Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Quan Tri huyện » Phần 119

Quan Tri huyện


Update Phần 150

Phần 119: Thường phục vi hành. (1)

Kiệu vốn đi qua rồi, Lãnh Nghệ cuối cùng không đành lòng hô dừng lại, vén rèm đi xuống, lần này khiến cả mấy người già cũng sợ hãi, kéo bọn trẻ con ra sau lưng. Y ngân cản tạo đãi quát người, ôn tồn nói: “Đừng sợ, bản huyện thấy các ngươi cuối năm rồi còn đi bán trẻ con, cho nên tới hỏi chuyện xem sao. Các ngươi là người ở thôn nào? Vì sao lại phải đi bán trẻ con, mỗi đứa bán được bao nhiêu?”

Một ông già toác trắng xác xơ, da mặt nhăn nheo, y phục vá trên vá dưới đi ra chắp tay trả lời: “Bẩm đại lão gia, thảo dân người thôn Biển Thạch, hai người này cũng thế, mấy người ngồi bên kia là ở thôn Hồng Tùng, còn có thôn Bảo Mã và thôn Loa Hoàn. Chính vì cuối năm rồi, nợ không để qua năm mới, cho nên bất đắc dĩ phải bán con bán cái. Bán chúng kỳ thực cũng là cứu chúng thôi, nếu không ở nhà cũng chỉ biết nhìn chúng chết. Đại lão gia thương xót mua chúng đi, mỗi đứa chỉ cần 5000 đồng thôi.”

Những 5000 một đứa? Đại lão gia miệng đắng chát, nhìn mấy đứa bé đáng thương mà bất lực, trên người y chỉ có 500 đồng ăn Tết, mua một đứa cũng chẳng nổi, cười áy náy: “Người trong thôn bán con cái có nhiều không?”

“Nhiều ạ!” Mới đầu mọi người còn sợ, giờ thấy đại lão gia hiền hòa thì mấy cái miệng đồng thanh, người khác cũng kéo tới xúm quanh ông già kia: ” Một thôn phải tới mười mấy nhà bán con rồi ạ, lần trước báo tuyết, nhiều nhà đổ sập, tới chỗ trú thân không có.”

“Khổ lắm đại lão gia ơi, không ai muốn bán con bán cái cả, nhưng biết cách nào, giữ chúng ở lại thì lớn bé trong nhà ôm nhau chết hết.”

Nói rồi một người khóc, người khác khóc theo, bọn trẻ con cũng mếu máo khóc.

Lãnh Nghệ tay xòe ra nắm vào mấy lần, đấu tranh tư tưởng dữ dội, cuối cùng cắn răng cởi túi tiền ở hông, lấy ra xâu tiền duy nhất: “Đại lão gia ta không nhiều tiền, chẳng thể giúp được các ngươi, số tiền này ít nhất mua lấy cái gì nóng nóng ấy lấy sức, đợi có người mua chúng đi. Bản huyện không biết trị lý địa phương, làm bách tính chịu khổ, hổ thẹn.”

Mấy người già quỳ trước, kéo đám trẻ con quỳ theo, khấu đầu với Lãnh Nghệ.

Đổng sư gia rối rít khuyên can: “Đông ông, loại chuyện này khắp nơi đều có, không cần để ý nhiều, để ý cũng không xuể.”

“Ta biết, thấy rồi không đành bỏ qua, à phải, sai người nha môn lấy ít củi, đốt cho họ đống lửa… Ta chỉ có thể làm đến thế.” Lãnh Nghệ thở dài, tâm trạng nặng nề lên kiệu đi tiếp.

Dọc đường đi lại thấy thêm vài chỗ bán con cái, thậm chí còn bán cả tức phụ, nhìn thiếu phụ trẻ dung mạo khá xinh xắn phải mặc cái áo mỏng, người tím tái vì lạnh, cắn răng để cho mấy nam nhân mặc áo gấm đứng đó nhìn ngó, sờ trên đụng dưới kiếm tra. Bên cạnh là một thanh niên mặt như đưa đám khẩn cầu người ta trả giá cao hơn chút nữa. Lãnh Nghệ phải hạ rèm xuống, không dám nhìn nữa.

Về tới nha môn rồi, Lãnh Nghệ vốn định gạt hết ra khỏi đầu, rốt cuộc ngồi trong thư phòng không sao bình tâm được, cho gọi Đổng sư gia tới, lúc này y không để ý che giấu gì nữa hỏi thẳng: “Sư gia, ông có biết với những nơi cực độ nghèo khó, đến mức phải bán con bán cái thế này, triều đình có biện pháp cứu tế gì hay không?”

Câu này đáng lẽ huyện lão gia là quan viên triều đình phải hiểu hơn ông ta mới đúng, Đổng sư gia lấy làm lạ song vẫn đáp: “Đại lão gia, triều đình ở các châu huyện đều thiết lập kho Quảng Huệ, dùng để cứu tế. Nhưng chỉ dùng cứu những người mất đi năng lực lao động, vì dụ những người cô quả tuổi già thôi.”

Lãnh Nghệ chỉ tay ra ngoài: “Vậy những người ngoài kia không được tính sao?”

“Khó nói ạ, thực ra, có phải là người cần cứu tế hay không cũng không có một quy định nghiêm ngặt nào cả, cuối cùng vẫn do đông ông quyết định. Có điều theo như thông lệ thì do lý trưởng trong thôn báo danh sách người cần cứu tế, sau đó là hộ phòng thẩm tra, rồi tới chỗ học sinh xét duyệt lần nữa rồi báo lên cho đông ông, để đông ông xác định danh sách cứu tế.”

“Vậy hộ phòng thẩm tra có cần đi thực địa xem xét không?”

“Thật ra là không đi ạ.” Đổng sư gia là mạc liêu do Lãnh Nghệ mời về, nhận lương do Lãnh Nghệ trả nên đông ông là trên hết chứ không phải triều đình: ” Sự vụ quá nhiều, mà người cần cứu tế báo lên cũng không ít, nếu đi xác thực từng nhà là không thể, hơn nữa tiền cứu tế mỗi nhà tối đa 400 đồng, gạo một thạch, không phải nhiều, nên không cần thiết phải làm thế.”

Lãnh Nghệ trầm ngâm: “Tiền cứu tế của huyện ta có thể phát ra hạn chế bao nhiêu?”

“Bằng vào một phần một trăm tiền thuế năm đó nộp lên ạ.”

Xét theo phần trăm, lấy chừng đó ra cứu tế cũng là tiêu chuẩn cao rồi, vấn đề nằm ở chỗ, với những huyện nghèo như Âm Lăng, thuế không cao, tiền thuế nộp lên không nhiều, người cần cứu tế lại nhiều, ngược lại nơi như thủ thành Ba Châu, phồn vinh thịnh vượng, tiền thuế nhiều tức là tiền cứu trợ nhiều, mà người cứu trợ lại ít, đây là điểm bất hợp lý. Song quy định là thế, không thể làm khác.

Tóm lại qua cuộc trò chuyện này, Lãnh Nghệ đã nắm được đại khái, triều đình chỉ yêu cầu tiền cứu tế cho mỗi hộ không được phép vượt hạn mức tiêu chuẩn. Ngoài ra muốn cứu tế bao nhiêu người, một năm cứu tế bao lần thì tùy ý, dù sao tiền cứu tế mỗi năm chỉ có ngần đó thôi. Nếu dùng không hết thì để sang năm sau dùng, chứ không cho phép dùng thêm tiền để cứu tế.

Những quy định này đặt ra dù có chỗ bất hợp lý chăng nữa thì ắt phải có nguyên do sâu xa hơn, một người chân ướt chân ráo như Lãnh Nghệ không thể hiểu, y cũng không quan tâm tới thứ xa xôi đó, chỉ để ý tới thực tế trước mắt: “Vậy tiền cứu tế năm nay còn không?”

Đổng sư gia lo tiền lương, ông già này có tuổi rồi, trí nhớ vẫn tốt lắm: “Còn ba thành ạ, mỗi năm huyện nha tới cuối năm đều giữ lại ba thành để cứu tế một lần trước năm mới. Năm nay chưa thấy ở dưới báo lên, có điều chỉ là chuyện vài ngày thôi ạ.”

Lãnh Nghệ cho Đổng sư gia lui, ngồi suy nghĩ một lúc gọi Thành Lạc Tiệp tới, nói với nàng: “Ta có một chuyện muốn nhờ cô nương giúp đỡ, không biết có được không?”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Tri huyện
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Tình trạng Update Phần 150
Ngày cập nhật 08/11/2024 05:55 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Bố chồng cơ hội và cô con dâu ngây thơ - Tác giả Quốc Thiên
Bị Lão hàng xóm đụ “Ót... á... ưm...” Cặc lão đã đút lút cán vào lồn Quyên. Không... ưm... mau rút ra... Quyên rên rỉ la lên, nàng không ngờ chỉ một chút không chú ý mà lồn nàng đã bị con cặc của bác Phú đẩy ngập vào trong... Nhưng đã đút vào thì làm sao có thế rút ra, lão ghì chặt...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện liếm lồn
Ba và tôi
Bước vào cửa phòng... tôi ôm lấy cổ ba mà hôn... lưỡi tôi ngoáy. Ba biết tôi đã rất nứng lồn... ba dựa vào cửa và bíu lấy lưỡi rồi... tôi lột áo của ba ra... tôi đè lên vú ba liếm, và bú... tôi dùng răng cửa mà nhơi nhơi núm vú ba... ba sướng rên, ba ưỡn ngực ra cho tôi bú liếm. Ba tốc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc
Thác loạn gia đình chị chủ
Bé quay trở lại phòng. Nhanh nhẹn cởi bộ đồ để lộ toàn thân không một mảnh vải. Mình lập tức lao vào bú liếm không cho bé nghỉ ngơi nhiều chỉ một giây. Bé rên lên theo từng cái đánh lưỡi của mình. Ngủ cho bé xong thì bé lại bú cho mình. Bé nằm lên chiếc sofa mình từ từ rà vào cái lồn bé...
Phân loại: Truyện sex dài tập Con gái thủ dâm Đụ bà chủ Tâm sự bạn đọc Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện người lớn Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba