Triệu Phi cười cười nâng chén, không tiếp tục nói ra nữa, hiểu biết không thể đòi được người rồi. Đào bà bà bên kia cũng nói không hợp quy củ, đã cự tuyệt rồi vậy.
Ai ngờ Tư Không Vô Úy lại chỉ về phía Cao Thắng Cao chấp sự đang ngồi, nói:
– Thân điện chủ, ta xem Cao chấp sự năng lực xuất chúng, không bằng Thân điện chủ nễ mặt mỏng của ta, nhường hắn cho ta đi.
Trong điện trong nháy mắt đồng loạt nhìn về phía Cao Thắng. Cao chấp sự nghe vậy đã sợ tới mức ly rượu trên tay chấn động một cái, rượu cũng sánh ra ngoài, trợn to mắt nhìn Thân Hoài Tín.
Đây là trả thù! Trắng trợn trả thù! Ai cũng biết hắn lúc trước nói qua là phải chém ba người Triệu Phi, thật sự nếu mang đi Trấn Bính điện, Cao Thắng đến lúc đó chết như thế nào cũng không biết.
Thân Hoài Tín mỉm cười:
– Tư Không điện chủ đều nói Cao chấp sự năng lực xuất chúng, Trấn Quý Điện ta tự nhiên cũng cần, huống chi loại chuyện như vậy không thể miễn cưỡng, cũng cần phải được Cao chấp sự người ta đồng ý chứ phải không? Cao Thắng, ý của ngươi như thế nào, có nguyện đi không? Nếu như nguyện ý, bổn tọa liền cho ngươi tự do rời đi!
Bất luận cảm quan đối với Cao Thắng như thế nào, trước mắt liên can đến mặt mũi của thủ hạ dưới tay, không có khả năng biết rõ thủ hạ gặp nguy hiểm còn không ra mặt bảo vệ một phen, để tùy ý cho người ngoài làm thịt.
Cao Thắng tự nhiên không đáp ứng, điện chủ đã đưa nấc thang đến, tự nhiên là nhanh chóng leo xuống theo:
– ‘Ty chức nguyện tiếp tục đi theo điện chủ!
Ba vị điện chủ cười ha hả, coi như chưa phát sinh qua chuyện gì, cứ như vậy cho qua không đề cập nữa.
Trong bàn tiệc Thân Hoài Tín khách sáo giữ Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy ở lại thêm mấy ngày, để hắn tận tình địa chủ.
Vốn là lời khách sáo, ai ngời Triệu Phi sau khi trầm ngâm một phen, gật đầu nói:
– Nếu là điện chủ nể tình, hai ta cũng không có thể không tiếp, ở lại nhiều sợ là không được, bên kia vẫn chờ chúng ta đi giao tiếp, chi bằng là ở lại thêm một đêm đi.
Thân Hoài Tín trong lòng ít nhiều có chút không nói nên lời, nhưng mà bề mặt vẫn là rất nhiệt tình.
Kết quả Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy đặt chân tại biệt viện đêm đó liền sai người thỉnh cầu Từ Kính Tùng, Kỷ Trạch cùng Hoàng Kế Trường đến.
Ba người vừa đến, Triệu Phi cho người lui xuống, cùng Tư Không Vô Úy đi tới trước mặt ba người, lạnh lùng hỏi:
– Ba vị Hành tẩu, có biết hai người chúng ta mời các ngươi đến đây là vì chuyện gì không?
Ba người mơ hồ đoán được một chút, nhưng cùng chắp tay trả lời:
– Không biết! Thỉnh cầu nhị vị điện chủ chỉ giáo.
Triệu Phi khoát tay nói:
– Nói chỉ giáo thì quá dối trá rồi, chúng ta nói trắng ra, hai người ta sở dĩ dừng lại thêm một đêm, chính là muốn nói chuyện một chút cùng ba vị Hành tẩu. Hai chúng ta mặc dù ly khai Trấn Quý Điện, nhưng mà sự tình Miêu Nghị chúng ta sẽ không thể không quản, hy vọng ba vị không nên làm cho sự tình tuyệt luôn.
Từ Kính Tùng hít sâu một hơi nói:
– Nhị vị điện chủ có phải lầm một chuyện hay không, chúng tôi nghe lệnh Trấn Quý Điện điện chủ, nhị vị điện chủ điều khiển đến trên đầu ba người chúng ta dường như không hợp quy củ ha?
Triệu Phi nhàn nhạt hỏi:
– Nói như vậy, ngươi là cần phải quyết tâm cùng đối nghịch vùng Miêu Nghị phải không?
Từ Kính Tùng trả lời:
– Triệu điện chủ lời này sai rồi, bản Hành tẩu sẽ không cố ý đối nghịch cùng bất kỳ kẻ nào, hết thảy đều là dựa theo quy củ của Trấn Quý Điện mà hành sự.
Một bên Tư Không Vô Úy đột nhiên hắc hắc một tiếng, chỉ vào lỗ mũi hắn nói:
– Đừng có ở chỗ này quanh co lòng vòng, hôm nay ta đem lời này đặt ra ở đây, dám động tới một sợi tóc của Miêu Nghị thử xem, ta sẽ đem cái đầu của ngươi vặn ra làm trái cầu mà đá. Đừng tưởng rằng núp ở Trấn Quý Điện thì chúng ta không thể làm thế nào với người. Chuyện người khác không dám làm không có nghĩa là chúng ta không dám làm!
Từ Kính Tùng lập tức trợn mắt nhìn chòng chọc. Triệu Phi liếc xéo, dùng một câu nói chận ngay:
– Thế nào? Ngươi muốn hiện tại thử nhìn một chút hả?
Kỷ Trạch cùng Hoàng Kế Trường nhanh chóng kéo Từ Kính Tùng lại, cùng trả lời:
– Nhị vị điện chủ chỉ giáo chúng ta nhớ kỹ rồi, nếu như không có gì chuyện khác, chúng ta cáo lui!
– Cút đi!
Tư Không Vô Úy vung tay lên, thật đúng là một chút cũng không khách khí.
Từ Kính Tùng ba người mặt mày xạm đen ly khai biệt viện…
Ngày kế, Triệu Phi cùng Tư Không Vô Úy vừa khỏi Trấn Quý Điện đi nhậm chức, Từ Kính Tùng liền một mình đi tới thương hội phân hội trong Trấn Quý thành.
– Từ Hành tẩu!
Chử Triết Huy vừa nhìn thấy hắn liền khách khí lên tiếng chào hỏi, đưa tay dẫn đường nói:
– Đi vào mật thất nói chuyện!
Hắn còn tưởng rằng Từ Kính Tùng tới tìm hắn để giao dịch, bằng không Từ Kính Tùng không có chuyện gì cũng sẽ không tới tìm hắn.
Ai biết Từ Kính Tùng lại khoát tay nói:
– Không vội, Tô chưởng quỹ có ở nhà hay không?
Chử Triết Huy ngẩn ra, ngay sau đó cười nói:
– Có! Từ Hành tẩu có chuyện gì không?
– Phiền dẫn kiến giúp ta một chút.
– Ha ha! Tốt, vậy ngươi xin chờ một chút, ta sẽ đi thông báo!
Chử Triết Huy thỉnh cầu hắn ngồi chờ một chút, nhanh chân rời đi.
Không bao lâu đã trở lại, thỉnh cầu Từ Kính Tùng cùng hắn đi, nói Tô chưởng quỹ ở phía sau viện chờ hắn.
Dẫn hắn và Tô Yên Nhiên gặp mặt xong, Chử Triết Huy lui xuống, Tô Yên Nhiên cũng dẫn Từ Kính Tùng tránh ở bên trong tĩnh thất.
Thật ra Tô Yên Nhiên đã mơ hồ đoán được ý đồ Từ Kính Tùng đến đây, nếu không Từ Kính Tùng sẽ không cố ý tìm đến nàng. Sau khi bốn bề vắng lặng, chủ động thử hỏi:
– Từ Hành tẩu là vì chuyện đó mà đến?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 30/09/2019 03:36 (GMT+7) |