Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Những người con gái tôi không thể quên » Phần 54

Những người con gái tôi không thể quên

Phần 54

Trời đã chuyển sang đông, bầu trời lúc nào cũng u ám. Mới 5 giờ chiều thôi mà đã tối tối. Hắn vội vàng đi tắm rửa để sang cô. Chiều hắn đã gọi cho cô để thông báo tối cô nấu cơm sớm ăn xong đi chơi. Cô vui lắm. Tắm xong, ăn mặc chỉnh tề hắn xuống nhà. Bỗng nhiên gió thổi vù vù, bụi bay mù mịt. Và ngay như lập tức từng hạt mưa bắt đầu rơi xuống, đầu tiên thưa, dần sau đó thì một cơn mưa rào to ập đến. Mưa trái mùa, hắn tự nhủ. Sao mưa đúng hôm nay, đúng hôm hắn đang dự định đưa cô đi chơi. Hắn cảm thấy rất bực mình với thời tiết. Hắn đành phải ngồi nhà đợi cho cơn mưa qua thì mới sang bên cô. Trời ngày càng mưa to, sấm chớp ầm ì. Thật là lạ mùa đông rồi lại có mưa rào. Còn đang nghĩ ngợi lung tung thì tiếng điện thoại di động của hắn kêu ầm ỹ. Móc ra xem ai gọi thì ra là cô.

– A lô, em à. Đang đinh sang em thì trời mưa to quá.

Hắn nghe nhưng rất khó nghe vì tiếng mưa to quá. Alô mãi hắn mới nghe rõ tiêng. Đầu bên kia cô đang khóc nức nở nói không thành lời. Hắn hoảng, có chuyện gì vậy mà cô khóc. Hắn vội vàng trấn an cô.

– Thủy, làm sao em khóc. Vẫn không nghe thấy tiếng cô trả lời.

– Em đang ở đâu, em bị sao vậy. Hắn cuống quýt hỏi cô.

– Em… đang… ở… nhà. Anh sang… đây… với… em…

– Có chuyện gì vậy. Đợi anh nhé anh sang ngay đây.

– Anh sang ngay nhé… nhanh lên… anh nhé…

Không thèm mặc áo mưa. Hắn dắt xe ra cổng vội vàng khóa cửa và lên xe chạy thẳng sang nhà cô. Mưa vẫn to, hắn đi nhanh từng hạt mưa quất vào mặt hắn rát buốt. Trong đầu hắn lúc này chỉ nghĩ về cô. Hắn không biết cô bị làm sao mà lại khóc nức nở như vậy. Mới chiều còn gọi điện thoại nhắn tin cho nhau đấy âu yếm. Cô còn hẹn hắn tối nay quậy tưng bừng. Về đến nhà cô lại nhắn tin gọi hắn đến ăn cơm sớm cơ mà. Mọi chuyện làm hắn cứ rối tung cả lên.

Vứt ngay xe ở cổng, hắn vội vã lao vào nhà. Cô ngồi đó mặt xanh như tầu là chuối, mặt đẫm lệ, con mắt vô hồn nhìn về xa xăm. Vừa nhìn thấy hắn cô vội vàng đứng dậy lao vào hắn ôm chặt hắn khóc oà lên…

– Anh ơi phải làm sao bây giờ. Anh Thắng vừa gọi điện cho em.

– Sao có việc gì, ở nhà có chuyện à, hay bố làm sao.

– Không bố không làm sao, anh Thắng bỏ trốn rồi.

– Bây giờ em phải bình tĩnh nói từng chuyện một cho anh nghe.

– Em… sợ lắm… bây giờ anh đưa em về nhà đi.

– Em cứ bình tĩnh kể cho anh, anh phải hiểu mới có thể giúp được cho em.

– Vâng cô vẫn nức nở.

– Em đợi anh chút nhé, thôi đừng khóc nữa để anh ra cho xe vào nhé.

– Dạ.

Hắn ra cho xe vào nhà và chạy vào nhà vệ sinh lấy cái khăn lau qua người. Hắn bây giờ ướt như chuột lột.

– Rồi em từ từ kể cho anh xem chuyện là như thế nào.

– Vâng.

Cô bắt đầu kể cho hắn từng chuyện một. Anh Thắng anh trai cô và vợ buôn bán ở chợ là phụ. Công việc chính của anh là cho vay nặng lãi. Bây giờ cô nói hắn mới biết. Anh chị cũng không có nhiều tiền nên thường vay lại của các tiểu thương khác trong chợ với lãi suất thấp hơn cho người cần vay với lãi suất cao hơn và ăn chênh lệch lãi suất. Mọi chuyện làm ăn của anh trong thời gian qua rất bình thường. Tuy nhiên cách đây 3 tháng anh có một người bạn từ Đông Âu về đầu tư tại Hải Phòng. Người này xây dựng một nhà máy ở Hải Phòng và cần nhiều vốn. Anh Thắng cũng là một trong số những người cho anh này vay.

Do khối lượng tiền cần vay nhiều mà lãi suất thì rất hấp dẫn bởi anh này hứa dự án của anh đã được ngân hàng chấp thuận chờ giải ngân. Trong một vài tháng vẫn cần tiền nên anh huy động nóng cả chục tỷ. Anh Thắng thực ra vừa tin bạn và cũng đã xem mọi giấy tờ anh này có rồi nên mới dám cho vay. Anh đi huy động các tiểu thương ở chợ được hơn 4 tỷ đồng. Cộng với mấy trăm triệu của anh đưa cho anh bạn này vay hết. Thế nhưng cách đây 3 tuần anh bạn này đã bỏ trốn sang nước ngoài mất tích.

Sau khi tìm hiểu kỹ quả thật anh ta có đầu tư ở Việt Nam nhưng chỉ là vỏ bọc. Tiền vay của mọi người anh ta đi Đồ Sơn đánh bạc và nướng hết toàn bộ ở đó. Vụ việc vỡ lở ra vào chiều nay. Mọi người tìm anh chị đòi tiền. Không có khả năng trả nợ, anh gọi điện cho cô báo tin nhờ trông hộ cháu và bố. Còn anh chị phải bỏ trốn vì không còn cách nào khác. Nếu ở lại họ sẽ thuê xã hội đen xử anh chị mất. Kể xong cô lại khóc nức nở. Cô gục vào vai hắn. Lúc này hắn cũng rất bối rối vì tình huống này hắn cũng không có phương án gì giúp cô. Số tiền quá lớn. Hắn chỉ biết vỗ về cô.

– Thôi em ạ, sáng mai mình vế từ sớm em nhé. Bây giờ tối rồi không có xe mà về lúc này cũng không giải quyết được gì cả.

Cô vẫn khóc, không nói gì cả. Nhìn cô lúc này hắn thương cô quá.

– Em đã gọi điện về cho bố chưa.

– Em… gọi… rồi… nhưng bố… không… nhấc… máy. Cô vừa gật đầu vừa trả lời cho hắn.

– Vậy em không biết thêm thông tin gì nữa à. Anh Thắng có nói anh đi đâu không.

– Không… Anh chỉ bảo anh đi xa thôi.

– Thế thì lo quá, không biết ở nhà bố đối phó thế nào.

Cô lại khóc to. Lúc này thì Linh mới về. Nhìn thấy cô khóc Linh còn chưa hiểu. Linh hỏi và hắn nói sơ sơ cho cô câu chuyện.

– Thuỷ này thôi đừng khóc, khóc cũng không giải quyết được gì đâu. Mà anh Q đi thay quần áo đi không cảm lạnh bây giờ. Hai người này hay thật, khóc lóc chẳng để ý gì cả.

– Anh… đi… thay… quần áo đi. – Cô nghẹn ngào nhìn hắn.

– Ừ, bộ quần áo của anh em giặt rồi chứ.

– Vâng, em để trong tủ.

– Thôi đừng khóc nữa, mai anh đưa em về từ sớm.

Ăn cơm xong, hắn yêu cầu cô đi tắm. Cô đã ngừng khóc nhưng mắt vẫn còn đỏ hoe. Tối đó hắn ở lại nhà cô, hắn lo cho cô. Gọi điện về dặn Trung các việc để hôm sau hắn về Hải Phòng.

Sáng sớm sau hắn và cô phóng về Hải Phòng từ sớm. Về đến nhà mới có 7h. Đến nhà chưa kịp dừng hẳn xe, cô đã lao ngay vào nhà. Cổng mở, cửa mở, hắn vội vàng dựng xe lao ngay vào nhà. Cô và hắn xững người nhìn thấy bố cô đang ngồi trên giường, cháu gái thì ngủ gục trong lòng ông. Ông hình như cả tối qua không ngủ. Quan sát nhà, bây giờ hắn mới thấy, nhà cửa tan nát. Đồ đạc không còn cái gì. Tivi, tủ lạnh, xe… đến cả cái bếp cũng không còn. Bát đũa cốc chén vất lung tung mảnh vỡ đầy nhà. Thật là kinh khủng. Cô chạy ngay ôm chầm lấy bố khóc nấc lên.

– Bố ơi bố có sao không, sao nhà cửa lại thế này.

– Con về rồi đấy à. Tối hôm qua người ta đến siết nợ lấy hết mọi thứ đi rồi.

– Cháu chào bác. – Hắn nhỏ nhẹ chào ông.

– Q à, cháu về với Thuỷ à.

– Dạ vâng.

– Bố ơi thế hai anh chị đi không nói gì với bố sao.

– Nó chỉ tạt về qua nhà nói nó bị lừa bây giờ phải bỏ trốn. Nó bảo tao chăm con Thu rồi đi luôn.

– Bố đã ăn uống gì chưa. Thế bây giờ phải làm sao hả bố.

– Nuốt làm sao được mà ăn hả con. Con cái bảo bao lần làm ăn lương thiện, cứ lúc nào cũng nghĩ đến tiền rồi bây giờ mới khổ.

Nói đến đây ông mới nghẹn ngào. Hắn lúng túng và đến gần ông.

– Anh bị lừa chứ có phải muốn thế đâu.

– Nó là con bác, bác lạ gì tính nó, lại thêm con Hằng vợ nó nữa. Chúng nó chỉ quý trọng đồng tiền. Nó đã từng nhiều lần xiết nợ người ta rồi. Bây giờ thì quả báo cháu ạ. Chúng nó chỉ làm khổ mọi người thôi.

Cả ba người lặng lẽ không nói gì. Hắn đứng dậy lấy cái chổi dọn dẹp lại nhà cửa. Cô cũng vậy đi thu dọn bãi chiến trường cùng hắn. Cô tìm mãi cuối cùng cũng có cái bát tô còn lành. Cô đi ra ngoài mua thức ăn về cho bố và Thu. Cháu gái cô hình như cũng mới ngủ nên nó bê bết không biết gì. Tội nghiệp con bé còn nhỏ mà đã chứng kiến cảnh này. Cô đem bát bún về ép mãi bố cô mới ăn được một nửa. Còn một nửa ông không nuốt nổi. Trông ông thật sự tiều tuỵ.

Đến hơn tám rưỡi sáng thì một đoàn gồm chính quyền và công an gần chục người đến nhà cô. Họ đến làm việc và thông báo nhiều người dân kiện anh chị cô lừa đảo chiếm đoạt tài sản. Họ đến lấy lời khai của cô và ông. Thực ra họ chỉ muốn hỏi xem vợ chồng anh chị hiện ở đâu. Bố cô và cô cũng không biết nên không thể trả lời được. Gần hai tiếng họ mới kết thúc công việc và yêu cầu bố cô ký vào biên bản. Khi đoàn về một lúc thì đoàn cơ quan bố cô cũng đến. Họ nghe tin và qua thăm ông. Ông cám ơn mọi người và ông đề nghị cho ông nghỉ phép vài ngày. Bây giờ ông cũng không còn đầu óc đâu làm việc. Ở cơ quan bố cô là một người làm việc rất có trách nhiệm và được nhiều người yêu quý. Ông chỉ có cái tội bộc trực thấy cái gì trái tai trái mắt là có ý kiến nên lãnh đạo không thích. Nhưng họ rất nể ông. Khi xảy ra chuyện họ cũng rất thương ông.

Nhà cũng không còn đồ đạc gì để nấu nướng. Cô lấy xe ra ngoài mua một ít thức ăn sẵn để ăn trưa. Hắn ở nhà dọn dẹp nột đống đổ nát từ trên nhà xuống. Phòng nào người đọi nợ cũng vào dẵm đạp lên hết. Nhiều người quá khích còn phá hoại những đồ không có giá trị. Dọn một lúc cơ bản hắn xuống nhà, Cô đã về đang ở trong bếp và rấm rứt khóc.

– Em làm sao vậy, thôi đừng khóc lóc nữa. Không khí gia đình bây giờ đã quá ảm đạm rồi. Em phải nghĩ đến bố nữa chứ.

– Em… em… Anh ơi em tủi thân quá.

– Làm sao vậy em.

– Em ra chợ người ta xì xào, họ chỉ chỏ, họ nói nhiều lời khó nghe lắm.

– Thôi em ạ, nhà chẳng may gặp nạn. Anh chị đâu có muốn vậy, anh chị bị họ lừa thôi em.

– Không phải hoàn toàn như anh chị ấy nói đâu. Bị lừa là một phần mà anh chị ấy hình như cũng biết, cũng định cùng bạn anh ấy trốn đi nhưng không làm được thủ tục anh ạ.

– Nếu vậy thì gay đấy.

– Vâng em lo lắm, hình như bố cũng biết việc này.

– Em này, hay khoá cửa nhà lại, thời gian này mời bố lên Hà Nội và đưa cả cháu Thu lên đi. Chứ ở nhà thế này thì chắc không sống nổi.

– Anh ra nói với bố xem sao.

– Thôi để tý nữa ăn cơm rồi anh nói.

– Vâng.

– Đừng khóc nữa, trong hoàn cảnh này phải mạnh mẽ lên em nhé. Khóc không giải quyết được việc gì mà chỉ làm mọi việc thêm rối.

– Vâng.

Cô vẫn nghẹn ngào, nhưng cô gắng không khóc theo lời khuyên của hắn. Bữa cơm được sắp ra nhưng hình như ai cũng không thể nuốt nổi. Bố cô vừa ăn vừa nghĩ ngợi. Ông thở dài liên tục. Cái Thu thì còn quá bé nên không biết gì, nó chỉ hỏi bố mẹ nó đâu. Mọi người phải nói dối bố mẹ đi Hà Nội bởi cũng chả biết nói thế nào. Cuối buổi cơm hắn với nhỏ nhẹ trình bày.

– Bác ạ, cháu nghĩ thế này. Việc này chắc sẽ không thể đơn giản. Số tiền quá lớn nên chắc anh chị bị khởi tố thôi. Theo cháu chỉ chiều nay hoặc ngày mai là cùng. Sau đó là có lệnh truy nã. Bởi vậy nếu anh chị gọi về thì mình khuyên anh chị nên ra đầu thú để giải quyết chứ không trốn chạy được đâu ạ. Còn về phần bác và Thu thì có thể lên Hà Nội vài ngày với chúng cháu được không. Đi cho tĩnh lặng rồi suy nghĩ hướng giải quyết chứ ở nhà thì âm u thế này rồi lời ra tiếng vào khó khăn lắm ạ.

– Cám ơn cháu, bác cũng nghĩ kỹ rồi. Hai đứa nó mà gọi điện về chắc bác cũng khuyên như cháu nói. Còn việc lên Hà Nội thì không được. Bởi bác phải ở lại đây có gì còn giải quyết. Mình không thể trốn chạy được. Nhưng bác sẽ về quê vài ngày, ở quê vẫn còn nhà nên bác sẽ dặn công an khu vực, tổ trưởng có gì liên lạc với bác bác lên ngay. Quê cách đây có 4km nên thông tin cũng nhanh thôi.

– Bố lên với bọn con chứ bố ở nhà một mình con lo lắm.

– Thôi con ạ, chuyện này quá lớn vượt cả sức của bố. Bố cả đời dành dụm cũng chả thấm tháp được bao, có cái nhà này và miếng đất vợ chồng nó mua từ đầu năm. Thôi bán đi để khắc phục hậu quả giảm tội cho chúng nó thôi. Âu đây cũng là bài học cho chúng nó biết để sống, làm ăn cho lương thiện.

– Vậy bố chuyển về quê ở à. Bố đi làm thì sao, ngày nào cũng 5 cây số còn giữ dìn sức khoẻ nữa chứ.

– Bố còn hai năm nữa là về hưu rồi. Thôi chắc bố về sớm. Bố sẽ đề xuất với ban lãnh đạo cho bố nộp bảo hiểm rồi nghỉ sớm con ạ. Chứ đi làm thì cũng không còn mặt mũi nào nữa. Bố về quê ở để gần gũi anh em xóm làng và cũng tiện chăm con Thu luôn. Cho nó tránh xa thị phi này chứ nó còn bé quá. Chỉ khổ mỗi nó thôi.

– Ông bà ngoại nó có ý kiến gì không.

– Con chắc không biết, ông bà ngoại nó cũng dính vào việc này. Mà mọi chuyện cũng do bà ngoại nó ra cả. Không dám trách gì ông bà ấy nhưng nhà bên họ lúc nào cũng thế chỉ tiền tiền nong nong làm cái gì cũng mạo hiểm. Thằng Thắng nhà này thì nhiễm nặng mọi chuyện bên đó. Hình như đám chủ nợ cũng kéo qua bên nhà ông bà ấy ngay hôm qua rồi.

– Vậy bên ấy bây giờ sao rồi.

– Bố cũng không biết nữa. Ông bà chắc chả trốn được nhưng tán gia bại sản hết thôi. Bố nhiều lần góp ý nhưng họ có nghe gì đâu.

– Vậy việc này phức tạp quá, còn thằng vay của anh Thắng bây giờ sao rồi.

– Nó trồn từ đầu tuần rồi. Nó quay trở lại Tiệp thì phải. Bây giờ biết tìm nó ở đâu mà đòi. Chỉ con nhà mình chịu tội thôi.

– Bác, thế bây giờ bác định kế hoạch cụ thể là thế nào.

– Hai đứa thì chiều nay cứ về Hà Nội đi, mọi việc ở đây chúng mày cũng không giúp được gì. Bác sẽ qua chỗ công an xem sao rồi có khi tối bác gọi chú Hoan lên rồi sáng mai bác về quê.

– Bố cứ để bọn con ở đây xem tình hình thế nào. Về Hà Nội bây giờ con không an tâm.

– Vâng bọn cháu sẽ ở đến ngày mai xem cụ thể mọi việc thì mới về được. Về Hà Nội lúc này còn nóng ruột hơn. Thuỷ em đưa cho bố cái điện thoại, lên đó anh mua cho cái khác để bố còn liên lạc. Em hướng dẫn bố sử dụng có gì bố gọi mình còn về ngay được.

– Vâng, em làm ngay.

– Thôi không cần con ạ, bố về quê cũng chả đi đâu. Có gì cần gọi con cứ gọi về nhà chú Hoan là được.

– Bố…

– Thôi cứ quyết định vậy đi. Hai đứa ngày mai lên Hà Nội, có chuyện gì bố gọi điện cho, không phải lo lắng gì nhiều nữa. Anh chị mày làm thì anh chị mày chịu không sao cả.

– Hay bố để con Thu lên trên Hà Nội con chăm cho.

– Bây giờ ngoài con ra bố chỉ còn nó để vui, con đem nó đi thì bố làm sao.

– Dạ.

– Vậy nhé, bác cám ơn Q nhé, bây giờ hai đứa ở nhà, bố đi ra chỗ mấy chú công an xem sao.

– Vâng, hay bố để con chở cho. Con cũng muốn đi xem sao.

– Vậy cũng được Thuỷ đi với bố. Q cháu ở nhà trông con Thu hộ bác nhé.

– Dạ, bác cứ đi mọi việc ở nhà cháu lo.

Hai bố con lặng lẽ rời nhà. Ngồi một mình hắn mới thấy thương cô, thương cho gia đình cô. Thực sự mẹ cô mất sớm, cô đã thiếu thốn tình cảm nhiều. Bây giờ lại xảy ra chuyện này nữa không biết cô sẽ thế nào. Hắn thầm nghĩ thôi chỉ còn cách an ủi động viên và luôn bên cạnh cô chăm sóc cho cô thôi. Việc này quá lớn hắn cũng chả giúp gì được cho cô cả.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Những người con gái tôi không thể quên
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ chị gái, Tâm sự bạn đọc, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex có thật, Truyện sex học sinh, Truyện sex phá trinh, Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 20/01/2021 08:29 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Em tôi
Mở mắt ra thì đã 9h sáng, em vẫn thở nhẹ nhàng trong vòng tay tôi. Dậy đi nhóc, 9h rồi em. Em mỉm cười quay lại ôm hôn tôi, ấm sực... Về thành phố đi anh Hai, ở đây chán quá. Anh có muốn ở lại thêm không? Ừm thôi về, ở đây cũng chẳng có gì xem... ngoài em... Tôi cười gian xảo. Xiiiii... Em nhảy...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ em gái Tâm sự bạn đọc Truyện liếm đít Truyện người lớn Truyện sex phá trinh
Tình đầu và Tình cuối - Tác giả Lê Cương
E sợ bụng bầu của Uyên sẽ lớn lên nhanh, nên sau khi đăng ký kết hôn ở tòa ra, chúng tôi quyết định tổ chức lễ cưới ngay sau đó một tuần. Nói là lễ cưới chứ thực ra chỉ là một tiệc nhỏ ra mắt mà thôi, bởi lẽ Hằng chẳng có giao thiệp với ai ngoài một số bạn làm nail chung ở OR, Uyên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm đít
Đụ đéo ngoại tình
Bà Huệ vặn thân, nhô đít khỏi mặt nệm giường, hai chân dang rộng thêm thì khe lồn như chẻ làm hai và lồn nâng cao. Ông Hảo đút ngón tay trỏ vào trong lồn và ông móc nhè nhẹ rồi đưa ngón tay vào ra ở lồn. Bà rú thất thanh mà thành tiếng: Mình làm gì thế hở mình... Tí nữa, tí nữa cho em...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện sex ngoại tình
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba