Tống Triêu Độ rất không khách khí nói ra ý nghĩ trong lòng. Lại thêm vào vài câu:
– Đồng chí Quốc Thụy là cán bộ bên Bắc Kinh. So với chúng ta ít hơn vài tuổi, càng nên cởi mở trong tư tưởng. Càng nên có ý chí mạnh dạn đa chiều mới đúng.
Đầu tiên là nói Trần Khiết Văn, sau đó lại khéo léo phê bình Đàm Quốc Thụy. Thái độ Tống Triêu Độ kiên quyết cũng khiến Phạm Duệ Hằng trong lòng không vui. Nhưng không vui cũng không nên biểu hiện ra. Ông là Bí thư tỉnh ủy, nhưng hiện tại người đứng sau ông ở thủ đô còn không bằng Tống Triêu Độ. Tống Triêu Độ hiện giờ được thủ tướng đánh giá cao.
– Sẽ bàn, sẽ bàn bạc
Phạm Duệ Hằng không kết luận, không tỏ rõ ý kiến mà nói một câu. Chắp tay sau đít, xoay người đi.
Tống Triêu Độ tiễn tới cửa, thấy bóng Phạm Duệ Hằng dần mất hẳn ở chân cầu thang mới trở lại văn phòng. Trong bụng toàn là bực bội.
Hạ Tưởng sao lại là trở ngại trong mắt bọn họ, muốn loại bỏ Hạ Tưởng? Hạ Tưởng vừa mới có được chút thành tích ở Thiên Trạch, lại có người có ý muốn điều động người. Còn muốn bắt chước thủ đoạn ở thành phố Lang, dùng một cước đá văng Hạ Tưởng ra? Vì sao, và vì cái gì? Chẳng lẽ Hạ Tưởng là con cờ để tùy ý người ta bảo đến là đến bảo đi là đi. Hắn đã nhiều lần may áo cho người khác mặc rồi.
Tống Triêu Độ càng nghĩ càng giận. Ai điều động Hạ Tưởng thì cũng như động tới gã. Đối với gã mà nói, có hai người không thể bị kẻ khác làm hại đến một sợi lông. Một là Tống Nhất Phàm, người kia là Hạ Tưởng.
Với tiếng tăm của Hạ Tưởng ở thành phố Thiên Trạch, thật sự đè ép Trần Khiết Văn làm cho Trần Khiết Văn không phát triển công tác. Nhưng Hạ Tưởng đã hiểu rõ phép tắc trong chốn quan trường, nơi đâu cũng đưa Trần Khiết Văn ra, cũng không độc chiếm thành tích một mình, vậy còn không được? Còn muốn thế nào.
Tức thì tức, Tống Triêu Độ cũng hiểu trong quan trường thỉnh thoảng thể diện là trên tất cả. Kệ anh có là ổn định chính trị phát triển kinh tế. Có đôi khi lúc đó đấu tranh chính trị giữa nhân vật số một, số hai, cũng chả khác gì kèn cựa nhau. Thậm chí cá biệt có những cán bộ không có tố chất tốt, vì có ý kiến với một đối thủ chính trị nào đó, sẽ tấn công vào một nhóm người có liên quan chặt chẽ tới đối thủ chính trị
Hạ Tưởng từ trước tới giờ vì phát triển kinh tế Thiên Trạch. Hắn mà đi có rất nhiều dự án không dám nói là nhất định sẽ dừng lại, cũng gần như sẽ bỏ dở nửa chừng. Tống Triêu Độ càng hiểu rõ Tập đoàn Đạt Tài bỏ khoản vốn đầu tư lớn vào Kinh Bắc Tân Thành, cũng là do Hạ Tưởng. Hạ Tưởng rời Thiên Trạch sẽ mang đến tổn thất thật lớn cho Thiên Trạch.
Nhưng việc này Hạ Tưởng không thể nói ra ngoài, nếu không thì thành uy hiếp lãnh đạo Tỉnh ủy, thì càng rơi vào miệng người đời. Cùng lãnh đạo cấp trên đòi hỏi là tối kỵ trong quan trường.
Làm sao mới tốt? Tống Triêu Độ trong nháy mắt hạ quyết tâm, quyết định giữ vững tới cùng, không cho ý tưởng của Phạm Duệ Hằng thực hiện được, giữ gìn Hạ Tưởng tới cùng.
… chỉ có điều gã thật không ngờ chính là, Thủ tướng cũng muốn Hạ Tưởng rời Thiên Trạch.
Tình hình Thành ủy Thiên Trạch trên thực tế cũng không nghiêm trọng như lời Phạm Duệ Hằng nói. Ít nhất bề ngoài xem ra rất bình tĩnh, tất cả đều gọn gàng ngăn nắp.
Chỉ là Trần Khiết Văn trong lòng không vui, còn có Bì Bất Hưu nữa.
Hoa Uyển cuối cùng cũng đóng cửa. Khu chung cư Nhã Uyển lượng tiêu thụ đang liên tục giảm mạnh.
Lại có tin tức truyền ra, nói là họ Phó lấy 300 mẫu đất Kinh Bắc Tân Thành, có một tập đoàn bất động sản Cửu Viễn tỉnh Lĩnh Nam cũng có ý định đầu tư vào Kinh Bắc Tân Thành. Tập đoàn bất động sản Cửu Viễn trong cả nước là công ty đưa vào hoạt động khu chung cư cao cấp chuẩn hóa hạng nhất. Nếu gia nhập liên minh Kinh Bắc Tân thành sẽ mang đến một sự thay đổi long trời lở đất cho thị trường bất động sản thành phố Thiên Trạch.
Lại thêm tin đồn, tập đoàn Đạt Tài cũng có ý định tiến quân trên quy mô lớn tới Thiên Trạch.
Quy mô của Tập đoàn Đạt Tài không thể so sánh với tập đoàn Cửu Viễn, nhưng hai tập đoàn xác định vị trí khác nhau. Đạt Tài là công ty trắng đen gì cũng bắt. Từ loại nhà cho người thu nhập thấp đến nhà ở chất lượng cao, lại đến khu đô thị hạng sang, không chỗ nào mà không bao lấy. Tập đoàn Cửu Viễn cho dù là ở thủ đô hay là Thiên Trạch, thậm chí đầu tư khu đô thị của các nơi trên toàn quốc, đều đưa vào kinh doanh theo hệ thống chuẩn hóa. Từ đầu tới cuối đều là sản phẩm cao cấp.
Hai công ty bất động sản lớn nếu như đồng thời tiến vào Thiên Trạch thì như hai con voi lớn cùng lúc nhảy vào một hồ bơi không lớn, dám chắc sẽ đảo lộn dòng nước trong hồ. Trần Khiết Văn vì duy trì Nhã Uyển còn muốn có triển vọng tốt đẹp, thành trăng dưới nước hoa trong gương.
Tuy hiện tại chỉ là lời đồn, nhưng tin đồn đưa ra cũng đã làm cho Trần Khiết Văn rất nhức đầu. Nếu trở thành sự thật, về chính trị bà đã bị Hạ Tưởng đột nhiên chèn ép, lại bị Hạ Tưởng sỉ nhục về mặt kinh tế. Hạ Tưởng làm sao mà khiến cho người ta phiền lòng chán ghét như thế này, hắn không thể ngừng nghỉ?
Dọn sạch Hạ Tưởng là biện pháp tốt nhất trong giai đoạn hiện nay. Hạ Tưởng đi rồi, rất nhiều nhà đầu tư sẽ ngừng công kích. Chí ít tập đoàn Đạt Tài chắc chắn sẽ không tiến quân đến Thiên Trạch, lợi ích của bà sẽ được bảo toàn.
Tâm tình của Bì Bất Hưu lại càng xấu đến cùng cực. Hạ Tưởng xuống tay thật độc. Trực tiếp chặt đứt đường tiền tài của y, khiến y nổi giận lôi đình. Hơn nữa Bùi Nhất Phong phản bội vào thời khắc mấu chốt lại càng làm cho y thẹn quá hóa giận. Vừa bởi vì giữa có bút tích của Từ Tử Kỳ, y liền liên đới cũng giận cá chém thớt với Từ Tử Kỳ.
Còn có Bành Vân Phong, bởi vì Bành Vân Phong là trợ thủ rất đắc lực của Hạ Tưởng, rất nhiều việc đều là do Bành Vân Phong sáng tối tính kế, lại để người phía dưới thực hiện cụ thể. Gã chính là cố vấn kiêm phụ tá đắc lực của Hạ tưởng.
Bì Bất Hưu rất rõ ràng, y không làm được gì Hạ Tưởng. Hạ Tưởng là Thị trưởng, là cấp trên. Y chẳng qua chỉ là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật. Y kể cả cùng cấp cũng không có quyền điều tra, càng không cần phải cấp trên. Nhưng y có thể âm thầm điều tra Bành Vân Phong và Từ Tử Kỳ. Chỉ cần tìm được tài liệu đích xác của Bành Vân Phong và Từ Tử Kỳ, Hạ Tưởng cũng không bảo vệ được bọn họ.
Bành Vân Phong hành động có kinh nghiệm, tạm thời y chưa tìm ra một vấn đề gì. Nhưng tay y đã nắm được điểm sơ hở của Từ Tử Kỳ. Bì Bất Hưu quyết định, trước tiên giải quyết Từ Từ Kỳ, để Từ Tử Kỳ nếm thử chút mùi vị thân bại danh liệt. Một cán bộ cấp phòng nho nhỏ, một vấn đề tác phong trai gái thì cũng đủ đánh đổ gã.
Bì Bất Hưu liền thừa dịp Hạ Tưởng không ở Thiên Trạch, bắt đầu bắt tay vào điều tra vấn đề kinh tế của Bành Vân Phong và vấn đề tác phong sinh hoạt của Từ Tử Kỳ…
Hạ Tưởng không ở Thiên Trạch, là bởi vì hắn đã có hẹn với lão Cổ tới thủ đô Bắc Kinh.
Tháng 7 ở thủ đô thời tiết đã rất nóng bức. Tuy rằng cách Thiên Trạch chỉ 100 km về phía Nam, nhưng so với thời tiết Thiên Trạch thì nóng hơn nhiều. Mấy năm gần đây, thủ đô ngày càng có danh xưng là lò lửa. Đô thị càng lớn, hiệu ứng nhà kính càng rõ ràng cũng là sự thật khiến người ta bất đắc dĩ.
Ngẫm lại xem, 20 triệu người tập trung ở một đô thị, chỉ là nhiệt lượng cơ thể tỏa ra cũng đủ tạo ra rất nhiều hơi nóng. Huống chi trong thành phố nhà cao tầng san sát, không khí không thể lưu thông, nóng bức và ô nhiễm là sự thật không thể tránh.
Theo người già nói, vài thập niên trước ở thủ đô đường phố cũng không rộng, ô tô cũng không nhiều. Thành thị so với hiện tại cũng bé hơn. Nhưng cuộc sống rất thoải mái. Hiện tại thành phố lớn, đường phố thay đổi rộng rãi. Nhà cao tầng nhiều hơn. Hậu quả trực tiếp mang đến là xảy ra ùn tắc giao thông, tiếng ồn nhiễu dân. Của cải nhiều lên, tiền kiếm được nhiều hơn, chất lượng sinh hoạt lại giảm mạnh.
Hạ Tưởng tới một trang viên ở ngoại ô phía tây thủ đô – hẳn là sản nghiệp cá nhân của lão Cổ, hắn cũng lần đầu tới đây – Kiến trúc trang viên kết hợp xã – thành. Hướng đông có thể thấy các nhà cao tầng của thủ đô mọc lên san sát. Hướng tây lại là cây xanh nông thôn. Còn có cánh đồng rộng lớn và vườn cây ăn quả. Gió thổi vi vu. Thật đúng là khiến cho người ta có thể thưởng thức vẻ đẹp chốn Đào Nguyên.
Trang viên của lão Cổ diện tích đất không nhỏ, nhưng cũng không dùng để kinh doanh. Đoán chừng cũng là nơi các quan lớn quyền quý lén lút tới trao đổi.
Hạ Tưởng lần này đến đây không để tài xế đưa. Hắn để Tiêu Ngũ đưa hắn đến thủ đô, sau đó liền tự mình lái xe tới đây.
Vừa mới tới cửa, cửa liền mở, Cổ Ngọc từ bên trong như một con bướm bay ra. Thoáng cái nhào vào lòng Hạ Tưởng, tựa đầu vào lồng ngực hắn thì thào:
– Em có một chút nhớ anh.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 10 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 25/11/2017 22:36 (GMT+7) |