– Vậy đi, tôi lại làm công tác với chủ nhiệm Lưu, anh cũng dốc sức, cùng mấy vị đồng chí phụ trách bên Hội đồng nhân dân kết nối nhiều hơn. Về phần hướng Tỉnh ủy phản ánh vấn đề…
Phạm Tiến dựng tai lên, Bí thư Hạ nói nửa ngày, dường như không có một khuynh hướng nào, mấu chốt phải xem một câu cuối cùng, trong lòng y không hiểu sao tim đập liên hồi, đã lâu không được khẩn trương thế này…
– Tôi không ý kiến gì, đề lãnh đạo tỉnh hiểu biết chi tiết tình huống Tần Đường, cũng là sự tôn trọng đối với lãnh đạo tỉnh
Lời Hạ Tưởng khiến Phạm Tiến thở phào một hơi, cũng may, Bí thư Hạ có chút biểu lộ khuynh hướng, cũng khiến y rất là yên tâm, còn tưởng rằng Bí thư Hạ đối với sự cố tình mắc kẹt của Lưu Kiệt Huy là thái độ hoàn toàn dung túng, còn tưởng rằng Bí thư Hạ không dám ngay mặt đáp lại Lưu Kiệt Huy, ít nhất chấp nhận việc y hướng Tỉnh ủy phản ánh vấn đề, chính là biến thành bất mãn đối với Lưu Kiệt Huy
Quyền uy của Bí thư Thành ủy ở mỗi một gút mắc đều được chấp hành tuyệt đối, nhân vật số một chính là nhân vật số một, bị Hội đồng nhân dân trói tay trói chân, sao có thể chứ? Về sau còn có rất nhiều bổ nhiệm phải được Hội đồng nhân dân phê chuẩn, trừ phi Bí thư Hạ không muốn ở Tần Đường lập uy cầm quyền, chỉ cần muốn ở Tần Đường chủ trì công tác toàn diện, nhất định phải đem phiền toái bóp cổ của Hội đồng nhân dân hoàn toàn giải quyết, nếu không, Bí thư Hạ chính là bí thư què quặt
Với những hiểu biết của Phạm Tiến đối với Lưu Kiệt Huy, có lần bóp cổ đầu tiên, thì sẽ có lần thứ hai. Nếu Lưu Kiệt Huy và Chương Quốc Vĩ hoàn toàn chân thành hợp tác, Hạ Tưởng muốn đứng vững ở Tần Đường, tuyệt không có khả năng. Như vậy Hạ Tưởng chỉ có hai con đường có thể đi, một là thay thế Lưu Kiệt Huy, kiêm nhiệm Chủ tịch Hội đồng nhân dân, hai là cùng Lưu Kiệt Huy thỏa thuận điều kiện lần nữa, để Lưu Kiệt Huy phối hợp công tác của hắn.
Bất cứ người nào cũng muốn nắm hết quyền hành, Hạ Tưởng cũng không ngoại lệ, kết quả hắn muốn nhất khẳng định là đem Lưu Kiệt Huy thay vào đó… Phạm Tiến trong lòng ý niệm chợt lóe, hay là do y tới làm quân tiên phong đá văng Lưu Kiệt Huy, sau khi thành công, Hạ Tưởng khẳng định sẽ nhớ kỹ chỗ tốt của y
Hơn nữa sau vài lần tiếp xúc, Phạm Tiến cũng ý thức được, cùng Hạ Tưởng hợp tác nói điều kiện, so với cùng Chương Quốc Vĩ hợp tác thì càng yên tâm, càng kiên định hơn.
– Bí thư Hạ, tôi muốn hướng Tỉnh ủy đề xuất đề nghị, là ý tưởng của cá nhân tôi vì công tác Tần Đường khai triển tốt hơn, vì cục diện chính trị Tần Đường càng ổn định hơn, do bí thư kiêm nhiệm Chủ tịch Hội đồng nhân dân là rất có tất yếu
Phạm tiến lại hướng Hạ Tưởng lộ ra ý tưởng điều chuyển Lưu Kiệt Huy
Điều chuyển Lưu Kiệt Huy…
Hạ Tưởng đương nhiên cũng muốn, bởi vì Lưu Kiệt Huy quả thật là hơi quá đáng, nếu gã và Chương Quốc Vĩ kẻ xướng người hoạ, quyền uy Bí thư Thành ủy quả thật không chiếm được chứng thực, quyền lực liền suy giảm mạnh, muốn ở Tần Đường hoàn toàn mở ra cục diện, Hội đồng nhân dân không phối hợp công tác, chỉ có thể là một câu nói suông.
Nhưng vấn đề là, không thể do hắn đề xuất vấn đề của Lưu Kiệt Huy, nếu không sẽ có hiềm nghi rõ ràng là hướng Tỉnh ủy đòi chức quan
Phạm Tiến hai lần đề xuất bí thư kiêm nhiệm Chủ tịch Hội đồng nhân dân, nói thật, lần đầu tiên Hạ Tưởng chỉ cho là Phạm Tiến thăm dò, hiện tại lại nói tới, hắn liền ít nhiều tin tưởng Phạm Tiến có chút thành ý, bởi vì Phạm Tiến bị Lưu Kiệt Huy bức bách quá mức
Vốn hắn cũng không có ý tưởng lấy sự tình Mã Quân làm lớn chuyện, nhưng Phạm Tiến lại nhắc tới vấn đề kiêm nhiệm, hắn liền không thể không suy xét lợi dụng đòn bẩy của Phạm Tiến khuấy động ích lợi khả thi của Lưu Kiệt Huy
Cơ hội, thường thường chỉ là một ý niệm, bắt được, có lẽ sẽ thành công. Bỏ lỡ, có lẽ vĩnh không còn đến nữa
– Bí thư Phạm, đây không tốt lắm đâu…
Hạ Tưởng bật cười ha hả, cũng chỉ có thể pha trò
– Vẫn là phải phục tùng công tác an bài của Tỉnh ủy, không cần thêm phiền toái cho Tỉnh ủy. Tuy nhiên cũng là có một việc khác, cần phải hướng anh thông báo một chút.
Hạ Tưởng ý nghĩ toát ra rất nhanh, Phạm Tiến cũng biết Hạ Tưởng không có khả năng tỏ thái độ rõ ràng, y cũng đối với một việc khác mà Hạ Tưởng nói tới, cũng không để ý cho lắm, chỉ là thuận miệng hỏi
– Bí thư Hạ còn có chỉ thị tinh thần gì?
– Vừa rồi lão Thường hướng tôi báo cáo một tình huống, nói là có nhận được tố cáo, có công an cảnh sát cá biệt tham ô nhận hối lộ, số lượng khá lớn, tình tiết khá nghiêm trọng, đang tiến thêm một bước điều tra lấy chứng cớ. Tôi đề nghị, anh cũng cần phải qua đó hỏi han một chút, coi như quan tâm công tác Ủy ban Kỷ luật cũng tốt
Hạ Tưởng đầy thâm ý nói một câu cuối cùng.
Phạm tiến chẳng phân công quản lý Ủy ban Kỷ luật, không cần thiết của không có tư cách hỏi đến công tác của Ủy ban Kỷ luật, đương nhiên, đề cập đến công an cảnh sát, liền đề cập tới nhân sự, y coi đây là lý do qua đó hỏi han miễn cưỡng cũng chấp nhận được, nhưng Bí thư Hạ lại cố ý chỉ ra, khẳng định là có ngụ ý
Ra khỏi phòng làm việc của Hạ Tưởng, Phạm Tiến đang do dự nên làm xong công việc trong tay trước, hay là tìm Thường Công Trị tìm hiểu chút tình huống trước, quá háo hức, sẽ biểu hiện y không đủ trầm ổn, cũng có mất phong độ, nghĩ như vậy, liền nghĩ xuống lầu trước rồi nói, không ngờ mới đến lầu thang, vừa vặn gặp Thường Công Trị, y liền thuận miệng hỏi một câu:
– Bí thư Thường, vừa rồi Bí thư Hạ nói, có một lá thư tố cáo công an cảnh sát, ý tứ của anh ấy là, bảo tôi cùng anh tiếp xúc một chút.
Thường Công Trị vốn là một tay đang xoa xoa bụng, đột nhiên liền ngừng lại, ngây ngẩn cả người, bởi vì vừa mới nghe được ý tứ của Bí thư Hạ là nâng cao gót chân nhẹ nhàng mà bước. Nếu ông ta không có lý giải sai, chính là nâng cao lên, nhẹ nhàng buông, trước đè ép, đột nhiên lại lòi ra Phạm Tiến hỏi han, ông ta lập tức cảnh giác phỏng đoán, đối với vấn đề Mã Quân, là phải bắt chặt không tha sao?
Nhưng Mã Quân đã trốn ra nước ngoài, hiện tại cho dù tra ra vấn đề, sẽ rút dây động rừng, Mã Quân lại càng không trở về… Thường Công Trị bỗng nhiên nghĩ tới gì đó, Bí thư Phạm đề danh bổ nhiệm Diệp Phàm vẫn còn bị bóp chẹt tại Hội đồng nhân dân, ông ta liền trong nháy mắt hiểu ra chuyện gì đó
Bàn tay ông ta đã ngừng xoa bụng nay lại tiếp tục chuyển động, khi chuyển tới vòng thứ ba, trong lòng đã có chủ ý…
Sau khi Phạm Tiến đi theo Thường Công Trị đến văn phòng, đợi Thường Công Trị lấy thư báo cáo ra cho y xem, y chỉ xem qua một lượt liền cảm thấy khó thở, một cơ hội trời cho như vậy xuất hiện trước mắt, trong chốc lát tim y đập nhanh hơn, miệng khô đi, có cảm giác như bản thân không còn sức lực nữa.
Lại nghĩ đến sự bình tĩnh và thong dong vừa rồi của Hạ Tưởng, lại không khỏi hít sâu một hơi, hay cho một Bí thư Hạ có khí độ trầm tĩnh, trong tay có một lợi thế quan trọng như vậy lại không thể hiện ra, lại dùng cả hai tay đưa cơ hội này đến trước mặt y, trong lòng y không rõ đang mừng hay lo.
Mừng là vì, nếu việc này xử lý thật thích đáng, chuyển Lưu Kiệt Huy đi có lẽ không phải vấn đề gì lớn. Lo là vì, Bí thư Hạ âm thầm mượn điểm yếu của Lưu Kiệt Huy, mà còn có thể duy trì sự bình tĩnh và kiên nhẫn, thật sự là hạng người không dễ tiếp cận.
Vốn dĩ y nghĩ Hạ Tưởng ở Tần Đường có làm thế nào cũng không thể đấu lại với một cái cây to rễ sâu như Chương Quốc Vĩ, huống hồ Chương Quốc Vĩ còn có Lưu Kiệt Huy tương trợ? Bây giờ niềm tin của y bị lay động rồi, nói không chừng Bí thư Hạ có thể đứng vững chãi ở Tần Đường, hơn nữa còn nắm giữ đại cục.
Phạm Tiến còn chưa nghe được tin tức gì về Bí thư Thành ủy Tần Đường và Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy Cao Phối, bởi vì trước khi bộ Chính trị ra quyết định, thì vẫn nằm trong vòng bí mật. Nếu y biết được trước một chút tin tức, thì sẽ không hề do dự mà hướng hẳn về phía Hạ Tưởng. Nhưng bây giờ…Phạm Tiến suy nghĩ một lúc, liền quyết định trước tiên cứ đi theo luồng tư tưởng của Hạ Tưởng, trước tiên cứ hoàn thành bước đầu việc chuyển Lưu Kiệt Huy đi rồi tính tiếp. Nếu bước đầu tiên thuận lợi, y sẽ xem xét thời thế, quyết định lập trường.
– Chuyện này rất nghiêm trọng, công an cảnh sát hiểu luật nhưng lại phạm luật, tội tăng thêm một bậc, bôi đen hết cả bộ mặt của toàn bộ hệ thống tư pháp thành phố Tần Đường. Tuy Mã Quân bị miễn nhiệm chức vụ Phó cục trưởng cục Công an, nhưng vẫn mang thân phận cảnh sát…
Phạm Tiến đem sự việc ra dự tính trước.
Thường Công Trị lại không biết giữa Hạ Tưởng và Phạm Tiến đã thỏa thuận gì với nhau, liền nghĩ rằng lời của Phạm Tiến là suy nghĩ của Bí thư Hạ, hai nhân vật đứng đầu Thành ủy đã thống nhất với nhau, y tự nhận giao tình giữa y với Chương Quốc Vĩ cũng không sâu sắc, với Lưu Kiệt Huy lại càng có ít ngôn ngữ đồng nhất, gần xa phân rõ, sự tình liền rõ ràng hơn nhiều, liền đưa tay đặt lên xấp tài liệu:
– Ủy ban Kỷ luật điều động tinh binh mãnh tướng, nhất định điều tra rõ ràng.
Xem thêm các Quyển khác trong bộ “Quan Trường” tại đây: http://truyensex.moe/tag/tuyen-tap-quan-truong/
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyensex.moe, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 11 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/12/2017 22:36 (GMT+7) |