Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Mùa hạ đầu tiên » Phần 10

Mùa hạ đầu tiên


Update Phần 70

Phần 10

Giờ giải lao hôm đó tôi chuẩn bị sẵn tinh thần. Lên đây ku, bơi lên đây rồi coi thằng nào ngon! Tôi có một thói quen là hay suy nghĩ kỹ, dự đoán bước kế tiếp để lên kế hoạch cho mọi chuyện. Làm hoài, làm riết, rồi nó giống như tạo trong tôi một phản xạ, luôn luôn có kế hoạch cho mọi thứ. Chuyện dông chuyện dài thì lên kế hoạch dăm bữa nửa ngày. Chuyện cấp thiết thì đôi khi tôi lên kế hoạch trong vài giây. Như lúc này, tôi lên sẵn kế hoạch trong đầu: “Mấy thằng mất dạy kiểu gì cũng hung hăng lao lên thẳng tay đấm vào mặt đối thủ. Mình sẽ cúi xuống né, tiện tay đánh mạnh vào chấn thủy (đoạn giữa bụng), nó sẽ khuỵu xuống và lùi lại, nhảy tới đáp một cú vòng cầu vào bàng tang. Lúc đó xem mọi chuyện tới đâu rồi tính tiếp. Vì nếu lãnh trọn hai cú đó kiểu gì nó chả choáng váng mặt mày.”

Tôi ngồi đợi, 5ph, 10ph, 15ph, trống báo vào tiết. Vẫn chả có thằng nào lên. Nhũn rồi chăng?! Tôi quay lại thì thấy 2 thằng đã ra khỏi lớp từ lúc nào mà tận 2 tiết cuối vẫn chẳng thấy tụi nó quay lại. Linh tính mách bảo, tôi khều nhẹ thằng Tuyển: “Lát về mi lấy xe ta rồi chạy tới đầu cầu CL nghe. Đợi lâu thì về luôn cũng được. Lấy giúp ta chiếc xe là được rồi.”

Xong tiết cuối, tôi cột chặt cặp vào người cho dễ hành động rồi đi ra cửa lớp quan sát. Chưa vội ra về, tôi cứ đứng đó quan sát cho đến lúc gần như trong sân trường chả còn một ai. Đúng như tôi dự tính, phía trước có lúc nhúc khoảng 3 thằng đang ngồi ngay bãi xe. Bỗng giọng nói vang lên từ phía sau làm tôi giật mình “Ba thằng thì có gì mà sợ?!”

Giọng thằng Danh chắc nịch. “Ba thằng chứ mấy, có gì mà sợ? Cứ ra thử tụi nó tính làm gì?” Nghĩ lợi nghĩ hại một lúc tôi nói nó:

– Bây giờ thế này. Ta đi ra một mình, mi cứ ở trong trường quan sát. Có biến thì giúp ta một tay. Không có gì thì lại quán Anh Thư đầu cầu ăn chè tí rồi về.

Nó ok xong tôi nhẹ nhàng bước ra cổng. Phong thái điềm nhiên, đĩnh đạc và nhìn có vẻ vô cùng… nguy hiểm. Ba tôi vốn con nhà võ, đã từng thượng đài, lại làm công an nên có dạy tôi vài món tự vệ, nhưng trước khi nhập cuộc thì nên tránh va chạm là tốt nhất. Vậy nên, gặp nhiều trường hợp, khi đối diện với những tình huống đưa chúng ta vào thế phải chuẩn bị cho một cuộc chiến thì hãy im lặng, ra vẻ cực kỳ tập trung và phải tỏ ra thật… nguy hiểm. Điều này sẽ làm đối thủ chùn tay và không dám manh động. Tôi thực hiện đúng như sách giáo khoa luôn. Vâng, vừa đi vừa quan sát, cực kỳ tập trung, và quan trọng là… rất nguy hiểm. Tôi cứ đi như thế, hơn 5ph, 10ph, tới tận gần quán Anh Thư vẫn… chẳng có gì…

Thấy thằng Tuyển đang đợi tôi ở đó, tôi gọi nó vô ăn chè, lát sau thằng Danh cũng tới. Nó nói “hình như ba thằng ngồi đó là ai chứ không phải tụi nó tới me mi đâu.”

Tôi cũng ra giọng đồng tình “Uh. Ta thấy tụi nó không động tĩnh gì, mà có vẻ cũng chẳng quan tâm để ý gì tới ta.” Hóa ra 2 thằng lo bò trắng răng.

Trưa hôm sau đến lớp, vừa bước vô đã thấy thằng Vỹ với thằng Thao đang trò chuyện linh tinh gì đó, mặt nó có vẻ hớn hở hơn hôm nó gây với tôi. Quay qua thì thấy Minh đang cầm trên tay một cái kẹp tóc đính đá khá xinh và quý phái. Tôi thây kệ, để cặp vô chỗ rồi ra sân đá cầu với thằng Danh.

Hồi đó tôi với thằng Danh là hai kỳ phùng địch thủ trong môn này. Đá chỉ có 2 đứa, đứng ở 2 đầu sân trường rộng tầm 150 m2, cách nhau tầm 10m, kẻ tung người tạt, trái cầu cứ bay qua bay lại như trái bóng được 2 đôi chân ma thuật chuyền qua chuyền về hiếm khi rơi xuống đất.

Nhiều lúc bọn con gái phía trên ban công cứ nhìn xuống bọn tôi đá mà xuýt xoa trầm trồ. Được thể, bọn tôi càng hăng tiết đá tung tăng cả lên làm trái cầu vỡ văng tung tóe hết ra, trụi lông, thế là mua trái cầu mới. 1 tuần hai đứa đá hư 2 trái cầu, tuần nào cũng có cầu mới. Vị chi ra mỗi thằng tôi 1 tháng phải tốn chi phí mỗi đứa 10k cho niềm đam mê đá cầu của mình.

Ban đầu thì chỉ có 2 thằng. Sau, giờ giải lao nhiều lúc mấy đứa chả biết làm gì nên cũng dần dần xuống góp vui, rồi 4 đứa, 5 đứa, có khi tới 8 đứa đá 1 trái. Chỉ đơn giản vậy thôi mà việc này giúp bọn tôi dần thân với nhau hơn, và đó cũng là tiền đề cho sự ra đời của đội bóng lớp tôi sau này.

Trở lại vô lớp, mồ hôi nhễ nhại, tôi cởi luôn 2 cúc áo phía trên ra rồi mở đôi cuốn vở quạt liên tục cho đỡ nóng. Điều này đối với cá nhân tôi thì chẳng có gì là quá đáng cả. Nhưng đối với cô Yến thì khác. Mình tôi quạt thì không sao, chứ tới 4 5 đứa quạt phần phật như vậy sẽ tạo ra những tiếng ồn lớn và gây mất trật tự. Hơn nữa đi học mà phanh áo ra như vậy thì thật không được tôn trọng giáo viên cho lắm. Vậy nên tôi bị gọi đứng lên, đem theo quyển vở, cho ra ngoài quạt tới hết tiết. Đệch…

Bạn đang đọc truyện Mùa hạ đầu tiên tại nguồn: http://truyensex.moe/mua-ha-dau-tien/

Hôm kia thì gây gỗ, hôm qua thì gườm ghè, hôm nay thì bị đuổi ra khỏi lớp. Đen như chó mực. Và chuyện xui xẻo của tôi vẫn chưa chấm dứt. Như tôi đã nói ở những chương trước đây, tôi học hóa không được giỏi lắm, vậy nên khi gặp môn này tôi cứ có cảm giác như đang ở sao Hỏa hay cung Trăng vậy. Nghe đó, mà chữ hiểu chữ không hiểu. Đang lơ mơ thì thầy Dũng gọi tôi lên bảng giải bài tập. Ôi…

Thằng Tuyển thấy thế mới nhanh miệng chỉ tôi cái này cái nọ đặng lên bảng có cái mà viết ra. Nhưng thời gian cấp bách mà hiểm họa đã tới nơi nên tôi cũng chả tiếp thu được gì, thành ra lên bảng đứng trơ ra như phỗng, quê muốn chui xuống đất.

0 Đ, về chỗ. Phúc bất trùng lai, họa vô đơn chí. Xui liên tục, xui tận mạng. Tôi rầu rĩ đi về chỗ sau khi liếc nhẹ mắt qua chỗ Minh ngồi xem thử em có thái độ gì sau “bàn thua” của tôi vừa nãy không. Thấy em chẳng tỏ vẻ gì như chia sẻ hay đồng cảm, thậm chí dường như chả quan tâm, máu nóng dồn lên não, tôi vứt quyển vở Hóa lên bàn rồi chán chường ngồi xuống.

Sau buổi học, lúc ra về, tôi thấy em đi phía trước còn thằng Vỹ thì lẽo đẽo theo sau. Hai người nói gì đó rồi em rúc rích cười. Chẳng thèm để ý nữa, tôi cất đại sách vở vô cặp rồi ra lấy xe đi học thêm.

Hơn một tuần sau, khi mà không khí tết đã gần như không còn nữa và mọi người bắt đầu trở lại với nhịp sống bình thường cũng là lúc bọn tôi bắt đầu với những bài kiểm tra 15ph và 45ph. Hơn một tuần nghỉ tết phê pha đâm ra làm con người biếng nhác, tôi lại gặp khung cảnh chán chường ở lớp, giáo viên đuổi ra khỏi lớp, điểm thấp, em thì đang chiến tranh lạnh, tôi thêm phần biếng nhác hơn nên đâm đầu vô con võ lâm truyền kỳ vô cùng thịnh hành thời điểm đó.

Hệ lụy tiếp theo là mấy bài kiểm tra sau đó, ngoại trừ toán và lý, tôi toàn dưới điểm trung bình. Điều này làm bé Phương phải qua bàn tôi nhắc nhở:

– Lo học hành đi V, mấy tuần nay điểm mi không được ổn đâu đó.

– Haizz. Tôi thở dài rồi ậm ừ: Ta biết rồi.

– Chắc mi buồn lắm hở? Bé Phương đổi chủ đề.

– Tôi hơi ngạc nhiên. Buồn gì mi? Nhác học nên điểm thấp chứ buồn gì?

– Thôi. Chuyện tình cảm của mi đứa nào chẳng biết. Lo học đi. Yêu đương nhăng nhít.

– Tôi ngẩn tò te kéo bé Phương lại khi nó dợm bước định về chỗ: “Mi nói gì ta không hiểu thật đó.”

– Thì mi với bé Minh chia tay. Nó quen với thằng Vỹ, đứa nào chẳng biết.

Ôi đệch. Tôi ngả người dựa hẳn vô bàn sau. Cái gì nữa đây trời? Giận nhau mới có hai tuần mà nhảy qua được người khác là thế nào? Mà chuyện này ai cũng biết sao mình lại không biết? Tôi lấy lại bình tĩnh, xem nào, đợi có thời gian hỏi vài đứa với quan sát thử xem. Mấy bữa nay cứ lo chơi game riết rồi thành ra chẳng quan tâm để ý gì tới ai.

Giờ giải lao hôm đó tôi lôi thằng Tuyển với thằng Danh ra quán nước. Tôi thả thử một câu thăm dò: “Buồn quá tụi bay ơi.”

– Vẻ mặt tiu nghỉu như chia sẻ, thẳng Tuyển lên tiếng “Chấp nhận sự thật đi chứ buồn chán gì nữa? Cỡ mi khối em theo, bé Minh không ổn thì kiếm đứa khác đi.”

– Thằng Danh cũng lên tiếng: “Chuyện của mi rối rắm quá, ta chẳng hiểu. Mà mấy bữa nay cứ thấy thằng Vỹ chở bé Minh về là ta nghi nghi rồi.”

Vậy là xong! Chẳng cần phải nói gì thêm. Tôi chính thức bị cho de ra phía sau thêm một lần nữa. Tôi chẳng biết phải nói như thế nào về tâm trạng của tôi lúc ấy. Chỉ biết cái cảm giác buồn bã nó ập đến, nhưng không dồn dập, không mãnh liệt. Thoang thoảng và dịu nhẹ như một cơn gió mùa xuân, mơn man, mơn man…

Gầy guộc và xù xì…

Bé nhỏ và im lặng…

Cây bằng lăng dưới nắng…

Tỏa mát thuở ấu thơ…

Chẳng phải là tình cờ…

Cũng chẳng là duyên nợ…

Vậy mà thành nỗi nhớ…

Đi mãi vào giấc mơ…

Chiều một mình bơ vơ…

Bỗng rơi về ký ức…

Một thời lấm lem mực…

Tím quá sân trường xưa…

Bất chợt trời đổ mưa…

Vội vàng vào hiên trú…

Bỗng thấy mình bé nhỏ…

Ai bên cạnh đâu rồi?

Nỗi nhớ vẫn không nguôi…

Cũng chẳng tàn chẳng lụi…

Ai đem đốt nỗi nhớ…

Rồi chờ đợi thành tro.

Ôi một thuở vô lo…

Ngây thơ khờ dại thế…

Lối nhỏ đợi ai về…

Chẳng còn dấu chân xưa…

Dẫu cho trời có mưa…

Dẫu bằng lăng có tím…

Tôi chẳng cần kỷ niệm…

Tôi chẳng thiết mùa xuân…

“Vì nó làm tôi buồn!”

Tôi chẳng cần kỷ niệm. Tôi chẳng thiết mùa xuân. Vì nó làm tôi buồn! Khánh Ly ơi. Cô bạn đang ở đâu? Liệu có xuất hiện vào lúc này để kéo tôi đi ăn bớt những buồn bã chán chường mà tôi đang trải qua không? Mùa xuân, đất trời thanh thoát và dịu nhẹ. Cảnh vật tươi vui và đầy sức sống. Cớ sao, đã bao mùa xuân, tôi cứ phải nếm trái đắng cho những mối tình dang dở không đầu không cuối thế này?!

Giếng Ngọc Hà, vườn Ngọc Hà, cho tôi vào rồi và cũng cho tôi ra như đúng lời câu thơ kia đã tiên tri sao…

Bạn đang đọc truyện Mùa hạ đầu tiên tại nguồn: http://truyensex.moe/mua-ha-dau-tien/

Buổi học hôm đó tôi lơ đãng nhìn trời nhìn mây đợi trống báo hết tiết. Bỏ luôn tiết cuối, tôi vác cặp ra về trong sự ngỡ ngàng của bé Phương. Vào quán net, tôi chơi VLTK tới tận 7h mới đứng dậy. Bỏ luôn buổi học thêm chiều hôm đó.

Dắt xe ra khỏi quán, trời bỗng đổ mưa… Cơn mưa đêm ập xuống như muốn dội cho nỗi buồn của tôi thêm nghẹn ngào. Lấy vội cái áo mưa tiện lợi trong giỏ, tôi gỡ cặp ra và quấn vào, bỗng thấy một tờ giấy được gấp làm tư trong ngăn ngoài. Tôi ngạc nhiên lấy lên mở ra đọc.

‘V với Minh đã có với nhau những kỷ niệm thật đẹp nhỉ?!

Tình bạn tụi mình cứ êm đềm như vậy và mang đến cho cả hai biết bao niềm vui. Những buổi tan trường ngồi sau yên xe V Minh thấy thật nhẹ nhàng. Gió đã có V cản, nắng đã có V che. Đôi lúc Minh cứ ngộ nhận đó là một thứ tình cảm trên tình bạn rất nhiều. Nhưng Minh chưa dám, Minh không dám khẳng định điều đó. Và thật may mắn khi Minh đã không ngộ nhận, phải không V? Mấy hôm nay thấy việc học hành của V không được tốt lắm. Cố gắng V nhé, sắp tới còn nhiều bài kiểm tra một tiết nữa. Đừng xao nhãng việc học mà làm nhiều người lo lắng nhé!’

Đọc xong lá thư, tôi cười mà nghe đắng ngắt trong cuống họng. Hay thật. Ngộ nhận? Tình bạn? Sau tất cả những gì tôi và cô đã trải qua. Chẳng thà cô đừng gửi tôi những dòng này, tình cảm của tôi và cô có khi còn là bạn bè được. Còn bây giờ, cô quay lưng và phủ nhận tất cả tình cảm mà tôi với cô đã dành cho nhau. Được! Được lắm!

Tôi nghĩ tới đâu là máu nóng sôi lên tới đó. Tôi điên tiết phóng vô làn mưa đang nặng hạt phía trước. Tôi đạp thật nhanh bằng tất cả sức lực đang có mặc cho những cơn gió ngược chiều ngoài kia táp vô da mặt ra sức cản lại. Tôi đạp thẳng xe đến nhà Minh, đứng ngay trước cổng mà bấm chuông ầm ĩ. Có người ra mở cổng. Xém chút nữa tôi đã hét thẳng vào mặt nếu không kịp nhận ra người đang cầm dù mở cổng cho tôi là chị gái của Minh.

– Em chào chị. Có Minh ở nhà không chị?

Thấy trời tối mà có thằng điên nào dầm mưa đạp xe tới nhà mình đòi gặp em gái mình. Chị Minh thoáng ngần ngừ nhưng ở phía trong, nhận ra tôi, Minh đã hối hả chạy ra.

– Minh đây. Có chuyện gì vậy V?

Tôi im lặng một chút. Vừa để đợi chị của Minh đi vô, vừa để sắp xếp những gì trong đầu mình sắp nói. Có lẽ cơn mưa nặng hạt đã xoa dịu đi rất nhiều cái đầu đang bốc hỏa của tôi. Những câu nói cay nghiệt trong đầu mà tôi nghĩ ra và dự định sẽ nói khi gặp em, dường như đã được đầu óc tỉnh táo của tôi lúc này thẩm định lại và không cho động khẩu. Tôi đứng đó, bất động. Nhìn người con gái mà mình đã dành cho họ thật nhiều tình cảm. Mái tóc búi sau gáy, khuôn mặt bầu bĩnh, đôi tay búp măng trắng hồng đang run rẩy nắm lấy cán dù. Tôi chả thiết làm một điều gì nữa. Chỉ rút từ cặp ra mảnh giấy em vừa gửi tôi, có lẽ vào giờ giải lao khi chiều, trả lại cho em. Trả lại một mảnh giấy như trả lại cho em tất cả những tình cảm mà em đã trao đến cho tôi. Những tình cảm mà giờ đây, khi em thấy nó như đã trao nhầm người, em vội vàng phủ nhận. Tôi lặng lẽ quay xe. Nhấn nhẹ bàn đạp và khẽ nói “Tình bạn, tình yêu – như trò ảo thuật!”

Quay lưng ra về. Trời mưa đã ngớt. Không gian trở nên tĩnh lặng. Dòng xe trên phố như bị cơn mưa làm cho biếng nhác, không còn đông đúc và ồn ả như mọi khi mà trở nên lặng lẽ, mỏng manh. Tôi liệu có phải con thiêu thân cứ lao đầu vô những tình cảm vẩn vơ đầy thay đổi của tuổi thanh xuân non nớt yếu mềm để hứng chịu cho mình hết nỗi buồn này đến nỗi đau khác. Xuân Diệu ngày đó làm thơ hẳn chẳng phải cho riêng ông đọc mà còn để cho cả thế gian chiêm ngưỡng, để đôi khi, một khoảng nào đó, họ sẽ bắt gặp mình đang được nói đến trong những câu thơ đầy ma mị kia.

‘Giơ tay muốn ôm cả trái đất…

Ghì trước trái tim ghì trước ngực…

Cho đầy trước mắt khoảng cô đơn…

Bao là muôn trời sâu vạn vực…

Làm sao sống được mà không yêu…

Không nhớ không thương một kẻ nào…

Hãy đốt đời ta muôn thứ lửa…

Cho bừng tia mắt đọ tia sao.’

Và tôi đã bắt gặp được mình. “Làm sao sống được mà không yêu… Không nhớ không thương một kẻ nào?”. Tôi yêu! Yêu hết người này đến người khác như một triết lý sống. Vì nếu không như vậy, tôi sẽ như Xuân Diệu, sẽ không thể sống được. Nhưng tôi đang đúng hay đang sai?! Vì hình như khi không có tình yêu tôi vẫn sống rất tốt. Và giả như có không tốt thì điều quan trọng là tôi sẽ không phải gánh chịu vào trong mình những nỗi đau như thế này.

Xuân Diệu là một nhà thơ. Có lẽ ông cũng sẽ lãng tử và mơ mộng lắm như tôi. Có lẽ ông sẽ vô cùng lãng mạn và sến súa như tôi. Nhưng ông khác tôi ở chỗ sẵn sàng chấp nhận chịu nỗi đau của tình yêu khi trót dấn thân vào nó. Ông cho cuộc đời đốt ông trăm ngàn thứ lửa để tin vào một lòng tin tuyệt đối rằng, đến một lúc nào đó, tia mắt của ông sẽ đọ được với ánh sao lung linh rực rỡ trên dải ngân hà kia. Còn tôi, tôi chưa có lòng tin vào điều đó. Nên tôi bắt đầu chùn tay. Nôm na là tôi bắt đầu sợ yêu!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Mùa hạ đầu tiên
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Update Phần 70
Ngày cập nhật 29/12/2023 11:39 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Vợ tôi dâm hơn đĩ
Tôi đang cùng thằng phúc đang ở quán cafe tại một góc khuất chủ yếu là được yên tĩnh để bàn về chuyện của Hương vợ tôi. Mọi chuyện mày tính thế nào Thằng phúc hỏi tôi. Tao chưa biết, nhưng tao muốn theo dõi một thời gian nữa rồi mới tính tiếp Tôi trả lời thằng phúc. Còn chuyện tao với...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho người khác đụ vợ mình Làm tình tay ba Some Thác loạn tập thể Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện NTR Truyện sex cuckold Truyện sex ngoại tình
Chị chủ nhà
Trong suốt mấy ngày đi chơi, cuộc làm tình mà tôi và chị luôn nhớ, luôn cười sặc sụa khi nhắc đến là buổi sáng ở đảo Lan Châu. Ai đã đi Cửa Lò chắc biết, đó thực ra chỉ là một mỏm đất nhô ra biển mà thôi. Nhưng ngắm biển ở đây thì đẹp tuyệt. Nhất là ngắm hoàng hôn và bình minh...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ công khai Đụ máy bay Gái một con Làm tình nơi công cộng Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện sex nhẹ nhàng
Người tàng hình - Tác giả Kinh Bích Lịch
Ngày hôm sau, Khôi thức sớm tìm mua một tờ báo Công An, nghĩ rằng “sự cố” của ngày hôm qua có thể được đăng lên báo. Nhưng hắn hơi thất vọng vì không có mục hình sự nào đăng tin “Nữ ca sĩ nổi tiếng bị hiếp dâm sau đêm trình diễn” hết. Lại nghĩ rằng chắc nàng Phương...
Phân loại: Truyện sex dài tập Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện sex hiếp dâm
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba