Nói vài câu chúc mừng sinh nhật, rồi cả đám đùa giỡn thêm vài câu làm em Huyền đỏ bừng mặt. Khi thấy thằng Đức khẽ lườm thì lúc đó tụi tôi mới yên vị lại, thằng Đức khẽ nói với cả đám.
“Tao lạy chúng mày cho tao oai 1 hôm đi, với uống ít thôi. Tao không muốn em ấy nhìn cả đám mình như nhìn mấy con mọt nhậu đâu. ”
“Ờ… đã hiểu! ” – Cả đám gật gù.
Gọi nước ngọt cho bé Thảo và em Huyền, và bia thì cho đám đực chúng tôi. Nhưng tất cả có 8 thằng con trai, mà uống ít thì… không bõ, uống nhiều thì sợ… mất hình tượng. Thế nên cả đám cũng chỉ cụng ly rồi nhấp môi qua loa, chủ yếu ăn là chính. Thế mà quay qua quay lại cũng hết 1 két rưỡi mà thằng Hưng vẫn còn định gọi nhân viên khui thêm bia. Liếc nhìn thấy mặt thằng Đức cau có như khỉ ăn ớt thì nói mới dừng lại hành động mà được thằng Đức cho là quá khích này lại.
Cười đùa chán chê thì đến 9h cũng nhất trí là giải tán, dù gì cũng còn cả đống bài học ôn thi ở nhà nên cả đám cũng không ham dây dưa. Đợi thi xong… làm một kéo hoành tráng một thể. Bắt taxi qua lại bãi gửi xe bên công viên, rồi tôi guồng chân đạp xe về nhà, vào đến nhà thì đã 10h. Đầu cũng hơi quay quay do uống hơi nhiều bia, thầm cười khổ – “Phải ráng… tu luyện mới được, sau này buồn còn nhậu với mẹ chứ… ” (Số là mẹ tôi uống bia rượu cực kỳ bá đạo, đã có lần tôi tận mắt thấy 5 người bao gồm cả mẹ tôi. Ngồi nhậu từ chiều đến gần đêm mới nghỉ, và tổng thiệt hại hết gần 8 két bia và mẹ tôi vẫn còn sức để chạy xe đưa tôi về. Đến lúc đó tôi mới tá hỏa phát hiện ra sự khủng bố của mẹ tôi)
Lên phòng thay đồ ra rồi tắm rửa, đang dự định lôi sách ra học thì điện thoại kêu lên. Tôi cầm lên liếc qua thì thấy số điện thoại của Linh. Tôi đần mặt ra thắc mắc 10 rưỡi rồi, không biết giờ này nàng gọi làm gì đây.
“Alo mình nghe này. ”
“Hiếu… xuống nhà tí được không? ”
“Hả? ” – Tôi ngạc nhiên, nhìn lại cái điện thoại xem có phải ai gọi nhầm số hay không. Đúng số của nàng mà, sao giờ nàng đến đây làm gì – “Ừm Hiếu xuống ngay. ”
Nói xong tôi ngắt máy, với đại cái áo phông đang treo trên mắc áo, tôi mặc vội rồi phi huỳnh huỵch xuống dưới.
Mở cổng ra thì thấy… không có ai, tôi thò đầu ra khỏi cổng nhìn xung quanh thì thấy nàng đang đứng cách cổng nhà tôi gần 100m. Nàng khẽ tựa người vào chiếc hàng rào của một nhà nào đó, chiếc xe đạp thì dựng kế bên. Nàng vẫn váy trắng, vẫn tóc dài thả tự do đang bay phất phơ trong làn gió buổi đêm. Tôi chỉ cảm thấy như không phải nàng đang đứng đó mà như một tiên nữ cao quý đang cô độc đứng giữa trốn phồn hoa của hồng trần bụi bặm.
Tôi bước đến bên cạnh nàng, lúc này thì nàng cũng quay sang. Đôi mắt u buồn đó lặng yên nhìn tôi, đôi môi kia khẽ nở nụ cười mị hoặc như bao lần. Nàng lại gần chiếc giỏ xe, sau đó lôi ra một gói quà nhỏ đưa tôi rồi nhẹ nhàng nói.
“Chúc mừng sinh nhật nhé… ”
“Linh… ” – Lúc này thì tôi mới ngạc nhiên thực sự, chỉ kịp thốt ra một tiếng sau đó tôi đứng chôn chân nhìn nàng. Gió lúc này ngược chiều về phía tôi, cuốn theo đó là một mùi hương ôn nhu êm dịu truyền đến càng làm cho tôi mê mẩn hơn. Và cứ thế tôi và nàng chỉ lặng yên đứng nhìn nhau…
“Liệu ngày mai chúng tôi sẽ ra sao… ”
… Bạn đang đọc truyện Mưa chiều tại nguồn: http://truyensex.moe/mua-chieu/
10 Rưỡi tối, lại là tháng 12 se lạnh nên đường phố vắng tanh. Nàng đứng đó, ánh đèn cao áp phía xa đằng sau nàng hắt lại làm khung cảnh như mờ như ảo. Từng cơn gió thổi lùa qua từng kẽ tóc khẽ cuốn nó tung bay, váy áo cũng phất phơ theo từng đợt gió. 2 Tay nàng đang cầm một gói quà nhỏ đưa lên trước mặt tôi, đôi môi hơi mỉm cười nhìn thật quyến rũ và mị hoặc…
“Sao Linh biết ngày hôm nay là… ” – Mãi một lúc lâu sau tôi mới trở về với thực tại.
“Điều đó có quan trọng sao? ” – Nàng hơi nghiêng nghiêng đầu hỏi lại.
“Ừm… không… ” – Tôi cũng cười cười.
“Vậy sao Hiếu chưa nhận đi. Hay là chê quà của mình. ”
“Nào dám chê chứ, cầu còn không được đấy. ” – Tôi cười toét cả miệng, đưa tay lên lấy món quà rồi vô tình chạm nhẹ qua mu bàn tay mềm mại kia.
Nàng mím môi lườm tôi trách cứ – “Lợi dụng hả? ”
Tôi gãi đầu cười cười, rồi khẽ lắc lắc cái gói quà rồi hỏi – “Có gì trong này thế? ”
“Tí Hiếu mở ra thì biết ngay thôi. ”
“Ừa… ”
“Đi học lại thấy sao rồi? ”
“Vẫn bình thường, chỉ mệt tuần sau thi thôi. ” – Tôi nhún vai – “Ủa Linh chừng nào thi? ”
“Mình cũng tuần sau nè. ”
“Ừm… ” – Tôi ậm ừ rồi lại không biết nói gì, đưa chân khẽ gạt đi mấy viên đá nhỏ ở dưới chân.
Nàng nhìn tôi rồi khẽ thở dài – “Thôi mình về nhé. ”
“Ơ… Ừm… Cảm ơn vì món quà nhé. ” – Tôi bối rồi nói.
Nàng khẽ gật đầu rồi quay người lại nhẹ nhàng cầm lấy chiếc xe đạp…
“Linh… chờ đã. ” – Ngay lập tức tôi gọi giật lại.
“Sao thế? ”
“Ừm… Mai Linh sang đây được không, mình… vẫn hơi kém môn Lý. ” – Tôi gãi đầu bịa chuyện thẳng thừng.
“Sao mình nghe nói điểm Lý của Hiếu dạo này khá lắm mà. ” – Nàng nheo mắt hỏi.
“Ế… ” – Tôi giật mình, thầm than khổ không ngớt. Chắc con bé kia lại ton hót với nàng rồi, khổ cho tôi không cơ chứ.
“Hôm trước mình nói sao, Hiếu quên rồi à? ”
“Ơ… nói gì? ” – Tôi thắc mắc.
“Hôm trước mình có nói, chỉ cần Hiếu thích thì mình sẽ qua đó… ” – Nàng mỉm cười, đôi mắt hấp háy trêu chọc.
“Vậy là mai Linh qua thật hả? ” – Tôi mừng rỡ hỏi.
“Thế Hiếu muốn mình qua không? ”
“Có chứ, có thì mới rủ chứ. ” – Tôi gật đầu lia lịa.
“Ừm thế mai mình qua, giờ trễ rồi mình phải về đây. Chào nhé. ”
“Ơ tối mù mịt thế này, Linh đi một mình à? ” – Lúc này tôi mới để ý đến vấn đề, giờ khá khuya khoắt rồi, nàng thì thân con gái mà đi thế này chẳng may… Nghĩ đến đây thì tôi rùng mình, không dám nghĩ tiếp nữa.
“Không, mình đi với Huy. Huy đang đứng trước hẻm đợi đó. ”
Tôi thở phào nhẹ nhõm – “Ừm thôi Linh về đi. Nếu mai qua thì tầm 8h nhé. ”
“Ừa, chào nhé. ”
“Bye… ”
Tôi tần ngần đứng lại dõi theo nhân ảnh mặc váy trắng đang nhẹ nhàng rời đi, lòng thì đang vừa vui vừa buồn – “Liệu mình làm thế này, có đúng hay không… ”
Lên đến phòng, việc đầu tiên phải làm là tôi mở ngay cái hộp quà đó ra. Bóc hết mấy lớp vỏ bên ngoài ra, lúc này trước mặt tôi là một cái vòng đeo cổ to đùng. Tính chiều dài cả cái vòng thì cũng gần 60 cm, khi tôi đeo vào thì nó dài đến ngang ngực. Nói chung nhìn cũng rất hầm hố, đúng dạng mà tôi khoái. Tôi lấy cái vòng ra rồi yêu thích không nỡ buông tay, lúc sau cũng dọn dẹp lại mấy tờ giấy bóng rồi cẩn thận cất cái hộp đựng cái vòng vào trong hộc bàn mà quên mất kiểm tra xem trong cái hộp còn gì không.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Mưa chiều |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện teen |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 01/07/2018 03:36 (GMT+7) |