– Thuộc hạ nguyện theo hầu hạ bên cạnh sơn chủ.
Diêm Tu tỏ rõ tâm ý lần nữa.
– Được rồi!
Miêu Nghị gật đầu một cái, cũng sẽ không bạc đãi lão, thế nhưng bằng tu vi Diêm Tu, Trấn Hải sơn không có chức vị thích hợp với lão, suy nghĩ một chút nói:
– Lão nhận chức tổng quản ở phủ sơn chủ đi.
– Tạ sơn chủ thành toàn.
Diêm Tu cảm tạ trở về vị trí cũ.
Đây không phải là chức vị chính thức gì, bất quá không ai dám xem thường, bọn Điền Thanh Phong nhìn nhau. Đây là sơn chủ xem Diêm Tu như tâm phúc thiếp thân, sau này mọi người phải tạo quan hệ tốt với lão.
– Hồ Đồng Tri, Nhâm Cùng, Vương Ngọc Lang, Dương Thụ Thiên, Trương Hồi Tín, Giang Vân Lộ, Phương Nhân Nghĩa, Đường Thanh, Thường Siêu Quần, Lương Đức.
Miêu Nghị nhất nhất điểm danh mười tên đệ tử Lam Ngọc môn tu vi Thanh Liên nhất phẩm.
Mười người nhất nhất đứng ra nghe lệnh.
Ánh mắt Miêu Nghị quét qua mười người, lạnh nhạt nói:
– Vị trí động chủ không phải nói làm là có thể làm, ta cũng không thể nào bổ nhiệm mười động chủ cho các ngươi được, như vậy sẽ không công bình đối với người cũ trước đây của Trấn Hải sơn. Nếu thế lực sau lưng bọn họ phản ứng tập thể đến phủ chủ, ta cũng không gánh vác được. Cho nên lát nữa ta muốn cử hành một cuộc tỷ thí, người thắng nhận chức động chủ, người thua không được, các ngươi có bằng lòng không?
Mười người đã sớm được bọn Điền Thanh Phong chỉ điểm từ trước, Miêu Nghị muốn bổ nhiệm bọn họ cũng phải có cớ thích hợp, không thể nào làm cho tập thể Trấn Hải sơn tạo phản. Mà tu vi bọn họ Thanh Liên nhất phẩm rõ ràng đã chiếm phần hơn, nếu chuyện này cũng không làm được, vậy không được nhận chức động chủ cũng không thể trách ai được nữa.
– Bọn thuộc hạ bằng lòng.
Mười người cùng nhau hắng giọng ôm quyền.
Điền Thanh Phong vuốt râu mỉm cười, như vậy rõ ràng cho thấy Miêu Nghị định ra tỷ thí nghiêng về Lam Ngọc môn. Lam Ngọc môn đầu tư bao nhiêu năm qua vào Miêu Nghị, rốt cục cũng đã nhận được báo đáp.
Miêu Nghị gật đầu một cái, giải quyết xong đám người này, có bọn họ giúp mình chống đỡ, người sau đó sẽ dễ dàng hơn. Hắn chợt xoay chuyển ánh mắt ra lệnh:
– Diêm Tu, truyền các lộ động chủ và nhân mã bản bộ Trấn Hải sơn tới gặp ta.
Diêm Tu lĩnh mệnh rời đi.
Miêu Nghị lại ra lệnh, Điền Thanh Phong lập tức kêu đệ tử Lam Ngọc môn đứng thành hai hàng lui sang hai bên vài bước, nhường chỗ trống ở giữa lại cho người sắp tới.
Chỉ chốc lát sau, chín vị động chủ kể cả nhân mã bản bộ Trấn Hải sơn ước chừng bốn mươi người nối đuôi tiến vào bên trong, trong đó ba đại Hành Tẩu, sáu Đại Chấp Sự, cùng chín vị động chủ đứng ở hàng đầu.
– Tham kiến động chủ, ra mắt Đại cô cô, tiểu cô cô.
Mọi người cùng hô to bái kiến, ánh mắt quét qua hai bên. Thấy tình cảnh như vậy cũng thầm hiểu trong lòng, quan mới nhậm chức, điều chỉnh nhân sự chính thức bắt đầu.
Trong lòng các lộ động chủ cảm khái không thôi. Trước đây không lâu vị ngồi ở trên cao kia cũng là động chủ như bọn họ, hôm nay lại thành sơn chủ cao cao tại thượng tiếp nhận mọi người triều bái, quả thật là xưa khác nay khác!
Thiên nhi cùng Tuyết nhi quét qua phía dưới, tâm trạng có hơi kích động, ở chỗ này triều bái chủ nhân cũng không phải chỉ có một nhúm người ít ỏi của Đông Lai động, trong đó còn có các lộ động chủ.
Chủ nhân từ trong những người này vượt trội lên tiếp nhận triều bái, hai người cũng được thơm lây. Bắt đầu từ hôm nay, sau khi tiếp nhận triều bái hai nàng sẽ chính thức trở thành Đại cô cô và tiểu cô cô Trấn Hải sơn rồi.
Trên thực tế lúc Miêu Nghị đi Nam Tuyên phủ còn chưa trở lại, đã có không ít người tới cửa dâng không ít lễ vật cho hai nàng. Khoan nói những thứ khác, chỉ riêng các loại đồ chơi mới mẻ đã chất đầy một gian phòng, trong lúc nhất thời không có cách nào xem xét hết.
Công Tôn Vũ đứng bên dưới có thể nói là người thấp thỏm lo âu nhất. Mặc dù y đã nói trước muốn đi Thiếu Thái sơn, Diêm Tu cũng đã đáp ứng trước mặt Tần Vi Vi, nhưng cuối cùng vẫn phải được Miêu Nghị đồng ý, y lo lắng Miêu Nghị không đáp ứng, muốn cố ý làm khó.
Thật may là Miêu Nghị cũng chỉ nhìn lướt qua y, cũng nể mặt Tần Vi Vi mà không làm khó dễ. Hắn bảo Diêm Tu mang danh sách mà Tần Vi Vi yêu cầu ra, điểm tên của chín người phê chuẩn cho phép bọn họ tới Thiếu Thái sơn.
Có người nói lên yêu cầu, muốn mang vài tên thủ hạ đi.
Miêu Nghị nhất nhất phê chuẩn, những người sắp đi theo Tần Vi Vi thở phào nhẹ nhõm, trước đó bọn họ lo lắng Miêu Nghị sẽ làm khó dễ, hiện tại có thể yên tâm, rốt cục cũng được rời đi.
Cần phải biết hôm nay Tần Vi Vi là thân kiêm hai sơn, ích lợi trong đó tự nhiên không phải là một Trấn Hải sơn có thể so sánh, mọi người theo nàng rời đi không thể nghi ngờ là nước lên thì thuyền lên.
Chín người được ân chuẩn bái tạ, vì vậy vị trí một Hành Tẩu, ba Chấp Sự, hai vị động chủ lại trống ra. Chín người cộng thêm mười hai người mang đi, Trấn Hải sơn một hơi mất đi hai mươi mốt người.
Bất quá những người khác có thể đi, những kẻ có chức vị còn phải trở về bàn giao xong mới có thể rời đi.
– Trấn Hải sơn mất đi ba vị động chủ, nhất là Đông Lai động cùng Trường Thanh động cơ hồ không có một bóng người, vấn đề này không thể kéo dài được, nhất định phải giải quyết trước.
Miêu Nghị nhìn vòng quanh mọi người phía dưới, hỏi:
– Ta cũng không hiểu chư vị nhiều lắm, rốt cục để cho người nào nhậm chức, trong lòng ta cũng không quyết được, chẳng hay chư vị có muốn đề cử ai không?
Chuyện này không có gì để khách sáo, lúc này bên dưới lập tức trở nên rối loạn, mồm năm miệng mười, rối rít tiến cử người có lợi cho mình. Hơn nữa hai Hành Tẩu và ba vị Chấp Sự còn lại cũng là người của ba đại môn phái, có thể nói chia làm nhiều phe, vừa bác bỏ người đối phương tiến cử, lại khen người của mình tiến cử thật tốt.
Những người không có chức vị cũng ngứa ngáy trong lòng, bên dưới hoàn toàn náo nhiệt.
Miêu Nghị ra vẻ nghiêm túc lắng nghe, nghe người này nói một chút cũng gật đầu một cái, nghe người kia nói một chút cũng gật đầu một cái, dường như đều cảm thấy có lý, thủy chung là khó có thể lựa chọn, cố ý quạt gió thổi lửa cho mọi người.
Bọn Điền Thanh Phong Đứng ở hai bên chỉ tỏ vẻ bàng quan không lên tiếng.
Cãi một hồi suýt chút nữa động thủ, có thể thấy được bọn họ cũng không mấy coi trọng Miêu Nghị mới vừa nhận chức động chủ. Nhất là Kiếm Ly cung Chu Hoàn và Ngọc Nữ tông Liễu Thiến, hai vị này một nam một nữ Hành Tẩu, vì tranh thủ ích lợi giúp đồng môn đệ tử mà đối chọi gay gắt, nên đứng ở phía trước nhất tranh cãi hăng tiết.
– Tất cả chớ ồn ào.
Miêu Nghị vất vả lắm mới khiến cho mọi người yên tĩnh lại, sau đó mới nói:
– Các ngươi cãi tới cãi lui thủy chung không có kết quả, bản tọa cũng sắp bị các ngươi làm cho hôn mê. Các ngươi hãy nói thử xem, ai xứng đáng nhận chức các lộ động chủ?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 15/09/2019 03:36 (GMT+7) |