– Đến nhà rồi, em về đây.
– Em về nhé, ngủ ngon nhé.
– Em không ngủ ngon được đâu.
– Sao vậy.
– Em không biết, chắc tại vừa uống café.
– Ừ có lẽ anh cũng không ngủ ngon được.
– Vì sao.
– Giống em.
Cô nhìn hắn. Hắn cảm nhận lúc này chỉ cần hắn ôm cô vào lòng thì cô và hắn sẽ có với nhau một nụ hôn dài. Nhưng hắn nhút nhát vẫn không giám.
– Thôi em về đây. Anh về đi kẻo muộn rồi.
– Ừ anh về đây.
– Hẹn anh chiều T2 gặp nhau nhé.
– Hẹn em chiều T2.
Cô quay gót bước vào trong nhà.
– Thuỷ.
– Sao anh.
Cô quay lại. Trời sao giống thế. Giống hệt hình ảnh chị Thanh hiện về. Quá đẹp luôn. Hắn ngây người. Hình như cô và hắn có sự sắp đặt từ kiếp trước để gặp nhau. Cô là sự pha trộn giữa chị Thanh và Mai Anh. Ở góc cạnh này cô giống chị Thanh nhưng ở góc cạnh khác cô lại giống Mai Anh. Cô có nét đặc trưng riêng làm hắn ngây ngất.
– Em ngủ ngon nhé.
Hắn bừng tỉnh trả lời.
Cô cười nhẹ nhìn hắn âu yếm. Cô mong chờ câu nói khác của hắn. Nhưng hắn nhát quá nên chưa thể nói ra được. Thực ra lúc đó hắn muốn nói anh yêu em nhưng không thốt thành lời. Hắn khờ quá. Có lẽ cô tin tưởng yêu hắn sau này vì tính nhút nhát thật thà của hắn.
– Anh về đi. – Cô nói.
– Ừ anh về đây.
Hắn quay xe trở về mà lòng lâng lâng sung sướng. Lâu lắm rồi cảm giác này mới trở về. Lâu lắm rồi hắn mới yêu trở lại. Hắn đã thực sự thoát ra khỏi cơn mê đắm đau khổ mấy năm nay. Hắn lại tươi mới. Hắn phải cảm ơn cô. Nhờ có cô hắn lại yêu đời trở lại. Tối nay về hắn chỉ viết về cô trong nhật ký. Hắn tả chi tiết cô từng khoảnh khắc. Hắn không ngủ và hắn nhớ cô. Hắn đã yêu cô mất rồi.
… Bạn đang đọc truyện Những người con gái tôi không thể quên tại nguồn: http://truyensex.moe/nhung-nguoi-con-gai-toi-khong-the-quen/
Hai tuần trôi qua rất nhanh. Hắn giữa đúng lời hứa. Hắn không đến nhà cô buổi tối nào. Hắn chỉ gặp cô trên lớp học. Thực ra hắn khó chịu lắm nhưng đã hứa thì hắn phải giữ lấy lời. Đối với hắn loại bỏ đối thủ này không khó vì hắn biết hắn nắm phần thắng đến 80% rồi. Vì vậy phải cho đối thủ tâm phục khẩu phục. Nhất là ngày thứ 7 hắn không đến. Hắn nhớ cô cồn cào. Thứ hai tuần sau cô có vẻ giận hắn. Nhưng cô vẫn muốn biết nguyên nhân.
– Anh ốm à.
– Không, anh có đồ án mới phải thông qua thầy. Thầy hẹn thứ 7 đến nhà thấy. Đông quá mãi mới tới lượt.
Hắn nói thật, thứ 7 hắn đi thông qua ở nhà thầy. Nhưng thực ra hắn có thể thông qua ngày hôm sau. Vì một lời hứa nên hắn xắp xếp vào ngày thứ 7 đến nhà thầy.
– Thì ra vậy.
– Sao anh không đi xe máy mà vẫn đi xe đạp.
– Anh muốn tối về cùng em cho vui.
Cô lại nhìn hắn. Cô dường như hết giận hắn sau lời nói này của hắn. Nhưng cô không hiểu sao hắn lại không đến nhà cô. Cô cũng nhớ hắn lắm chứ. Những ngày đi học thì cô không được nói chuyện với hắn nhiều. Mà hắn cũng lạ. Đang nóng hừng hực ngày nào cũng rủ đi chơi mấy hôm nay hắn lạnh luôn. Là con gái cô không dám thắc mắc nhưng cô khó hiểu. Hắn quan sát cô và hắn muốn chắc chắn rằng tình cảm cô dành cho hắn là thực sự. Và hắn thực sự thấy cô quan tâm đến hắn. Hắn mừng lắm, về nhà hắn hát suốt ngày. Tối lại nằm nhớ cô. Hắn cười, cười trong lúc hát, hình như cười cả trong lúc ngủ.
Hôm nay là buổi học thứ 6 cuối tuần. Chỉ còn ngày mai nữa thôi là hắn lại đến nhà cô. Hắn nhớ lắm rồi. Hắn đến sớm và cô cũng vậy. Vẫn dưới bóng cây. Cô và hắn lại ngồi nói chuyện.
– Anh ạ em thấy hình như nhà em có ma thì phải.
– Em chỉ linh tinh làm gì có ma trên đời này.
– Có, em thấy có thì phải.
– Làm sao em có thể chắc chắn vậy.
– Vì bình thường còn có người đến chơi. Không hiểu sao dạo này hình như có ma đuổi hay sao mà không thấy ai đến chơi cả.
Hắn nhìn cô, cô nhìn theo hướng khác cô có vẻ giận hắn. Hắn hiểu ý cô.
– Thuỷ. – Hắn gọi.
– Có việc gì vậy anh. – Cô vẫn quay mặt đi.
– Em quay lại đây anh bảo.
– Có việc gì vậy. – Cô quay lại mặt vẫn còn vênh vênh. Cô có vẻ hơi tức thì phải.
– Không có ma nào cả mà có nguyên nhân của nó.
– Nguyên nhân gì vậy thì em không hiểu.
– Anh rất muốn đến nhưng có một lời hứa 2 tuần nên anh tôn trọng lời hứa.
– Thằng Nam chứ gì, em biết cả rồi. Anh ngốc lắm.
– Em biết hôm nào.
– Thằng Sinh nó chọn nhầm người rồi. Thằng Nam có bao giờ biết giữ mồm giữ miệng đâu. Hôm qua đi nói với Linh nên Linh nói lại với em.
– Họ là bạn của em nên anh tôn trọng họ.
– Nhưng anh là bạn của em, anh đến nhà em chơi cơ mà. Ai có thể cấm được anh.
– Anh xin lỗi nếu anh làm em giận. Cả tuần qua anh cũng muốn đến chơi lắm nhưng anh đã hứa rồi thì anh phải thực hiện thôi, em hết giận anh đi.
– Anh ngốc lắm. Bị chúng nó lừa cho.
– Không phải như Nam nói à.
– Em chưa bao giờ là người yêu của Sinh cả, anh biết không.
– Bây giờ anh mới biết mà.
– Em tức lắm, em đi vào học đây.
– Anh xin lỗi. Nói chuyện anh một lúc nữa đi.
– Không nói chuyện với anh nữa.
– Tý nữa về học anh đến, em thích gì anh sẽ dẫn em đi.
– Em không cần.
– Bánh xèo nhá.
– Không.
– Thôi nhé tối đi ăn bánh xèo nhé, hết giận luôn.
– Không. Em không đi.
– Tối nay ăn bánh xèo, tối mai đi nghe café ca nhạc nữa nhé.
– Thế anh không sợ ma à.
– Anh không sợ, hết giận đi, cười lên nào.
– Đúng là đồ ngốc. Thôi vào học đi, cô giáo đến rồi.
– Kệ cô. Em không trả lời anh chưa vào học.
– Ừ, thôi vào học đi.
Cô đứng dậy chạy vào lớp trước hắn theo sau. Thế là đối thủ 100% hạ gục, bye chú Sinh. Đồn chỉ còn mình hắn. Hắn vui quá. Còn gì vui sướng hơn nữa với hắn. Ngồi trong lớp mà hắn không để đầu óc vào học mà chỉ thỉnh thoảng nhìn cô. Thỉnh thoảng cô nhìn lại và cười duyên với hắn. Hắn như trên mây. Sao nụ cười đó có thể làm hắn bay bổng như vậy. Nụ cười mà bao năm qua mỗi khi nhớ về cô hắn đều thấy nó đầu tiên. Đúng lời hứa cô và hắn đi ăn bánh xèo mới về.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Những người con gái tôi không thể quên |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ chị gái, Tâm sự bạn đọc, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex có thật, Truyện sex học sinh, Truyện sex phá trinh, Truyện teen |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 20/01/2021 08:29 (GMT+7) |