Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện nonSEX » Quan Trường – Quyển 1 » Phần 138

Quan Trường - Quyển 1

Phần 138

Lúc này là đã gần trưa, Hạ Tưởng nhận được điện thoại của Phùng Húc Quang, liền chạy tới đón.

Phùng Húc Quang tới đây, mang theo hai người trợ lý giúp việc, một là Bình Hồ Vĩnh khoảng 27 tuổi, dáng người cao lớn, nhìn qua có vẻ hấp dẫn và bốc đồng, một người là Trịnh Tuyết Bích, khoảng 25 tuổi dáng người xinh xắn yểu điệu, không phải quá đẹp nhưng thuộc dạng người đẹp, rất hấp dẫn người khác.

Phùng Húc Quang ôm chầm lấy Hạ Tưởng, cười ha hả nói:

– Sau này Hồ Vĩnh và Trịnh Tuyết Bích sẽ ở lại huyện Bá, xin thư ký Hạ chiếu cố nhiều hơn. Hy vọng lãnh đạo tuy trăm công ngàn việc nhưng cũng rút ra ít tinh lực, đề xuất một số ý kiến đáng giá đối với công tác của hai người này.

Hạ Tưởng không chút khách khí đánh cho Phùng Húc Quang một cái rồi nói:

– Ít cái bộ dạng này đi, không cần dùng lời hay ý đẹp để ăn mòn cán bộ Đảng viên ưu tú như tôi. Tuy vậy, xét lời nói thật lòng của anh, tôi quyết định, đối với việc nhà máy thực phẩm của anh thì tôi phải toàn tâm phục vụ.

Nói giỡn mấy câu rồi Phùng Húc Quang cho hai người Trịnh, Hồ đi tham quan hiện trường, sau đó lúc trở về phải hoàn thiện tư liệu, thật ra ý tứ chính là muốn tách hai người bọn họ đi. Chờ hai người đánh xe đi khỏi, hắn mới kéo Hạ Tưởng đi vào trong phòng, đóng cửa phòng lại hỏi:

– Ông em, chú nói cho tôi biết có mấy phần chắc chắn?

– Tám phần (80%)!

Hạ Tưởng biết Phùng Húc Quang lo lắng Cổn Long Câu bị nhà họ Lưu cướp đi. Đây là do Phùng Húc Quang nhận định Cổn Long Câu có giá trị kinh tế rất lớn, nếu bị người khác cướp đoạt mất thì thật tiếc nuối. Hạ Tưởng đối với Phùng Húc Quang thì cũng ăn ngay nói thật nên nói:

– Tôi đã tìm được một công ty ở thành phố Chương Trình làm quân xanh, thay anh khuyếch trương khí thế, ngăn chặn Công ty Thương mại Bối Hà. Đương nhiên điều kiện tiên quyết cuối cùng vẫn là biểu quyết của hội nghị thường vụ, nhưng có một công ty lớn đến từ thành phố Yến đến đầu tư ở huyện Bá, ít nhất là có thể nâng cao hình tượng của huyện Bá, sẽ làm một số ủy viên thường vụ đang lắc lư sẽ thiên hướng về phía chúng ta thêm một ít.

– Công ty làm quân xanh có điều kiện gì không?

Phùng Húc Quang làm kinh doanh nhiều năm, hắn biết không có chuyện một công ty tự nhiên nguyện ý làm việc tốt không công, làm quân xanh thì có thể nhưng phải có thù lao thích hợp thì mới được. Hắn hơi lo lắng Hạ Tưởng không biết giá thị trường, bị người khác đẩy giá lên trời.

Hạ Tưởng cười cười, giơ ra một ngón tay.

– Một trăm ngàn? Nhiều lắm là chỉ khoảng mười ngàn thôi.

Phùng Húc Quang mặt mày bí xị nói:

– Chú em bị người ta lừa rồi.

Hạ Tưởng không kìm nổi cười thành tiếng, ngón tay không gập lại mà lại lắc lắc rồi nói:

– Không mất một tệ nào, nhưng có một điều kiện tiên quyết lại có liên quan đến anh.

Phùng Húc Quang vui vẻ:

– Không nói sớm, làm tôi sợ phải nhảy dựng lên. Hiện tại tài chính rất khó khăn, phải tiết kiệm chi tiêu ở mọi nơi. Về sau đừng có dọa tôi như vậy. Điều kiện gì, không phải đem rao bán tôi chứ? Tôi chỉ sợ không đáng giá bao tiền.

Hạ Tưởng nói điều kiện mà Mễ Huyên đề xuất cho Phùng Húc Quang nghe, xong đó rồi cường điệu nói:

– Mễ Huyên là một đại mỹ nữ, đã được nghe kể về sự tích sự nghiệp lỗi lạc của anh, cô ta mong ước được đi tới thành phố Yến để gặp mặt anh. Anh phải nên cảm ơn em cho tốt, vừa thay anh làm việc, lại vừa giới thiệu cho anh quen biết với một mỹ nữ, khả năng tương lai thật là vô hạn.

– Không đúng. Tôi nghe như thế nào mà giống như có âm mưu ở trong này. Ông em, chú đừng đặt cạm bẫy nào ở trong này với tôi đấy. Anh đã khoe chú em trước mặt bà vợ anh rằng chú giống như một đóa hoa. Chị dâu chú tuy rằng chưa gặp qua chú nhưng có ấn tượng cực kỳ sâu đậm với chú em, đã xem chú như một người tràn đầy chính khí, lỗi lạc. Cô ấy nói rằng nếu tôi có công việc làm ăn buôn bán với chú thì cô ấy cực kỳ yên tâm. Mà lời cô ấy vừa nói xong, chú em lại làm như vậy với tôi, có phải là có trái ngược quá không?

Phùng Húc Quang vẻ mặt nghiêm túc, lời nói tràn đầy chính khí, sau đó đột nhiên bỗng thay đổi, vẻ mặt trở nên cợt nhả, hai tay xoa xoa vào với nhau nói:

– Cái cô Mễ Huyên kia bây giờ ở đâu? Tôi muốn nói chuyện với cô ta một chút. Nghe chú nói thì cô ấy cũng có ý định kinh doanh, mọi người có thể bàn luận tham khảo với nhau, cộng đồng cùng tiến bộ mà.

Hạ Tưởng cười mắng:

– Đừng có giả vờ đứng đắn! Tuy nhiên tôi nói trước, tôi chỉ làm trung gian cho hai người, về phần ông anh và Mễ Huyên trao đổi nội dung hợp tác công chuyện gì thì tôi sẽ không quan tâm, tôi không hỏi đến mà cũng không muốn biết.

Phùng Húc Quang cười rất thần bí:

– Đúng là tên láu cá, đừng có suy nghĩ bậy bạ được không? Tốt nhất là nói về thế cục huyện Bá đi, tôi cũng chưa hiểu lắm.

Lại cùng với Phùng Húc Quang thương thảo một chút về thế cục của huyện Bá, sau đó Hạ Tưởng đưa hắn tới giới thiệu cho Mễ Huyên. Mễ Huyên hào phóng bắt tay với Phùng Húc Quang, bộ dáng ít nhiều có vẻ tí chút rụt rè làm Hạ Tưởng thấy hơi lạ lẫm, có vẻ ngược với thói quen bình thường của cô ta.

Làm hắn cảm thấy kinh ngạc chính là Tào Thù Lê cùng đi với Liên Nhược Hạm tới thành phố Chương Trình, nói là Liên Nhược Hạm muốn đi mua một cái gì đấy. Tào Thù Lê nhờ Mễ Huyên chuyển lời của cô tới Hạ Tưởng rằng tối nay cô cũng chưa chắc quay về, cũng không phải lo lắng cho cô, thành phố Chương Trình thì cô rất quen thuộc, bảo Hạ Tưởng cứ an tâm công tác.

Tào Thù Lê và Liên Nhược Hạm càng lúc càng gần nhau hơn, Hạ Tưởng cũng tán thành với điều này, hắn muốn các cô tiếp xúc nhau nhiều để hiểu thêm về nhau nhiều hơn. Liên Nhược Hạm là con bài rất lớn, chỉ cần cô ta ở đây một ngày là có thể tạo được sự cân bằng trong thế cục của huyện Bá, có thể khiến Trịnh Khiêm kiên định đứng về phía Lý Đinh Sơn, cũng có thể bó tay bó chân Vương Quan Thanh, không ai có thể đoán ra được hắn có quan hệ gì với Liên Nhược Hạm hay không.

Có thể có một lúc nào đó lại phải mượn dùng một chút, nếu không thì lãng phí hết thời cơ.

Mễ Huyên không cố kỵ là có Phùng Húc Quang ở đây, nói thẳng lời nhắn của Tào Thù Lê. Phùng Húc Quang nghe xong vỗ vỗ vào vai Hạ Tưởng nói:

– Ông em, Tào Thù Lê là cô gái tốt, phải cố gắng quý trọng, nhớ chưa? Chú em thật có phúc, tuy nhiên cũng khó khăn với chú em đấy.

Hạ Tưởng biết trong lời nói Phùng Húc Quang ám chỉ cái gì, đây là đang ngầm nói đến Tiếu Giai. Hắn cười cười không trả lời, yêu cầu Phùng Húc Quang và Mễ Huyên phối hợp chặt chẽ với nhau, ngày mai sẽ chính thức đề xuất với huyện.

Trở lại văn phòng, lúc này Lý Đinh Sơn đang gọi điện thoại, Hạ Tưởng ngồi xuống chỗ của mình thì thấy Triệu Kiến Tô tiến vào hỏi hắn.

– Thư ký Hạ, tôi tìm Bí thư Lý để báo cáo công tác.

Triệu Kiến Tô tuổi không lớn, vì tuổi ngẩng đầu bộ dáng, đầu sơ được một tia bất loạn, bình thường thời điểm đều là vẻ mặt nghiêm túc, không cười không nói. Ông ta là Phó chủ tịch huyện, cũng thuộc các ủy viên thường vụ nhưng chỉ có điều xếp hạng gần cuối, khi họp cũng rất ít phát biểu. Hạ Tưởng đến huyện Bá lâu như vậy nhưng chưa hề thấy ông ta có phát biểu mang tính thiên hướng gì nên vẫn cảm thấy ông ta là đại biểu của phe trung gian.

Hạ Tưởng mời ông ta ngồi đợi chút, sau đó hắn vào nhỏ giọng thông báo với Lý Đinh Sơn một tiếng, Lý Đinh Sơn gật gật đầu, ra hiệu để Triệu Kiến Tô vào.

Lý Đinh Sơn và Triệu Kiến Tô nói chuyện với nhau cái gì thì Hạ Tưởng không nghe rõ, ước chừng nửa giờ sau Triệu Kiến Tô vội vàng rời đi, cũng không chào hỏi gì với hắn, vẻ mặt giống như lúc mới đến, rất nghiêm túc, cũng không nhìn ra có gì biến hóa.

Tuy rằng Lý Đinh Sơn không nói, nhưng Hạ Tưởng cũng có thể đoán được hiện tại đã truyền ra phong thanh, một số người muốn làm ra chiến tích cũng đã cảm thấy bất an, rốt cục cũng không thể ngồi yên. Có thể nói sự kiện Cổn Long Câu là một cơ hội, có thể làm thay đổi cục diện đáng buồn của huyện Bá, làm nổi lên gợn sóng, quấy đảo toàn bộ cục diện chính trị của huyện Bá.

Vào lúc tan tầm giờ làm việc giữa trưa, Hạ Tưởng nhận được điện thoại của Mễ Huyên nói là cô đã cùng với Phùng Húc Quang đạt thành bước đầu hiệp nghị, đề xuất phải gặp được Lý Đinh Sơn một lần, nếu có thể thì sau đó tiếp tục ngồi với Thạch Bảo Lũy. Hạ Tưởng hiểu được ý tứ của Mễ Huyên, là con gái của Vương Toàn Hữu, cô ta cực kỳ hiểu rõ thế cục của huyện Bá.

Hạ Tưởng đem đề nghị của Mễ Huyên nói ra, Lý Đinh Sơn nghĩ ngợi một lúc rồi gật đầu tỏ vẻ đồng ý, bảo Hạ Tưởng đi xuống dưới tầng thông báo cho Thạch Bảo Lũy.

Đây là lần đầu tiên Hạ Tưởng đi vào văn phòng của Thạch Bảo Lũy. Hắn gõ nhẹ cửa phòng làm việc, sau đó nhẹ nhàng đẩy cửa ra, nói với Tạ Trọng Chí đang ngồi đối diện ở phòng phía ngoài:

– Thư ký Tạ, Chủ tịch huyện Thạch có rảnh rỗi không? Bí thư Lý tìm ông ta có việc.

Tạ Trọng Chí đẩy đẩy cặp kính dày trên mũi của mình, ánh mắt có chút phức tạp đánh giá người trẻ tuổi trước mặt, trong lòng mơ hồ có chút ghen tị. Cũng là thư ký, Hạ Tưởng hiện tại là cấp Phó phòng, mà hắn đã đảm nhiệm làm thư ký cho Thạch Bảo Lũy đã hơn hai năm mà còn chưa có cấp bậc gì, hơn nữa Thạch Bảo Lũy cũng không lộ ra ý tứ muốn đề bạt hắn. Vì sao Lý Đinh Sơn coi trọng Hạ Tưởng như vậy? Hạ Tưởng cũng không có điểm nào đáng nổi bật, hắn dựa vào cái gì mà có thể thuận lợi thăng chức như vậy chứ?

Ánh mắt hắn nhìn chăm chú Hạ Tưởng mất mấy giây, sau đó mới có vẻ miễn cưỡng tươi cười nói:

– Thư ký Hạ, xin hỏi tìm Chủ tịch huyện Thạch có chuyện gì không?

Trong lòng Hạ Tưởng có chút không vui, hắn vừa mới nói rằng Bí thư Lý muốn tìm Chủ tịch huyện Thạch, Bí thư muốn tìm Chủ tịch thì thư ký không cần đích thân đi mời mọc mà có thể chỉ cần gọi một cú điện thoại. Hắn tự mình đi mời Thạch Bảo Lũy như thế này là đã tỏ ý tôn trọng, rồi thế mà trong ý tứ của Tạ Trọng Chí chẳng những không tôn trọng mà còn có ý từ chối, hắn nói:

– Thư ký Tạ, Bí thư Lý có chuyện muốn mời Chủ tịch huyện Thạch tới. Ông ta đang ở trên phòng chờ, lý do gì thì không thấy Bí thư Lý nói, anh vào thông báo được không?

Thanh âm Hạ Tưởng hơi lớn, Tạ Trọng Chí bị nghẹn lại, vẻ mặt đỏ bừng. Ý tứ của Hạ Tưởng rất rõ ràng, mày muốn biết Bí thư Lý tìm Chủ tịch huyện Thạch có chuyện gì thì mày còn chưa đủ tư cách.

Thạch Bảo Lũy nghe thấy có tiếng nói ồn ã ở bên ngoài, đẩy cửa đi ra đang muốn hỏi lý do, gặp Hạ Tưởng, đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức mỉm cười:

– Thư ký Hạ, có phải Bí thư Lý tìm tôi có việc gì phải không? Nếu như vậy thì cần gì phải phiền toái để cậu đi xuống dưới này, lần sau chỉ cần gọi cuộc điện thoại là được. Tiểu Tạ, về sau thư ký Hạ đến, không cần thông báo, có thể vào thẳng trong phòng.

Tạ Trọng Chí xẩu hổ gật gật đầu, cúi đầu nói:

– Tôi đã biết, thưa Chủ tịch huyện Thạch.

Lúc Thạch Bảo Lũy nghe nói là cùng nhau đi ăn cơm với hai nhà đầu tư đến từ thành phố Chương Trình và thành phố Yến, là ông ta và Bí thư Lý cùng nhau ra mặt tiếp khách, rõ ràng hắn hơi ngẩn ra, không thể tin nổi, ngẩng đầu liếc mắt nhìn Lý Đinh Sơn một cái, trong mắt hiện lên vẻ sôi nổi và kích động. Hắn như thế nào mà không rõ ý tứ của Lý Đinh Sơn, rõ ràng là muốn chia sẻ một bộ phận chiến tích với hắn. Đối với một người đang khát vọng tiến thêm lên một bước như Thạch Bảo Lũy thì chiến tích là khát vọng quý giá duy nhất mà hắn muốn có.

Hắn không có thủ đoạn để lật trời, cũng không biết các nhà đầu tư ở phố Yến, thậm chí ngay tại thành phố Chương Trình cũng không có căn cơ quá sâu, toàn bộ bước đi của hắn đến lúc này đều là kết quả của nhiều năm phấn đấu cố gắng, quá mệt mỏi cũng như quá khó khăn của hắn. Hơn nữa, tại huyện Bá thâm sơn cùng cốc này, không có đường thông đến các nơi khác, lại không có nông nghiệp, chiến tích có vẻ còn xa xôi hơn so với các vì sao trên bầu trời.

Bây giờ Lý Đinh Sơn lại đồng ý chia sẻ với hắn. Ban đầu thì đúng là hắn tràn đầy oán giận với việc Lý Đinh Sơn hàng không tới đây cướp mất vị trí, bây giờ thì toàn bộ các oán giận này đã tạm thời được vứt bỏ hết, hắn có chút nhổm lên, nói năng hơi lộn xộn:

– Thật tốt quá, chuyện tốt, chuyện rất tốt. Huyện Bá có Bí thư Lý xem ra sẽ thay đổi được cục diện lạc hậu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Quan Trường – Quyển 1
Quan Trường – Quyển 2
Quan Trường – Quyển 3
Quan Trường – Quyển 4
Quan Trường – Quyển 5
Quan Trường – Quyển 6
Quan Trường – Quyển 7
Quan Trường – Quyển 8
Quan Trường – Quyển 9
Quan Trường – Quyển 10
Quan Trường – Quyển 11
Quan Trường – Quyển 12
Quan Trường – Quyển 13
Quan Trường – Quyển 14
Quan Trường – Quyển 15
Quan Trường – Quyển 16
Quan Trường – Quyển 17
Quan Trường – Quyển 18
Quan Trường – Quyển 19
Quan Trường – Quyển 20
Quan Trường – Quyển 21
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Trường - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 22/07/2017 23:38 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Tokyo – Tình yêu và tình dục - Tác giả The Kid
Có thể nói Thái là một người giàu có khi anh đang làm chủ một loạt các cửa hàng băng đĩa. Anh có người vợ tên Huyền Trang, cô gái gốc Hải Phòng sở hữu thân hình bốc lửa. Hai vợ chồng đã có một đứa con gái. Sau này cả gia đình sang định cư ở thủ đô Tokyo, Nhật Bản. Cả gia đình đều nói...
Phân loại: Truyện nonSEX
Đạo mộ bút ký – Quyển 1
Tôi mơ mơ hồ hồ không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, định hỏi chú Ba mới phát hiện chú đang gà gật ngủ trên băng ghế bên cạnh, ngủ say như chết. Tôi chạy ra khỏi trạm xá, thấy người trong thôn phần đẩy xe phần dắt la, vội vàng hướng vào trong núi. Một thằng nhóc người miền núi vừa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Hướng Nhật – Quyển 8
“Đây là ngươi sư tổ.” Đem Tiết băng từ trên mặt đất kéo lên, quyến rũ nữ nhân lại chỉ bên cạnh giả bộ tiên gió đạo cốt chẳng qua là mỉm cười Trương lão. “Sư tổ.” Tiết băng lại lập tức chuẩn bị quỳ đi xuống, nhưng phát hiện tựa hồ có đồ vật gì đó nâng đầu...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba