Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Nghề chăn gái – Quyển 2 » Phần 31

Nghề chăn gái - Quyển 2

Phần 31

Gọi điện không được, cả quán xôn xao bàn tán. Cái Hoa mặt mũi lo lắng hỏi tôi:

– Anh ơi, có khi nào cái Trang bị bán rồi không hả anh??

Tôi cũng đang lo, con ngố ấy dễ bị lừa lắm. Tính tình thì đỏng đảnh, chảnh này chảnh nọ nhưng thực tế chẳng biết cái gì. Câu hỏi của Hoa không phải là không có lý do. Tôi nói để trấn an nó:

– Bán biếc gì em, chắc điện thoại nó hết pin thôi. Đi từ tối qua cho đến cả ngày hôm nay. Nãy anh vào phòng nó thấy cái sạc vẫn đang cắm vào ổ điện kia kìa. Chắc tí nữa là về thôi, bọn kia nó cũng đi nhân viên quán con mụ Loan suốt rồi. Không dám đâu…

Nói thế thôi chứ tôi cũng đang lo sốt vó. Dạo gần đây đọc báo thấy tình trạng buôn người qua biên giới ngày càng nhiều, có vụ 7 đứa con gái ở Nghệ An bị lừa bán sang Trung Quốc may sao gặp biên phòng cứu được. Nhất lại là nhân viên, giấy tờ tuỳ thân không có, đi làm cái nghề này nay đây mai đó, không nơi ở cố định. Nhà cửa đa phần toàn trên miền núi, chúng nó có lừa bán đi cũng chẳng ai biết đấy là đâu. Đang như ngồi trên đống lửa thì bà chị gọi:

– Alo, cậu hả… Thế nó về đến nhà chưa?

Tôi trả lời:

– Đã thấy mặt mũi đâu đâu, 7h30 rồi. Mà chị bảo mụ Loan gọi cho hai thằng kia chưa?? Gọi cho cả con nhân viên nhà mụ ấy nữa..

Bà chị nói:

– Gọi rồi, nhưng hai thằng kia nó bảo nó bận việc nên cho hai đứa tiền đi taxi về từ đầu tối rồi cơ mà.

Nói thế thì bằng hoà, đúng là chưa chơi thì nhìn còn hứng thú. Chơi xong rồi chúng nó đem con bỏ chợ luôn. Tôi tắt máy ngồi đợi, có khách ra khách vào thì để cái Hoa tự tiếp, tự thu tiền. Đang đứng ngoài đường hóng thì tầm 8h30 có một chiếc taxi đỗ ngay trước cửa quán. Bước xuống xe là cái Trang trong tình trạng bơ phờ. Tóc tai thì rối, quần áo thì xộc xệch. Nhìn như vừa mới bị thằng nào nó hiếp xong. Nó bước vào cửa mà mặt ngáo ngơ, ngoái đằng trước rồi lại nhìn đằng sau. Anh taxi vội xuống xe kéo tay nó lại nói:

– Trả tiền taxi đi chứ, chơi bời kiểu gì mà quên cả trả tiền thế hả??

Cái Trang quay sang nhìn anh taxi một cách hồn nhiên:

– Tiền gì… Sao phải tiền??? Trả rồi đây??

Cái Quỳnh với cái Hoa đi khách về nhìn thấy cái Trang liền chạy lại hỏi:

– Về rồi đấy à, khiếp nhìn bơ phờ thế..

Cái Trang nhìn hai đứa kia rồi cười hềnh hệch. Xong nó lại tiến vào nhà, anh taxi chạy theo thì tôi hỏi:

– Bao nhiêu tiền hả anh, mà anh chở nó từ đâu về đấy.

Anh taxi trả lời:

– Em đón hai đứa nó từ cái khách sạn dưới Hạ Long về đây. Một đứa thì mới thả ở đoạn trên kia xong. 900k anh ạ, chưa đứa nào trả tiền cho em đâu. Nhìn như mấy con Ngáo ấy, em là em định không chở rồi….

Tôi lấy tiền trả cho taxi, trả xong vào nhà thấy cái Trang ngồi dựa vào ghế thở phì phò. Nó hếch mồm lên thổi mấy sợi tóc mái đang xoã xuống ngang tầm mắt ra điều thích thú lắm. Cái Quỳnh vừa cười vừa nói:

– Con này ngáo nặng rồi anh ơi, chắc tối qua đi bar tụi nó cho chơi đồ đến giờ vẫn ngáo.

Về là tốt rồi nhưng nhìn bộ dạng của nó không mê được, nó đặt cái điện thoại lên bàn thì tôi thấy đúng là hết pin thật. Tôi bảo cái Hoa đưa nó vào phòng để nó nghỉ ngơi. Trông chẳng khác đéo gì Chí Phèo, vừa hay bà chị gọi điện:

– Alo, tụi nó về rồi phải không?

Tôi trả lời:

– Vừa về đây này, tiền taxi em vừa phải trả đấy. Tối em thanh toán luôn nhé. Chẳng còn tiền đâu…

Bà chị ậm ừ rồi tiếp:

– Bảo nó thay quần áo đi, có người đến đón lên khách sạn bây giờ đấy. Tiền thu rồi nhé, đi khách xịn bảo nó cẩn thận.

Tôi liền nói:

– Nó ngáo ngơ, mặt mũi trông như con ngố ấy thì làm ăn gì?? Mà bảo nó giờ này chắc gì nó đi…

Bà chị nói:

– Ngáo thì đi càng khoẻ, bọn này chơi đồ vào làm càng nhiệt tình. Cứ gọi nó dậy đi, bảo nó đi cả ngày hôm nay rồi. Giờ về mới có khách thì phải đi chứ. Không đi thì bảo tao…

Nói xong bà ấy tắt máy, tôi bảo cái Hoa vào phòng gọi cái Trang dậy. Hoa vào xong chạy ra nói:

– Anh ơi, nó nằm ngủ rồi.. Em gọi không được đâu.

Tôi đi vào trong thì thấy cái Trang đang nằm chềnh ềnh ra ngủ. Chắc tại mệt quá, tôi khẽ lay lay vào tay nó rồi gọi:

– Dậy đi làm em ơi, chị xuống đón giờ đấy. Dậy thay quần áo nhanh đi.

Nó vừa nghe đến chị thì nhổm dậy ngay, mắt vẫn còn lờ đờ nó hỏi tôi:

– Anh xin chị cho em ngủ một lúc được không?

Lúc này bên ngoài đang có tiếng xe bấm còi inh ỏi. Tôi lắc đầu:

– Chịu thôi, giờ có người đến đón rồi. Anh giờ cũng chẳng xin được. Năm phút, thay quần áo đi rồi ra.

Cái Trang làm mặt cau có khó chịu, nó làu bàu kêu mệt nhưng tôi cũng chẳng nói gì. Độ 10 phút sau nó mới đi ra xe, đi qua nó nhìn tôi ra điều hậm hực lắm. Mặt mũi xưng xỉa chẳng thèm chào ai. Thèn Quyết nhìn thấy thế trầm trồ:

– Sướng thế, suốt ngày được ô tô đưa đón đi chơi. Em chẳng bao giờ được thế anh nhỉ??

Nghe Tuyết vêu nói tôi chỉ biết cười trừ, cứ nghĩ có ô tô đón là sướng. Lắm thành phần đi ô tô còn ba bựa chí chựa hơn mấy ông đi xe đạp. Lắm thằng khách đi ô tô đến kênh kiệu lắm, ra điều bố mày có tiền, xong tỏ vẻ thái độ nhân viên ở đây không đủ tiêu chuẩn. Chuyện khách đi ô tô mặc cả mấy chục nghìn không phải là hiếm. Nắm bắt được tình hình nên đa phần khách ô tô vào quán tôi thường ít khi tiếp. Đã đi ô tô là chắc chắn có tiền rồi, gặp bọn biết cư xử thì không sao, gặp bọn kênh kiệu đến lúc đánh nhau lại hết hơi. Thế nên khách đi bộ, đi xe đạp, xe máy thì tôi hay ra ngoài tiếp đón. Còn mấy anh ô tô thì để các anh ấy tự vào, nghe giọng điệu mà xử lý. Hách dịch quá thì mời anh đi chỗ khác, còn lịch sự thì lại mời các anh ngồi.

Quay lại câu hỏi của thèn Quyết, quả thật từ ngày xuống đây đến giờ chưa lần nào nó được đi ô tô với khách. Tại có khách nào đi ô tô mà chọn nó đâu. Khách sạn thì lại càng chẳng bao giờ gọi đến nó. Chỉ vì một từ Xấu, làm gái mà xấu thì xác định không có khách. Tôi nhìn thèn Quyết đáp:

– Ham hố gì em, đi xong về khác gì cái xác không hồn. Mà đi giá cao đồng nghĩa với việc phải chiều chuộng từ A đến Z. Không dễ nuốt đâu em, cái Trang nó khó tính lắm. Không chắc đã đi được.

Ngày trước cái Hoa chẳng một lần đi giá cao trên khách sạn. Chẳng hiểu đi khách thế nào, đến lúc xong bị thằng khách nó đuổi ra trong khi chưa mặc quần áo xong. Cái Hoa ấm ức khóc lóc gọi điện cho bà chị khi đó đang đợi ở dưới sảnh lên nói chuyện. Lúc gọi thằng khách ra hỏi lý do vì sao lại làm như thế thì cái Hoa nói:

– Anh ấy đi xong chửi em bố con phò, rên không bằng vợ tao. Thì em mới bảo vậy sao anh còn đi chơi phò. Thế là anh ấy lấy quần áo xong đuổi em ra khỏi phòng.

Thằng khách lúc đó thì cứ một mực nói cái Hoa láo. Không nghe lời, không chịu làm theo yêu cầu này nọ. Bà chị tôi thì khôn ranh, nghe hai phía. Một mặt thì đon đả nịnh khách, mặt khác lúc ngồi xe về thì lại giả vờ chửi khách trước mặt cái Hoa ra điều vì nhân viên. Sau lần đó cái Hoa ít khi đi lên khách sạn tiếp khách giá cao. Vụ đó chính mồm bà chị kể cho tôi chứ ai, chính bà ấy cũng dạy tôi là phải sống hai mặt để vừa được lòng khách mà vừa được lòng nhân viên. Nói đến vụ đó Hoa tiếp lời:

– Thật đấy, đi bọn lắm tiền nó hành cho ra bã. Hôm đó lúc bị thằng đó đuổi ra khỏi phòng còn có mấy người qua lại, họ nhìn em mà em nhục không có chỗ chui. Sau chị lên nói chuyện nó rút ra 200k bảo bo cho em. Em lấy bật lửa đốt tiền trước mặt nó luôn. Sau em cũng chẳng đi khách sạn, mà chị cũng không bảo em đi nữa.

Vụ đốt tiền này thì giờ tôi mới được nghe, tôi bảo:

– Sao lại đốt tiền, thế chắc khách lúc đó tức lắm nhỉ??

Hoa trả lời:

– Em bảo thằng đó: “Tuy tao là phò thật nhưng không phải là mày đuổi tao ra ngoài không cho mặc quần áo rồi giờ cho tao 200k là xong đâu. Tiền của mày tao đốt coi như giải vía.” Đốt xong em quay đi luôn. Vừa đi em vừa khóc, nhưng về chị cũng không nói gì.

Quá căng cho đội làm răng, lắm thằng cứ nghĩ có tiền làm gì cũng được. Quả đấy mà có ai quay lại được video thì thằng kia đẹp mặt. Phò thì phò chứ, trong phòng trên giường thì chúng nó là người làm cái công việc mạt hạng. Nhưng nó cũng là bán thể xác để lấy đồng tiền, tuy không thanh cao nhưng cũng chẳng xin xỏ, cướp giật của ai. Xong xuôi bóc bánh trả tiền nó ra ngoài cũng đâu muốn bị ai gọi là con phò này, con phò nọ. Cái hành động của một thằng đàn ông lúc chơi thì dập nhiệt tình, bày đủ mọi trò tai quái, đến khi xong lại phủi dái:

“Rên éo bằng vợ Tao.”

Ơ thế thì khác gì so vợ với phò, gặp cái Hoa ít chữ không biết nói lại làm sao. Chứ cỡ đấy gặp phải tôi chắc tự ngậm cặc mà chết nhục, tôi bảo với Hoa:

– Anh thì không thích hành động đốt tiền. Nhưng em chỉ cần nói: “Vợ anh rên giỏi thế có khi chị ấy lại vào nghề trước cả em.”

Nghe thế cả đám nhân viên cười như nắc nẻ. Nghĩ lại thấy dại tôi vội chữa:

– À mà cũng không nên nói mấy lời như thế. Gặp thằng chó tính nó bách nhục xuyên tim nó đóng cửa phòng đánh cho lại thiệt. Quá đáng quá cứ alo cho chủ là được.

Đúng hôm vắng khách, mấy anh em ngồi buôn chuyện mà mãi chẳng mống nào vào. Cái Trang đi tầm 9h thì 11h nó gọi điện về cho tôi:

– Alo, anh ơi… Cho người khác lên đây thay em được không. Em không đi ông này được đâu.

Nghe thấy cả tiếng nước chảy, tôi đoán cái Trang đang trong nhà vệ sinh:

– Sao không đi được, mày đi từ nãy đến giờ hai tiếng rồi. Không đi xong đi còn về…

Cái Trang tiếp:

– Ông ấy bắt em làm tình cả tiếng đồng hồ. Đi xong một cái rồi nhưng chị vừa gọi lại bảo em đi đêm với ông ấy luôn. Em không đi được đâu, anh xin cho em với. Ông này kinh lắm, toàn bắt gì gì ở những chỗ bẩn thôi….

Tôi tắt máy rồi gọi điện cho bà chị:

– Cái Trang nó bảo đổi người kìa chị ơi. Nó kêu không đi được.

Bà chị nói:

– Không đi được là không đi được thế nào. Khách còn muốn đi đêm kia kìa, mà sao nó không gọi cho chị cứ gọi cậu làm gì? Đm con này suốt ngày dở chứng. Để kệ nó, đi được hết. Tiền nong thu rồi còn dở trò.

Nói xong bà ấy tắt máy luôn, tôi bấm gọi lại cho cái Trang:

– Tao chịu thôi, chị không đồng ý đổi đâu. Mà khách đi rồi người khác nó cũng không đi lại đâu. Giờ em xem xin khách về được thì về. Chứ chị cũng gay gắt lắm.

Nó dạ vâng rồi tắt máy, đến tầm 1h sáng không thấy nó ý ới gì, cũng không thấy nó về tôi chắc mẩm con này đi được rồi. Cố mở quán thêm 30 phút nữa vì sợ giờ tôi đóng cửa về nhà nó lại mò về thì bỏ mẹ. Khổ vậy đấy, cho cái đứa hâm hâm dở dở đi khách mình ở nhà còn lo hơn cả nó. 1h30 không thấy hiện tượng gì tôi chắc cú đóng cửa quán, dặn bọn nhân viên tắt điện rồi đi về nhà.

Trưa hôm sau sang thì thấy mấy đứa nó đang ăn cơm. Không thấy cái Trang đâu tôi liền hỏi:

– Trang chưa về hả mấy đứa??

Cái Quỳnh nhanh nhảu:

– Nãy chị mang đồ ăn xuống bảo bọn em là cái Trang sáng nay lại đi chơi với hai thằng ô tô hôm nọ rồi anh. Hai thằng đi Hạ Long ấy…

Ghê thật, mới có mấy hôm mà đắt khách thế, lại toàn khách xịn. Tôi lấy máy điện cho cái Trang, có chuông nhưng không thấy nó nghe. Nhắn tin trêu nó bảo đi xong về đừng ngáo như lần trước nhé. Nhưng cũng chẳng thấy nó trả lời. Nghĩ bụng con này ham chơi, giờ có khi lại đang tung tăng ở Hạ Long Park nên không thèm nhắn lại. 8h tối hôm đó, mấy anh em đang ngồi thì cái Hoa gọi tôi vội vàng:

– Anh ơi, anh ơi… Ra mà xem cái Trang nó đang livestream này. Nó đang ở đâu ý, cả mấy đứa nào nữa này.

Tôi ngó qua điện thoại cái Hoa thì thấy cái Trang đang ngồi với hai đứa con gái nữa. Nhìn cũng biết đó là nhân viên rồi, ba đứa đang phát trực tiếp trên facebook, nhìn khung cảnh xung quanh khá là xập xệ. Mái tôn, ghế nhựa, nền đất…. Chẳng mất 3s suy nghĩ tôi nhận ra đó là chỗ nó làm trước đây. Cái kiểu lợp mái tôn, xong ngồi ghế nhựa, xung quanh là cây cối như trong vườn ấy chẳng chỗ nào ngoài Xuân Thành – Hà Tĩnh. Lần trước nó làm ở đây cũng gọi điện facetime nên tôi nhìn khá quen.

Nhưng sao bà chị lại bảo nó đi Hạ Long với khách. Cái Hoa cũng khá tỉnh táo:

– Em cmt hỏi mà nó không trả lời anh ạ. Chắc nó trốn về chỗ cũ làm rồi…

Tôi thử nhắn tin cho bà chị:

– Cái Trang nó trốn hả chị..

Bà chị nhắn lại mỗi từ:

– Ừ.

Chắc đêm qua nó xin về nhưng ép nó đi nên nó trốn luôn. Nhân viên mà, bọn nó đi khắp mọi miền đất nước rồi. Gò ép quá thì nó chẳng trốn, cứ nghĩ nó mới xuống tiền không có, đồ đạc thì không chắc nó không dám trốn. Đúng là vì tiền mờ mắt, ai chứ riêng cái Trang nó có cần gì đâu. Tuổi đời còn nhỏ nó chỉ làm để lấy tiền ăn chơi, tính khí thì trẻ con. Cỡ như vào bọn cái Hoa, cái Quỳnh thì lại khác. Hai đứa nó còn biết suy nghĩ kiếm tiền về cho gia đình. Còn cái Trang nó đi làm chỉ để mua sắm, đến chị nó là Linh đầu điện bảo gửi tiền về cho mẹ nó còn chẳng gửi. Với loại người như thế thì nó quan tâm gì đến trước sau. Không thích là nó đi, chẳng phải nó đến đây trên người chỉ có một bộ quần áo, giờ nó đi thì cũng chỉ cần một bộ chứ mấy. Nhưng muốn rõ lý do nên tôi gọi thử cho nó lần nữa. Bây giờ thì nó nghe:

– Alo, anh à… Em không về đấy nữa đâu. Anh không cần dọa em, em đi xa rồi hi hi hi.

Tôi cười:

– Anh dọa mày làm cái gì, anh hỏi xem tại sao mày lại trốn thôi.

Nó kể:

– Đêm qua lúc anh gọi điện xong thì chị lại gọi. Vì em đang nói chuyện với anh thì chị gọi đến máy bận. Lúc sau chị ấy gọi chửi em là đi khách mà cứ buôn điện thoại. Em xin về chị ấy không cho, chửi em là dở chứng, chửi em không đi cẩn thận thì về đừng có trách. Lúc đấy em sợ lắm, tắm xong cho ông khách đi thêm một cái tầm 12h em xin ông ấy đi ăn đêm. Xuống khỏi khách sạn em bắt taxi đi Hà Nội về bến xe Nước Ngầm. Thuê nhà nghỉ sáng nay em về chỗ cũ làm. Không làm ở đấy nữa, sợ lắm. Trưa anh nhắn tin gọi điện em chưa đến nơi nên không dám nghe. Chị ác như gì ấy….

Tôi hơi ngạc nhiên:

– Thế tiền đâu mà đi taxi, từ đây lên Hà Nội còn thuê nhà nghỉ phải mất tầm 2tr.

Cái Trang trả lời:

– Hôm trước đi Hạ Long, hai anh đó bắt em chơi ke, chơi kẹo. Sáng ra còn bảo chơi đá, em không chơi. Thế là một anh bảo chơi đi tí cho 1tr. Thế là em chơi, xong tối về anh ấy cho em 1tr với đưa 1tr trả tiền taxi. Thế em mới có tiền trốn đi chứ. À mà anh ơi, em vay chị mấy triệu, em đi khách mấy hôm nay tính ra vẫn còn của em 2tr. Anh lấy hộ em được không? Giữ cho em khi nào gửi cho em cũng được.

Tôi liền nói:

– Mày điên à, trốn đi rồi mà còn đòi tiền. Bà ấy chẳng đưa mấy cái đập vào mặt. Thôi bỏ đi thì coi như tiền đó mất, anh gọi hỏi vậy thôi. Còn làm ở đâu thì làm, trước khi xuống đây tao đã bảo rồi không nghe. Coi như được đi Hạ Long du lịch nhé. Giữ sức khoẻ là được, mà cái Linh nó hỏi xin số mày anh cho rồi đấy. Làm ở đâu thì hai chị em cùng làm. Hôm trước nó cứ gọi anh bảo quay lại làm nhưng anh bảo anh chuẩn bị nghỉ nên nó không xuống nữa. Mày xem làm sao thì làm, anh tắt máy đây. Đang có khách.

Cái Trang chào tôi xong rồi tắt máy, nghĩ trốn được cũng là cái tốt. Nó trốn lần này đồng nghĩa với việc không bao giờ dám quay lại đây nữa. Nghĩ cung khổ thân, mười mấy tuổi đầu suốt ngày nay đây mai đó. Đi đến đâu cũng phải bán thân lấy lộ phí đi đường. Đến rồi lại trốn, trốn rồi lại đi… chẳng biết cuộc đời nó sau này sẽ ra sao. Chỉ biết rằng chắc chắn giờ đây nó vẫn không nghĩ gì cả, livestream vẫn thấy cười vui vẻ lắm. Thôi thì cứ vui đi vì cuộc đời cho phép.

Càng nghĩ càng thấy chúng nó giỏi, bắc trung nam. Có đứa còn sang cả biên giới để đi làm. Vậy mà lắm khi trong người chẳng có gì cũng vẫn đi được. Nhớ lại một câu nói của một đứa nhân viên mà tôi quên tên, nó từng nói câu này:

“Còn lồn là còn tiền.”

Quả thật, những lúc bỏ đi lang thang không nơi ở thế này không có “Nó” là cũng mệt đấy. Câu nói Vui nhưng lại Cười ra Nước Mắt.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Nghề chăn gái – Quyển 1
Nghề chăn gái – Quyển 2
Thông tin truyện
Tên truyện Nghề chăn gái - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 25/11/2017 23:59 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Chị dâu dâm - Tác giả Ngọc Linh
Thế hả? Em thấy anh luồn lách cũng giỏi đấy chứ nhỉ, đầy đủ thế này còn gì nữa. Không học hành gì nhiều mà vẫn có vườn rộng nhà cao. Tôi nói như vậy thì anh Mạnh càng cười mà nói: Luồn lách khá khẩm gì đâu em, chẳng qua làm ăn thì tốt đấy chứ có gì đâu mà. Hì hì! Nào uống nào...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Chị dâu em chồng Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện sex phá trinh
Chú chó nhỏ đáng yêu của em - Tác giả Tiểu ca ca
Tuyền mỉm cười thần bí với tay lấy điện thoại Anh Thư bấm một hồi. Những tiếng “Tinh... Tinh” của cuộc gọi đi vang lên, sau một hồi một khuôn mặt một chàng trai với ngoại hình chuẩn soái ca xuất hiện trên điện thoại. Khuôn mặt chàng trai ấy nhìn lấy Anh Thư qua điện thoại thì...
Phân loại: Truyện sex dài tập Cho chó liếm lồn Đụ nát lồn Làm tình với chó Người và thú (Sex thú) Sextoy Truyện sex phá trinh
Bước chân âm thầm - Tác giả Sịp
Thưởng cho cậu bé xong, cả hai cô cháu đều thấy hài lòng. Cô giáo đon đả nói: Vậy là được rồi. Giờ thì để cô nằm nghỉ, cháu cũng lo dọn dẹp rồi đi ngủ luôn. Cậu bé rất vui, nên miệng thì dạ vâng mà mắt thấy tỉnh queo. Để mặc cô Hoan nằm lại chỗ, cậu nhỏ lo xuống ngâm quần áo...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bóp vú cô giáo Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện móc lồn Truyện sex cô giáo
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba