quan hệ giữa ta và sơn chủ Thiếu Thái sơn Hùng Khiếu, có chuyện này ta cũng không dối gạt lão, ta dòm ngó vị trí sơn chủ Thiếu Thái sơn đã lâu. Lần này đi xa chính là muốn xem thử đệ tử nhất mạch Đồng trưởng lão có gánh vác nổi trọng nhiệm hay không. Nếu như gánh vác nổi, ngày sau ta khởi binh tấn công Thiếu Thái sơn, không biết Đồng trưởng lão có thể cho ta mượn nhân mã dùng một chút được chăng?
Quả nhiên là không thấy lợi thì không bỏ vốn, Đồng Nhân Mỹ vừa tỏ thái độ nhượng bộ, Miêu Nghị lập tức đưa ích lợi ra.
Đồng Nhân Mỹ sáng mắt lên, lập tức ý thức được một chuyện, trước đây vòng vo rất lâu, e rằng đây mới là mục đích thật sự mà Miêu Nghị tới Lam Ngọc môn lần này.
Lập tức lão quay bước trở lại thật nhanh, thái độ đã hoàn toàn đổi khác, thấp giọng nói:
– Bên ta không thành vấn đề, chỉ sợ bên Dương Khánh chưa chắc sẽ đồng ý người bên này gia nhập.
– Chuyện này ta sẽ tự giải quyết.
Miêu Nghị liếc lão một cái:
– Hùng Khiếu thân kiêm hai sơn, lão cũng biết nhân mã Đông Lai động ta muốn tọa trấn hai sơn, nhân thủ kém xa không đủ. Sau khi chuyện thành công, không biết Đồng trưởng lão có thể phái ra mười đạo nhân mã thủ hạ trấn thủ mười lộ động phủ trong đó hay không?
– Chuyện này Đại nhân không cần lo…
Đồng Nhân Mỹ lập tức vỗ ngực bảo đảm, chợt thấp giọng nói:
– Nếu đến lúc đó Đại nhân thật sự có thể dùng đến chúng ta, ta có thể lệnh cho đệ tử Lam Ngọc môn trong nhân mã hai sơn của Hùng Khiếu làm nội ứng, diệt trừ Hùng Khiếu cùng đệ tử của ba đại môn phái!
Chuyện này không phải là Miêu Nghị nói lung tung, mà là tu vi cùng thực lực của hắn đã đến trình độ này, Đông Lai động nho nhỏ đã không thỏa mãn được dục vọng của hắn, đã đến mức sớm muộn sẽ động thủ với Hùng Khiếu.
Lần này Miêu Nghị tới Lam Ngọc môn cũng đã trải qua nhiều lần suy tính, cũng không phải là nhất thời cao hứng. Hỏi thăm tung tích lão Nhị cùng lão Tam chẳng qua là một mục đích trong đó, trước đó hắn cũng không nghĩ tới có thể có được tin tức lão Tam nhanh như vậy, kế hoạch mới có hơi thay đổi.
Một mục đích quan trọng khác đúng như Đồng Nhân Mỹ suy đoán, là tới Lam Ngọc môn mật đàm mượn người, muốn xem thử trước ý tứ Lam Ngọc môn thế nào.
Sở dĩ trước đó quả quyết gạt Hồng Trường Hải qua một bên, cũng là vì sau khi nói chuyện qua phát hiện thực lực Hồng Trường Hải ở Lam Ngọc môn hôm nay không đạt tới yêu cầu của hắn, hắn không có công phu rảnh rỗi cũng không có nghĩa vụ từ từ giúp Hồng Trường Hải khôi phục địa vị cũ.
Vẫn là câu nói kia, quan hệ giữa Miêu Nghị và Hồng Trường Hải vẫn chưa tới mức vô cùng thân thiết, hai bên bất quá là lợi dụng lẫn nhau, nếu như Miêu Nghị không có giá trị lợi dụng, chỉ sợ Hồng Trường Hải không thèm để ý tới hắn, tự nhiên hắn phải đi tìm người có thực lực hơn.
Có một số việc là rất thực tế, vấn đề thực tế, thực tế đối đãi.
Trong đình viện, hai người châu đầu ghé tai, mật mưu hồi lâu dưới ánh trăng, sau khi đạt tới nhu cầu cả hai bên, Đồng Nhân Mỹ hơi có vẻ hưng phấn chắp tay chào Miêu Nghị, nhanh chóng xoay người rời đi.
Đi tới tiền viện, thấy hai nữ đệ tử kia vẫn thấp thỏm bất an, Đồng Nhân Mỹ dừng chân lại, tỏ vẻ khen ngợi gật đầu một cái nói:
– Khách quý rất hài lòng về sự phục vụ của các ngươi, các ngươi làm rất khá, trở về hãy tìm Đường trưởng lão, tài nguyên của các ngươi nhận được trong môn sau này sẽ được tăng lên một cấp.
Khách quý rất hài lòng? Hai nàng ngạc nhiên, còn không hiểu nổi đã xảy ra chuyện gì, Đồng Nhân Mỹ đã bước nhanh đi…
Không bao lâu, Đồng Nhân Mỹ tìm chưởng môn thương nghị một lúc, sau đó ra ngoài đại điện nhanh chóng triệu tập hai mươi tên đệ tử Lam Ngọc môn dạy bảo một phen, trong đó có hai tên Thanh Liên nhất phẩm, một tên Thanh Liên nhị phẩm, thậm chí còn có một tên đệ tử Thanh Liên tứ phẩm, tất cả những người còn lại đều là tu sĩ Bạch Liên thất phẩm trở lên.
Sau khi dạy bảo xong, Đồng Nhân Mỹ cố ý căn dặn tên đệ tử Thanh Liên tứ phẩm kia:
– Điền Thanh Phong, an toàn của Đại nhân quan hệ trọng đại với Lam Ngọc môn ta, chuyến này các ngươi cần phải bảo đảm an toàn cho Đại nhân, nếu Đại nhân có cái gì sơ thất, ta bắt các ngươi hỏi tội!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 10/09/2019 03:36 (GMT+7) |